Đúng lúc này, lại có thêm một chiếc xe lái tới.
Đoàn người Nghiên Nghiên từ trên xe đi xuống.
Cô ấy nhìn về phía màn ảnh, vẻ mặt rất thành thật nghiêm túc.
"Các cục cưng, phía trước chính là công viên Hoàng Hà của thành Linh Châu, đã mười một giờ, bên này không có một bóng người, bên trong tối đen như mực vô cùng đáng sợ."
Tên nhóc trợ lý đang cầm điện thoại di động.
Tài xế thì chạy xuống chịu trách nhiệm chiếu sáng.
"A..."
"Phía trước có người, là một cụ ông cùng một chú khá lớn tuổi."
Trợ lý thay đổi màn ảnh.
Nghiên Nghiên đi tới, rất lễ phép cười hỏi. "Xin chào, cho cháu hỏi mấy bác là bảo vệ cửa ở công viên Hoàng Hà sao? Cháu muốn hỏi một chút chuyện có liên quan tới tin đồn quỷ nước xuất hiện ở công viên Hoàng Hà, không biết hai bác đã từng nghe nói tới chưa ạ?"
Livestream?
Xã hội bây giờ, Quick Hands, TikTok, Volcano Video… tràn ngập khắp nơi.
Con trai con dâu, cháu trai cháu gái của ông cụ đều chơi Quick Hands.
Ông cụ vừa nhìn thấy điệu bộ của cô gái này đã biết ngay cô gái này đang livestream.
Ngày hôm qua cũng có mấy học sinh trường sư phạm vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ mà có một người chết đuối.
Vừa rồi lại có một thanh niên sức trâu, leo tường để đi qua.
Hiện tại lại có một nữ streamer chạy tới?
Nếu đổi lại là ngày thường, có thể cụ ông còn giảng giải cho Nghiên Nghiên vài câu, nhưng bây giờ?
Ông cụ chỉ muốn lập tức tuôn trào mấy lời thô tục, tâm tình cực độ không tốt, trực tiếp mở miệng nói: "Cút, nếu các người dám đi vào tôi sẽ báo cảnh sát bắt các người!"
Nói xong, ông cụ lập tức xoay người đi vào trong phòng bảo vệ.
Ông ấy phải mau chóng gọi điện thoại cho cảnh sát, nếu không sợ rằng tên nhóc kia sẽ gặp phải chuyện không may.
Vẻ mặt Nghiên Nghiên ngơ ngơ ngác ngác.
Nụ cười trên mặt đọng lại.
Mà bình luận trên livestream cũng bị ngưng lại trong mấy giây, ngay sau đó, lại xuất hiện rậm rạp chằng chịt, toàn bộ màn hình livestream bị một mảnh bình luận chiếm cứ.
"66666."
"Cụ ông thật có linh tính."
"Streamer gãy chân vẻ mặt ngơ ngơ ngác ngác."
"Chuyện cười: nữ streamer thần quái thám hiểm đứng đầu bình đài muốn đi thám hiểm, kết quả lại không thể vào cửa."
Đương nhiên.
Cũng có đám fans não tàn của Nghiên Nghiên chửi ầm lên.
Muốn thịt ông cụ kia.
Tài xế xe taxi phục hồi tinh thần lại, hai mắt sáng lên nhìn mỹ nữ mát mẻ mặc quần ngắn... Chậc chậc, tuy rằng ông ấy đã là người có tuổi nhưng người đẹp trẻ tuổi đều rất nộn, cũng rất đẹp mắt.
Bệnh lắm lời của ông ấy lại tái phát.
Ông ấy lập tức đi về phía trước một bước, xuất hiện ở trước màn ảnh.
"Cô gái nhỏ? Đang livestream sao?"
"Có vấn đề gì cô có thể hỏi tôi."
"Tôi tên Ngô Chiêm Khuê, biệt hiệu là người đàn ông linh thông cả Linh Châu."
... ... ... ...
Lại nói tới Tô Mục Nhiên.
Vượt qua cửa sắt cao hai mét đối với hắn chẳng phải là chuyện khó khăn gì, hắn nếu bộc phát toàn lực đừng nói là cao hai mét, cho dù là tầng hai hai chỉ cần hắn lấy đà lập tức có thể nhảy qua.
Hắn nhảy qua cửa sắt đứng trên cầu treo.
Lúc này, âm phong lại nổi lên.
Hai tai Tô Mục Nhiên khẽ động.
Cứu mạng!
Cứu mạng!
Trong sông truyền tới âm thanh, từ không rõ trở nên rõ ràng.
Phảng phất như đang ở ngay bên tai.
Trong mơ hồ dường như có một loại lực lượng khiến hắn hồn xiêu phách lạc, khiến người nghe thấy âm thanh này lập tức không nhịn được sinh lòng trắc ẩn, không để ý sinh mệnh mà nhảy xuống sông cứu "cô" .
Hắn tìm tòi nhìn mặt nước, nơi mặt nước có một bóng người nhu nhược đang liều mạng giãy giụa, tựa như lúc nào cũng có bị dìm.
Tô Mục Nhiên thả người nhảy xuống.
Phù phù.
Trực tiếp nhảy xuống.
Nước Hoàng Hà lạnh lẽo đục ngầu trực tiếp chui vào tai mũi hắn, khiến hắn sặc đến mức ý thức hơi mơ hồ, lúc này Tô Mục Nhiên mới nhớ lại —— mình... Mẹ nó không biết bơi!
Rất xấu hổ.
Bên phía Tây Bắc đa số người đều là "vịt lên cạn", tùy ý chọn mười người có lẽ chỉ có một hai người biết bơi... Thậm chí có khi cả mười người được chọn đều không biết bơi.
Khi còn bé Tô Mục Nhiên rất thích chơi nước.
Chính là chơi trong kênh nước trước cửa nhà ông cụ ở Trương gia thôn.
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực lặn xuống nước +1."
Tô Mục Nhiên: "... ..."
Này mẹ nó.
Con quỷ nước này lại ra sức như thế?
Bản thân mình chỉ mới nói không biết bơi, thế mà cô ấy đã trực tiếp cho mình năng lực lặn xuống nước?
Mới vừa rồi Tô Mục Nhiên còn bị sặc nước tới không thể chịu nổi đột nhiên hắn lại phát hiện, bản thân mình... ở trong nước này lại nảy sinh cảm giác vui vẻ như cá gặp nước?
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực lặn xuống nước +1."
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên lần thứ hai.
Cái loại cảm giác như cá gặp nước này lại càng thêm rõ ràng, dường như có thể hô hấp bình thường trong nước.
"Bóng người" nhu nhược kia còn đang giãy giụa.
Tô Mục Nhiên bơi nghiêng, hướng thẳng về phía "bóng người" kia.
Nhưng đúng vào lúc này.
Dường như dòng nước đột nhiên chảy xiết không gì sánh nổi.
Trong nước phảng phất như có một bàn tay vô hình bắt lấy mắt cá chân Tô Mục Nhiên, lôi kéo Tô Mục Nhiên vào nơi sâu trong dòng nước.
Tô Mục Nhiên cũng không chống cự.
Trước kiếm một số điểm công đức rồi lại nói.
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực lặn xuống nước +1."
"Keng!"
"Ngươi đã bị quỷ nước công kích, điểm công đức +1, năng lực ngự thủy +1."
ĐM?
Đây là thứ đồ gì?
Năng lực ngự thủy?
Cũng đúng.
Quỷ nước vừa biết lặn xuống nước lại vừa biết điều khiển nguồn nước, nó có năng lực ngự thủy dường như cũng rất bình thường.
Nước Hoàng Hà vốn vô cùng đen.
Nhưng giờ này khắc này, Tô Mục Nhiên phát hiện, bản thân mình tuy đang ở đáy sông nhưng lại có thể nhìn xa mấy chục mét.
Chẳng lẽ năng lực lặn xuống nước cùng năng lực ngự thủy còn có thể tăng thị lực của mình khi ở trong nước sao?
Tiếng kêu cứu mạng ngừng lại.
Mà bóng người đang giãy giụa kia cũng chìm sâu vào đáy nước, chậm rãi bơi đến bên cạnh Tô Mục Nhiên, Tô Mục Nhiên bỗng quay đầu, thấy được một khuôn mặt tái nhợt.
Khuôn mặt tái nhợt ấy phù thũng, trên đó còn có vô số vết mủ loét, không ngừng có máu loãng chảy ra từ bên trong mấy vết máu mủ kia.
Nửa người dưới của cô ta cũng là phi nhân loại, phủ đầy lân phiến cũng vết mủ loét, mà bên trên còn vô số rong rêu bao trùm khiến người ta nhìn mà cảm thấy ghê tởm.
Này mẹ nó...
Xấu như vậy?
Tuy rằng Tô Mục Nhiên đã sớm có dự liệu nhưng vẫn bị dáng dấp của quỷ nước làm ghê tởm.
Một bên.
Quỷ nước cũng mở to hai mắt nhìn.
Người này...
Rõ ràng còn chưa chết?
Sau đó cô ta lại nhìn thấy, Tô Mục Nhiên nhe răng cười.
Trong miệng có một đám bọt khí thoát ra.
Này đkm...
Trong chớp nhoáng, quỷ nước chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh từ bàn chân... không đúng, từ đám lân giáp ở nửa người dưới chui thẳng đến thiên linh cái...
Nét cười của người này.
Thật là khủng khiếp!