"Điền Ny, ngươi là nữ bạo long Điền Ny của tổ trọng án?" Nghe được Trương Sở Lăng nói , cảnh viên này uể oải dừng lại việc làm của bản thân, bắt đầu chăm chú quan sát Điền Ny , liền hướng đến cảnh viên có cái bụng bia trong đó hỏi thăm với vẻ hoài nghi. Nếu như nữ tuần cảnh trước mắt đích thị là Điền Ny , bọn họ cùng lên cũng chưa chắc giành phần thắng, hơn nữa bên cạnh vẫn còn một đồng bạn có thể nhẹ nhàng khống chế một cước của Điền Ny .
Nghe được câu hỏi của cái bụng bia kia, Trương Sở Lăng cũng không có trả lời , ngươi dám hỏi như vậy sao, nếu kẻ ngươi hỏi không phải là Điền Ny thì không sao , nếu như đây thực sự là Điền Ny, ngươi không phải làm đối phương tức giận sao?
Cũng may lúc này sự bực bội của Điền Ny cũng đã tiêu thất đi rất nhiều ( chắc là do đạp đc 1 cái ^^), nàng cũng không có đối xử với cái bụng bia này như tên cảnh viên kia , mà là đem thẻ cảnh sát của mình quơ trước mặt hắn , "Mở mắt chó của ngươi mà nhìn đi, lão nương chính là Điền Ny , còn không cút đi cho ta."
Tiếng gào to của Điền Ny làm các cảnh viên đều lui vài bước , dù sao với ác danh bên ngoài của Điền Ny , nam nhân thua trong tay nàng cũng vô số kể. Tuy rằng bọn họ cũng được huấn luyện qua một ít võ thuật, nhưng khi cùng cao thủ tổ trọng án so sánh thì chỉ làm mất thể diện mà thôi .
Nhìn các cảnh viên của cục cảnh sát Hoàng Giác tranh nhau áp giải mấy nghi phạm rút lui khỏi hiện trường , có lẽ sợ bản thân bị Điền Ny hỏi thăm , mà lúc này Điền Ny mặt đằng đằng sát khí trừng mắt nhìn về hướng mà những người đó rời đi, đối với Điền Ny thì Trương Sở Lăng chỉ đánh giá hai chữ : bá đạo!
"Ai, sớm biết Điền Ny có danh hiêu tốt như vậy , lúc gặp người của cục cảnh sát Hoàng Giác mang tên và danh hiệu của nàng nói ra là được rồi ." Nhìn thái độ tức giận của Điền Ny, không nghĩ tới cư nhiên hiệu qủa lại cao như vậy, đồng thời Trương Sở Lăng cũng kinh ngạc, cũng có chút hối hận vì sao bản thân mình lại không nói tên của Điền Ny ra sớm hơn một chút .
Lúc này vẻ mặt của Điền Ny đầy sát khí, nghiêm nghị bất khả xâm phạm, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao nhìn về phía trước . Chỉ là vóc người thướt tha cùng làn da co dãn mười phần của nàng, có thể làm giảm bớt vài phần sát khí của nàng.
Liếc nhìn vẻ đẹp thập phần của Điền Ny , Trương Sở Lăng lắc đầu vượt qua khu phố, đi về khu vực trực thuộc Thâm Thuỷ .
Tuy rằng ngày hôm nay cũng không có phát sinh xung đột gì lớn ,nhưng dù sao Điền Ny cũng phạm phải hai sai lầm, thứ nhất chính là chưa báo cáo với trung tâm tình huống đã truy bắt tội phạm, thứ hai chính là ẩu đả cùng các đồng nghiệp cùng làm việc, với hai sai lầm này đủ cho nàng bị nghiêm phạt.
Cùng Điền Ny làm việc , cho dù Trương Sở Lăng không có phạm sai lầm, hắn cũng không trốn tránh được việc trách phạt , với lại cảnh sát Hồng Kông nhấn mạnh sự hợp tác đoàn kết, hắn cũng không có khả năng vì mình mà vứt bỏ lại Điền Ny.
Thấy Trương Sở Lăng không nói tiếng nào đã đi, Điền Ny cũng không có cách nào khác đành phải tiếp tục giữ nguyên bộ dạng bản thân , lúc này nàng cũng biết bản thân đã phạm phải hai sai lầm, hơn nữa có khả năng Trương Sở Lăng vì vậy mà bị liên luỵ, trong lúc này nội tâm có điểm hổ thẹn đối với Trương Sở Lăng , dù sao Trương Sở Lăng cũng không có làm sai cái gì, ngược lại , lúc đầu hắn còn ngăn hành động của mình .Trong lòng có nhiều ý kiến như vậy, Điền Ny cũng khó mà tức giận với Trương Sở Lăng.
"Trương Sở Lăng, một cước ngươi đá ta vừa rồi có bí quyết gì không , vì sao ta không cảm giác được lực đánh tới, thế nhưng điểm dừng chân lại bị trật?" Nhất thời Điền Ny không nghĩ ra cái gì tốt để nói chuyện, đột nhiên trong đầu hiện ra lúc bản thân xuất một cước vào bộ hạ của tên cảnh viên Hoàng Giác kia thì bị Trương Sở Lăng nhanh chóng ngăn cản được, trong lòng cảm tạ Trương Sở Lăng nhưng đông thời nghi hoặc không ngớt.
"Ta khí lực không bằng ngươi, cước bộ lài chậm hơn ngươi, hơn nữa ngươi phát lực từ phía sau, có thể miễn cưỡng đá chân của ngươi xê dịch một chút." Thấy Điền Ny nghi hoặc đối với một cước mà mình vô ý xuất ra lúc nãy, tự nhiên là Trương Sở Lăng không chịu thừa nhận.
"Thật là không dùng có dùng khí lực sao, ta thế nào cảm giác có điểm cổ quái, lúc đó chân của ta giống như mất đi khí lực trong nháy mắt , tuy rằng rất ngắn , nhưng rất chân thực..." Điền Ny hiển nhiên nghi hoặc lý do thoái thác của Trương Sở Lăng .
"Sư tỷ, ngươi đừng suy diễn nhiều như vậy được không, nếu như ta thần kỳ như vậy, còn phải lăn lộn nhiều năm trong cục cảnh sát này sao?" Trương Sở Lăng không muốn Điền Ny tiếp tục dây dưa vấn đề này, liền kết thúc vấn đề này với nàng.
Nghe Trương Sở Lăng nói, lại quan sát thân thể gầy yếu của hắn một chút, Điền Ny cũng thấy được trực giác của mình có vấn đề, "Cảm ơn ngươi chuyện vừa rồi, nếu liên luỵ ngươi thì quả thật rất áy náy ."
Điệu bộ nhận sai của Điền Ny so với hung thần Điền Ny lúc nãy quả thực là hai người khác nhau. Theo lý mà nói nếu mặc bộ cảnh phục của nữ thì rất khó mà nhìn ra được vẻ xinh đẹp , nhưng Điền Ny mặc bộ cảnh phục này lại phảng phất vẻ đẹp vốn có của nàng, chính là vì tôn lên vẻ xinh đẹp mà được làm ra. Nàng mặc trên người bộ cảnh phục này, làm tôn lên vóc dáng ma quỷ của nàng một cách sâu sắc. Lúc này cái miệng nhỏ nhắn của nàng khẽ nhếch ,mơ hồ lộ ra hàm răng sáng trắng chỉnh tề, đôi môi đỏ mọng nửa hé nửa mở, làm tăng thêm vài phần mị lực mê người. Thấy bộ dạng ưu nhã hấp đãn kia, Trương Sở Lăng cảm thấy nao nao .
"Quên đi, nếu không buổi sáng ta chọc ngươi, ngươi cũng không tức giận đến như vậy,sau này những chuyện như vậy nên nên tránh đi thì hơn." Thấy Điền Ny sảng khoái nhận sai như vậy, Trương Sở Lăng cũng tiến hành tự đánh giá kiểm điểm hành vi của mình.
Lời của Trương Sở Lăng vừa nói ra, Điền Ny lập tức vui vẻ nhảy nhót ,hình tượng thuần chất lúc nãy của nữ nhân này hoàn toàn biến mất , "Thật tốt quá, nói như vậy là ngươi tha thứ cho ta, cho nên khi về cấp trên trách cừ ngươi, ngươi cũng không giận ta."
Trông thấy bộ dạng nhảy nhót sôi động của Điền Ny , Trương Sở Lăng trong lòng có một loại ảo giác, đây chính là hung thần nữ bạo long lúc nãy sao , đây rõ ràng là một đứa trẻ con. Hắn không biết là , Điền Ny rất ít lộ tính cách chân thực của nàng trước mặt người khác, dưới tình huống bình thường, nàng đều biểu hiện là một nữ cảnh sát nóng nảy .
Đúng như dự liệu của hai người, sau khi giao ban hai người liền bị gọi vào phòng làm việc của Lâm Tịnh, quở mắng về việc hai người tham gia phá án ở khu vực khác .
Lâm Tịnh có điểm phát điên chính là, Trương Sở Lăng cùng Điền Ny đối với sự trách mắng của nàng đều im lặng, chỉ là thỉnh thoảng nói một tiếng "Sorry, Madam!" Làm nàng có cảm giác tức giận.
Bất quá Lâm Tịnh cũng bất đắc dĩ, tính cách Trương Sở Lăng vốn chất phác , muốn hắn nói nhiều hơn hai chữ làm việc gì đó còn khó hơn, mà Điền Ny là từ tổ trọng án xuống, với tính cách nóng nảy của Điền Ny không vỗ bàn cùng nàng tranh cãi đã là tốt rồi , nàng còn dám cầu gì khác.
Phòng điều tra khiếu nại nội bộ cũng không có mời Trương Sở Lăng cùng Điền Ny lên. Có khả năng là tên cảnh viên của cục cảnh sát Hoàng Giác kia bị thương không nặng lắm, với lại tiếng tăm của Điền Ny còn đó, phỏng chừng hắn cũng không muốn gây chuyện.
Tuy rằng hồ sơ của Điền Ny đã ghi lại rất nhiều hành vi không tốt của nàng, do đó đá một cảnh viên bị thương cũng không tính là gì, thế nhưng thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, Điền Ny cũng là thở dài một hơi, Trương Sở Lăng cũng vui mừng như vậy.
Danh Sách Chương: