Khó trách mấy đứa trẻ lúc nãy bị bắt mang theo sắc mặt đều tái nhợt khó coi, nhưng từ ở mặt đến ở trên người đều không có vết thương nào, thì ra là bị tiêm thuốc ngủ vào người!
Hàn Mộ Vi nhăn lại mi, có chút lo lắng: "Thế hiện tại Tiểu Dư không có sao chứ?"
"Khó mà nói được. Phỏng chừng là cậu bé trước đó đã làm cái gì trái ý..... Có Thể là lúc Phó Tỉnh Hạo cứu bé gái kia cậu bé còn chưa có bị tiêm thuốc vào, sau khi Phó Tỉnh Hạo mang theo bé gái kia bỏ trốn rồi, bọn người này chắc là biết được quan hệ của bọn họ, nên mới tiêm một lượng thuốc ngủ lớn vào người Tiểu Dư......"Tiểu Bao Tử nói.
"Bọn họ tiêm vào một lượng thuốc rất lớn vượt quá sự cho phép của người chịu đựng, cho nên Tiểu Dư mới có thể hôn mê lâu đến như thế. Nếu như không nhanh chóng đưa đi bệnh viện, chức năng cơ quan trong người nhất định sẽ bị chịu ảnh hưởng, cho dù là không chết, về sau cơ thể chắn chắc cũng sẽ xảy ra vấn đề khác......"Tiểu Bao Tử có chút rối rắm lên
Hàn Mộ Vi càng nghe càng tức giận, nghiến răng, nói: "Tiểu Bao Tử, chính nghĩa giá trị của ta còn lại được bao nhiêu?"
Vừa nãy vì kéo dài thời gian, nên cô mới động thủ với bọn họ, cũng không biết đã đung hết bao nhiêu chính nghĩa giá trị rồi.
"Chỉ còn lại có không đến 100 điểm, chủ nhân, kiến nghị ngươi không cần lại sử dụng...... Ít nhất chờ cảnh sát đuổi theo lại nói!"Tiểu Bao Tử nói
100 điểm, 100 giây, chỉ có 1 phút 40 giây, Hàn Mộ Vi làm sao cũng không có thể nào mang theo Mặc Quân Dư thuận lợi trốn thoát ra được. Vẫn nên chờ đợi thời cơ thích hợp đến.
Hàn Mộ Vi nhắm mắt lại, nắm lấy tay của Mặc Quân Dư, trong lòng cầu nguyện, nhất định không được có chuyện gì a......
Đứa bé này từ nhỏ đã phải chịu quá nhiều khổ cực rồi, vất vả lắm mới có được mấy ngày cuộc sống bình thường, lại bị bọn buôn người bắt trở về. Thuốc ngủ liều có thể sẽ ảnh hưởng đến chức năng của não,với gan rồi thận thậm chí là chức năng của toàn bộ cơ quan trong cơ thể đều có thể bị ảnh hưởng, nếu như không nhanh chóng chữa trị cho cậu bé, cho dù là cứu được, cuộc sống sau này của cậu bé sẽ không được ổn......
Ngay đúng lúc này, A Kim rủa thầm một tiếng, xe "Phanh" một tiếng đụng vào ven đường một cây cột mốc đường, xe bắt đầu bốc yên lên. lão đại hình xăm nghiến răng, cùng A Kim cùng nhau đi xuống xe, nắm lấy Hàn Mộ Vi cùng Mặc Quân Dư làm con tin, che trước ở phía trước người!
"Đừng qua đây! Còn qua đây, tao liền giết hết bọn chúng!!"
Máy bay trực thăng cùng cảnh sát ở trong xe đuổi theo đến sao đều cầm súng vây quanh bọn họ, nhưng A Kim bọn họ còn đang hấp hối giãy giụa, nhanh chóng mà trốn vào trong ngôi nhà dân gần đó, bắt lấy một người phụ nữ trẻ tuổi trong nhà dân đó cùng với đứa trẻ nhỏ chỉ mới có mấy tháng tuổi đang được người phụ nữ bế ở trong ngực, hướng ra phía ngoài rống to: "Chuẩn bị cho bọn tao tiền và xe, bằng không bọn tao liền giết bọn họ!!"
Người phụ nữ khóc lóc, đứa nhỏ bị đánh thức, cũng oa oa khóc rống lên.
A Kim nghiến răng, hung hăng mà cho người phụ nữ kia một cái tát, đem người phụ nữ đó ném đi ra ngoài, "Lại khóc, còn khóc nữa lão tử trực tiếp ném con mày xuống đất!!"
Người phụ nữ sợ hãi mà ngã ngồi ở góc tường, hai tay ôm chặt lấy đứa bé.
Mà bên kia, Hàn Mộ Vi nghiến răng, chịu đau cố gắng thoát khỏi sợi dây thừng đang trói chặt tay mình, Tiểu Bao Tử ở trong đầu vì cô khuyến khích cố lên, chờ thời điểm sắp tránh ra, liền nghe được một tiếng đá"Phanh" cửa nhà bị đá văng ra, các đồng chí cảnh sát tinh nhuệ tiến vào, lại là một viên sương khói đạn, trong phòng khói sương ngập tràn, hai người buôn lậu sắc mặt biến đổi, muốn bắt lấy con tin, Hàn Mộ Vi vừa lúc này cởi được dây thừng ra, đi trước một bước ôm lấy Mặc Quân Dư hướng tìn chỗ trốn, rồi trốn vào một góc sau của tủ quần áo......
Lão đại hình xăm bắt lấy người phụ nữ kia, đem người phụ nữ che chắc ở phía trước người hắn ta, người phụ nữ trong tay còn đang ôm đứa bé, đem họ che khuất hoàn toàn chính mình lại rống lên: "Mẹ nó!! Còn qua dám đây lão tử thật sự muốn nổ súng!!"
- ------