Bên trong một khu nhà trọ ẩm ướt tối om rẻ tiền ở vịnh Trường Sa , bên trong làn khói lượn lờ , lờ mờ có thể thấy vài người ngồi ở trong phòng, chỉ là ai cũng không nói gì, bầu không khí có điểm kiềm nén .
"Không được, ta thực sự nhịn không được , mỗi ngày đều phải ngồi trơ ra trong căn phòng ẩm ướt tối tăm này , quả thực là so với nhà giam còn khó chịu hơn , " Mèo Rừng " , ngươi châm trước một lần đi , để cho ta ra ngoài một tiếng thôi ." Một thân hình cao lớn đứng lên , nói tiếng Ả Rập một cách lưu loát , chỉ thấy vẻ mặt của hắn rất nôn nóng , ánh mắt lộ ra sự khát khao vô cùng , nếu như Trương Sở Lăng ở chỗ này , nhất định có thể nhận ra người này chính là " Chó Điên " mà hắn đang tìm kiếm khổ sở .
"Chó Điên, ngươi muốn chết cứ việc nói thẳng, ta sẽ thành toàn cho người ." "Mèo Rừng" lạnh lùng liếc mắt nhìn " Chó Điên " , lên tiếng nói. Thanh âm của hắn lạnh lùng sắc bén , giống như là khiến cho không khi đông lại vậy .
Bị con mắt của " Mèo Rừng " liếc nhìn , toàn thân " Chó Điên " như không còn chút sức lực nào , thân thể của hắn mềm nhũn, một lần nữa ngồi xuống, đồng thời bắt đầu mở miệng thở dốc , khi hắn ý thức được trước mặt mình tựa hồ có điểm gì là lạ , hắn cảm giác được thân thể mình chợt nhẹ đi , hai chân đột nhiên rời khỏi mặt đất , sau đó bay về phía bức tường rồi đập mạnh vào đó .
"Khái... Khái..." " Chó Điên" bị bất ngờ không kịp đề phòng bị đau không ít , bị quăng ngã giống như chó ăn phân ( DG : tg tác giả thích câu này gớm @@ ), khi hắn đang chuẩn bị chửi ầm lên , lại phát hiện một cái tháp sắt đang đứng trước mặt mình , hắn hầu như có thể nghe được thanh âm của tiếng xương vang lên ở trên người đối phương . Gương mặt hắn không khỏi đỏ lên , cũng không dám có hành động khác thường gì .
"Chó Điên, xương trên người ngươi không phải là bị ngứa sao , cần ta gãi ngứa cho xương của mày không ?" " Cái tháp sắt " đột nhiên lên tiếng , chỉ là giọng nói của hắn khàn khàn trầm trầm , hắn vừa nói vừa lắc lắc cái cổ , thanh âm "kẽo kẹt" vang lên trong căn phòng , trên mặt của hắn hiện lên sự dữ tợn , nhìn "Chó Điên" với anh mắt xem thường .
" Huyết ... Huyết Hổ đại ca, hoàn toàn không cần phải làm vậy chứ ... Nếu như ngươi cảm thấy khó chịu, ta sẽ giúp ngươi xoa bóp ." Lúc "Chó Điên" nói , tuy rằng trên mặt hắn hiện lên sự khiêm tốn , nhưng hắn đang điều chỉnh thân thể ở trạng thái tốt nhất , chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể ..chạy . Hắn biết rõ thực lực cùng tính cách cảu " Huyết Hổ " , bản thân am hiểu nhất chính là kỹ thuật bắn súng , mà " Huyết Hổ " lại cỗ máy chiến đấu bằng thịt , muốn đánh nhau với hắn , trừ phi là bản thân không muốn sống.
" Huyết Hổ " nghe vậy, trên mặt hiện lên một nụ cười khó coi , giữa lúc " Chó Điên " nghĩ mình đã tránh được một kiếp nạn , đột nhiên bên tai hắn vang lên một câu nói làm cho hắn mất hồn mất vía , "Ta cảm thấy việc này phi thường cần thiết !"
Lúc " Huyết Hổ " nói ra những lời này , cánh tay đột nhiên trở nên linh hoạt , thoáng cái đã bắt được cái cổ của " Chó Điên " , trực tiếp đem hắn nâng lên .
Nhất thời trong phòng không ngừng vang lên tiếng " bang , bang " cùng tiếng rên rỉ cầu xin tha thứ , khi mấy người xung quanh nghi hoặc đến gõ cửa hỏi xem là chuyện gì , liền bị " Mèo Rừng " đã sớm đứng ở cửa đuổi đi .
"Miêu ca, Hổ ca, ta không dám nữa , các ngươi tha cho ta đi." mấy miếng xi-măng trên mặt đất , có mấy miếng dính máu , " Chó Điên " lúc này giống như một con chó bệnh , toàn thân loang lổ vết máu , không có một chỗ da thịt lnào là hoàn chỉnh , y phục đều bị máu và mồ hôi làm ướt đi , gương mặtíưng lên như cái đầu heo , cho dù đi trên đường gặp phải Trương Sở Lăng thì cũng không lộ ra được thân phận của hắn .
" Huyết Hổ " đứng một bên với vẻ mặt hưng phấn , nghi hoặc hình thấy " Mèo Rừng " ra hiệu bảo hắn ngừng tay , hắn hiện tại đang đánh rất sảng khoái . Bất quá theo ánh mắt của hắn có thể nhìn ra được hắn đối với " Mèo Rừng " đặc biệt tôn kính , "Mèo Rừng" vung tay lên, tay của hắn liền lập tức ngừng làm việc , đem "Chó Điên" ném xuống đất.
"Ngươi biết bản thân đã sai chỗ nào chưa ?" Mèo Rừng không để ý gì hỏi , lời nói bình tĩnh giống như là chưa có chuyện gì xảy ra vậy .
"Ta không nên suốt ngày muốn ra ngoài ." Chó Điên yểu xìu trả lời , vừa rồi " Huyết Hổ " đánh rất tàn nhẫn , hắn còn tưởng rằng cái mạng của mình sẽ xong ở nơi này rồi , bất quá lúc này cũng tốt không được bao nhiêu, tối đa chỉ còn nửa cái mạng , cho dù hiện tại "Mèo Rừng" để cho hắn ra ngoài , phỏng chừng hắn cũng không cách nào đi được .
"Mèo Rừng" đi tới trước mặt " Chó Điên " , giúp hắn sửa sang lại quần áo , lại rút ra một cái khắn lau đi vết máu trên mặt hắn , thở dài nói, "Ngươi sai rồi, ta không phải không muốn cho ngươi ra ngoài, mà là lúc ngươi ra ngoài thực sự quá kiêu ngạo , luôn gây ra chuyện a ." "Mèo Rừng" đem "Chó Điên" ngồi lên lên xong , tiếp tục nói, "Kỳ thực Cách Mạng Đỏ diệt vong lâu như vậy , căn bản là không ai biết chúng ta còn sống, hơn nữa chúng ta luôn hoạt động ở Trung Đông , ở Hồng Kông không có khả năng biết được gốc gác của chúng ta . Thế nhưng, ngươi luôn đi sinh sự như vậy , cho dù cảnh sát Hồng Kông không biết gốc gác trước đây của ngươi , nhưng cũng có thể bắt ngươi vì tội danh khác !"
Nói đến đó, lời nói của " Mèo Rừng " đang nhẹ nhàng đột nhiên sắt bén hơn , đang ngồi vứng trên ghế sa-lon thân thể của " Chó Điên " thiếu chút nữa ngã xuống đất ."Chó Điên" biết, tuy rằng thuật bắn súng của " Mèo Rừng " không có tốt hơn mình , đánh nhau cũng không lợi hại hơn " Huyết Hổ " , chính là "Mèo Rừng" có một loại năng lực mà mọi người không thể có được , đó chính là có một năng lực tính toán không ai sánh bằng , dựa vào loại năng lực này, mỗi lần Cách Mạng Đỏ gặp nguy hiểm thì liền biết thành bình an , mà trong đáy lòng của tất cả mọi người tự nhiên cũng bắt đầu sợ hãi hắn , tôn hắn làm người đứng đầu .
"Trong khoảng thời gian này ngươi hãy dưỡng thương cho thật tốt . " Huyết Hổ " sẽ chiếu cố ngươi . , ta ra bên ngoài bố trí một chút." Mèo Rừng nói xong câu đó thì rời khỏi phòng .
"Chiếu cố ta, giám sát ta thì có ." Trong lòng "Chó Điên" oán hận nói , kỳ thực đối với việc Cách Mạng Đỏ diệt vong , nội tâm của hắn cũng không có xúc động cho lắm , cũng không nghĩ tới việc muốn báo thù, chính là nửa tháng trước "Mèo Rừng" cùng " Huyết Hổ " đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hơn nữa hai người bọn họ đưa cho hắn một ít đồ vật , làm hắn phải cùng đi theo đến Hồng Kông . Bởi vì mấy thứ kia chính là thứ mà hắn đưa cho vợ và con của hắn .
Trong buổi báo cáo ngày thứ hai , lúc Điền Ny gặp Trương Sở Lăng , nàng áy náy bày tỏ việc không có cách nào tìm được tư liệu liên quan đến tên người nước ngoài kia . Việc này hoàn toàn nằm trong dự liệu của Trương Sở Lăng , hơn nữa hiện tại hắn đối với tư liệu của "Chó Điên " rất chắc chắn , bắt được "Chó Điên" chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, do đó khi nghe được câu trả lời từ Điền Ny , hắn cũng không có thất vọng như Điền Ny tưởng tượng
Danh Sách Chương: