• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:







Sau khi nghe Quách Quân Vĩ bố trí kỹ càng xong , lúc này Trương Sở Lăng mới biết nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ chính là kiểm tra và bảo vệ chung quanh , việc bảo vệ thái tử Ả Rập chủ yếu vẫn là do nhóm chuyên bảo vệ nhân vật quan trọng đảm nhiệm . Ngẫm lại cũng đúng , nếu như việc bảo vệ thái tử Ả Rập là nhiệm vụ mà những người trong phân đội 3 của PTU được đảm nhận, chí ít bọn họ cũng được thông báo trước vài ngày , để cho bọn họ làm tốt việc chuẩn bị a .



Đối với kết quả này, Trương Sở Lăng cũng hoàn toàn có thể lý giải, cảnh sát cũng phải có giác ngộ cảnh sát , không phải bất cứ vụ án nào mình đều có khả năng đảm nhận được , thỉnh thoảng có thể gặp phả một hai vụ án lớn , có thể lập được công lớn thì đúng là đã gặp phải cẩu thỉ vận a .



Lời nói của Quách Quân Vĩ nghiêm trang khiến cho bầu không khí có chút khẩn trương , đồng thời cũng có chút hưng phấn, tuy rằng lúc này chỉ là phụ trách bảo vệ phạm vi xung quanh thái tử Ả Rập , cũng không loại trừ khả năng có cơ hội để họ thể hiện .




Tiếp theo , Quách Quân Vĩ lại giao phó khu vực phụ trách cho phân đội 3 , mỗi cá nhân đều có một trách nhiệm riêng , trong lúc vô ý nhìn lướt qua Chu Minh Cường , Trương Sở Lăng phát hiện sắc mặt của hắn có điểm mất tự nhiên, đồng thời hai tay nhanh chóng ghi lại những gì mà Quách Quân Vĩ nói .



Sau khi thấy tất cả mọi người nhớ kỹ nhiệm vụ cùng vị trí của mình , Quách Quân Vĩ mới cười tuyên buổi học kết thúc , đồng thời thông báo mọi người ai có việc riêng thì có thể đi xử lý , không có việc gì thì có thể đến tập trung ở quán bar sớm một chút .



Bởi vì ngày thứ hai có nhiệm vụ , tuy rằng buổi tối mọi người không thể uống rượu , thế nhưng lại được vui chơi vô cùng vui vẻ , vô luận là oản tù tì hay ca hát ,tâm tình của tất cả mọi người đều rất vui vẻ .



Buổi tối về đến nhà, trong đầu Trương Sở Lăng lần thứ hai mô phỏng tình huống có thể xảy ra , lúc này câu nói của muội muội đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn , "Nếu như ta là hung thủ, ta sẽ tìm một nội ứng, nội ứng ngoại hợp liền hạ sát được mục tiêu , do đó , tuyến đường hay vị trí hạ thủ đều không quan trọng , quan trọng là ..., ta có thể tìm được một nội ứng thích hợp hay không thôi ."



"Nội ứng? Rốt cuộc đối phương có nội ứng hay không , nếu như có nội ứng, người này là ai đây?" Trương Sở Lăng tự hỏi mình, đột nhiên, hắn nhớ biểu hiện kỳ lạ của Chu Minh Cường hồi sáng , lẽ nào hắn là nội ứng, chính là rất nhanh Trương Sở Lăng liền phủ định suy đoán của mình , dù sao việc bảo vệ nhân vật quan trọng nước ngoài đều sẽ là do G4 đảm nhận không có khả năng PTU có thể tham gia vào , hoàn toàn là quyết định gần đây , trước đây,trước đây phỏng chừng Chu Minh Cường cũng không biết bản thân sẽ tham gia nhiệm vụ này , dưới tình huống như vậy hắn làm sao có thể là nội ứng được ?



"Dù sao mình cũng phải tham gia nhiệm vụ , không cần phải ở chỗ này suy đoán lung tung , đến lúc đó tùy cơ ứng biến là được." Trương Sở Lăng thấy suy đoán của mình thực sự quá lung tung , hăn lên giường nàm thẳng ra nhắm hai mắt lại .



Sáng ngày thứ hai, người của phân đội 3 đã tập hợp tại tổng khu Tây Cửu Long từ rất sớm , thành viên của tổ bảo vệ nhân vật quan trọng G4 cũng đến sớm đợi bọn họ , các thành viên trong G4 tự giới thiệu một chút , nói một chút về các công việc cần chú ý , sau đó tất cả cùng hường về phía sân bay xuất phát .




Có thể thấy được những người trong G4 rất cao ngạo , bọn họ thậm chí có chút khinh thường những thành viên PTU này , từ đầu đến cuối , bọn họ cũng không có suy nghĩ sẽ quen biết với các thành viên PTU , hơn nữa khi giao tiếp với các thành viên PTU , tâm lý bọn họ tựa hồ có sự cao ngạo , giống như ở trên nhìn xuống vậy . Điều này làm cho sự hưng phấn của các thành viên PTU giảm đi rất nhiều , đồng thời cung cố nhịn để xem biểu hiện của các thành viên trong tổ bào vệ nhân vật quan trọng G4 .



Trương Sở Lăng chú ý tới một chi tiết nhỏ , đó chính là Chu Minh Cường tựa hồ quen thuộc các thành viên trong tổ bảo vệ nhân vật quan trọng G4 ( DG: sau này gọi tắt là G4 cho khoẻ) , sau khi gặp gỡ G4 , Chu Minh Cường liền đứng cùng với người trong G4 một chỗ , đặc biệt là rất thân thiết với Sấu Kiểm Cao .



Bởi vì khác thường , Trương Sở Lăng liền chú ý đến cảnh sát có tên là Sấu Kiểm Cao kia . Nếu như thật sự là có nội ứng , Trương Sở Lăng cảm thấy người này có khả năng lớn nhất , nhưng đây chỉ là Trương Sở Lăng suy đoán mà thôi, do đó hắn cũng không có nói ra



Khoảng 10h , máy bay chở thái tử Ả Rập đáp xuống sân bay quốc tế Xích Tịch Giác , mà cảnh sát Hồng Kông bố trí bảo vệ tầng tầng lớp lớp , chính là vì bảo đảm an toàn cho hắn.



Đứng ở khu vực bảo vệ vòng ngoài Trương Sở Lăng nhìn về phái đường băng của sân bay , nhìn nơi mà máy bay đáp xuống , trong lòng bao giờ cũng có một loại cảm giác bất ổn , chiến đấu bị động thực sự quá khó chịu , không biết được thời gian nhóm người của " Chó Điên " động thủ , ngay cả địa điểm cùng phương thức cũng không nắm được , Trương Sở Lăng chỉ có thể luôn duy trì cảnh giác mà thôi .



"A lăng, ngươi cảm thấy ngày hôm nay sẽ xảy ra chuyện ?" Có thể là nhìn thấu sự khẩn trương của Trương Sở Lăng , Lý Bân ở một bên hỏi.



Trương Sở Lăng gật đầu, "Ngươi không phát hiện khí trời ngày hôm nay rất nặng nề sao , ta có một loại dự cảm, ngày hôm nay sẽ không yên ổn ." Có đôi khi, hay nói giỡn cũng có tác dụng thả lỏng tâm tình , nói xong câu đó, Trương Sở Lăng phát hiện trong lòng mình thư tái rất nhiều , giống như là đẩy được một cỗ ức khí ra khỏi lồng ngực vậy .




Trương Sở Lăng nói làm mấy người Lưu Tuấn Hi cùng Lý Bân mỉm cười , "A lăng, ngươi càng ngày càng hài hước , nếu như ngày hôm nay thực sự xảy ra chuyện , cẩn thận đến lúc đó ta xử lý ngươi a." Lưu Tuấn Hi cười ha hả nói.



"Ngươi xử lý A Lăng ra sao , nguyền rủa sao ?" Đường dũng hỏi.



Trông thấy trên mặt mấy người Lưu Tuấn Hi tràn đầy sự vui vẻ , nhưng trong lòng Trương Sở Lăng lại càng thêm áp lực , hắn biết ngày hôm nay trách nhiệm của hắn phi thường quan trọng , nếu như bởi vì bản thân sở sẩy mà khiến cho thái tử Ả Rập bị tấn công , phỏng chừng không chỉ G4 phải gánh trách nhiệm , ngày cả bàn thân cùng những thành viên PTU cũng phải chịu trách nhiệm , lúc đó có thể mất đi cơ hội gia nhập vào SDU .



Lúc Trương Sở Lăng đang suy nghĩ như vậy , đột nhiên còi báo động ở sân bay vang lên bên tai mọi người , phá tan sự yên tĩnh vốn có ở sân bay , cũng làm cho tâm lý của mọi người trong sân bay khẩn trương .



"Lúc này sao lại có còi báo động vang lên , không phải chúng ta vừa kiểm tra tỉ mỉ một lần rồi sao , không có phát hiện ra vấn đề gì hết mà ?" Lý Bân nghi hoặc nói .



Công tác an toàn của sân bay luôn được làm tốt , có thể nói từ lúc sân bay bắt đầu hoạt động từ năm 1998 đến nay , cảnh báo an toàn chưa có vang lên , mà mấy ngày nay, nhân viên công tác ở sân bay càng cẩn thẩn hơn so với bình thường , kiểm tra từng góc nhỏ của sân bay, bảo đảm không có bất kỳ tai họa ngầm nào , sau bọn họ , G4 cùng các thành viên PTU cũng kiểm tra một lần , cũng không phát hiện bất cứ tai hoạ ngầm nào , lúc này còi báo động ở sân bây lại vang lên thực sự là không có đạo lý a .


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK