Nghe được Lý Vũ Hàm nói, Trương Sở Lăng đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo phục hồi tinh thần lại, có điểm dở khóc dở cười . Hắn tự nhiên biết sinh lý của Lý Vũ Hàm phản ứng như thế nào.
Nghe Lý Vũ Hàm vừa nói như thế, Trương Sở Lăng cũng không dám tiếp tục trêu chọc Lý Vũ Hàm, nếu như cố gắng thoả mãn khoái cảm bản thân, phỏng chừng đã không có cuộc hẹn như ngày hôm nay, hắn bây giờ còn không biết rõ ràng rốt cuộc Lý Vũ Hàm tìm mình vì chuyện gì.
Trương Sở Lăng không nghĩ tới bản thân dễ dàng bị phản ứng đến như vậy, bất quá nói đi cũng phải nói lại , bản thân cũng có thể cường bạo nàng, nếu đối mặt với một nữ hài tử xinh đẹp chủ động khêu gợi ôm ấp thương yêu như vậy mà nói không có chút phản ứng, ,vậy hắn sẽ hoài nghi bản thân mình có vấn đề gì hay không?
Đi tới thế giới này một thời gian dài như vậy, Trương Sở Lăng cũng mơ hồ hiểu được một chuyện. Thế kỷ hai mươi mốt không giống như thế kỷ ba mươi, lúc này đại đa số địa phương đều theo chế độ một vợ một chồng, bản thân sinh sống tại Hồng Kông cũng là tương tự như vậy , tuy rằng không ngoại trừ có người nuôi vợ hai thậm chí vợ ba, nhưng này dù sao cũng không được pháp luật thừa nhận. Mà ở thế kỷ ba mươi, khái niệm hôn nhân cũng không có rõ ràng, tất cả mọi người yêu thích hưởng thụ cuộc sống độc thân, chuyên tình một đêm là rất phổ biến, nhưng lại hợp pháp, về phần sinh con đẻ cái, chỉ có số rất ít quý tộc vì bảo trì cái gọi là nòi giống mới làm như vậy, đại đa số mọi người là lựa chọn lúc tuổi còn trẻ đem tinh trùng hoặc trứng của mình đến bệnh viện quốc gia , quốc gia có trách nhiệm thụ tinh trẻ con trong ống nghiệm .
Lúc này thân thể Lý Vũ Hàm vẫn còn mềm nhũn, không có một nửa điểm khí lực để đứng vững. Đành phải dựa vào ngực Trương Sở Lăng, nghe một mùi mồ hôi trên người hắn toả ra , trong lòng trở nên đặc biệt yên tĩnh. Tâm ý nhiều năm đã được biểu lộ, Lý Vũ Hàm như trút được gánh nặng.
"Trương đại ca, ngươi có thích ta không ?" Trên mặt lộ vẻ đỏ ửng nhàn hạt, Lý Vũ Hàm ngẩng khuôn mặt thanh tú lên hỏi, ánh mắt trông suốt mà ôn nhu ấy thấy sự hoảng hốt của Trương Sở Lăng .
Trương Sở Lăng nhìn liếc mắt vẻ mặt chờ mong của Lý Vũ Hàm, trong lòng kịch liệt chấn động ."Yêu thích, cái từ này đối với mình tựa hồ rất xa xôi, bản thân sẽ thích một người sao?"
Trông thấy nhãn thần Trương Sở Lăng tự nhiên bay bổng , không dám nhìn thẳng vào mình, nhưng lại im lặng .Thâm tâm Lý Vũ Hàm chìm xuống, hình ảnh buổi sáng Trương Sở Lăng cùng Điền ny "Hôn môi" lại hiện lên trong đầu nàng, vẻ mặt chờ mong của nàng biến thành mất mát, tuyệt vọng, hai trong mắt trong suốt cũng trở nên mông lung , nước mắt nóng hổi không kiềm nén được mà tràn mi.
Ôm thân thể mềm mại xinh đẹp tuyệt luân trong lòng, tuy rằng cách một tầng quần áo, nhưng cũng cảm nhận được sự đàn hồi tuyệt vời, thân thể trắng mịn, đặc biệt hai nhũ phong trước ngực, càng làm cho Trương Sở Lăng chấn động trong lòng. Hơn nữa mỹ đồn phía dưới vểnh lên ,thật sự là rất mê hoặc lòng người.
Trông thấy bộ dạng hoa nhường nguyệt thẹn của Lý Vũ Hàm , tình tình Trương Sở Lăng chợt trở nên kiên nghị, thâm tâm hắn cũng không đành lòng , móc trong túi ra một chiếc khăn giấy, nhẹ nhàng mà lau nước mắt trên khoé mắt của Lý Vũ Hàm , "Ngươi khóc như vậy ta sẽ không thích ngươi nữa."
Một câu nói nhẹ nhàng, nhưng tràn ngập ma lực thần kỳ, vừa nãy sắc mặt Lý Vũ Hàm còn tái nhợt , nhưng lập tức trở nên hồng hào, trong mắt toả ra một loại ánh sáng ôn nhu, chỉ thấy nàng cuống quít đoạt lấy chiếc khăn giấy trong tay Trương Sở Lăng,vội vàng lau lung tung trên mặt mình , giống như rất sợ Trương Sở Lăng thấy nước mắt trên mặt mình sẽ không còn yêu thương mình nữa.
"Có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì ?" Rất sợ vì chuyện tình cảm của Lý Vũ Hàm tiếp tục quấy rầy , Trương Sở Lăng khơi mào đề tài để chuyển sự chú ý của Lý Vũ Hàm.
Quan niệm đến từ thế kỷ 30 đã dung nhập vào trong con người hắn rất sâu, Trương Sở Lăng cũng không cảm giác mình có thể đơn giản tiếp thu một ít quan niệm của thế kỷ 21 , ví dụ như hôn nhân, tình cảm. Thế nhưng cũng không đại biểu hắn sẽ không tôn trọng mấy thứ này. Hiện tại hắn mặc dù đối với Lý Vũ Hàm có hảo cảm, cũng không có nghĩa là hắn yêu thích Lý Vũ Hàm, cùng nàng phát sinh việc hôn nhân , đó cũng là nguyên nhân Trương Sở Lăng có thể kiềm chế được, nếu không hắn đã sớm đem Lý Vũ Hàm lên giường.
Quả nhiên, Trương Sở Lăng đã thành công khi thay đổi sự chú ý của Lý Vũ Hàm bằng việc chuyển đề tài, có thể là do tâm tình thoải mái, do đó tâm tình của Lý Vũ Hàm cũng không u buồn như lúc đầu.
"Quán ăn buôn bán ế ẩm, đầu bếp mấy ngày trước đã bỏ việc. Lão bản mời ta làm đầu bếp mới , nhưng tiền lương không thay đổi, đáng lẽ ta cũng cảm thấy không có gì, dù sao cũng đã làm việc một thời gian cũng không có thay đổi gì. Chính là, ngày hôm qua lão bản lại có một chủ ý..." Lý Vũ Hàm nhẹ nhàng nói, đem chuyện đã xảy ra mấy ngày nay nói ra làm cho Trương Sở Lăng tức run lên.
"Cái gì? Bảo ngươi đi ăn trộm đồ của quán ăn?" Cũng là Trương Sở Lăng phản ứng thái quá, hắn nhất thời cũng không hiểu chuyện gì , Ngô Bằng Huy xui khiến Lý Vũ Hàm trộm đồ ở quán ăn của mình, điều này đối với hắn thì có lợi gì?
"Quán ăn chúng ta có mua bảo hiểm, trong đó bao gồm cả việc mất trộm." Thấy Trương Sở Lăng nghi hoặc nhìn mình, Lý Vũ Hàm giải thích.
Một câu nói của Lý Vũ Hàm làm Trương Sở Lăng tỉnh ngộ, quán ăn nếu mua bảo hiểm, như vậy có thể giải thích tất cả việc làm của Ngô Bằng Huy , bọn họ đơn giản là muốn lừa công ty bảo hiệm một số tiền mà thôi.
Thật ra, Trương Sở Lăng không chỉ có điểm thương cảm cho vợ chồng Ngô Bằng Huy, hiện tại đích xác kinh tế có chút đình trệ , sinh ý không tốt làm, nếu không bọn họ cũng sẽ không xuất hạ sách này. Thế nhưng thương cảm thì thương cảm nhưng cũng tức giận với bọn họ, nhớ tới bọn họ bình thường không đối tốt với Lý Vũ Hàm, về điểm này thì nội tâm đồng tình với vợ chông Ngô Bằng Huy khi nãy của Trương Sở Lăng đã lập tức biến mất .
"Quán cơm sinh ý không tốt, bọn họ không cân nhắc cải thiện đường lối kinh doanh, trái lại lại nghĩ đến việc lừa đảo tiền tài bằng những việc làm không đứng đắn, việc của quán ăn này không cần quan tâm nữa, ta nghĩ ngươi hãy sớm bỏ công việc đó , đi tìm một công việc khác." Trương Sở Lăng nhớ tới đoạn phim trong tay mình, nhân phẩm của vợ chồng Ngô Bằng Huy thực sự quá kém, một người thanh thuần như Lý Vũ Hàm mà tiếp tục làm việc ở quán ăn này thực sự là không thích hợp.
Nghe được Trương Sở Lăng quan tâm chuyện của mình , nội tâm Lý Vũ Hàm ngọt ngào, nhưng trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, "Hiện tại kinh tế suy thoái , nghe nói các chỗ làm đều giảm biên chế, xa thải nhân viên, tìm một công việc khác cũng không phải dễ dàng."
Trương Sở Lăng biết Lý Vũ Hàm nói rất đúng sự thực, đối với trường hợp của Lý Vũ Hàm , hắn đúng là có điểm lực bất tòng tâm, hắn không phải không nghĩ đến việc chiếu cố Lý Vũ Hàm, cũng không phải không cái năng lực trợ giúp việc kia của Lý Vũ Hàm, mấu chốt là hỗ trợ một lần, nếu làm cho đối phương hiểu lầm là mình yêu thích nàng thì thật là không tốt chút nào.
"Thật là khó tin những lời này lại được nói ra từ miệng của ngươi, ngươi không phải luôn luôn tự tin sao, hơn nữa còn tự học trở thành kế toán viên cao cấp sao , lẽ nào ngay cả một cửa ải khó khăn nhỏ bé như thế này lại không vượt qua được?" Trương Sở Lăng nhìn Lý Vũ Hàm , chậm rãi nói.
Lý Vũ Hàm ngẩn ra, nhãn thần lập tức trở nên kiên định đứng lên, nàng vốn là nữ hài tử tự thân vận động, bỗng bối rối , là bởi vì do nhiều chuyện bất chợt xảy ra, nàng nhất thời không thể nào xử lý được, lúc này một phép khích tướng nho nhỏ của Trương Sở Lăng , làm cho nàng lập tức sinh ra phản ứng.
"Thôi , nói lâu như vậy,cũng đã đói bụng, đi ăn cá viên nào. Ta biết ngươi thích ăn nhất cái này , sau khi tan việc cố ý chạy đến quán ăn Sài Gòn mua cho ngươi ." Nhìn thấy nhãn thần Lý Vũ Hàm thay đổi, Trương Sở Lăng biết lời mình nói với Lý Vũ Hàm đã có tác dụng , vội vã mang cá viên đã mua trước đó ra lấy lòng.
Hương vị trong bóng đêm truyền đến thật mê hoặc, Lý Vũ Hàm lúc này mới phát hiện mình thực sự đói bụng, liền nhận lấy cá viên trong tay Trương Sở Lăng đút vào miệng .
"Thơm quá , cay quá , thật là ngon..." Lý Vũ Hàm hài lòng kêu to lên, đây chính là mùi vị mà nàng thích nhất.
"Ta thêm không ít bột đậu cùng bột cà ri, nếu ngon thì ngươi ăn nhiều một chút." Trông thấy Lý Vũ Hàm không để ý hình tượng của mình miệng đầy bột cả ri, Trương Sở Lăng một bên đưa xiên cá viên cho Lý Vũ Hàm,một bên khẽ cười nói.
Danh Sách Chương: