• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:







"... Ảnh hưởng thực sự quá lớn , ta hi vọng mọi người về sau khi đi tuần tra nên chú ý đến người này , khi cần thiết phải sử dụng mọi biện pháp bắt giữ người này lại ... Mặt khác, bởi vì phân đội 3 ở trường học cảnh sát có biểu hiện suất sắc , nên hiện tại tổng khu chuẩn bị giao phó cho một nhiệm vụ có yêu cầu rất cao cho phân đội 3 ..." Trên bục giảng , thanh âm của sỹ quan chỉ huy tối cao Hoàng Cảnh Ty vang khắp phòng , ở phía dưới có người vui kẻ buồn .



Sau khi nghe xong báo cáo vắn tắt , người trong phân đội 3 đều nhìn nhau đều hiểu được thông qua nhiệm vụ mà tổng khu sắp giao phó ,nếu như hoàn thành xuất sắc thì khả năng được chọn vào SDU là rất lớn .



Sau khi họp xong , người của phân đội 3 được Quách Quân Vĩ giữ lại , trong ánh mắt mọi người tràn ngập sự ước ao cùng đố kỵ , bọn họ chậm rãi tập trung lại một chỗ .




Trương Sở Lăng cũng đang chìm đắm trong niềm vui đột ngột xuất hiện này , đối với nội dung của nhiệm vụ lần này , hắn chắc chắn có thể khẳng định chính là bảo vệ sự an toàn cho thái tử Ả Rập kia , hắn chỉ là không nghĩ tới bản thân mình lại có cơ hội tham gia nhiệm vụ bảo họ lần này , cứ như vậy, hắn cũng không cần động não để tìm cách tiếp cận nhóm người của " Chó Điên " nữa .



"Rốt cuộc là cục cảnh sát đã biết được tin tức gì , có tin tức gì mà mình còn chưa biết đây ?" Nghĩ tới đây, trên mặt Trương Sở Lăng hiện lên nụ cười tự giễu , chỉ là đối với người ngoài cuộc , bởi vì có cơ hội tham gia nhiệm vụ lần này nên hắn mới có bộ dáng tươi cười như vậy .



Lúc Trương Sở Lăng đang say sưa suy nghĩ , hắn đột nhiên cảm thấy hai chân hai tay của mình đang bay trên không trung , sau đó là cả người bay lên không , đến khi hắn kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra , thì bên tai đã sớm vang lên thanh âm chúc mừng .



"Tránh ra..." Lúc tứ chi bị đồng nghiệp tóm lấy , Trương Sở Lăng sẽ động thủ đánh trả lại theo phản ứng có điền kiện , chính là hắn rất nhanh liền ý thức được các đồng nghiệp không hề có ác ý với mình , do đó liền thả lỏng thân thể để người khác tung lên không , chính là khi thấy mọi người chuẩn bị tung mình lên không lần thứ hai , hắn không khỏi lớn tiếng hô .



Người khác không biết cân nặng của hắn , nhưng chính hắn lại biết rất rõ , vì muốn đem thân thể của mình rèn luyện đến tiêu chuẩn cực hạn , nên cho tới bây giờ hắn chưa có gỡ xuống phụ trọng trên người , tròn 100 kg phụ trọng , lại thêm cân nặng của bản thân hắn nữa cộng lại cũng gần 200 kg chứ ít gì , đồng thời trong quá trình thân thể rơi xuống , lực hướng xuống lại càng lớn , nếu như mọi người đưa ta ra đỡ hắn phỏng chừng sẽ bị trọng lượng cơ thể của hắn làm cho bị thương .



Chính là lúc này mọi người quá hưng phấn , mặc dù mọi người cũng cảm thấy được Trương Sở Lăng có điểm nặng , thế nhưng lại cón hiều người , do có nhiều người cùng chia sẻ , mặc dù cảm thấy Trương Sở Lăng có điểm nặng, nhưng dù sao cảm giác cũng không có quá lớn .



Tuy rằng lời nói của Trương Sở Lăng mọi người đều nghe được , nhưng mọi người lại không có phản ứng gì , loại phản ứng này của Trương Sở Lăng thực sự là rất bình thường , nếu đổi lại là người khác khi bị tung lên không , cũng sẽ có phản ứng này , do đó mọi người cũng không có lập tức tránh ra , trái lại nét mặt lại càng thêm hưng phấn .



Trương Sở Lăng thấy thế, trong lòng lo lắng vạn phần, lúc này tình huống khẩn cấp, hắn cũng không muốn giải thích , bất đắc dĩ , hắn phải chuẩn bị kiểm tra kết quả của việc rèn luyện thân thể từ trước cho tới nay .




Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người , thân thể của Trương Sở Lăng ở trên không bắt đầu co lại , giãn ra , thay đổi vị trí , giống như là không có trọng lượng vậy , dịch chuyển khỏi vị trí ban đầu hơn một bước , hơn nữa hai chân còn hướng xuống dưới .



Kỳ thực lúc này dưới chân của Trương Sở Lăng cũng có người , thế nhưng bọn họ lại không có tư tưởng chuẩn bị đón hắn cho thật tốt , thấy Trương Sở Lăng trong giây lát sẽ hạ xuống từ tr ên không , liền cuống quít tránh sang một bên .



Cho đến khi bản thân tiếp đất an toàn , Trương Sở Lăng mới thở dài một hơi, lúc này, trên mặt hằn toàn mồ hôi , việc làm này có yêu cầu đền sự mềm dẻo của thân thể đặc biệt cao , nếu vừa rồi hắn không làm động tác như vậy , hắn cũng không có bị thương , mà chỉ là không muốn làm cho đồng nghiệp bị thương .



"A lăng, ngươi không sao chứ?" Người khởi xướng là Lưu Tuấn Hi thấy sắc mặt Trương Sở Lăng trắng bệt , mồ hôi lạnh chảy ròng, trong lòng có chút lo lắng, trong lòng hắn cũng cảm thấy kỳ quái , bản thân vừa rồi dùng lực rất chuẩn xác a , A Lăng như thế nào lại bay ra khỏi hướng đã dự liệu vậy ?



Lúc này chỉ riêng Lưu Tuấn Hi trong lòng nghi hoặc , mấy người cùng tham gia hành động lần này cũng chảy mồ hôi lạnh , trong lòng cũng nghi hoặc không ngớt, sở dĩ bọn họ lại hưng phấn túm lấy Trương Sở Lăng nem lên không như vậy , chẳng qua là bởi vì bọn họ biết phân đội 3 trong lần diễn tập đạt thành tích xuất sắc nhất , cũng là do Trương Sở Lăng trong thời khăc mấu chốt xoay chuyển tình thế , do đó hành động của bọn họ lần này chính là muốn biểu đạt sự cảm kích của bọn họ đối với Trương Sở Lăng , lại không nghĩ rằng có thể xuất hiện vấn đề này .



Không tự chủ được , mọi người liền vây quanh Trương Sở Lăng , biểu hiện sự áy náy đối với hắn .



Trương Sở Lăng mỉm cười lắc đầu, tỏ ý bản thân không bị gì đã khiến mọi người lo lắng .



Thấy Trương Sở Lăng thực sự không có việc gì, tất cả mọi người thở dài một hơi, bầu không khí một lần nữa lại đột nhiên trở nên vui vẻ , trong đám người đột nhiên có một cái thanh âm đề nghị buổi tối sau khi tan sở thì mọi người nên cung nhau ra ngoài vui vẻ một chút , coi như là cơ hội mà mọi người bày tỏ sự cảm kích đối với Trương Sở Lăng , đối với ý kiến này , mọi người đều vỗ tay tán thưởng .




"Buổi tối các ngươi vui chơi vui vẻ , ta còn có chút việc, sẽ không tham gia cũng các ngươi được ." Một thanh âm đột ngột vang lên bên tai mọi người , làm mọi người lặng đi một chút.



Chu Minh Cường nghe được trong thanh âm hô tránh ra của Trương Sở Lăng co sự lo lắng , đồng thời cũng thấy được việc lộn mình trong không trung của Trương Sở Lăng , tuy rằng hắn không rõ ràng vì sao Trương Sở Lăng lại đột nhiên thể hiện một việc làm yêu cầu kỹ thuật cao nhưu vậy , thế nhưng trực giác nói cho Chu Minh Cường biết , Trương Sở Lăng rất nguy hiểm, nhớ tới nhiệm vụ gần đây , trong lòng hắn có điểm khó chịu, do đó hắn mới mở miệng cự tuyệt cơ hội cùng mọi người vui chơi .



"Chu Sir, chuyện buổi tối rất quan trọng sao , chúng ta hiếm khi nào có cơ hội vui vẻ cùng mọi người như vậy , đừng làm cho mọi người mất hứng ." Quách Quân Vĩ mọi người trong đội hoà hợp như vậy , trong lòng hắn cũng rất là vui vẻ, lúc này đột nhiên lại có một người từ chối không tham gia hoạt động tập thể , tự nhiên hắn phải theo lễ nghi mà tỏ vẻ quan tâm .



Lúc Chu Minh Cường lên tiếng , Trương Sở Lăng cũng đã bắt đầu chú ý đến hắn , mấy ngày nay đi làm gặp phải Chu Minh Cường, hắn có cảm giác Chu Minh Cường có vẻ kỳ lạ , nếu như trước đây hắn đụng tới bản thân, bao giờ cũng lấy ánh mắt địch ý ra , chính là mấy ngày nay, hắn tựa hồ làm chuyện gì đều không yên lòng , có lúc cùng hắn chạm mặt , hắn giống như là không thấy bản thân mình , mà vừa rồi mọi người nói muốn cùng nhau liên hoan vào buổi tối , Trương Sở Lăng phát hiện sắc mặt của Chu Minh Cường hiện lên vẻ luống cuống cùng nét mặt bất an .



"Xin lỗi mọi người , ta thật sự là có việc , lần sau ta nhất định sẽ tham gia cùng mọi người ." Chu Minh Cường bối rối trả lời .



Thấy sắc mặt của hắn như vậy , Quách Quân Vĩ cũng không có tiếp tục miễn cưỡng, "Vậy được rồi, mọi người ngồi xuống , ta sẽ nói cho mọi người biết một chút về nội dung của nhiệm vụ , đồng thời ta yêu cầu mọi người phải tuyệt đối giữ bí mật hành động lần này , cho dù là người thân nhất , cũng không được tiết lộ ra , nếu không sẽ bị xoá tên khỏi cục cảnh sát ..."


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK