Lời nói tràn đầy tự tin của Trương Sở Lăng khiến cho ba người Quách Quân Vĩ ngẩn ra , rất nhanh khuôn mặt của bọn họ hiện lên thần sắc bừng tỉnh , miệng cùng nói ra , "Khu thương mại !"
Nếu hỏi nơi nào náo nhiệt nhất ở Hồng Kông trong mấy ngày nay ,thì tất cả mọi người sẽ trả lời đó chính là khu thương mại . Khu thương mại mới khai trương một tuần trước , trong ngày khai trương , khu thương mại không ngừng vang lên tiếng pháo , đồng thời còn mời một dàn nhạc đến biểu diễn liên tục .
Tuy rằng Trương Sở Lăng củng không nói đến nơi đó là nơi nào , thế nhưng trong lòng ba người Quách Quân Vĩ cũng hiểu rõ . Bọn họ không khỏi âm thầm bội phục sự tỉ mỉ cẩn thận của Trương Sở Lăng , nếu không phải là Trương Sở Lăng nghe được âm thanh bị che đi bởi tạp âm , phỏng chừng bây giờ bọn họ vẫn còn làm những việc tốn công vô ích , đồng thời bọn họ cũng tâm phục khẩu phục trí tuệ của hung thủ , nhiều nơi hẻo lánh như vậy không chọn , lại chọn một nơi náo nhiệt như vậy để giấu người , thật đúng là nơi càng nguy hiểm thì càng an toàn , nơi này có nhiều người qua lại , ai cũng sẽ không hoài nghi có một đám người lại bị nhốt ở đây .
Nhớ đến lời nói lúc đầu của Trương Sở Lăng thì bản thân còn có nóng nảy , nhưng bây giờ ngay cả nửa điểm nôn nóng Cao Xa Phi cũng không có , con tin bị giấu ở phía tây đảo , nhóm người của mình lại tìm ở phía đông đảo suốt 3 ngày , thật đúng là có quật 3 tấc đất lên cũng không có khả năng tìm được con tin a , nghĩ tới đây, hắn kích động nắm lấy tay của Trương Sở Lăng , "Trương Sở Lăng, ta đại diện cho các thành viên trong Phi Hổ đội cảm ơn ngươi rất nhiều , nếu không có ngươi, không biết chúng ta còn phải chịu bao nhiêu áp lực , làm bao nhiêu việc tốn công vô ích nữa ."
"Cao Sir quá khách khí, tuy rằng hiện tại chúng ta đã biết được vị trí của con tin , thế nhưng xung quanh lại không ít thuyển bè , muốn tìm ra cũng phải gặp khó khăn a, hơn nữa thời gian trong đĩa CD này cũng đã qua được mấy ngày rồi . Hiện tại bọn họ cũng có khả năng dời đi chỗ khác rồi . Có thể tìm được người hay không còn chưa biết được a ." Trương Sở Lăng cảm thấy tay mình bị Cao Xa Phi nắm chặt đến đau nhức , không khỏi thầm than khí lực của người trong Phi Hổ đội thật là lớn , trong miệng lại phải vui vẻ trả lời .
Lời nói của Trương Sở Lăng khiến cho tâm tình hưng phấn của ba người tỉnh táo lại không ít , dù sao loại tình huống mà Trương Sở Lăng nói đến cũng có khả năng xuất hiện , bất quá tâm tình của bọn họ rất nhanh cũng đã bình tĩnh lại .
"Tuy là nói như vậy . Nhưng cuối cùng chúng ta cũng tìm được phương hướng chính xác , hơn nữa trong tư liệu không phải là viết rất rõ ràng sao . Tên " Mèo Rừng " kia là một người phi thường tự phụ , làm sao hắn có thể tuỳ tiện thay đổi nơi trốn được . Do đó ta đề nghị không nên tiếp tục truy bắt một cách lỗ liễu như vậy , mà nên âm thầm tiếp cận thuyền của hắn , tốt nhất là lấy một thân phận hợp lý , không khiến cho đối phương hoài nghi ..." Lưu Ngạn Bác lên tiếng nói, lúc này Trương Sở Lăng đã cung cấp cho họ một đầu mối quan trọng nhất . Vô luận đối phương chuyển con tin đi hay không , cũng phải dốc toàn lực mà đối phó .
Nghe được Lưu Ngạn Bác nói. Cao Xa Phi cùng Quách Quân Vĩ đều gật đầu . Đã có một đầu mối nhu vậy , tự nhiên phải dốc toàn lực tìm kiếm , cho dù đối phương thực sự có di chuyển con tin đi chỗ khác thì cũng phải tìm kiếm thử thì mới biết được , nói không chừng tìm có thể tìm được con tin . Phải biết rằng một ngày con tin chưa được cứu ra , thì cảnh sát Hồng Kông còn phải gánh trên người trọng trách nặng nề ngày đó .
"Trương Sở Lăng. Ta hiện tại trịnh trọng mời ngươi gia nhập SDU" Con mắt của Cao Xa Phi không còn nhìn Trương Sở Lăng với sự hoài nghi như lúc đầu nữa , mà là giống như nhìn thấy bảo vật vậy , lưu luyến không muốn rời đi .
Lưu ngạn nhìn xa trông rộng cũng không ngờ Cao Xa Phi lại xuống tay nhanh như vậy , do đó có điểm hối hận bản thân quá coi trọng mặt mũi , không sớm đưa ra lời mời đối với Trương Sở Lăng , lúc này thấy Cao Xa Phi đưa ra lời mời trước , hắn có chút khẩn trương nhìn Trương Sở Lăng, sợ Trương Sở Lăng sẽ đáp ứng lời mời của Cao Xa Phi .
Khiến cho Lưu Ngạn Bác thở phào một hơi cính là , Trương Sở Lăng cũng không có lập tức trả lời, mà là mỉm cười.
"Trương Sở Lăng, ta trân trọng mời ngươi gia nhập tổ trọng án , với tài năng của ngươi , chỉ có ở tổ trọng án thì người mới có không gian để phát huy , tham gia SDU sẽ rất vất vả , quanh năm suốt tháng khó toàn đụng đến sự kiện khủng bố ." Thấy mình cũng có cơ hội, Lưu Ngạn Bác vội vã lên tiếng nói, lúc này hắn cũng bất chấp không cần mặt mũi ,ở thế kỷ 21 thì cái gì là quan trọng nhất ? Là nhân tài a . Tiếp xúc với Trương Sở Lăng từ trước đến giờ , biểu hiện cùng phương diện tố chất của Trương Sở Lăng đều cho thấy hắn là một cảnh sát có tố chất cao , theo cái nhìn của hắn, việc Trương Sở Lăng thăng chức chỉ là vấn đề thời gian mà thôi , không có khả năng cứ làm một tuần cảnh nhỏ nhoi ở cục cảnh sát Thâm Thuỷ mãi được .
"Lưu Ngạn Bác, ngươi có ý gì vậy , ngươi nhu vậy là muốn đào góc tường sao ?" Nghe được Lưu Ngạn Bác nói SDU không tốt , khiến cho Cao Xa Phi trong lòng khó chịu , hắn rất sợ Trương Sở Lăng nghe xong thì sẽ chấp nhận lời mời của Lưu Ngạn Bác , vội vàng lên tiếng , "Điều kiện của tổ trọng án sao bằng SDU được , mỗi ngày ở SDU đều được rèn luyện thể lực đến cực hạn , thực lực sẽ tăng vọt như tên lửa , ở tổ trọng án mỗi ngày đều phải chạy tới chạy lui , do đó sẽ rất mệt nhọc a ..."
Lưu Ngạn Bác nghe được Cao Xa Phi bịa đặt về tổ trọng án như vậy , hắn cũng sốt ruột, vội vã quở trách SDU khô khan cùng buồn chán, mà tính tình nóng này của Cao Xa Phi cũng bốc lến chút ít , cứ như vậy, hai người ngươi một lời ta một lời , bịa đặt công kích đối phương , tranh giành đến đỏ mặt tía tai , hoàn toàn quên mất rằng quyền quyết định là trong tay Trương Sở Lăng a , mà Trương Sở Lăng đối với việc này cũng không có tỏ thái độ gì .
"Các ngươi cứ cãi cọ ầm ĩ như vậy làm gì , không có giữ một chút hình tượng nào , không phải khiến cho mọi người chê cười sao ?" Thấy hai người cãi nhau như vậy , Quách Quân Vĩ rốt cục cũng không nhịn được , ho khan một tiếng , lớn tiếng khuyên can .
Lưu Ngạn Bác cùng Cao Xa Phi nghe vậy sửng sốt, lúc này mới ý thức được còn có người ngoài đang ở đây .
Thấy Trương Sở Lăng đang nhìn bọn họ cười , bọn họ đành phải thẹn thùng cười cười , người ta còn chưa đáp ứng , mà đã ồn ào như vậy , đây không phải là hạ thấp thể diện sao , về sau Trương Sở Lăng thực sự đáp ứng lời mời bản thân , như vậy còn mặt mũi đâu mà đứng trước Trương Sở Lăng ?
Bất quá Trương Sở Lăng cũng không có dự định làm khó bọn họ , mà là cười lắc đầu, "Ta tạm thời chưa có dự định gì cả , do đó sẽ không gia nhập bất kỳ nơi nào , bất quá vụ án này ta muốn cùng tham gia , các ngươi cho phép chứ ?"
Nghe được cấu trả lời của Trương Sở Lăng , trong lòng Cao Xa Phi cùng Lưu Ngạn Bác đều cảm thấy mất mát , đồng thời đều tưởng rằng vì mình bôi nhọ đối phương mà làm cho Trương Sở Lăng mất đi hứng thú gia nhập đội của mình , hung hăng trừng mắt với đối phương , bất quá Trương Sở Lăng không có gia nhập đội của đối phương , nên trong lòng bọn họ đều cảm thấy cân bằng .
"Ngươi nguyện ý theo vụ án này , bọn họ cầu còn không được , làm sao có thể không muốn. A lăng. Đối với nguyên nhân vụ án này , ngươi có đưa ý kiến gì hay không ?" Quách Quân Vĩ thấy Cao Xa Phi cùng Lưu Ngạn Bác lưỡng bại câu thương, trong lòng hắn cũng buồn vì không giúp gì được , nhưng cũng không có gấp gáp gì . Khi hắn nghe được Trương Sở Lăng muốn theo vụ án này , hắn liền vui vẻ lên. Việc này về sau hãy nói đi , Trương Sở Lăng ở PTU có hơn một năm mà đã bắt được kẻ giết người về quy án .
Lời nói của Quách Quân Vĩ làm cho tinh thần của Cao Xa Phi cùng Lưu Ngạn Bác dao động , bọn họ cũng bất chấp sự mất mát , nhãn thần đều tập trung lên người Trương Sở Lăng , dù sao ngay từ đầu vụ án xảy ra đã mang theo sự bị động , từ khi Trương Sở Lăng nghe ra được âm thanh bị che đi do tạp âm . Cảnh sát mới nắm được một chút chủ động , thế nhưng đối với toàn cục mà nói. Đó cũng chưa phải là phương án tốt , đó cũng là điều mà ba người bọn họ thảo suốt mấy ngày này .
Nghe được vấn đề của Quách Quân Vĩ , lạu thấy tâm tình khẩn trương của Lưu Ngạn Bác cùng Cao Xa Phi , Trương Sở Lăng làm sao không biết tâm tư của ba người được , "Vốn là chuyện của ba ngườ các ngươi. Vốn không phải việc mà một tiểu binh như ta có thể đưa ra ý kiến được , trái lại các ngươi lại biết nắm bắt cơ hội"
Bất quá những suy nghĩ như vậy Trương Sở Lăng cũng không có nói ra . Hơn nữa đối với nhóm người của " Mèo Rừng " hắn cũng có sự kiêng kỵ rất sâu , mặc dù mình không sợ nhóm người của " Mèo Rừng " , nhưng là mình cũng không có khả năng lúc nào cũng bảo vệ được người thân trong gia đình , vạn nhất bọn họ đem sự chú ý đến người thân trong nhà , sự việc sẽ rất phiền phức. Do đó khi Quách Quân Vĩ hỏi ý kiến của Trương Sở Lăng về vấn đề này , hắn cũng sẽ nhân cơ hội này nói ra ý kiến của mình .
"Đầu tiên chúng ta cần xác minh lại một chút : mục tiêu lần này của hung thủ chính là thái tử Ả Rập . Vô luận hắn làm chuyện xấu gì cũng được , đây chẳng qua là bọn họ tung hoả mù mà thôi , đều là vì hấp dẫn sự chú ý của cảnh sát , phân tán lực lượng cảnh sát , vì mục đích cuối cùng của bọn họ vẫn là thái tử Ả Rập . Thấy được điểm này , chúng ta sẽ đưa ra hành động tiếp theo . Đầu tiên, chúng ta cần làm nhất chính là bảo vệ tốt thái tử Ả Rập , bố trí bên cạnh hắn nhiều cảm bẫy vào, hung thủ không hiện ra thì thôi, bọn họ vừa xuất hiện , thì phải khiến cho bọn họ có đi mà không có về ; thứ hai, chúng ta phải mau chóng cứu ra con tin, nếu không chúng ta vĩnh viễn sẽ ở trong thế bị động, hơn nữa vạn nhất chuyện này mà lộ ra ngoài , sẽ khiến cho dân chúng hoang mang; cuối cùng, gia tăng tuần tra ở các cục cảnh sát , đem hình của " Mèo Rừng " cùng " Huyết Hổ" dán khắp nơi , ra lệnh truy nã bọn hắn, khiến cho sinh hoạy của bọn hắn gặp phải trở ngại , làm cho bọn chúng không còn chỗ trốn ..."
Trương Sở Lăng chậm rãi nói , ba người Quách Quân Vĩ nghe thấy thì liên tục gật đầu , trong mắt không ngừng hiện lên sự kinh ngạc . Trong nháy mắt này, trong lòng bọn họ sinh ra một loại ảo giác , phương pháp Trương Sở Lăng nói không phải là một cái ý kiến , mà là giống như đang thông báo phương án hành động vậy , bởi vì ý kiến của Trương Sở Lăng quá hoàn mỹ , hơn nữa tính thực tế vô cùng lớn, đây chính là điều mà ba người bọn họ thảo luận hoài mà không đưa ra được .
Sau khi Trương Sở Lăng nói xong , không khí trong phòng lâm vào sự trầm mặc .
"Làm sao vậy, đề nghị của ta có điểm không thích hợp sao ?" Thấy sắc mặt kỳ quái của ba ngươi đang chăm chú nhìn mình , Trương Sở Lăng nghi hoặc hỏi thăm.
"Không... Không thể nào, đề nghị của ngươi tốt lắm." Lưu Ngạn Bác bị hỏi liền lúng túng, vội vã nói , "Cao Xa Phi, giải cứu con tin là chuyện của SDU các ngươi , cứu người như cứu mạng , các ngươi hành động nhất định phải cẩn thận , ngàn lần đừng có làm hỏng việc ."
Cao Xa Phi cũng biết thời gian gấp gáp , dù sao thời gian trôi qua lâu như vậy, cho dù hung thủ không có gấy tổn hại đến con tin , thì tâm lý của bọn họ cũng bị giày vò , do đó hắn thẳng thắn vỗ ngực nói , "Nếu như ta làm hỏng chuyện này , về sau sẽ không lăn lộn ở Hồng Kông nữa ."
"Ân, nhanh lên đi thôi, vỗ ngực mà làm hỏng cũng là vô dụng. Thái tử thì giao cho tổ trọng án chúng ta cùng PTU , ta dám cam đoan ngay cả con muỗi cũng đừng hòng lọt qua " Lưu Ngạn Bác vỗ vai Cao Xa Phi nói .
Danh Sách Chương: