Ca, ngươi có chuyện gì gạt chúng ta phải không ?" Trương Nhược Nhàn trừng mắt hỏi .
Cũng khó trách Trương Nhược Nhàn lại có ý nghĩ như vậy , mấy ngày nay vô luận là từ ban trên xuống ban dưới, Trương Sở Lăng đều đưa đón nàng , hơn nữa luôn căn dặn nàng phải chú ý an toàn , có chuyện gì phải gọi điện cho hắn trước tiên , cái này cũng chưa tính là gì, Trương Sở Lăng còn hoà mình với đồng nghiệp của Trương Nhược Nhàn , theo chân bọn họ để tạo quan hệ tốt , để bọn họ chiếu cố đến Trương Nhược Nhàn nhiều hơn .
Bởi vì sợ việc bắt cóc ở sân bay sẽ gây ra ảnh hưởng tiêu cực , do đó chính phủ đem tin tức này phong toả rất nghiêm ngặt, sự tình chỉ giới hạn ở những người tham gia nhiệm vụ mà thôi , những người bình thường căn bản không rõ ràng lắm về sự việc lớn như vậy , do đó Trương Nhược Nhàn tự nhiên sẽ suy đoán lung tung đối với việc làm của Trương Sở Lăng .
"A lăng, nếu là có chuyện gì, ngươi hãy nói ra đi , đừng có để trong lòng ." Sau hai ngày ở bệnh viện , Trương phụ thấy chân của mình cũng không có gì trở ngại, hắn liền không muốn ở lại nữa , hắn tình nguyện về nhà chứ không nguyện ý ngày nào cũng phải ngửi mùi thuốc đông y .
Thấy nhi tử mấy ngày nay về nhà có chút thay đổi , ngay cả một chút thân mật cũng không có , lão nhân tự nhiên cũng có chút lo lắng, dù sao lão nhân vẫn chờ Trương Sở Lăng gặp gỡ một cô gái nào đó , để mang con dâu về cho lão .
Trong lòng Trương Sở Lăng khẩn trương cũng là do lo lắng cho an toàn của người nhà, do đó mỗi ngày khi tan tầm liền chạy về nhà , thế nhưng bởi vì phải giữ bí mật , hắn không thể tiết lộ sự thật ra được , do đó chỉ có thể dặn người nhà nếu không có việc gì thì không nên đi ra ngoài, đồng thời hắn cũng lắp đặt trong nhà không ít các phương tiện bảo vệ .
"Cha, các ngươi cũng đừng suy nghĩ lung tung nữa , kỳ thực là không có chuyện gì cả , ta chỉ là trong lúc bất chợt cảm giác mình trước đây khi tan tầm luôn chạy đến trường học , dành quá ít thời gian đối với mọi người . Hiện tại chỉ muốn ở chúng với mọi người nhiều hơn một chút mà thôi ." Trương Sở Lăng thấy người nhà đều dùng ánh mắt khác lạ nhìn mình , hắn chỉ có thể nói như thế.
Tuy rằng lời này có điểm khác người , thế nhưng mọi người đều lựa chọn tin tưởng hắn , dù sao tất cả nhưng biểu hiện gần đây của Trương Sở Lăng đều thể hiện sự chăm lo đối với gia đình , đặc biệt quan tâm đến mọi người
"Không có chuyện gì là tốt rồi . Mọi người trong nhà đều khoẻ mạnh cuộc sống sung túc bình an là tốt rồi ." Trương phụ nghe được nhi tử nói vậy , nhưng trong lòng nhớ tới việc mất đi "tướng quân " hắn không khỏi xúc động nói .
Trương phụ nói làm cho Trương Sở Lăng kích động rất nhiều , đồn gthời cũng thúc đẩy hắn hạ quyết tâm phải nhanh chóng bắt được nhóm người " Cách Mạng Đỏ " kia , chỉ có như vậy mới có thể trút được lo lắng trong lòng , trong khoảng thời gian này bởi vì sợ " Cách Mạng Đỏ " gây phiền phức cho người nhà của mình , Trương Sở Lăng cũng quan tâm đến không ít .
Chỉ là một thành viên PTU làm thế nào để có thể đến SDU hoặc tổ trọng án đây ?
Trương Sở Lăng đang suy nghĩ biện pháp đến tổ trọng án cùng SDU , dù sao biểu hiện của Trương Sở Lăng ở trường học cảnh sát cũng có chút khả năng . Hơn nữa một loạt các hành động xuất sắc của hắn ở sân bay , thử hỏi dưới tình huống nhân thủ thiếu thốn như lúc này , một nhân tài ưu tú như vậy thì ai mà không muốn tranh giành ?
"... Các ngươi ai có thể nói được tiếng Ả Rập ?" Sau khi báo cáo vắn tắt , Quách Quân Vĩ phân bố nhiệm vụ trong ngày xong, thuận miệng hỏi.
Kỳ thực Quách Quân Vĩ cũng không có tin tưởng đối với các thành viên PTU . Tiếng Ả Rập không phải đứng đầu trong ngoại ngữ , do đó cũng không có nhiều người học nó , người bình thường không có việc gì cũng sẽ không nghiên cứu loại ngôn ngữ này . Hơn nữa là trước mắt lại là các tuần cảnh bình thường .
Quách Quân Vĩ vừa hỏi xong , bên dưới lặng ngắt như tờ .
Thấy cái phản ứng này , Quách Quân Vĩ thất vọng lắc đầu, hắn hô một tiếng giải tán , sau đó mọi người mà bắt đầu làm công việc được phân công hôm nay .
"Quách Sir, giả như là thiếu một phiên dịch tiếng Ả Rập , ta có thể đi thử xem." Sau khi mọi ngươi giải tán hết , Trương Sở Lăng cũng không có lập tức rời đi, mà là cùng nhóm ngườ Lưu Tuấn Hi nói hcuyện một chút , sau đó liền đuổi theo Quách Quân Vĩ.
Quách Quân Vĩ đang ủ rũ chuẩn bị báo lại cho Lưu Ngạn Bác , trong lúc bất chợt nghe được có người có thể nói được tiếng Ả Rập thì không khỏi sửng sốt , khi hắn quay đầu lại thì thấy là Trương Sở Lăng , trong lòng càng kinh ngạc hơn , "A lăng, ngươi vừa mới nói cái gì , ngươi có thể nói được tiếng Ả Rập ?"
"Ân, ta nghĩ ta là ta có thể ." Thấy ánh mắt nghi hoặc của Quách Quân Vĩ , Trương Sở Lăng khẳng định trả lời , ở thế kỷ 30 , phương pháp học các loại ngôn ngữ càng đơn giản hơn , mà Trương Sở Lăng lại đặc biệt hứng thú đối với ngôn ngữ , cho nên đối với toàn bộ ngôn ngữ hắn đều chăm chú nghiên cứu một phen . Lúc này vì muốn nhanh chóng bắt được thành viên của tổ chức " Cách Mạng Đỏ " , hắn cũng bất chấp không ngại nói quá lên .
Sau khi nhận được đáp án rõ ràng nhưu vậy , Quách Quân Vĩ trước tiên là vui vẻ không ngớt , chính là rất nhanh hắn liền nhíu mày, bởi vì hắn nhớ tới chuyện Cao Xa Phi muốn mượn người từ bên hắn , hắn cảm thấy SDU càng trhích hợp cho Trương Sở Lăng phát triển hơn , chính là lúc này bên phái thái tử Ả Rập cũng cần gấp một phiên dịch viên a .
"Quách Sir, có vấn đề gì sao ?" Trương Sở Lăng thấy sắc mặt do dự của Quách Quân Vĩ , trong lòng buồn bực, vừa rồi nhìn thấy nhãn thần lo lắng của hắn , không phải là cần gấp một người phiên dịch sao, nhưung sao khi thấy mình có thể nói được tiếng Ả Rập lại do dự như vậy .
Kỳ thực chuyện Quách Quân Vĩ muốn tìm một người có thể phiên dịch được tiếng Ả Rập thì Trương Sở Lăng cũng biết , mấy ngày nay chỉ cần thông báo một chút tin tức ra , lập tức sẽ lan ra trong đám người , đối với việc mất tích của tên phiên dịch riêng của thái tử , Trương Sở Lăng trước khi nghe báo cáo vắn tắt cũng biết được chút ít .
Sở dĩ Trương Sở Lăng đứng ra nói mình có thể nói được tiếng Ả Rập , chính là vì tiếp xúc với thái tử Ả Rập , bởi vì mục tiêu cuối cùng của hung thủ tuyệt đối là thái tử , về việc người nhà của dvm và cmc bị bắt cóc , hung thủ chỉ là muốn phân tán lực lượng của cảnh sát mà thôi . Chỉ có đi theo bên cạnh thái tử , mới có thể có cơ hội quyết đấu cùng hung thủ được .
"Lão Quách, không tốt , cái tên đầu than củi kai lại gây ầm ĩ ..." Quách Quân Vĩ đang chuẩn bị muốn cũng Trương Sở Lăng trao đổi một chút , muốn hỏi hắn rốt cuộc muốn tham gia vào tổ trọng án hay SDU , thì Lưu Ngạn Bác đã vội vã chạy tới , nhìn thấy bộ dạng thở hổn hển của hắn , liền biết sự việc đang xấu đi .
Vóc ngươi Lưu Ngạn Bác cũng không cao lắm , chỉ khoảng 170 cm , thân thể hơi mập, thế nhưng là người giỏi giang , nếu chọn lọc từ hắn ra thì tất cả đều là tinh hoa , làm thủ lĩnh của tổ trọng án mấy năm qua , năng lực của hắn đã chứng minh được những lời nói đó là hoàn toàn chính xác .
"Ân, làm sao vậy?" Quách Quân Vĩ từ trước đến giờ chưa bao giờ thấy Lưu Ngạn Bác chật vật đến như vậy , không khỏi hiếu kỳ .
"Cái tên thái tử Ả Rập kia cũng đoàn chuyên gia của hắn đang gây ầm ĩ cả lên , nói cái gì cũng không hiểu được , bên các ngươi có tìm được người nói tiếng Ả Rập không , nếu tìm được thì mau chóng mang đến giúp đỡ đi ." Sở dĩ Lưu Ngạn Bác lại vội vã như vậy , là bởi vì lúc này phi thường đặc biệt , bọn họ phải bảo hộ sinh mạng của thái tử Ả Râp an toàn , nếu như là lcú bình thường , thái tử Ả Rập phải đi căn bản là chuyện của hắn . Vấn đề hiện tại chính là, hắn biết rõ những hành động khủng bố vừa rồi là muốn trả thù thái tử , nhưng hắn vẫn không có cách nào nói cho đối phương biết được .
"Lưu Sir, ngươi vận khí tốt, chúng ta sẽ để ngươi chiếu cố cho hắn ." Quách Quân Vĩ thấy bộ dạng gấp gáp của Lưu Ngạn Bác , biết hiện tại không có thời gian để trao đổi với Trương Sở Lăng , chỉ có chờ hắn giúp đỡ xong . Vì vậy đem Trương Sở Lăng đẩy đến trước mặt Lưu Ngạn Bác , có điểm không muốn dặn đi dặn lại .
Lưu Ngạn Bác đã thấy viểu hiện xuất sắc của Trương Sở Lăng lúc ở sân bay thì đã lưu ý đến Trương Sở Lăng rồi , lúc này thấy Quách Quân Vĩ không có giới thiệu cho hắn người có thể nói được tiếng Ả Rập , mà lại giới thiệu Trương Sở Lăng cho hắn , tuy rằng hắn cũng cần Trương Sở Lăng đi hỗ trợ cho tổ trọng án , nhưng lúc này hắn lại càng cần một người có thể nói tiếng Ả Rập hơn a , nhưng khi ánh mắt của hắn lưu ý đến sắc mặt đắc ý của Quách Quân Vĩ , hắn đột nhiên cảm thấy không tin được chi vào Trương Sở Lăng nói , "Lẽ nào Trương Sở Lăng nói được tiếng Ảrập ?"
Thấy Quách Quân Vĩ gật đầu khẳng định suy đoán của bản thân , Lưu Ngạn Bác không nói hai lời liền keo Trương Sở Lăng cahỵ đi . Chỉ là hắn chỉ cao 170 cm còn Trương Sở Lăng lại cao đến 187 cm cho nên vóc dánh của hai người liền có điểm chênh lệch rõ ràng , hai người đi cùng nhau không thể nào cân xứng được . Sau khi Trương Sở Lăng lưu ý đến sự chênh lệch về chiều cao của hai người , hắn vội vã bước nhanh hơn, cùng với Lưu Ngạn Bác đi song song , chí ít như vậy thoạt nhìn cũng không làm người khác cảm thấy mất tự nhiên .
Khi Trương Sở Lăng cùng Lưu Ngạn Bác đến căn phòng của thái tử , vừa lúc thấy thái tử không để ý đến mấy thành viên PTU đang ngăn cản mà cứ xông lên , đồng thời trong miệng hắn hô lớn đòi về nước . Bên cạnh hắn cũng có mấy người trong đoàn chuyên gia lớn tiếng chỉ trích cảnh sát Hồng Kông vô năng , nói ngay cả việc canh cửa cũng không làm tốt được , hiện tại đã để thất lạc phiên dịch viên của bọn họ .
Bất quá các đội viên của PTU cũng không hiểu được bọn họ đnag nói cái gì , chỉ là theo biểu tình trên mặt bọn họ thì biết rằng bọn họ rất tức giận , toàn bộ thanh viên của PTU cùng tổ trọng án đều cố tươi cười , kiên nhẫn dùng tiếng Trung hoặc tiếng Anh giải thích cho bọn họ .
Nhìn thấy bộ dạng tự cho mình là đúng của thái tử Ả Rập , mà bản thân thấy bộ dạng lo lắng cùng bất đắc dĩ của các đồng nghiệp , trong lòng Trương Sở Lăng không khỏi tức giận .
Hắn liền đi đến trước mặt thái tử Ả Rập nói , "*** chó, các ngươi chính là một đống *** chó, Hồng Kông bởi vì có các ngươi nên mới có nhiều ruồi như vậy, nếu như có thể nói, chúng ta tình nguyện đem ngươi ném xuống Thái Bình Dương , như vậy Hồng Kông sẽ sạch sẽ rất nhiều, cũng yên tĩnh hơn rất nhiều ..." ( DG : câu chửi này ta thích ^^ )
Âm thanh lưu loát bằng tiếng Ả Rập vang lên khiến cho hai bên tranh cãi quyết liệt bất chợt im lặng , tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn về phiá Trương Sở Lăng. Tổ trọng án cùng PTU cảm thấy kinh ngạc chính là Trương Sở Lăng đang nói tiếng Ả Rập , mà đám người của thái tử Ả Rập càng kinh ngạc hơn , trong lúc bất chợt thái độ của bọn họ đối với cảnh sát Hồng Kông có thay đổi lớn .
Thái độ của Trương Sở Lăng khi dùng tiếng Ả Rập mắng chửi đám người của thái tử một cách ác độc khiến cho bọn họ nhất thời ngây ngẩy cả người , bọn họ đều trợn mắt nhìn Trương Sở Lăng , bọn họ thực sự không hiểu vì sao Trương Sở Lăng lại mắng bọn họ như vậy , thuật bắn súng cùng sự cơ trí của Trương Sở Lăng ở sân bay thì mọi người đều đã thưởng thức qua ,thái tử Ả Rập đối với Trương Sở Lăng còn có hảo cảm vì đã được hắn cứu mạng , chính là một người mà tất cả mọi người đều có hảo cảm như vậy lài đột nhiên đứng ra dùng ngôn ngữ ác độc như vậy để mắng bọn họ , khiến cho bọn họ trong lúc nhất thời không biết phải phản ứng thế nào cho tốt .
Danh Sách Chương: