Đội viên đội phòng cháy chữa cháy cùng cảnh sát hết đường xoay xở.
Đội phòng cháy chữa cháy vẫn không ngừng hướng vòi nước xịt thẳng vào đám cháy, nhưng lại không có một chút tác dụng nào, trái lại thế lửa mơ hồ có xu thế càng lớn hơn, đội trưởng đội phòng cháy chữa cháy lại bắt đầu liên hệ với xe cứu hỏa bột khô.
"Không thể chậm trễ được, cứu người quan trọng hơn."
Điền Trấn Bắc vội vã.
"Rốt cuộc hiện tại tình huống bên trong là như thế nào, chúng ta phải mau chóng tìm hiểu rõ ràng, có thể liên hệ với hộ sĩ, bác sĩ trong phòng khám bệnh này không?"
Trong đám người.
Tô Mục Nhiên ngẩng đầu nhìn đám cháy nghi ngút khói.
Khói đặc cuồn cuộn, lửa lớn bốc lên.
Trong ngọn lửa, mơ hồ có vô số quỷ anh lóe lên một cái rồi biến mất, hơn nữa dường như sâu bên trong trận lửa lớn này có một gương mặt quỷ lửa.
Đương nhiên, mấy thứ này người thường căn bản không nhìn thấy được.
"Quỷ?"
"Chẳng lẽ nguyên nhân tạo thành trận thế lớn như vậy là vì một con... quỷ lửa?"
Trong lòng Tô Mục Nhiên khẽ động.
Hắn lập tức đi về phía phòng khám bệnh "607".
Càng đến gần phòng khám bệnh, loại cảm giác nóng rực kia lại càng mạnh, hơi nóng phả vào mặt cùng với bụi mù khiến người ta rất khó chịu, chẳng qua tố chất cơ thể của Tô Mục Nhiên rất mạnh mẽ, vẫn có thể thừa nhận được.
"Cậu làm gì vậy?"
"Bên trong thế lửa rất nguy hiểm, cậu tranh thủ thời gian lui về phía sau đi!"
Một vị nhân viên phòng cháy chữa cháy ngăn cản Tô Mục Nhiên.
Tô Mục Nhiên nhíu mày, nói: "Không sao, để tôi vào xem."
"..."
Nhân viên phòng cháy chữa cháy kia gần như muốn mở miệng chửi má nó.
Mẹ nó, bọn họ đã sắp phát điên lên rồi, đã có rất nhiều anh em đi vào đây thế nhưng vừa mới vào cửa lập tức mơ mơ màng màng đi ra, ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh được đưa đến bệnh viện, cái tên này thoải mái thản nhiên, giọng điệu dửng dưng thờ ơ này là thế quái nào?
Cách đó không xa.
Điền Trấn Bắc đang nói chuyện với đội trưởng đội phòng cháy chữa cháy cũng nhìn lại.
Nhờ ánh lửa hắn ta có thể thấy rõ khuôn mặt Tô Mục Nhiên, vừa thấy người trên mặt hắn ta lập tức hiện lên vẻ vui mừng, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy hơi buồn rầu.
Tô tông sư đến!
Nhưng nếu hắn đến, đồng nghĩa với việc chỉ sợ vụ cháy này cũng không đơn giản như vậy.
"Để cậu ấy đi vào."
Điền Trấn Bắc ở xa xa hô một câu, sau đó trầm ngâm chốc lát, vội vàng nói: "Sơ tán đoàn người, đặc biệt là những người đang quay video hay livestream, tịch thu tất cả di động của bọn họ lại cho tôi. Con mẹ nó trong đám cháy còn có người chưa được cứu ra, thế mà đám người này còn có thời gian rảnh rỗi làm ba cái chuyện ruồi bu này sao?"
"Không nghe lời trực tiếp bắt lại cho tôi!"
Một đám nhân viên cảnh sát lập tức bắt đầu sơ tán đoàn người.
Vậy mà có một số người trẻ tuổi cùng phụ nữ không nghe theo yêu cầu, căn bản là không hề có ý rời đi, thậm chí còn xô đẩy nhân viên cảnh sát.
Điền Trấn Bắc kéo một vòi nước phòng cháy chữa cháy ra, trực tiếp mở van hướng về phía đám người đang chống đối kia.
Đoàn người lập tức luống cuống.
Có người bắt đầu chửi ầm lên, la hét muốn tố cáo Điền Trấn Bắc.
"Nếu có người muốn nhiễu loạn trật tự hiện trường, gây trở ngại công vụ thì trực tiếp bắt hết cho tôi!"
Điền Trấn Bắc khan cổ rống lên, lúc này mới có thể trấn ép đám người vây xem.
Rất nhanh, đoàn người đã được sơ tán.
Lúc này lông mày Điền Trấn Bắc mới giãn ra, quay qua nhìn vị đội trưởng đội phòng cháy chữa cháy kia, cười nói: "Được rồi, để người của ông nghỉ ngơi một chút đi."
...
Tô Mục Nhiên đi vào phòng khám bệnh, bên trong khói đặc cuồn cuộn, ảnh hưởng cực lớn đối với tầm mắt.
Lại thêm nhiệt độ cao do đám cháy mang tới khiến người thường vừa vào bên trong, không kiên trì được bao đã lâm vào đã hôn mê.
Tô Mục Nhiên thôi động pháp lực, hình thành "Huyền Binh Giáp" bên ngoài cơ thể.
Hắn cất bước đi về phía bậc thang lên tầng.
Rầm!
Đột nhiên, một luồng hỏa diễm phun tới.
Tô Mục Nhiên vô thức đưa tay, một đấm trực tiếp đánh tan luồng lửa kia.
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ lửa công kích, điểm công đức +1, sức miễn dịch với lửa +1."
Trong đầu truyền đến tiếng nhắc nhở thanh thúy của hệ thống.
Ngay sau đó, Tô Mục Nhiên lập tức cảm giác được dường như sóng nhiệt bốn phía đã trở nên nhẹ hơn rất nhiều.
"Thật đúng là quỷ lửa!"
"Hơn nữa dựa theo ý trên mặt chữ, dường như cái sức miễn dịch với lửa này quá trâu bò, liệu có phải sức miễn dịch với lửa của mình tăng lên cũng đồng nghĩa với lửa... không còn tác dụng gì với mình nữa?"
Nghĩ đến đây, tinh thần của Tô Mục Nhiên trở nên tỉnh táo.
Hắn bước nhanh lên tầng, kết quả đi chưa được mấy bước lại có một luồng hỏa diễm nhào tới.
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ lửa công kích, điểm công đức +1, sức miễn dịch với lửa +1."
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ lửa công kích, điểm công đức +1."
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ lửa công kích, điểm công đức +1, sức miễn dịch với lửa +1, năng lực ngự hỏa +1."
Tô Mục Nhiên mặc kệ tất cả, cứ có hỏa diễm kéo tới hắn lại lập tức đấm ra một đấm đánh tan hỏa diễm, mà cùng với đó tiếng nhắc nhở của hệ thống lại không ngừng vang lên, dường như hỏa diễm đã không thể ảnh hưởng gì đối với bản thân mình nữa.
Tô Mục Nhiên thử thi triển thuật khống chế lửa.
Rầm.
Một luồng hỏa diễm kéo tới.
Còn chưa công kích tới người Tô Mục Nhiên đã bùng một tiếng nổ tung ra, trực tiếp hóa thành mấy ánh lửa nhỏ tiêu tán không còn tung tích.
Thuật khống chế lửa, thành.
Nhưng Tô Mục Nhiên lại đen mặt...
Này mẹ nó!
Hệ thống không vang lên!
Bản thân mình lấy thuật khống chế lửa phá công kích của quỷ lửa, cho nên không bị công kích đụng trúng người, từ đó cũng không được tính điểm công đức?
"Xem ra, lát nữa mình không thể sử dụng thuật pháp khống chế lửa."
Đi tới tầng hai.
Tô Mục Nhiên đẩy cửa ra, đi vào.
Hắn hơi bất ngờ.
Từ bên ngoài nhìn lại, cả phòng khám bệnh này đã bị ngọn lửa nuốt trọn, thế nhưng tầng hai này lại vô cùng yên tĩnh an hòa.
Tô Mục Nhiên kiểm tra đơn giản một chút.
Không đúng.
Cũng không phải toàn bộ tầng hai đều yên tĩnh an hòa như thế.
Có mấy phòng bệnh còn có bệnh nhân nằm viện, mà bệnh nhân bên trong mấy phòng này đều đang ngủ say, ngọn lửa bên ngoài phảng phất như mọc ra hai mắt tự động tránh né mấy phòng bệnh này, thậm chí ở trong phòng bệnh, còn không thể cảm nhận được cảm giác nóng bỏng do lửa cháy mang tới.
Mà trong phòng phối thuốc hay phòng làm việc của bác sĩ đều đang bốc cháy nghi ngút.
Trong một phòng làm việc, có một thi thể đã bị đốt tới cháy đen.
Tô Mục Nhiên đẩy cửa ra, vừa định kiểm tra đột nhiên trong lòng hắn hơi động, ngẩng đầu nhìn lại ——
Trên trần nhà.
Có vô số quỷ ảnh đang treo ngược.
Quỷ ảnh tương đối nhỏ, dựa vào hình dáng đến xem dường như tất cả chúng nó đều chỉ là trẻ con.
Lúc này hình thái của các cô bé khác hẳn với các cô bé đã bị Đóa Đóa triệu hoán khống chế đêm hôm qua.
Đêm hôm qua có rất nhiều nữ quỷ ảnh bị quỷ anh Đóa Đóa triệu hoán khống chế, mặc dù trên người chúng nó cũng có máu, thế nhưng dường như ý thức của các cô bé đều còn đó, còn có thể nói chuyện cười đùa với nhau, thậm chí bé gái mặc yếm kia còn ngộ nhận Lý Tiểu Long thành cha cô bé, đuổi theo truy sát một đoạn đường dài.
Nhưng bây giờ, khắp người mấy quỷ ảnh này lại hừng hực lửa.
Khuôn mặt của các cô bé trở nên vô cùng dữ tợn, trong miệng truyền ra tiếng rít gào trầm thấp, tràn đầy lệ khí cùng oán khí, sôi nổi nhào về phía Tô Mục Nhiên.
Gương mặt Tô Mục Nhiên không chút biểu cảm, mỗi một đấm lại đánh bại một quỷ anh.
"Keng, ngươi đã bị quỷ lửa công kích, điểm công đức +0. 5."
"Keng, ngươi đã bị quỷ lửa công kích, điểm công đức +0. 5."
"Keng, ngươi đã bị quỷ lửa công kích, điểm công đức +0. 5."
"..."
Từng tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu Tô Mục Nhiên.
Thu được điểm công đức, là chuyện tốt.
Nhưng trong lòng của hắn lại cảm thấy hơi khó chịu.
Mẹ nó là ai khống chế mấy đứa bé này gây sự ở đây?
Hắn ra khỏi phòng, mở pháp nhãn, lập tức thấy được bên trong một đoàn lửa vô cùng bình thường có một gương mặt quỷ lửa dữ tợn kinh khủng, nó đang nhe răng cười với hắn.