• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:







"Các ngươi sau này có khả năng dùng đến những loại súng ống này ." Chu Minh Cường chỉ vào một đống súng ống xung quanh hắn, cầm lấy một khẩu trong đó nói , "Đây là một khẩu Pháp Đức Lỗ ( chả biết nó tên là gì ) đường kình nửa thốn , súng bắn ra đạn hơi cay ,súng sử dụng tán đạn ShotGun." Nói xong hắn lại cầm lấy một khẩu súng khác trên mặt đất nói , "Đây là một khẩu AR15 Lai Phúc..."



( khẩu này tui bít giống M16 trong Đột Kích nhưng hình như chỉ có băng 15 viên hoặc 25 viên ; khi Mỹ xâm lược Việt Nam thì sài toàn hàng này )



Trong trường bắn ngoài trời , học viên PTU đều đã quen thuộc tính năng của các loại súng ống , ở cục cảnh sát , mọi người bình thường chỉ tiếp xúc với súng lục Chưởng Tâm Lôi ( hình như là K54) , nào có cơ hội tiếp xúc với nhiều súng ống có hoả lực mạnh như thế này , do đó biểu hiện của mọi người đặc biệt hưng phấn , do số lương súng có hạn nên tranh nhau cướp đoạt để quan sát học tập.



Trương Sở Lăng tiện tay tiếp nhận một khẩu súng trường do Lưu Tuấn Hi đưa tới , nhìn lướt qua một lần , hắn không khỏi lắc đầu, súng này cũng quá lạc hậu , vô luận là vẻ ngoài hay tính năng, cũng làm cho hắn cau mày .




Chu Minh Cường nhạy cảm thấy được bộ dạng lắc đầu của Trương Sở Lăng , trong một tháng này hắn vẫn muốn tìm biện pháp để làm Trương Sở Lăng mất mặt trước mọi người, đặc biệt trong chương trình huấn luyện thân thể , làm hắn phiền muộn chính là, tuy rằng biểu hiện của Trương Sở Lăng không quá xuất chúng , nhưng bất cứ cái gì trong chương trình học , Trương Sở Lăng đều có thể miễn cưỡng vượt qua , làm hắn không có cách nào lạm dụng được.



Lúc này nhìn thấy Trương Sở Lăng nhíu mày , Chu Minh Cường tự nhiên không chịu buông tha cơ hội này, hắn lớn tiếng hỏi thăm, "Trương Sở Lăng, đặc tính của khẩu súng này không ?"



Nghe được câu hỏi của Chu Minh Cường , tay của tất cả mọi người đều ngừng việc đang làm ,tất cả cùng hướng mắt nhìn về khẩu súng đang nằm trong tay của Trương Sở Lăng , mọi người lúc này mới phát hiện, vừa rồi Chu Minh Cường hình như không có giới thiệu đặc tính của khẩu súng này , trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người hường về phía Trương Sở Lăng có điểm thông cảm .



Trong hai tháng này , mọi người đều thấy rõ ràng mối quan hệ của ba người Trương Sở Lăng, Chu Minh Cường cùng Điền Ny , Chu Minh Cường yêu thích Điền Ny, mà Điền Ny lại không để ý đến Chu Minh Cường , nhưng Điền Ny lại có ý với Trương Sở Lăng , Trương Sở Lăng lại giống như gặp phải phiền hức , cho tới bây giờ chưa vẻ mặt vui vẻ với Điền Ny . Mà Chu Minh Cường rất hiển nhiên hướng mũi dùi về Trương Sở Lăng, điều này làm cho không biết bao nhiêu người ước ao được đào hoa như Trương Sở Lăng , cần phải thông cảm với cảnh ngộ của hắn.



Hoàn hảo, cho tới bây giờ Trương Sở Lăng vẫn còn rất cố gắng kiên cường , để Chu Minh Cường căn bản không làm gì được hắn , chỉ là ngày hôm nay mọi người đã có điểm lo lắng thay cho Trương Sở Lăng , hôm nay rõ ràng Chu Minh Cường đã bố trí tỉ mỉ để có thể gây khó khắn cho Trương Sở Lăng .



Lưu Tuấn Hi hiện tại muốn đạp đầu tự sát , hắn vừa rồi quá hưng phấn , ma xui quỷ khiến liền tiếp nhận khẩu súng cho Chu Minh Cường đưa , xem xong lại đưa cho Trương Sở Lăng. Lúc đó cũng không chú ý là ai đã đưa súng cho mình , hiện tại hắn thấy vẻ mặt đắc ý của Chu Minh Cường , mới hiểu được chuyện gì xảy ra.



Trước ánh mắt lo lắng của mọi người , Trương Sở Lăng giơ khẩu súng trong tay lên , "Nếu như ta nhứo không lầm , đây là súng Pháp Đức Lỗ dùng để phòng chống bạo động , tầm bắn của súng này là từ 50 đến 75 thước , phóng ra một lúc 5 viên đạn..." ( giống súng thụt thì phải @@)



Thấy Trương Sở Lăng nói ra đặc tính của súng không chút khó khăn , mọi người phía sau ào ào tán thưởng .



"Không nghĩ tới Trương Sở Lăng lại hiểu õ khẩu súng ấy như vậy a."




"Đúng vậy, ta trước đây chưa từng nghe qua súng này, để cho ta trả lời, khẳng định sẽ không trả lời được."



"..."



Nghe được thanh âm biểu dương của tất cả mọi người , vẻ mặt lo lắng của Lưu Tuấn Hi cũng được giãn ra , đồng thời nhìn Trương Sở Lăng đầy bội phục , trong đầu không khỏi hiện ra chuyện hắn nổ súng bắt 7 tên tội phạm có vũ trang , hắn đối với súng ống thông thường hiểu rõ như vậy , lẽ nào thương pháp của hắn thực sự rất lợi hại? Bất quá Lưu Tuấn Hi rất nhanh liền lắc đầu, tuy rằng ở cục cảnh sát cũng có bãi huấn luyện tập bắn , chính là Trương Sở Lăng chiều nào cũng đều tập chạy sau khi học tập , căn bản không luyện bắn súng , hơn nữa hắn không phải cũn phủ nhận thuật bắn súng của bản thân sao .



Trong lòng Chu Minh Cường lúc này rất hối hận , vốn là nghĩ có thể gây khó khăn cho Trương Sở Lăng một chút , lại không nghĩ rằng lại thành toàn choTrương Sở Lăng, trên mặt hắn không lộ ra vẻ gì chỉ tiếp nhận súng từ tay Trương Sở Lăng , tán dương, "Không sai, người đối với súng ống rất hiểu rõ , trước đây đã tiếp xúc qua loại súng này sao ?"



Lúc này Chu Minh Cường cũng muốn nói đến chuyện Trương Sở Lăng bắt 7 tên cướp có vũ trang , dù sao này ở tây Cửu Long cũng được coi là một vụ án lớn , tuy rằng bởi vì Trương Sở Lăng nhiều lần phủ nhận khả năng của mình , nhưng cục cảnh sát vẫn chuẩn bị án .



Trương Sở Lăng có thể nói ra tính năng của khẩu súng này cũng hoàn toàn nằm trong vận may của hắn , dù sao súng ống của thế kỷ 21 cũng sớm bị đào thải ở thế kỷ 30 , mà "Trương Sở Lăng " trước kia không có khả năng tiếp xúc với súng ống đến như vậy , hắn chỉ là trùng hợp thấy được thông tin của khẩu súng này lúc online , dựa vào trí nhớ kinh người mà "Phục chế" lại thôi .



Do đó Trương Sở Lăng không có cảm giác lâng lâng trước sự tán dương của mọi người , mà là bình tĩnh lắc đầu nói : "Không, ta chỉ là cảm thấy hứng thú đối với kiến thức về súng ống , bình thường tương đối lưu tâm mà thôi."



Chu Minh Cường gật đầu, nhưng trong lòng khó chịu như ăn phải con ruồi vậy ( mà ruồi thường hay bu quanh phân ^^ ) . Phản ứng của Trương Sở Lăng làm hắn cảm giác thấy mình giống như một tên ngang ngược trong vở hài kịch vậy , vô luận mình nỗ lực thế nào , đều không thể làm Trương Sở Lăng tức giận , làm hắn mất mặt xấu hổ thì càng không thể . Hiện tại Chu Minh Cường đnag hoài nghi những tin tức mà Lương Siêu đã cung cấp cho hắn , theo sự quan sát của hắn , Trương Sở Lăng có kiến thức cơ bản rất vững chắc a, tại sao lại có thể dựa vào cẩu thỉ vận mà tham gia huấn luyên PTU được ?



"Ta cũng không tin ngươi thật là toàn năng." Chu Minh Cường cũng không tin tưởng gì vào sở trường của Trương Sở Lăng , hơn nữa biểu hiện của Trương Sở Lăng trước đây tuy rằng đều vượt qua cửa , nhưng thành tích cũng tạm được. Nghĩ tới đây, hắn hướng phía đám người liếc mắt một cái .




"A lăng, mọi người luôn luôn nói thuật bắn súng của ngươi rất lợi hại , chúng ta đi tỷ thí thuật bắn súng một chút được không ?" Trong đám người có một người đi ra , "Thuật bắn súng lúc ngươi bắt 7 tên tội phạm có vũ trang ở Thâm Thuỷ bây giờ có thể biểu biễn lại để ta mở rộng tầm mắt a."



Người nói chuyện gọi là Đường Dũng, đến từ cục cảnh sát Du Ma, bình thường ở doanh trại rất thích khoe khoang thuật bắn súng của mình , chỉ là mọi người nghe nhiều , nên cũng có điểm phản cảm với hắn , chỉ cần hắn nói khoác về tài bắn súng của hắn , sẽ có người đem chuyên Trương Sở Lăng bắt bảy tên tội phạm có vũ trang lấp cái miệng của hắn lại . Dần dà , Đường Dũng cũng cũng sinh bất mãn với Trương Sở Lăng , nếu không phải Trương Sở Lăng gặp may trong lần giải thích vừa rồi , trong lòng Đường Dũng cũng thoải mái rất nhiều , hắn đã sớm muốn tỷ thí cùng Trương Sở Lăng .



Nghe được Đường Dũng thỉnh cầu, Trương Sở Lăng trong lòng nghi hoặc không ngớt, theo lý mà nói mình cũng hắn đã giải thích rõ , hơn nữa cũng không phát sinh xung đột gì với hắn , hắn không nên tìm bản thân tỷ thí mới đúng a, rốt cuộc là hắn muốn thực sự đánh bại mình , hay là hắn bị người khác khiêu khích sao?



"Thế nào, khinh thường ta sao, vẫn còn cảm thấy kỹ thuật bắn súng của ta không bằng ngươi sao , như vậy đi, chúng ta đặt thêm tiền cược , nếu như ngươi thắng , ta lập tức rời khỏi huấn luyên PTU ; nếu như ta thắng, ngươi chỉ cần cho ta hai vạn đô la Hồng Kông "



Đường Dũng nhắc đến tiền đạt cược , mọi người phía dưới đều ầm ĩ lên , hắn nói như vậy rõ ràng cho thấy đã nắm chắc phần thắng , hai vạn đô la Hồng Kông với Trương Sở Lăng mà nói cũng chỉ là một tháng tiền lương , chính là huấn luyện PTU là cơ hội thăng chức cùng tăng lương , là có thể nhìn ra được vụ cá cược này đối với Trương Sở Lăng phi thường có lợi.



Mặc dù có điểm lo lắng Trương Sở Lăng sẽ thua hai vạn đô la Hồng Kông, thế nhưng tính ồn ào bẩm sinh lại bắt đầu khiến cho mọi người ồn ào , ào ào kêu la Trương Sở Lăng đáp ứng thỉnh cầu tỷ thí của Đường Dũng.



Mấy hôm kiếm giới sửa 4r hay sao í, giờ mới vào đc!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK