Trong khoảng thời gian này mẹ của cô ta cũng vẫn luôn vòng qua phòng của Hàn Mộ Vi mà đi, nên hiện tại giờ phút này đây, căn bản không có ai có thể đến cứu cô ta được nữa!
Hàn Mộ Vũ muốn hét ra một tiếng thật chói tai để cho người khác nghe thấy, nhưng bị Hàn Mộ Vi đoán được ý nghĩ đó, không chút khách khí mà nhanh chóng nắm lấy cằm của cô ta, lực đạo lớn đến mức doạ người, làm cho Hàn Mộ Vũ căn bản không thể nào khép miệng lại được, chỉ có thể giương mắt trừng to mà nhìn Hàn Mộ Vi đang cầm lấy cái ly nước bị hạ dược đổ vào trong miệng của mình không ngừng!!
"Khụ khụ khụ......" Uống hết cả một ly nước, Hàn Mộ Vi lúc này cũng đã buông Hàn Mộ Vũ ra, Hàn Mộ Vũ sắc mặt biến đổi rất nhanh, hai tay nắm lấy cổ muốn tìm cách để bản thân nôn ra, muốn đem những thứ lúc nãy mình nuốt vào toàn bộ đều nôn sạch ra bên ngoài hết.
Nhưng mà căn bản đều là vô dụng cả, nước cùng thứ thuốc kia đã trực tiếp đi vào bên trong dạ dày của cô ta, giây tiếp theo, Hàn Mộ Vi lại cầm thêm một ly đồ uống khác đi đến, cũng là giống như cái ly trước, trong lúc Hàn Mộ Vũ không dám tin tưởng những gì diễn ra ở trước mắt mình, Hàn Mộ Vi mạnh bạo mà nắm lấy cằm của Hàn Mộ Vũ, nhanh chóng lấy ly nước đổ vào miệng của Hàn Mộ Vũ thêm một lần nữa!!
Hàn Mộ Vũ bị sặc làm cho cổ họng cảm thấy đau đớn, đến lúc Hàn Mộ Vi đem cái ly sạch trơn lắc trước mặt cô ta, Hàn Mộ Vũ nhìn Hàn Mộ Vi ánh mắt đã tràn ngập sự sợ hãi ở bên trong: "Chị...... Chị là ma quỷ.......Ác ma......"
"Ác ma?" Hàn Mộ Vi lạnh lùng mà cười, "Đó không phải là cô sao? Thứ này...... Chính là do cô tự chuẩn bị!"
Khuôn mặt không chút biểu cảm nào mà đứng lên, Hàn Mộ Vi đè nén sự khó chịu trong cơ thể xuống, nhìn thấy Quý An Thừa đã dần mất đi lý trí, ánh mắt trở nên càng thêm lạnh lẽo hơn......
Vốn là lần trước muốn cho anh ta một cơ hội......
Nghĩ là cô cùng anh ta sẽ cùng nhau thưởng thức những hương vị của cuộc sống này......
Dù sao, anh ta cũng đã từng là người duy nhất mà cô xem là bạn bè......
Hàn Mộ Vi tâm tình phức tạp mà đem tầm mắt dời đi, cầm lấy những thứ đồ mình đã chuẩn bị sẵn từ trước, lại nhìn thấy Hàn Mộ Vũ đang vùng vẫy muốn đứng lên, Hàn Mộ Vi khuôn mặt vô cảm mà cất bước rời đi, đem cửa khoá lại từ bên ngoài!
Khoảng thời gian trước bọn họ vẫn luôn nhốt cô ở đây, khóa trái cửa phòng lại, hiện tại cái khoá này thật hữu dụng.
Trong phòng vọng ra tiếng thét chói tai của Hàn Mộ Vũ, sau đó lại nhanh chóng trở thành tiếng gào thét: "Quý An Thừa, Anh đang làm cái gì hả...... Anh mau cút ngay cho tôi, tôi không phải là Hàn Mộ Vi,anh mau tránh ra...... A...... Tôi sẽ giết anh!!"
Cũng không có hứng thú để tiếp tục lắng nghe nữa, Hàn Mộ Vi cầm cái túi mình đã chuẩn bị trước đó, chạy lên trên gác lầu ba, đem bản thân nhốt ở trong phòng, lấy một con dao nhỏ trong túi ra, Hàn Mộ Vi vén một góc váy lên, nhìn đùi của mình khoảng thời gian này đã có thêm được một chút thịt, không chút do dự mà đâm xuống......
Máu tươi dọc theo đùi Hàn Mộ Vi mà chảy xuống......
Đau đớn làm cho nhiệt độ nóng bức trong cơ thể của cô dần dần được hạ xuống, Tiểu Bao Tử lại có chút bất an, tuy là nó có thể khống chế được cơ thể của Hàn Mộ Vi, nhưng lại không có cách nào gì để giúp Hàn Mộ Vi bài trừ thuốc đang ở trong cơ thể của cô đi ra ngoài, chỉ có thể chờ tác dụng thuốc trong người cô qua đi. Có điều so với ba tháng trước kia Hàn Mộ Vi hiện tại có chút khác lạ, có lẽ là Hàn Mộ Vi đã thay đổi quá lớn, mà Quý An Thừa cũng có chút thay đổi, Hàn Mộ Vũ vì sợ kế hoạch sẽ không tiến hành được, trước đó đã hạ dược hai người bọn họ, hơn nữa, còn hạ dược Hàn Mộ Vi một lần nữa.
Hàn Mộ Vi hiện tại không có thể rời đi, hơn nữa, không nhìn được kết cục của Hàn Mộ Vũ, cô cũng sẽ không rời đi nhanh như vậy.
Hiện tại cô cùng cái người đã chết ở mấy tháng trước hoàn toàn không giống nhau, lúc trước trong lòng cô căn bản không hề có cái gì là sự phẫn nộ nộ oán hận cùng với ý muốn phản kháng cả, nhưng mà Hàn Mộ Vi của hiện tại thì đã khác,cô muốn trả thù!
Cô muốn đem tất cả mọi thứ thống khổ mà mình đã trải nghiệm, hết thảy tất cả cũng nên để cho Lưu Băng Tinh cùng Hàn Mộ Vũ bọn họ trải nghiệm thử một chút!!
- ------