• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:







Thấy Đường Dũng nhanh chóng đưa ra tiền đánh cược cực kỳ có lợi cho mình , Trương Sở Lăng đã nhận thấy việc Đường Dũng muốn tỷ thí thuật bắn súng với mình không phải là ý định của hắn , chí ít không hoàn toàn là ý định của bản thân hắn , bên trong chắc hẳn còn chứa chuyện gì khác.



Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người , Trương Sở Lăng mỉm cười lắc đầu, "Xin lỗi, ta không thể đáp ứng cùng ngươi tỷ thí , dùng súng dành cho việc huấn luyện trong trường học để lén lút thi đấu sẽ vi pham qui định của trường học , nếu muốn bị xử phạt , ta nghĩ ngươi hẳn là minh bạch điểm này ?"



Nghe được Trương Sở Lăng nói, Đường Dũng biến sắc, ánh mắt của hắn không tự chủ được liền nhìn về phía Chu Minh Cường. Hắn cũng không biết, dùng súng dành cho việc huấn luyện trong trường học để lén lút thi đấu sẽ vi pham qui định của trường học .



Thấy ánh mắt nghi vấn của Đường Dũng nhìn về phía mình , Chu Minh Cường trong lòng thầm mắng một tiếng "Ngu ngốc ", hắn vốn đang muốn tìm một cơ hội để chuồn đi , khiến cho mọi ngươi soi mói cũng không được .




Vốn là hắn biết thuật bắn súng của Đường Dũng rất lợi hại lại thêm tính cách hiếu thắng của hắn , hắn tìm Đường Dũng nói chuyện , bảo hắn vào lúc huấn luyện súng ống thì tìm Trương Sở Lăng để tỷ thí thuật bắn súng , nếu đồng ý sẽ cho hắn một chỗ tốt . Một khi Đường Dũng thực sự tìm Trương Sở Lăng để tỷ thí thuật bắn súng , hắn liền đã chuồn đi , chờ bọn họ tỷ thí xong mới đột nhiên xuất hiện, sau đó sẽ tiến hành xử phạt Trương Sở Lăng , về phần sinh tử của Đường Dũng hắn cũng không quan tâm đến .



"Chu Sir, a Lăng nói là sự thật sao?" Đường Dũng kích động mà hỏi thăm, hắn nhìn về phía Chu Minh Cường đích với ánh mắt không còn cung kính như trước nữa , mà là trên mặt tràn ngập phẫn nộ. Đường Dũng mặc dù háo thắng , cũng không đại biểu cho hắn chính là kẻ ngu si, Chu Minh Cường xui khiến hắn tỷ thí thuật bắn súng với Trương Sở Lăng , nhưng cố ý che giấu chuyện phải chịu xử phạt của trường học, thế vậy không khiến hắn tức giận sao được . Những qui định của trường học không phải học viên nào cung đều ghi nhớ cả , mà hiển nhiên Đường Dũng ngay cả một điều cũng không nhớ .



Biểu tình cùng phản ứng của Đường Dũng khiến cho mọi người xung quanh đang náo nhiệt chợt cảm thấy k ỳ quái , lẽ nào việc hắn muốn tỷ thí thuật bắn súng với Trương Sở Lăng có liên quan đến Chu Sir, Chu Sir chình là huấn luyện viên của trường học , đối với các qui định của trường học sẽ hiểu rất rõ a , hắn làm sao có thể bảo Đường Dũng đi tỷ thí thuật bắn súng với Trương Sở Lăng đây , lẽ nào?



Người tinh ý liền có thể nhìn thấy được lòng dạ độc ác của Chu Minh Cường , không khỏi dùng ánh mắt thương cảm nhìn Đường Dũng , nếu không phải do Trương Sở Lăng nhắc nhở, phỏng chừng hắn bị người ta mang đi bán cũng không biết . Nghĩ tới đây, bọn họ nhìn về phía Trương Sở Lăng với ánh mắt khác , có thể nói đến , Trương Sở Lăng mới chính là đối tượng bị đối phó , chính là thế nhưng hắn lại có thể phản ứng nhanh chóng trong thời gian ngắn ngủi như vậy , nếu thành công sẽ khơi mào mâu thuẫn giữa Đường Dũng và Chu Minh Cường , hơn nữa Chu Minh Cường sẽ rơi vào tình cảnh bất lợi .



Thấy ánh mắt của tất cả mọi ngươi nhìn mình chằm chằm, trên mặt Chu Minh Cường cười cười có vẻ hơi mất tự nhiên , trả lời Đường Dũng : "Trương Sở Lăng là nói đùa với ngươi đó , các ngươi sao có thể coi là lén lút thi đấu , phải biết rằng mọi người đều có thể trông thấy các ngươi a , ta đã ở đây , nếu như các ngươi như vậy mà bị xử phạt , ta làm sao có thể tránh khỏi được chứ?"



Nghe được Chu Minh Cường giải thích, mọi người trong lòng đều "Nga" một tiếng, cảm giác mình trách lầm Chu Minh Cường, Đường Dũng càng xấu hổ hướng Chu Minh Cường cười cười, sau đó đem khuôn mặt chuyển hướng Trương Sở Lăng, "A lăng, ta van ngươi ngươi lần sau biệt đừng có đùa như vậy a, ta thiếu chút bị ngươi hù chết. Thế nào, hiện tại có chu Sir cùng các đồng sự ở đây, hẳn là không trái với qui định của trường học , ngươi không thể từ chối tỷ thí thuật bắn súng a?"



Nghe được lời nói như trút được gánh nặng của Đường Dũng , Trương Sở Lăng thản nhiên cười, Đường Dũng này thật chấp nhất a . Bất quá thấy Chu Minh Cường bị bản thân mình ép buộc không thể rời khỏi sân huấn luyện , Trương Sở Lăng cảm giác mình đã đạt được mục đích , về phần tỷ thí thuật bắn súng với Đường Dũng , hắn căn bản là không thể từ chối .



"A dũng, tỷ thí thuật bắn súng thôi mà, không cần phải lấy rời việc rời khỏi huấn luyện PTU làm tiền cược , ngươi nói đúng hay không ?" Trương Sở Lăng trừng mắt nói với Đường Dũng . Hắn cảm thấy Đường Dũng này quá tự phụ , do đó hắn đưa ra một đề nghị , hắn đã tự tưởng tượng ra hắn nắm chắc phần thắng , nếu như hắn không có mười phần nắm chắc , hắn tuyệt đối sẽ đem tiền đồ của bản thân ra chưoi đùa . Dựa trên bản tín h của Đường Dũng , Trương Sở Lăng quyết định cho hắn một cơ hội để thay đổi ý định .




"Này..." Đường Dũng do dự , xem thần sắc của Trương Sở Lăng , căn bản là không có chút sợ hãi đối với mình , lẽ nào thuật bắn súng của hắn thực sự rất lợi hại, nếu như vậy, bản thân thật đúng là phải suy nghĩ một chút .



"Trương Sở Lăng, không phải là ngươi sợ chứ , nêu nhưu vậy thì trực tiếp nhận thua đi ." Trong những người vây quanh vang lên một thanh âm , Trương Sở Lăng theo thanh âm nhìn lại, đã thấy người nọ lén lút núp vào.



Biết người này là bị người khác dựt dây , giả bộ không có nghe đến người nọ nói, Trương Sở Lăng nói , "Nếu như ngươi vẫn lấy việc rời khỏi huấn luyên PTU làm tiền cược , ta cự tuyệt cuộc tỷ thí này, ngươi có thể xem là ta nhận thua ."



"Như vậy được rồi, chúng ta tỷ thí ai thua, buổi tối sẽ mời toàn bộ đồng sự ăn cơm , ngươi xem thế nào?" Nghe được Trương Sở Lăng nói không thương lượng, Đường Dũng sốt ruột, vội vã đưa ra tiền đặt cược mới .



Thấy đây cũng không phải là "Tiền đặt cược ", Trương Sở Lăng nở nụ cười, xem ra Đường Dũng thật đúng là một kẻ mê súng a , nếu như lúc này mình lại cự tuyệt hắn , thì sẽ có điểm không hợp tình hợp lý , hơn nữa những đồng sự vây xung quanh để chuẩn bị xem náo nhiệt chắc chắn cũng sẽ không tha cho mình..



"Không thành vấn đề." Trương Sở Lăng gật đầu, đồng thời cầm khẩu Chưởng Tâm Lôi ở trước mặt lên .



Thấy tất cả không có tiến hành theo đúng kế hoạch của mình , Chu Minh Cường đã sớm muốn rời đi , nhưng trong lòng Đường Dũng vẫn rất sợ những lời Trương Sở Lăng nói lúc nãy , con mắt thỉnh thoảng lại nhìn về vị trí của hắn , hắn cũng cảm thấy bản thân rất hứng thú với trận tỷ thí này .



Với Chu Minh Cường mà nói, vô luận là thuật bắn súng của Đường Dũng tốt , hay thuật bắn súng Trương Sở Lăng tốt , đều không liên quan đến hắn .



Đường Dũng thấy Trương Sở Lăng đáp ứng tỷ thí thuật bắn súng với mình , hắn vội vã nhặt một khâu Chưởng Tâm Lôi lên , tỉ mỉ địa vuốt ve một lần, mới lên tiếng, "Ta bắt đầu trước a, bắn 6 phát nha ."




Mục tiêu 100 thước , 6 phát, thành tích của Đường Dũng là 58 điểm , hắn vui vẻ xoa bàn tay , vẻ mặt hưng phấn nhìn về phía Trương Sở Lăng. Đường Dũng cảm giác mình ngày hôm nay đã phát huy ra được trình độ của bản thân , hắn không tin thuật bắn súng của Trương Sở Lăng có thể vượt qua hắn , dù sao tuần cảnh rất ít nổ súng, thuật bắn súng rất khó có thể tốt được .



Trong ánh mắt mong chờ của mọi người , Trương Sở Lăng nổ súng , lúc bắn phát thứ nhất hắn có ngắm một chút , sau đó mỉm cười nhìn chằm chằm vào Chu Minh Cường , chỉ là mọi người khẩn trương tập trung vào mục tiêu , nhưng chỉ có một số ít người thấy được khuôn mặ của hắn nhìn về một bên .



"Ta thắng." Trương Sở Lăng bắn xong 6 phát , Đường Dũng mới thở dài một hơi , lớn tiếng hô, bởi vì thành tích củaTrương Sở Lăng chỉ có 54 điểm.



"Ân, buổi tối ta mời mọi người ăn cơm." Trương Sở Lăng buông súng lục, thản nhiên nói .



Nghe được có người mời ăn cơm , mọi người trong lòng đều thật cao hứng, trong miệng ca ngợi thuật bắn súng của Đường Dũng mà không phát hiện ra , mà Đường Dũng trên mặt cũng là vui sướng . Mọi người hưng phấn không có chú ý chuyện gì khác , đối với bọn họ mà nói, có người mời ăn cơm như vậy là đủ rồi .



Chu Minh Cường trong lòng rất uất ức . Trong quá trình Trương Sở Lăng nổ súng, vẫn trừng mắt nhìn hắn , con mắt chưa từng rời một chút, theo ánh mắt của hắn , hắn cư nhiên nhìn thấy được sự xem thường cùng trào phúng , kỳ quái chính là, hắn rõ ràng là mỉm cười , làm sao có thể có loại vẻ mặt này, hơn nữa, hắn có tư cách gì dùng loại này nhãn thần này nhìn bản thân mình ? Cuối cùng khi hắn nhìn một cái về phía bia ngắm , thấy Trương Sở Lăng chỉ có thành tích là 54 điểm, hắn đang chuẩn bị châm chọc , nhưng lại thấy tay trái của Trương Sở Lăng vươn lên không trung vẽ một vòng tròn , Chu Minh Cường nghi hoặc nhìn về phái bia ngắm lần thứ hai , nhưng lần này hắn không nói được lời nào . Trong nội tâm ngoại trừ khiếp sợ cũng chỉ là khiếp sợ.



Sáu phát, mỗi phát đều là 9 điểm , đều là 9 điểm ở phía trên ( DG : cái này nghĩa là sát mép vòng mười , có thể nói là quá pro ), đây tuyệt đối không phải là do vận may mà có được , ngẫm lại khi nhãn thần Trương Sở Lăng khinh thường nhìn mình , lại nghĩ tới hình cảnh cái vòng trên không trung kia , Chu Minh Cường bắt đầu có điểm sợ hãi , mỗi thương đều đều đạt được 9 điểm ở phía trên , so với bắn vào hồng tâm còn khó hơn, thuật bắn súng của Trương Sở Lăng này xuất thần nhập hoá như vậy , hắn vì sao không trực tiếp thắng luôn ?


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK