• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:







Trở lại phòng làm việc , mọi người còn đang thì thầm nghị luậnvới nhau, chỉ là đến khi thấy Trương Sở Lăng đi ra , thanh âm của mọi người nhỏ đi rất nhiều.



Yên lặng ngồi vào chỗ của mình, Trương Sở Lăng rửa sạch cái ly một chút ,rồi tự pha cho mình một ly trà đầy, sau đó lấy hồ sơ của mấy ngày gần đây trong két hồ sơ rồi ngồi vào ghế lật xem.



Một bên ung dung thưởng thức hương trà, xem lướt qua chữ đúc chì ở bên ngoài hồ sơ vụ án, Trương Sở Lăng thích thú rên lên một tiếng, hắn càng ngày càng thích cuộc sống bây giờ liễu, thế kỷ 21 đích thật có rất nhiều thực phẩm tươi sống cùng văn hóa cổ, ở thế kỷ 30 chỉ có một số ít người giàu mới có được đặc quyền này, vả lại nhân tình nồng đậm ở thế kỷ 21 so với thế kỷ 30 cũng không hoàn toàn sai biệt lắm.



"A, máy vi tính của ta làm sao vậy?" Trương Sở Lăng đang nhập tâm xem án, một thanh âm buồn bực cắt đứt việc xem án của hắn .




Theo hướng phát ra thanh âm nhìn lại, Trương Sở Lăng phát hiện người vừa lên tiếng là Trương Bình ,người vừa nói xấu mình, chỉ thấy nàng đang lom lom nhìn máy vi tính của mình, trên khuôn mặt trăng trẻo hiện lên một mảng hồng hồng, khuôn mặt hình như đang thay đổi, tay phải bấm chuột nhanh hơn, ánh mắt hoảng loạn biểu hiện nội tâm nàng hoàn toàn bất lực.



"Làm sao vậy, làm sao vậy?" Phòng làm việc chỉ có ba cái máy tính, Trương Bình một cái, còn lại hai cái để dùng chung, là phương tiện để mọi người tìm đọc tài liệu và học tập, lúc này mọi người vừa nghe Trương Bình kinh hô, tự nhiên đồng thời chạy đến .



"Các ngươi không nên nhìn." Nhìn thấy tất cả mọi người hường về phía mình đi đến,khuôn mặt Trương Bình đột nhiên trắng bệch, cuống quít đứng lên, muốn dùng thân thể ngăn trở máy vi tính của mình, đáng tiếc chính là, cái giày cao gót của nàng cũng cuống quít không hề thua kém, chỉ nghe "Ôi" một tiếng nàng đã té lăn quay ra mặt đất.



Mọi người đều không có tâm tư giúp nàng, con mắt cả đám đều trợn thật lớn, đều bị nội dung đang phát trên máy tính Trương Bình làm chấn động , chỉ thấy trên màn ảnh hiện lên một màn biểu diễn xác thịt đập vào mắt, pha lẫn tiếng thở dốc của nam nhân và tiếng rên rỉ của nữ nhân .



Rất nhanh, mọi người liền phản ứng trở lại là đã xảy ra chuyện gì, trước sau dùng ánh mắt khinh bỉ đảo qua người Trương Bình , có thậm chí còn phát ra tiếng thở dài, nước mắt oan uổng chảy xuống khuôn mặt Trương Bình, nhỏ từng giọt im lặng trên mặt đất.



Trương Sở Lăng mặc dù không có đứng dậy vào giúp vui, nhưng là từ trên mặt của mọi người, hắn đã hiểu được một ít nội dung. Đối với tính cách chanh chua của Trương Bình , nội tâm của hắn cũng không đồng tình.



"A, này máy tính thế nào cũng như vậy ..."



"Cái này cũng là..."



Mặt khác hai nhân viên trong phòng cũng hô to, nguyên lai là khi bọn họ đang ở sử dụng máy vi tính cũng xuất hiện triệu chứng giống máy vi tính của Trương Bình.



Tiếng kinh hô, tiếng thét chói tai liên tiếp, phòng làm việc trở nên hỗn loạn , Trương Sở Lăng tiến đến máy tính gần nhất trong đó nhìn một chút, phát hiện máy vi tính lý đang trình diễn bị kiểm soát ,hắn nhìn cái kỹ xảo thấp kém như vậy làm hắn ghê tởm đến độ muốn ói.



Trương Sở Lăng biết, khẳng định là phòng làm việc có một tên bại hoại truy cập trang web đồi truỵ bị trúng mã độc , mà toàn bộ phòng làm việc lại là cùng kết nối một mạng inte, do đó mà bị như vậy, đồng thời máy vi tính của mọi người cũng gặp hoạ.




Liếc mắt đảo một vòng, chỉ là có phản ứng của Triệu Vĩ có điểm lạ thường , hắn thần sắc khẩn trương hết nhìn đông lại nhìn tây, gặp phải ánh mắt của Trương Sở Lăng Lăng , lập tức chột dạ cúi đầu.



Triệu vĩ, cùng với Trương Sở Lăng gia nhập cục cảnh sát một lần, năm nay hai mươi chín tuổi, mặt dài, tóc dài, tính cách nham hiểm khôn khéo, nói về đề tài nữ nhân thì đặc biệt cảm thấy hứng thú, mỗi khi có nữ cảnh sát mới gia nhập cục cảnh sát, hắn thế nào cũng đến làm quen.



"Các ngươi ai hiểu máy vi tính?" Lâm Tịnh trông thấy phòng làm việc trở nên hỗn loạn, nhíu mày, lo lắng mà hỏi thăm, xem ra máy vi tính của nàng cũng không thể may mắn tránh khỏi bệnh độc lan đến.



"A vĩ, ta thấy ngươi bình thường rất am hiểu mấy chuyện như thế này , nếu được ngươi hãy hỗ trợ thử a ?" Tiêu thúc lên tiếng nói.



Nghe có người kêu tên của mình, Triệu vĩ thiếu chút nữa sợ đến vãi cả linh hồn (Nguyên văn : linh hồn xuất khiếu ^^), nửa ngày mới hồi phục tinh thần mới biết gọi mình để sửa máy vi tính, vội vã nói rằng, "Ta... Ta cũng không hiểu cái này."



Nhân viên cảnh sát bình thường thì cơ hội sử dụng đến Inte cũng không nhiều, mỗi người đều giống nhau là mượn máy tính vào mạng nội bộ của cảnh sát trên đất liền , kiểm tra an bài trách nhiệm của cấp dưới, hoặc là chỉ xem lướt qua tin tức, đóng dấu tư liệu, không hiểu kỹ thuật về máy vi tính cũng là rất bình thường



Nhất thời không khí trong phòng làm việc có điểm xấu hổ, tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ bừa bãi đầy rẫy trong phòng.



"Có thể cho phép ta xem xem." Trương Sở Lăng thấy tất cả mọi người hoảng hốt lúng túng mắt to trừng mắt nhỏ, có điểm không đành lòng nhìn xuống phía dưới , chính yếu chính là, hắn không chịu được việc máy vi tính bị như vậy nữa.



Nghe được Trương Sở Lăng chủ động xin đi giết giặc, Lâm Tịnh nghi hoặc liếc mắt nhìn Trương Sở Lăng , chính là hiện tại không ai dám đứng ra đồng ý, nàng do dự một chút gật đầu.



Ánh mắt mọi người đầy nghi hoặc, Trương Sở Lăng đi tới máy chủ bên cạnh. Hắn đầu tiên là ngăn kết nối inte , thanh âm xấu hổ trong phong lập tức bị tiêu trừ, sau đó hắn đem máy chủ khởi động lại , vào hệ thống DOS ,ngón tay nhẹ nhàng gõ vài dòng lệnh , lưu loát một hồi , kết nối lại inte.




"Được rồi." Thấy ánh mắt hoài nghi của mọi người, Trương Sở Lăng đứng thẳng người, trong miệng nhẹ nhàng mà phun ra hai chữ.



"Có thể thần kỳ như vậy sao, chưa tới 2 phút, không phải là khoác lác chứ?" Triệu Vĩ tự nhủ đi tới một cái máy tính bên cạnh, tùy ý mở một trang Web, phát hiện tốc độ mở trang Web so với trước đây nhanh hơn nhiều, hắn nghi hoặc nhìn về phía Trương Sở Lăng. Nhưng vừa lúc đó thấy ánh mắt phức tạp của Trương Sở Lăng trừng mắt với hắn , Triệu Vĩ lập tức nuốt lại những lời định nói ra, rất sợ Trương Sở Lăng nói ra hắn là đầu sỏ gây nên việc này, tiếp theo hắn cũng không dám mở miệng nói gì .



"Thật sự đã sửa được sao ?" Trương bình căn bản là không tin Trương Sở Lăng trong vòng 2 phút giải quyết được vấn đề mà Triệu Vĩ bó tay , trước đây máy vi tính của nàng xảy ra vấn đề gì đều là gọi Triệu Vĩ tới giúp đỡ, ở nàng trong mắt, Triệu Vĩ không thẹn là cao thủ về máy vi tính.



Trương bình đem máy tính của mình thao tác làm một hồi, không phát hiện ra bất cứ bệnh tật gì, trong lòng cũng không nguyện ý thừa nhận bản lĩnh của Trương Sở Lăng , trong miệng thì thầm nói, "*** chó tốt thật , việc này cũng có thể làm được, Triệu Vĩ, ngươi vừa rồi nếu như động thủ nói không chừng so với hắn còn nhanh hơn."



Triệu Vĩ cũng không có hé răng, cũng không dám liếc mắt nhìn Trương Sở Lăng , trong lòng lại ở buồn bực không ngớt, kỹ thuật của Trương Sở Lăng về máy vi tính từ lúc nào mà lợi hại như vậy.



Bởi vì vấn đề giải quyết được quá nhanh, mọi người cũng không đưa ra được nguyên nhân gì , cho rằng Trương Sở Lăng đụng phải vận may nên mới sửa được máy vi tính , dù sao từ trước đên giờ không có thấy Trương Sở Lăng chạm qua máy vi tính, cũng chưa nghe nói qua kỹ thuật của Trương Sở Lăng về máy vi tính lợi hại như vậy.



Phản ứng của mọi người đều trong dự liệu của Trương Sở Lăng, băng dày ba thước, ấn tượng của mọi người đối với hắn không thể nói thay đổi là thay đổi được, hơn nữa Trương Sở Lăng cũng không tâm trí nghĩ tới việc thay đổi việc này . Hắn chỉ ao ước có cuộc sống bình thường, đối với cuộc sống âm áp hiện tại hẵn đã phi thường hài lòng.



"Không để người khác đè đầu cưỡi cổ, bảo hộ người bên cạnh mình không bị uy hiếp và tổn thương ." Đây chính là mục tiêu sống mới của Trương Sở Lăng , cũng là điểm mấu chốt của hắn. Về mọi việc khác, hắn cũng không truy cầu, cũng không quan tâm.



hiện tại truyện đã dịch đc khoảng 40c. Mai mình sẽ post nốt cho kịp bên kiếm giới.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK