• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:







Việc thương lượng với khoa pháp y cùng khoa giám định vũ khí khiến cho Trương Sở Lăng thất vọng , đối phương thấy hắn chỉ là một cảnh sát , lại lạ mặt, hơn nữa không có quan hệ với vụ án , lấy lý do bảo mật nên cự tuyệt việc cung cấp tài liệu cho hắn .



Đối mặt với một cái kết quả như vậy , Trương Sở Lăng trong cơn tức giận muốn cướp lấy tài liệu , hoặc là đem mấy người không biết điều này bắt cóc để hỏi ra, bất quá suy nghĩ một chút nếu bản thân làm như vậy thì hậu quả sẽ rất lớn , Trương Sở Lăng đành phải thôi, dù sao bản thân đã hứa với phụ thân làm một cảnh sát tốt .



Nếu không hỏi được , thì đành phải nghĩ biện pháp khác, vụ án này đã được chuyển giao cho tổ trọng án , không thể lấy được gì từ khoa pháp y cũng như khoa giám định vũ khí , vậy chỉ có thể ở tổ trọng án mà thôi , nghĩ đến tổ trọng án , Trương Sở Lăng ngẩn ra, Điền Ny không phải là ở tổ trọng án sao ?



Lúc này Trương Sở Lăng cũng bất chấp việc tránh mặt Điền Ny , chạy thẳng đến khu vực tuần tra mà Điền Ny phụ trách .




Lúc Trương Sở Lăng tìm được Điền Ny , cảnh tượng hiện ra trước mặt làm mắt hắn trợn tròn .



Trên đường cái náo nhiệt , Điền Ny đang quyền đấm chân đá năm sáu thanh niên , mấy người thanh niên cũng không phản kháng, cả đám ngồi chồm hổm ôm đầu , trong miệng hô to "Tha mạng a..." "Về sau cũng không dám ... nữa ..."



Một đám người vây xung quanh bọn họ , khiến người ta cảm thấy kỳ quái chính là, mấy người xung quanh hình như đã quá quen thuộc đối với chuyện này , chẳng những không có chỉ trích Điền Ny không đúng, trái lại còn chỉ trỏ mấy người thanh niên kia .



"Ai bảo các ngươi không học theo gương tốt !"



"Ai bảo các ngươi lừa gạt người khác , ngay cả người già cũng không bỏ qua !"



"Ai bảo các ngươi chó không thể bỏ được việc ăn phân !"



"..."



Điền Ny đánh một cái , trong miệng sẽ trách cứ một câu, giống như là làm như vậy mới có thể thoải mái mà đánh đập được , có thể do đánh lâu , nàng có điểm không kịp thở , tóc cũng có chút rối loạn .



Mặc quân phục , mang mũ cối lúc này khuôn mặt Điền Ny đỏ bừng , bộ cảnh phục như làm tôn thêm vóc người hoàn mỹ với những đường cong mê người của nàng , thấy Điền Ny thở hồng hộc, vẻ mặt ửng hồng , Trương Sở Lăng không tự chủ được nghĩ tới câu : đồng phục quyến rũ.



Nếu không thấy Điền Ny mỗi khi xuất quyền xuất cước đều dùng toàn lực , Trương Sở Lăng khẳng định sẽ cho rằng mấy tên kia đang thoải mái rên rỉ dưới lòng bàn chân của nàng , mà không phải là đang bị đánh bầm dập .




" Dừng tay , ngươi đánh người như vậy là trái với qui định của cánh sát , cảnh sát có thể như vậy sao ? " Trương Sở Lăng bắt lấy kịp thời một quyền của Điền Ny , nghiêm khắc khiển trách .



"Bà cô đánh người ngươi cản được sao , mấy tên kia nếu có can đảm , thì cứ đi kiện ta đi ." Điền Ny không nghĩ tới sẽ có người to gan lớn mật dám ngăn hành động của bản thân , còn tưởng rằng là đồng nghiệp cùng tuần tra với mình , nàng tức giận quát.



Mấy tên thanh niên dưới đất thấy Điền Ny không quyền đấm chân đá nữa , giống như sức lưc được khôi phục tức thì , liền bỏ chạy vào đám người để núp .



"Trốn à, lo mà chạy cho xa đi , lần sau nếu ta lại thấy các người lại làm chuyện xấu ..." cánh tay của Điền Ny bị người ta nắm không nhúc nhích được , nàng chỉ hướng phái mấy tên kia hung ác hô to.



Trương Sở Lăng sắc bén quan sát , thân thể của mấy thanh niên đang trốn vào trong đám người run rẩy một chút , có tên suýt chút nữa ngã xuống đất , xem ra Điền Ny ở trong lòng đã có ảnh hưởng rất lớn , khiến cho tâm lý của bọn họ bị ám ảnh nghiêm trọng .



"A, tại sao là ngươi?" Điền Ny thấy mấy người kia đều chạy, "Đồng nghiệp" còn không chưa buông tay mình ra , nàng còn tưởng rằng đối phương cố ý ăn đậu hũ của mình , quay đầu lại phát hiện người nắm tay của mình chính là Trương Sở Lăng , cái miệng nhỏ nhắn liền mở thật to, suy nghĩ một chút về biểu hiện thô bạo của mình vừa rồi , khuôn mặt đỏ bừng của nàng chọt chuyển thành một mảng đỏ rực , đôi mắt to mỹ lệ chớp chớp nhìn xuống đất , cái trán như muốn vùi vào bộ ngực cao vút của mình .



"Nếu như lần sau lại thấy bọn họ làm chuyện xấu , ngươi sẽ đối phó với bọn họ như thế nào ?" Nhìn thấy lúc này Điền Ny đột nhiên từ một con cọp mẹ biến thành một chú mèo ngoan ngoãn , Trương Sở Lăng muốn cười thầm trong lòng , sở dĩ Trương Sở Lăng nắm tay Điền Ny không thả ra , là bởi vì lần đầu tiên kiến thức được sự dũng mãnh , nhất thời có điểm không kịp phản ứng. Cảm thấy tay Điền Ny đang giãy dụa , Trương Sở Lăng vừa nói chuyện vừa buông lỏng tay của Điền Ny ra .



"Đương nhiên là sẽ đánh ... à không là sẽ bắt bọn họ về cục cảnh sát." Điền Ny hoảng loạn thiếu chút nữa nói là sẽ đánh bọn họ , nhưng đột nhiên nhớ người đang nói chuyện với mình, nàng lại vội vã sửa lại .



Hai người Trương Sở Lăng cùng Điền Ny không thấy được chính là, bọn họ không dứt khoát , mặt khác Điền Ny đã cộng tác với rất nhiều người khi mới bắt đầu , trải qua một thời gian ngắn tiếp xúc, bọn họ xem như là sử dụng Điền Ny một cách triệt để , bởi vì Điền Ny vốn là ở tổ trọng án Tây Cửu Long , lần này PTU đến Tây Cửu Long , Điền Ny lại trở về chỗ của mình . Đối với lưu manh ở khu vực Thạnh Giáp Vĩ nàng rõ như lòng bàn tay , chỉ cần nhìn thấy không tuân thủ quy định , nàng liền đánh ngay tức khắc , mà bọn lưu manh này thấy nàng giống như là chuột thấy mèo vậy , không chỉ không dám khiêu nại nàng, trái lại ngay cả tâm tư phản kháng cũng không có .



Cứ như vậy, Điền Ny ở trường học PTU tối đa chỉ nghiêm khắc một chút thôi , nhưng tổng khu Tây Cửu Long lại chính là chỗ của nàng , khiến người ta hoàn toàn không dám nghĩ nàng có quan hệ với hình tượng trước đây , sự bạo lực cùng dã man của nàng nhanh chóng lan truyền , mà nàng cũng vẫn tự làm theo ý mình như cũ , giống như là một loại cảm giác hưởng thụ vậy .



Lúc này mọi người nhìn thấy Điền Ny ở trước mặt Trương Sở Lăng không có một chút nóng nảy , kết hợp với lời đồn ở trường học cảnh sát , bọn họ đều suy đoán xem rốt cuộc giữa Trương Sở Lăng và Điền Ny có chuyện gì .




"Ngươi... Ngươi tìm ta có chuyện gì?" Thấy người khác chỉ trỏ mình, Điền Ny có điểm không quen, chính là ở bên cạnh Trương Sở Lăng nàng không muốn nổi giận , đột nhiên nàng nhớ tới Trương Sở Lăng chưa từng chủ động tìm mình bao giờ , nàng liền vội vàng hỏi.



"Ân, là có một ít chuyện, ngươi hiện tại có thể nói chuyện được không ?" Trương Sở Lăng cũng ý thức được mình và Điền Ny trở thành tâm điểm chú ý của mọi người , hắn nhíu mày nhẹ giọng nói .



Điền Ny thấy biểu tình của Trương Sở Lăng nghiêm túc, nàng quay đầu lại nói với đồng nghiệp hai câu , liền đã dẫn Trương Sở Lăng vào một phòng trà .



"Ngươi muốn dùng gì ?" Sau khi ngồi vào chỗ của mình , hai người lập tức hỏi đối phương , sau đó đồng thời nở nụ cười , nhận thấy cũng hơn nhiều tháng , mặc dù Điền Ny có vài lần mời Trương Sở Lăng đi ăn , nhưng lại chưa được đáp ứng , đây chính là lần đầu tiên hai người chính thức ngồi ăn cùng nhau .



"Một cà phê nóng , ít sữa ."



"Một cà phê nóng, ít đường."



Sau khi hai người nhìn nhau , tựa như hô cùng một lúc .



Nhìn thấy hai người bọn họ gọi một cách ăn ý như thế , không gọi thì thôi , nếu gọi thì là cùng một lần , nhân viên phục vụ đứng bên cạnh nhịn không được cười thành tiếng , bất quá Điền Ny vừa trừng mắt, nhân viên phục vụ kia lập tức rời đi .


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK