• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:







Sau khi bản thân cùng một huynh đệ cuối cùng rời đi , ánh mắt của " Mèo Rừng " không khỏi trầm xuống , hắn biết " Huyết Hổ " đi chuyến này , tuyệt đối không có khả năng sống sót trở về , hiện tại cảnh sát Hồng Kông đã xem nhóm người bọn họ là kẻ địch lớn nhất , khẳng định sẽ bố trí rất nhiều cạm bẫy chết người .



Nghĩ tới đây, " Mèo Rừng " cũng không có đắc ý với việc những tính toán trong lòng đã thành công , nhớ tới đám huynh đệ nhiều năm xa cách mình như vậy , hắn cũng cảm thấy xấu hổ cho hành động của mình , đến lúc này , còn suy nghĩ đến việc giữ an toàn cho bản thân , lợi dụng huynh đệ, người như vậy sống còn có ý nghĩa sao ? Đột nhiên trong lúc đó, " Mèo Rừng " dường như đưa ra một quyết định mới , đó chính là không cho " Huyết Hổ " chết một cách vô ích , mình nhất định phải báo thù cho các huynh đệ đã chết , hoàn thành tâm nguyện bao năm qua của bọn họ .



Mười phút sau, " Mèo Rừng " bước ra khỏi phòng với một bộ trang phục mới , chỉ thấy bộ dạng của hắn khoảng chừng 40 tuổi , vóc người cao gầy, bộ dạng thoạt nhìn rất nhã nhặn , thế nhưng đôi mắt trũng sâu cùng với cái mũi chim ưng khiến cho vẻ nhã nhặn của hắn lộ ra nét âm hiểm . Nhìn về phía " Yên Hoả " đang nằm quằn quại trong phòng không chút lưu luyến , " Mèo Rừng " nhưng chóng bước về phía vịnh , nơi này chính là chỗ dựa cuối cùng của hắn , nói không chừng còn có thể dùng để cứu mạng mình cùng " Huyết Hổ " .



Nhưng khi hắn chạy tới vịnh , cảnh tượng trước mắt khiến cho hắn trợn tròn , chỉ thấy đám lưu manh mà bản thân khống chế đang bị cảnh sát áp giải lên xe , con tin thì ôm lẫn nhau , bọn họ vui mừng vì đã có cơ hội lại được nhìn thấy ánh mặt trời .



Nhìn đám cảnh sát với ánh mắt oán độc không cam lòng , " Mèo Rừng " nhanh chóng biến mất trong đám người , phảng phất giống như là chưa từng xuất hiện qua .




Tổng khu tây Cửu Long , Quách Quân Vĩ đã chính thức tuyên bố việc Trương Sở Lăng cùng lb được điều tạm thời sang tổ trọng án , cùng lúc đó, lưu tuấn hi cùng Đường dũng tạm thời bị điều tới SDU. Ngoài hắn ra thành viên của PTU cũng bị điều đến các bộ phận khác , tất cả mọi người đều bị vụ việc của thái tử Ả Rập làm cho bận rộn cả lên .



"A Lăng, vừa rồi Cao Xa Phi mới gọi cho ta , ta rất cảm ơn ngươi , toàn bộ con tin đã được cứu . Hắn hiện tại đang đưa tiểu Tuấn đi bệnh viện." Với việc lập công cho tổ trọng án , Quách Quân Vĩ vui vẻ nhìn Trương Sở Lăng cười nói .



Khi nhận được điện thoại của Cao Xa Phi . Phản ứng đầu tiên của Quách Quân Vĩ chính là cảm thấy khó tin , sau đó là tận lực bồi tiếp không ngừng , bọn họ hưng phấn mà cúp điện thoại, rất nhanh liền truyền cái tin tốt này đi , mà Trương Sở Lăng cũng là người biết cuối cùng .



Tuy rằng đã sớm biết con tin chắc chắn sẽ đươc cứu ra , lúc này khi nghe được tin . Trong lòng của Trương Sở Lăng mới thở phào , nếu có thể cứu con tin ra một cách dễ dàng như vậy . Chí ít có thể chứng minh một việc , đó chính là nhân thủ của hung thủ không nhiều , có khả năng chỉ là mấy thành viên còn sót lại của tổ chức " Cách Mạng Đỏ " .



"Người của chúng ta không có tổn thất gì chứ ?" Trương Sở Lăng thản nhiên hỏi , biểu hiện sự quan tâm của bản thân .



"Ân, Cao Xa Phi cảm thấy kinh ngạc chính là. Không có xuất hiện xung đột giống như trong dự đoán , hung thủ thủy trung không có xuất hiện , mà đám lưu manh kia vừa mới thấy cảnh sát đã cuống cả lên . Căn bản là không dám phản kháng, do đó việc cứu con tin cũng trở nên dễ dàng hơn." Quách Quân Vĩ vui vẻ nói .



Bất quá khi hắn chú ý đến vẻ mặt tươi cười của Trương Sở Lăng , Quách Quân Vĩ cười xấu hổ, việc cứu con tin thực sự dễ dàng sao , vậy tại sao cảnh sát tìm suốt 3 ngày mà vẫn không thu hoạch được gì , nếu không có Trương Sở Lăng ra tay, phỏng chừng bây giờ cảnh sát tìm kiếm trong sương mù , nghĩ tới đây, Quách Quân Vĩ rất sáng suốt chuyển đề tài .



"A Lăng, ngươi cảm thấy kế hoạch hành động của chúng ta thế nào , hung thủ có tự chui đầu vào lưới hay không ?" Kỳ thực toàn bộ kế hoạch hành động đã được trải qua nhiều lần thảo luận của các quan chức cấp cao trong tổ trọng án và PTU , Quách Quân Vĩ sở dĩ hỏi Trương Sở Lăng, cũng chính là muốn trong lòng có một sự bình ổn mà thôi , dù sao Trương Sở Lăng cũng đã có biểu hiện xuất sắc ngoài sự dự đoán của mọi người .



Trương Sở Lăng nghe qua thấy toàn bộ hành động lần này được an bài rất tỉ mỉ , tuy rằng kế hoạch không tính là hoàn mỹ, với tình huống hiện tại mà nói thì cũng là tốt nhất rồi , do đó sau khi nghe Quách Quân Vĩ nói xong , hắn cũng không có đưa ra ý kiến gì khác , mà chỉ gật đầu.



"Có một việc chúng ta cần phải chú ý chính là, do hung thủ đích thân động thủ , có khả năng là bọn họ thiếu nhân thủ, nên có thể sẽ sử dụng xã hội đen của địa phương làm pháo hôi , tốt nhất chúng ta nên tăng cường giám sát đám xã hội đen ." Trương Sở Lăng suy nghĩ một chút rồi nói ra phán đoán của bản thân .




Quách Quân Vĩ nghe vậy ngẩn ra, bất quá cũng hiểu được ý của Trương Sở Lăng , hắn cười cười vỗ vai Trương Sở Lăng , sau đó nhanh chóng đi về phòng làm việc của mình , có thể thấy được là hắn đi bố trí nhân thủ .



Tất cả nhân viên, được chia ra làm hai tổ , một tổ hộ tống " thái tử Ả Rập " đi sân bay , tổ còn lại vẫn ở chỗ cũ bảo vệ an toàn cho thái tử Ả Rập .



Vì khổng để hung thủ nhìn ra được sự thực , lực lượng cảnh sát bố trí ở sân bay không thể tuỳ ý , tuy rằng việc " thái tử Ả Rập " ra sân bay cũng chỉ là một cái bẫy , nhưng cũng có khả năng xuất hiện giao tranh bằng súng đạn , do đó đại đa số nhân viên hộ tồng đều là người giàu kinh nghiện chiến đấu của SDU .



Lực lượng bảo vệ an toàn của thái tử Ả Rập càng không được sơ suất , dù sao dưới tình huống này , việc phân tán cảnh lực cũng có nghĩa độ mạo hiểm sẽ cao hơn .



Quách Quân Vĩ suất lĩnh đại đa số thành viên PTU đi bảo vệ " thái tử Ả Rập " ra sân bay , vì để sự việc càng giống thật , bọn họ phải làm như thế, mà Trương Sở Lăng cùng với tổ trọng án của Lưu Ngạn Bác , lại trấn giữu chỗ này , nhận trọng trách bảo về tái tử Ả Rập .



Vốn Lưu Ngạn Bác cảm thấy có điểm áp lực khi nhận nhiệm vụ này nhưng sau khi nghe Trương Sở Lăng sẽ được điều đến , tâm tình của hắn liền trở nên thoải mái hơn , có Trương Sở Lăng cùng bản thân hắn trấn thủ , thành công tự nhiên sẽ lớn hơn rấtn hiều , chính hắn cũng không biết loại tự tin này từ đâu mà có .



Thời gian từ từ trôi qua , mắt thấy sắp đến thời gian ăn tối , mà hung thủ lại không có lộ diện , mà lúc này " thái tử Ả Rập " lại sắp lên máy bay , Quách Quân Vĩ cùng Lưu Ngạn Bác vẫn luôn giữ liên lạc , trong lòng bọn họ cũng không khỏi có chút nghi ngờ , lẽ nào hung thủ lại quên đi việc mình cần làm sao ?



Bất quá sau khi cứu được con tin , tương đương với là việc cảnh sát đã thắng một ván , trong lòng bọn họ cũng không có áp lực giống như lúc trước , do đó mọi người đều chấp hành nhiệm vụ của mình đau vào đấy , cũng không có biểu hiện bất an cùng buồn bực gì , bọn họ phi thường rõ ràng, bản thân phải đối mặt với loại người gì , một khi bản thân sơ ý , liền có thể sẽ mất mạng a .



Quách Quân Vĩ nghe thấy âm thanh thông báo của sân bay , lại nhìn thấy đại sảnh sân bay vẫn tĩnh mịch như cũ , hắn bắt đầu do dự , trong suy đoán của cảnh sát, bản thân nhóm người khi trên đường đến sân bay sẽ lọt vào ổ mai phục của hung thủ , vì thế bọn họ trên đường đi đã chuẩn bị tinh thần , chính là trên đường đến sân bay , không có gặp phải hung thủ , điều này thực sự vượt qua sự mong đợi .



Mà sau khi xảy ra vụ việc bắt cóc thái tử Ả Rập ở sân bay , đặc công sân bay được tăng cường nhiều hơn , đặc biệt là đối với hành động lần này , lực lượng bảo vệ sân bay nhiều hơn bình thường gấp bội , hiện tại căn bản là hung thủ không có khả năng trà trộn vào được , bởi vì bất luận là hành khách nước có quốc tịch nước ngoài nào bị tình nghi , đều bị nhân viên sân bay " nhiệt tình " giúp đỡ lên máy bay rời khỏi Hồng Kông .



Thời gian trôi qua càng lâu , trong lòng Quách Quân Vĩ lại càng bất an , hiện tại hắn bắt đầu lo lắng tổ trọng án bên kia sẽ xảy ra chuyện , chính là sau khi nói chuyện cùng với Lưu Ngạn Bác , biết được tổ trọng án bên kia không có xảy ra chuyện gì .




"Quách Sir, đã đến lúc phải đăng ký , ngươi xem chúng ta có đăng ký hay không ?" Quách Quân Vĩ đang suy nghĩ xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì , đột nhiên bên cạnh xuất hiện một người đến hỏi .



Quách Quân Vĩ nghe vậy cả kinh, đã đến lúc đăng ký sao ? Cái miệng của hắn chợt hiện lên một tia cười khổ , thái tử Ả Rập thật không có xuất hiện ở đây , đăng ký làm gì a, lẽ nào đi Ả Rập du lịch sao ?



Hắn phất phất tay, ra hiệu đợi một chút , dù sao sân bay cũng đẩy thời gian đăng ký sớm nửa giờ, hiện tại mình còn có nửa giờ để kéo dài thời gian .



Tổng khu tây Cửu Long , Lưu Ngạn Bác lo lắng đi tới đi lui trong phòng làm việc , Trương Sở Lăng cũng ngồi ở trong phòng làm việc, thế nhưng hắn lại giống như một nhà sư đang ngồi thiền , cũng không có nhúc nhích , trên mặt thủy chung một mảnh bình tỉnh , nếu ánh mắt của Lưu Ngạn Bác không thấy thân hình cao lớn của Trương Sở Lăng , hắn cũng hoài nghi việc Trương Sở Lăng có đứng trong phòng làm việc hay không nữa .



Lúc này Lưu Ngạn Bác cũng có điểm tức giận , bất quá khi thấy hiện tại Trương Sở Lăng không có chút biểu hiện nôn nóng nào , hắn cũng chịu thua .



Kỳ thực sự việc hiện tại cũng hợp với ý của hắn , ai thiếu kiên nhẫn , người đó sẽ thua . Đạo lý này trong lòng Lưu Ngạn Bác cung rất rõ ràng , chính là sự thật bao giừo cũng khó khăn hơn .



Nhìn sắc trời đã chuyển thành màu đên , Lưu Ngạn Bác rốt cục nhịn không được đành lên tiếng , "A Lăng, thời gian trôi qua lâu như vậy , lão Quách bên kia hẳn là muốn lên máy bay , nhưng hung thủ lại không có xuất hiện , ngươi nói là có chuyện gì xảy ra không ?"



Trương Sở Lăng nghe thấy trong lời nói của Lưu Ngạn Bác có chút nôn nóng , mỉm cười nói , " Nguyên nhân hung thủ không xuất hiện có rất nhiều , có thể là bọn hắn nhìn ra được kế hoạch của ta ; cũng có thể là bọn họ xảy ra chuyện gì đó , căn bản là không có biện pháp xuất hiện ; cũng có thể là bọn họ đã quên kế hoạch muốn báo thù rồi ..."



Nghe được Trương Sở Lăng phân tích vài khả năng có thể xảy ra ,miệng Lưu Ngạn Bác há to ra , nhưng cũng không có lên tiếng phản đối , chính xác, hung thủ cũng không phải là người biểu diễn, không phải phải dựa vào kich bản để biểu biễn a , hiện tại kịch bản là do cảnh sát tự biên tự diễn , hung thủ chỉ là người ngoài mà thôi , bọn họ dựa vào cái gì để yêu cầu cảnh sát phối hợp ?


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK