Diệp Âm Trúc cũng không để ý hai gã hộ vệ nói, chỉ nghĩ rằng ánh mắt bọn họ nhìn mình có chút không được tự nhiên, vội hỏi:
- Tây Đa Phu nguyên soái thật sự không ở đây sao?
Hai gã thủ vệ không hẹn mà cùng gật đầu:
- Nguyên soái đại nhân hai ngày trước đã rời Mễ Lan thành, do bệ hạ phái đi thống suất quân đội, nghe nói đã đi nam biên, cụ thể ở địa phương nào tiểu nhân vật như chúng tôi không có khả năng được biết.
Nghe thủ vệ nói xong, trong lòng Diệp Âm Trúc hoảng hốt, phản ứng của Mễ Lan đế quốc tuyệt đối không chậm. Pháp Lam phong bế, Lam Địch Á Tư tùy thời có thể hành động, khiến Mễ Lan trên dưới nguy cơ trùng trùng. Vào lúc đó, quốc nội của Mễ Lan đế quốc Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái chủ yếu phòng ngự tại phương bắc, mà phương nam mặc dù quân đoàn không ít nhưng không có một thống suất cường đại chân chính, Tây Đa Phu nguyên soái không thể nghi ngờ là người tốt nhất. Khó trách người không ở đây. Tây Đa Phu nguyên soái vắng mặt, mình phải làm sao để biết được Hải Dương ở đâu đây? Cho dù biết Hải Dương bị người của Đông Long bát tông bắt đi, nhưng trong lòng Diệp Âm Trúc vẫn có chút bất an.
- Đã như vậy, cáo từ.
Diệp Âm Trúc hướng thủ vệ thuận miệng nói một câu, thân hình như lôi lệ phong hành trong nháy mắt đã biến mất tại cuối ngã tư đường. Tây Đa Phu nguyên soái vắng mặt, cho dù phải đi tìm Hải Dương thì trước hết cũng xử lý xong việc của mình đã, Diệp Âm Trúc quyết định lập tức chạy về Mễ Lan ma vũ học viện. Mang theo mười một vị lam tinh linh thiếu nữ cùng bọn Mã Lương, Thường Hạo trở về Cầm thành.
- Quá nhanh! không hổ là chân chính cường giả.
Thủ vệ bên trái nhìn Diệp Âm Trúc phương hướng biến mất mà than thở.
- A! Bất hảo. Quản gia đại nhân hình như nói qua, nếu Diệp Âm Trúc hầu tước đại nhân đến phải thông tri cho ngài trước. Chúng ta mải lo ngắm nhìn thần tượng đã quên mất điều này. Tệ thật, làm sao bây giờ.
- Còn làm sao bây giờ nữa. Đuổi theo mau!
- Đuổi theo. Tốc độ hầu tước đại nhân chúng ta có khả năng đuổi theo sao? Quên đi, nhanh chóng vào hồi báo quản gia đi. Có trách phạt gì thì chúng ta cũng chỉ có thể đón nhận thôi.
Diệp Âm Trúc thật sự đi hơi vội một chút, thậm chí không có xem phủ nguyên soái, hắn đã quên cái này, cho dù Tây Đa Phu nguyên soái vắng mặt, nếu Hải Dương bị người của hắn phái đến mang đi. Như thế nào mà không lưu lại khẩu tín giải thích cho ngài đây?
Diệp Âm Trúc vừa ra khỏi Mễ Lan thành, đột nhiên cảm giác được một trận rung động mãnh liệt ở sâu trong linh hồn. Sau một khắc, thân thể hắn đã bị một tập hợp vầng sáng màu trắng sữa bao quanh. Thân ảnh trở nên hư ảo, khoảnh khắc biến mất trong không khí.
Quang mang tái hiện, Diệp Âm Trúc phát hiện mình đi tới một nơi quen thuộc, mà trước mặt hắn, cũng đều là nhưng người quen thuộc.
- Âm Trúc, ngươi không sao chứ.
An Nhã ân cần nhìn Diệp Âm Trúc. Bên cạnh nàng, phân biệt là Tử, ải nhân tộc tộc trưởng Lỗ Đặc Tư cùng với địa tinh bộ lạc đại trưởng lão Cổ Lỗ. Tứ đại chủng tộc thiết lập nên Cầm thành
Diệp Âm Trúc vốn tưởng Tử có chuyện gì mới gọi hắn về đây. Thấy tất cả mọi người. Hắn cũng thở phào nhẹ nhỏm, cảm thụ sự quan tâm của tứ tộc lãnh đạo giả, trong lòng cảm thấy ấm áp.
- Mọi người yên tâm, ta không có việc gì. Nguy cơ đã giải trừ. Ngày đó mặc dù gọi bọn Tử đến một thời gian rồi biến mất, nhưng viện quân chúng ta cũng rất nhanh đến. Cuối cùng đánh lui địch nhân tập kích trước mắt.
Tử trầm giọng nói:
- Âm Trúc, thông qua liên lạc linh hồn ta đã biết ngươi không có chuyện gì. Nhưng là Cầm thành bây giờ lại có chuyện. Bất luận ngươi bây giờ ở địa phương nào, đều phải nhanh trở về một chút. Vì vấn đề này chỉ có ngươi mới có thể xử lý.
Diệp Âm Trúc trong lòng căng thẳng.
- Cầm thành xảy ra chuyện gì?
Cầm thành có thể nói là chỗ dựa của hắn, bây giờ Diệp Âm Trúc sợ nhất chính là Cầm thành xuất hiện vấn đề gì.
Tử nhìn Diệp Âm Trúc một cái thật sâu, nói:
- Thân nhân của ngươi đã tới. Hai vị gia gia cùng phụ mẫu đều đã tới.
Diệp Âm Trúc đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó cực kì mừng rỡ,
- A! Gia gia bọn họ đều tới sao? Việc này thật sự quá tốt, bây giờ bọn họ ở địa phương nào?
An Nhã cùng Tử liếc nhau, nói:
- Bọn họ bây giờ ở ngoài Cầm thanh, chưa có vào thành. Chúng ta trước tiên mời tỷ phu gọi ngươi trở về chính là muốn hỏi ngươi quyết định như thế nào, chúng ta giải quyết như thế nào.
Đầu mi Diệp Âm Trúc nhăn lại.
- Việc này cần phải xử lý thế nào sao? Thân nhân của ta tới, mời bọn họ tiến vào Cầm thành a!
Tử đến trước mặt Diệp Âm Trúc nói:
- Âm Trúc, ngươi trước tiên đừng có gấp, nghe chúng ta nói xong đã. Nếu chỉ là thân nhân của ngươi tới, chúng ta đương nhiên đã sớm để cho bọn họ vào thành. Lúc đầu khi ta và người cùng nhau sống tại Bích Không Hải đã sớm biết bọn họ. Nhưng vấn đề lúc này chính là không chỉ bọn họ đến, còn có một vạn người theo cùng bọn họ. Thậm chí số lượng có thể cùng lực lượng chiến đấu của chính Cầm thành chúng ta giống nhau là hơn một vạn người. Đồng thời tụ tập ở ngoài Cầm thành, chúng ta phải làm sao bây giờ? Ta mặc dù thấy được hai vị gia gia trong đội ngũ, nhưng bây giờ rất rõ ràng là bọn họ không phải chủ sự, hơn nữa, những người này đưa ra kì hiệu của Đông Long bát tông, hẳn là xuất xứ từ Đông Long bát tông các ngươi, chỉ là từ ngữ khí bọn họ mà xem, tựa hồ xem Cầm thành trở thành chỗ của bọn họ vậy. Bởi vì chúng ta tạm thời không để cho bọn họ vào thành, bọn họ thậm chí có ý mãnh mẽ tiến công, may là hai vị gia gia của ngươi áp chế, mới tạm thời không có tạo thành xung đột.
Của Đông Long đế quốc. Rất rõ hơn một vạn người? Diệp Âm Trúc vui sướng vì biết được thân nhân đã tới lập tức yên lặng rất nhiều. Hơn một vạn người đến cùng với gia gia, cũng là kì hiệu rõ ràng, đây là nhân tài của Đông Long bát tông. Nhưng bọn họ như thế nào lại dùng khẩu hào Đông Long đế quốc này đây? Chẳng lẽ bọn họ không sợ địch ý từ quốc gia của hắn, thậm chí là có hành động quân sự sao? Nhưng mặc kệ, nói gì thì những người này dù sao cũng là tộc nhân của mình. Không thể để bọn họ chờ đợi ngoài cửa. Vạn nhất mâu thuẫn tăng lên, tự mình làm sao có thể giải thích với hai vị gia gia cùng phụ mẫu đây?
Nghĩ tới đây, Diệp Âm Trúc quyết định thật nhanh, nói:
- Như vậy đi. An Nhã tỷ tỷ, Lỗ Đặc Tư tộc trưởng, Cổ Lỗ trưởng lão còn có Tử. Phiền các ngươi cùng tộc nhân tạm thời trở lại lãnh địa trong núi của các ngươi. Tử, ngươi biết hai vị gia gia, mời ngươi trước tiên tiếp bọn họ vào thành rồi nói. Đông Long bát tông là tộc nhân của ta, bọn họ nếu tới, không thể để họ ngoài cửa. Ta bây giờ đi về Mễ Lan ma võ học viện trước, chờ ta xử lý mọi chuyện xong ta sẽ lập tức trở về cùng các ngươi hội hợp. Chú ý sắp xếp mọi việc. Tử, phiền ngươi cùng hai vị gia gia của ta nói một tiếng, nói Âm Trúc ngay sẽ trở về lập tức.
An Nhã cùng Lỗ Đặc Tư, Cổ Lỗ trưởng lão đồng thời gật đầu. Cầm thành dù sao cũng là lãnh địa của Diệp Âm Trúc. Theo lý mà nói, bọn họ đều là một phần tử của Cầm thành, nhưng chủ nhân chính thức chính là Diệp Âm Trúc. Chỉ bất quá là quan hệ hợp tác song phương mà thôi, Diệp Âm Trúc đã nói như vậy, chính là mình phải tiếp tộc nhân của hắn vào thành, bọn họ thật sự không có lý do ngăn trở. Nhưng, kể cả Tử tứ tộc tối cao lãnh tụ đều vì Đông Long bát tông đến mà có chút bất an. Dù sao, Đông Long bát tông nhân số so sánh cùng Cầm thành hơn nhiều lắm. Hơn nữa, hơn một vạn người này ở ngoài thành, không một ai không phải là cường giả. Thông qua việc quan sát bọn họ, phát hiện đạt đến trên tử cấp cao thủ đến gần hai mươi người. Cái này chính là có thể cùng một cái quốc gia ở đại lục so sánh thực lực!
Sau khi giải thích xong, Diệp Âm Trúc lập tức chấm dứt triệu hồi của Tử với hắn rời khỏi Cầm thành.
Cầm thành lĩnh chủ nội phủ, lúc này chỉ còn lại có bốn người An Nhã, Cổ Lỗ trưởng lão trầm giọng nói:
- An Nhã tiểu thư, cuộc sống chúng ta tại Cầm thành, tại Bố Luân Nạp sơn mạch rất hạnh phúc. Địa tinh nhất tộc chúng ta vẫn vì Cầm thành kiến thiết mà chính mình nỗ lực cố gắng. Ngài xem, Đông Long bát tông này đến có thể phá hư cuộc sống của ta hay không. Trước ngài nói qua, Diệp lĩnh chủ chỉ là một phần tử của Đông Long bát tông, đã như vậy, hắn bảo vệ vị trí của mình ở Cầm thành, cùng với hứa hẹn lúc đầu với chúng ta ra sao? Chúng ta là bằng hữu của Cầm thành, là đồng bọn của Cầm thành, nhưng chúng ta tuyệt sẽ không thỏa hiệp với một cái thế lực khác, trở thành công cụ của người khác. Ta nghĩ, An Nhã tiểu thư hẳn là hiểu được ý tứ của ta.
Lỗ Đặc Tư một bên gật đầu.
- Ta có ý tứ giống với Cổ Lỗ trưởng lão. Quả như nói khi Đông Long bát tông đến, Diệp Âm Trúc không cách nào tái thống trị Cầm thành. Bất luận là chúng ta hay là địa tinh bộ lạc, sợ nhất chính là mất đi tự do. Ta nghĩ điểm này tinh linh tộc của An Nhã tiểu thư cũng giống nhau. Nguồn: http://truyenfull.vn
An Nhã thật sự có chút đau đầu, nàng đương nhiên biết địa tinh bộ lạc cùng ải nhân tộc lo lắng rất có lý. Vốn tại Cầm thành, Diệp Âm Trúc không nghi ngờ gì là người thống trị cao nhất, là lĩnh chủ ở đây. Nhưng thông qua giới thiệu của Tử, bọn họ đều biết, tại Đông Long bát tông, Diệp Âm Trúc cũng không là cái gì. Hắn chỉ là một gã đệ tử do hai tông môn liên hợp bồi dưỡng nên mà thôi. Bây giờ người của Đông Long bát tông đến, hơn nữa rất có thể là tất cả những nhân vật trọng yếu của Đông Long bát tông đều tới, trong đó kể cả trưởng bối của hắn, sau này ai tới tác chủ ở chỗ này còn rất khó nói. Bất luận địa tinh bộ lạc hay là ải nhân tộc, đều là một phương thế lực hy vọng nhất thành, bọn họ đương nhiên không hy vọng chính mình cùng tộc nhân trở thành công cụ của người khác.
Tử đột nhiên nói:
- Hai vị không cần lo lắng. Bất luận dùng phương pháp gì, ta có thể thay mặt Âm Trúc cam đoan với các ngươi, Cầm thành là của hắn, vĩnh viễn là của hắn, tất cả hết thảy đều chỉ có Âm Trúc mới có thể định đoạt. Đồng thời, Cầm thành cũng là của mọi người chúng ta. Hai vị vẫn có thể thống lĩnh tộc nhân các người sống một cuộc sống vui vẻ như trước. Nếu có một ngày Âm Trúc không thể làm được nữa, ta sẽ quyết định thống lĩnh bỉ mông tộc chúng ta cùng tinh linh tộc hộ tống hai vị cùng tộc nhân của mình rời khỏi Cầm thành, cam đoan các người sẽ không bị một chút thương tổn. Kiến thiết Cầm thành vừa có chút kết quả, làm một phần tử của Cầm thành, việc đầu tiên chúng ta nên làm bây giờ chính là tập trung một chỗ, chúng ta một người không thể tách khỏi chỉnh thể. Nếu lúc này ai đó dao động, chúng ta làm sao còn có thể kiến thiết Cầm thành thành một nơi lý tưởng đây?
Lỗ Đặc Tư tương đối bộc trực, nghe xong Tử nói sắc mặt hắn rõ ràng tốt hơn rất nhiều.
- Có Tử đế đại nhân bảo chứng, ải nhân tộc chúng ta tự nhiên sẽ không lo lắng gì. Bây giờ tộc nhân của ta đang rất bận. Vừa rồi Âm Trúc cũng đã nói qua, bây giờ ta trở về. Chuyện Đông Long bát tâm tiến vào Cầm thành kết quả các người cho ta biết sau. Ải nhân tộc nếu đến nơi này, tự nhiên chính là một phần tử của Cầm thành, Tử đế đại nhân ngài yên tâm, ải nhân tộc chúng ta tuyệt sẽ không có chuyện bỏ đá xuống giếng khiến cho mọi việc trở lên phức tạp.
Cỗ Lỗ trưởng lão nói:
- Chúng ta cũng như thế, ta tạm thời trở về địa tinh bộ lạc, việc kiến thiến chúng ta cùng cộng đồng ải nhân tộc dám chắc vẫn có thể tiếp tục, có tin tức xin Tử đế đại nhân cùng An Nhã tiểu thư cho chúng ta biết.
Lỗ Đặc Tư cười hắc hắc, nói:
- Cổ Lỗ trưởng lão, chúng ta đi trước đi. Ngài có khảng khái cho ta một vò rượu ngon nữa hay không vậy?
Cổ Lỗ trưởng lão tức giận nói:
-Tên tửu quỷ này, kĩ thuật rèn của ải nhân tộc thì ngươi học không được bao nhiêu, bản lãnh uống rượu thì lại tăng gấp đôi. Ngươi uống như thế, rượu ngon của địa tinh bộ lạc chúng ta đều sẽ bị ngươi uống hết mất thôi.
Lỗ Đặc Tư cùng Cổ Lỗ rời đi. Trong mắt An Nhã toát ra nỗi lo lắng.
- Tỷ phu, ngươi thật sự cho rằng khi Đông Long bát tông đến, Cầm thành có thể là của Diệp Âm Trúc sao? Dù sao đây cũng là thân nhân cùng tộc nhân của hắn!
Tử gật đầu, nói:
- An Nhã, ngươi yên tâm đi. Mặc dù tâm địa Âm Trúc thiện lương. Nhưng trải qua nhiều sự việc như vậy, hắn đã phát sinh biến hóa. Nhìn bên ngoài, hắn chỉ là một thần âm sư thiện lương. Nhưng khi chân chính đối mặt khó khăn, ta tin tưởng Âm Trúc nhất định đưa ra lựa chọn chính xác nhất. Để có thời gian, hắn rất biết lợi dụng người khác, thậm chí ngay cả ta cũng hơi bị kinh ngạc. Đi thôi, chúng ta cứ theo như hắn nói. Trước tiên đưa người của Đông Long bát tông vào Cầm thành rồi hãy nói.
Bất luận là bản thân An Nhã và Tử hay là Diệp Âm Trúc, lúc này đều không biết. Đông Long bát tông đến không chỉ mang cho bọn hắn sự uy hiếp địa vị thống trị Cầm thành. Đồng thời, cũng mang đến Cầm thành một nguy cơ thật lớn.
-------------------
Khí tức Tây Nhĩ Duy Áo đại đế cực kỳ không đều hơi thở có chút dồn dập, nhìn phó hội trưởng công hội ma pháp sư trước mặt, thủy hệ đại ma đạo sư Mã Đặc Lạp Kỳ dâng thư tay lên, trong lòng hắn đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lật đất. Đồng thời, tại tay hắn còn có một cái quyển trục khác, đó là tin tức mới nhất được đưa đến bởi những trinh thám bí mật do Mễ Lan đế quốc ẩn tàng khắp đại lục.
Diệp Âm Trúc, ngươi thật sự là làm cho ta quá thất vọng. Cho dù ngươi là người Đông Long bát tông. Cũng không cần phải cùng ta đối nghịch như thế.
Tâm tình Tây Nhĩ Duy Áo lúc này cực kỳ không tốt, những ngày này, hắn nhìn qua rõ ràng già đi rất nhiều, Cho dù biết được đại biểu đội của Mễ Lan đế quốc thu hoạch được thắng lợi cuối cùng tại Pháp Lam thất quốc thất long bài vị chiến, lo lắng trong lòng hắn cũng không có vơi đi bao nhiêu. Mỗi ngày đều bận rộn ứng phó mọi chuyện vì tương lai của Mễ Lan đế quốc. Nhất là nhận được tin Phật La vương quốc phản bội minh ước. Tâm của Tây Nhĩ Duy Áo càng trầm xuống đáy, hắn đương nhiên biết cái ý nghĩa này. Quân thế vốn chính là ưu thế, đúng là bởi vì Phật La vương quốc phản bội mà biến thành yếu thế rất lớn. Hai mặt phòng ngự cũng biến thành ba mặt phòng ngự. Riêng việc bố trí quốc phòng đã làm hắn méo mó khổ sở rồi. Mà ngay lúc này, hắn lại nhận được một tin cực kì xấu, cũng chính là tin tức mới nhất mà quyển trục kia truyền đến.
Trên quyển trục chỉ có đơn giản một câu nói, đại lục chợt hiện một tổ chức thần bí Đông Long bát tông, vào ngày Pháp Lam tuyên bố phong bế thì ngày hôm sau chánh thức tuyên bố thành lập Đông Long đế quốc, đế quốc lãnh địa Bố Luân Nạp sơn mạch tạm thời thiết lập Cầm thành làm thủ đô.
Đông Long bát tông không chỉ có Pháp Lam biết, kỳ thật các quốc gia lớn trên đại lục đều biết đến tổ chức thần bí này, lúc đầu có sự tồn tại của Đông Long bát tông di dân. Nhưng cũng không ai để đám di dân này trong mắt. Tây Nhĩ Duy Á thậm chí chỉ biết Diệp Âm Trúc là một phần tử của Đông Long bát tông, nhưng hắn lại như trước cố gắng lung lạc Diệp Âm Trúc, hy vọng có thể làm cho hắn phục vụ vì Mễ Lan.
Nhưng khi hắn chuẩn bị trọng dụng người đái lĩnh Mễ Lan thu được chiến thắng tại thất quốc thất long bài vị chiến là Diệp Âm Trúc thì lại thành ra chuyện như vậy. Lập quốc bên trong lãnh địa Mễ Lan đế quốc, không thể nghi ngờ là bán quốc đại tội, cho dù hắn thích Diệp Âm Trúc, hy vọng có thể lung lạc hắn, vào lúc này cũng rất khó lựa chọn. Cái làm hắn thống khổ chính là bức thư tay mà Mã Đặc Lạp Kỳ trước mặt dâng lên.
Bức thư tay trước khi Pháp Lam phong bế, cũng chính là trước khi thất quốc thất long bài vị chiến bắt đầu Pháp Lam đã bí mật thông báo tới ma pháp sư công hội các quốc gia. Bởi vì hội trưởng ma pháp sư công hội đại ma đạo sư Trường Nguyệt Huy vẫn trên đường trở về Mễ Lan, cho nên hiện tại bức thư tay do phó hội trưởng, Tử La Lan gia tộc đại ma đạo sư Mã Đặc Lạp chưởng quản.
Nội dung trên bức thư tay rất đơn giản, Pháp Lam lệnh: trong lúc Pháp Lam phong bế, nếu Long Khi Nỗ Tư đại lục phản loạn do Đông Long đế quốc dư nghiệt lãnh đạo, ma pháp sư công hội ở các quốc gia tiếp nhưỡng phải đôn đốc quốc vương suất lĩnh đại quân bằng mọi giá tiêu diệt, đàn áp căn nguyên nổi loạn, trong khi chờ đợi, bất kì quốc gia nào khác phải hướng quốc gia đó phát động hành động quân sự. Nếu không mười năm sau khi Pháp Lam phong bế chấm dứt thì đón nhận nộ hỏa của Pháp Lam. Nếu phản loạn xuất hiện tại quốc gia, nếu quốc gia đó không có hành động gì, dĩ nhiên trong tương lai sẽ bị Pháp Lam chế tài, các quốc gia trên đại lục hướng về quốc gia đó có hành động quân sự, cũng sẽ được Pháp Lam công nhận.
Nhìn bức thư viết tay này, Tây Nhĩ Duy Áo hiểu được, Pháp Lam đối với sự hồi phục Đông Long bát tông sớm có chuẩn bị, nếu không cũng sẽ không trước thời điểm phong bế bắt đầu đã hạ xuông một mệnh lệnh như vậy, có quốc gia nào dũng cảm đắc tội với Pháp Lam? Tuyệt đối không có. Tại giờ phút này, trong lòng Tây Nhĩ Duy Áo mặc dù có chút thống khổ, nhưng hắn cũng biết, chính mình căn bản không có sự lựa chọn. Cùng Lam Địch Á Tư sắp phát sinh chiến trước mắt Mễ Lan còn có cơ hội chiến thắng, nhưng chỉ khi đắc tội với Pháp Lam. Lam Địch Á Tư căn bản không cần hướng Mễ Lan phát động công kích gì, chỉ cần chờ đợi mười năm sau Pháp Lam mở ra phong bế thì, Mễ Lan đế quốc tại Long Khi Nỗ Tư đại lục vĩnh viễn biến mất. Đồng thời, Pháp Lam ra lệnh cho tất cả các ma pháp sư công hội các quốc gia trên toàn đại lục, nếu mình không tuân theo chỉ thị trong bức thư tay này, tất cả ma pháp sư công hội trên đại lục đều hướng Mễ Lan đế quốc thành địch nhân lớn nhất. Đây tuyệt đối là tai nạn mà Mễ Lan thừa nhận không thể chống lại.
- Bệ hạ, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Mã Đặc Lạp Kỳ đã chờ cả nửa ngày. Mặc dù hắn là phó hội trưởng ma pháp sư công hội tại Mễ Lan đế quốc, nhưng hắn đồng thời cũng là đệ nhị tộc trưởng Tử La Lan gia tộc của Mễ Lan đế quốc. Cùng Nguyệt Huy so sánh, hắn mặc dù cũng tôn kính Pháp Lam, nhưng không sùng bái Pháp Lam như Nguyệt Huy đại ma đạo sư vậy. Đối với hắn mà nói ích lợi gia tộc vẫn là trọng yếu, mà Tử La Lan gia tộc đã sớm cùng một chỗ với Mễ Lan đế quốc.
Tây Nhĩ Duy Áo đại đế thở dài một tiếng.
- Ta còn có lựa chọn sao?Thông báo thiên hạ, Mễ Lan đế quốc trước tiên tuân theo mệnh lệnh trong bức thư tay của Pháp Lam, truyền thủ dụ của ta, lệnh Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái mệnh trú tại phía bắc Mễ Lan thân xuất hai mươi vạn đại quân dẹp loạn phản nghịch Cầm thành. Cũng mời Mễ Lan ma pháp sư công hội toàn lực hỗ trợ.
Mã Đặc Lạp Kỳ có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Đây là Diệp Âm Trúc a! Đáng tiếc cho một ngôi sao đang lên của đế quốc. Bệ hạ, chúng ta có nên trì hoàn một ít thời gian hay không. Dù sao mệnh lệnh trong bức thư tay, chỉ cần chúng ta còn đang cùng Cầm thành khai chiến, các quốc gia khác không thể công kích chúng ta.
Tây Nhĩ Duy Áo cười khổ lắc đầu, nói:
- Không, nhanh chóng giải quyết đi. Ngươi mang theo người của ma pháp sư công hội lập tức xuất phát. Chúng ta không thể để cho người của Lam Địch Á Tư nhìn vào chê cười. Nếu Mễ Lan ngay cả một cái Cầm thành nho nhỏ cũng không giải quyết được, chiến sĩ của chúng ta sắp bắt đầu đại chiến có thể tự tin sao? A Tư Khoa Lợi cùng Ba Lặc Mạc minh hữu sẽ xem chúng ta như thế nào? Bây giờ chúng ta đã không còn lựa chọn. Chỉ có thể cầu khẩn kỳ tích xuất hiện. Lam Địch Á Tư ơi Lam Địch Á Tư, ta đúng là đã xem thường các ngươi. Không nghĩ tới, các ngươi cũng lợi dụng lực lượng của Pháp Lam. Đều trách ta trước kia đã quá lơ đễnh.
Mã Đặc Lạp Kỳ gật đầu, nói:
- Bệ hạ, thần đây bây giờ đi ngay, nhưng là thật sự điều động quân đội sao?
Theo hắn thấy, Cầm thành lúc này đã tước quyền thống trị trên bản đồ của Mễ Lan đế quốc. Chỉ là hắn có chút không rõ, đối với một cái thành nhỏ tại sao Tây Nhĩ Duy Áo đại đế lại phái đi hơn mười vạn đại quân, và cũng do chính huynh trưởng của mình tự thân xuất lĩnh.
Tây Nhĩ Duy Áo trầm giọng nói:
- Mã Đặc Lạp Kỳ thúc thúc, nơi này chỉ có ngài và ta, ta cũng không sợ nói cho ngài, ngàn vạn lần không nên xem thường lực lượng của Đông Long bát tông. Từng là Đông Long đế quốc, chính là lực lượng cường đại nhất trên thế giới này. Lúc đầu trong cuộc chiến tranh hủy diệt, nếu không phải Đông Long đế quốc, sợ là thế giới này của chúng ta đã bị hủy diệt. Nói Diệp Âm Trúc phát triển nhanh cỡ nào ngươi đã thấy được, hắn đến từ Đông Long đế quốc a! Vũ kỹ của Đông Long đế quốc trong truyền thuyết, là quá xa vời cho các quốc gia đại lục của chúng ta bây giờ có khả năng so sánh. Chấp hành mệnh lệnh đi. Chà, được rồi. Nói cho Mã Nhĩ Đế Ni nguyên soái, lần này xuất chinh không nên thống lĩnh long kỵ binh bộ đội, nhưng ma pháp sư nhất định tận lực sử dụng, chỉ có như vậy, chúng ta mới có thế lấy được ưu thế áp đảo. Còn nữa, nếu Đông Long đế quốc lựa chọn đầu hàng thì có thể tiếp nhận. Nhưng tin tức nhất định phải giữ bí mật.
- Vâng! Thưa bệ hạ
Mã Đặc Lạp Kỳ hoàn toàn hiểu được, hướng Tây Nhĩ Duy Á hành lễ sau đó lùi về ra khỏi đại điện
Nhìn thân ảnh Mã Đặc Lạp Kỳ rời đi, Tây Nhĩ Duy Áo trầm giọng nói:
- Người đâu, có tin tức từ Ngân Long thành chưa?
- Hồi bẩm bệ hạ, tạm thời chưa có.
Tâm tình Tây Nhĩ Duy Áo càng trở nên trầm trọng. Phát hiện hành động bất lợi từ phía sau của Lam Địch Á Tư với Mễ Lan, hắn nhiều lần phái người đi đến Ngân Long thành cầu viện. Nhưng Ngân Long thành ngoại trừ trợ giúp tại thất quốc thất long bài vị chiến ra, tịnh không có bất kỳ thái độ nào. Nếu không có sự cầm cự của Ngân Long thành, Mễ Lan đế quốc làm sao có thể chống lại Lam Địch Á Tư đế quốc?
Không được, đại sự đã thành như vậy, mình phải đi tìm một người. Nghĩ tới đây, Tây Nhĩ Duy Áo đứng dậy bắt đầu dời đi.
------------------
Lam Địch Á Tư đế quốc.
- Cái gì? Đông Long bát tông tuyên bố thành lập Đông Long đế quốc? Đám người Đông Long này thật biết chọn thời gian!
Trong mật thất, chính là nam tử cao lớn. Lúc này bên người hắn, tay thuộc hạ toàn thân bao phủ trong bóng tối đang cung kính hồi báo.
Nam tử cao lớn đi qua đi lại trong phòng, từ sâu trong đáy mắt hắn không ngừng lóe ra những tia sắc sảo.
- Ha ha, không nghĩ tới, ngay cả lão Thiên cũng giúp ta. Mễ Lan ơi Mễ Lan, có bức thư tay của Pháp Lam, các ngươi còn có thể không có hành động sao? Đáng tiếc cho lũ người Đông Long, các ngươi không nghĩ tới sao, Pháp Lam đối với các ngươi cũng trọng thị như thế, trước lúc phong bế còn lưu lại mệnh lệnh. Bây giờ không ai có thể cứu được các ngươi. Chỉ hy vọng các ngươi có thể cho Mễ Lan đế quốc một chút thương tổn, ta xem Mễ Lan đế quốc chấm dứt tràng chiến tranh tiêu diệt Đông Long này thì dựa vào cái gì mà chống lại nổi Lam Địch Á Tư ta.
- Người đâu.
- Có thuộc hạ.
-Truyền lệnh ta, tạm thời đình chỉ hết thảy hành động quân sự đối với Mễ Lan đế quốc. Lập tức thông tri thú nhân tam đại bộ tộc, tạm hoãn kế hoạch. Hết thảy để Mễ Lan đế quốc trước tiên giải quyết Đông Long bát tông rồi hãy nói. Ha ha ha ha. Ta phải xem, Đông Long bát tông ẩn nhẫn mấy ngàn năm này đến tột cùng có thể gây cho ta bao nhiêu kinh hãi đây. Có thể gây cho Mễ Lan bao nhiêu thương tổn lớn về nhân lực đây? Tốt nhất là càng nhiều người chết càng tốt, như vậy các bằng hữu thú nhân của ta sẽ rất hưng phấn vui mừng đây.
----------------------
Tử quang lóe ra, Diệp Âm Trúc rốt cục thông qua truyền tống trận về tới Cầm thành, cùng hắn đồng thời trở về, còn có mười một vị lam tinh linh thiếu nữ. Giống như Diệp Âm Trúc đoán trước, khi hắn tìm kiếm Thường Hạo và Mã Lương tại Mễ Lan ma võ học viện, hai người đều đã biến mất.
- Oa, nhi tử, mười một người, ngươi đương nhiên dẫn theo mười một nữ hài tử trở về. Thật sự là cường đại.
Trước tiên một thanh âm có chút trêu ghẹo vang lên bên tai Diệp Âm Trúc, liếc nhìn lên. Con mắt Diệp Âm Trúc nhất thời ấm áp.
Ngay trong đại sảnh phủ lĩnh chủ của hắn, ngoài trừ An Nhã và Tử còn có hơn bốn người. Bốn người đối với hắn mà nói là những người quan trọng nhất.
- Gia gia, Tần gia gia. Phụ thân, Mẫu thân, các người đều đã tới.
Trong nháy mắt tâm tình của Diệp Âm Trúc tràn ngập cuồng hỉ. Đứng ở trước mặt hắn, không phải là Tần Thương, Diệp Ly, Diệp Trọng và Mai Anh sao? Ngoại trừ trên mặt có vẻ phong sương hơn vài phần, bọn họ nhìn qua cũng không có gì biến hóa, đồng dạng nhìn nụ cười của chính mình. Trước khi phụ thân Diệp Trọng kịp nói.
- Âm Trúc.
Mai Anh dù sao cũng là phụ nữ, đột nhiên chứng kiến con mình xuất hiện. Cũng bất chấp bên cạnh còn có những người khác, tiến lên từng bước. Ôm chặt con mình vào trong lòng. Nước mắt không chịu không chế bắt đầu chảy xuống.
Một bên An Nhã vì vậy mà nàng đảo mắt ra dấu cho Tử. Nàng vẫy vẫy tay về hướng Yên La, cùng Tử đồng thời mang theo mười một vị lam tinh linh thiếu nữ lặng lẽ rời khỏi đại sảnh. Để lại nơi này cho người nhà Diệp Âm Trúc.
Thời gian đã hơn một năm rồi, rốt cục gặp lại thân nhân, tâm tình Diệp Âm Trúc lúc này cũng rất kích động.
- Mẫu thân. Người vẫn khoẻ chứ?
Mai Anh thật vất vả mới làm cho mình ngừng chảy nước mắt. Hung hăng liếc Diệp Trọng bên cạnh một cái.
- Đều tại phụ thân ngươi không tốt, tại năm học đầu tiên ở Mễ Lan kết thúc cũng không cho ngươi về nhà. Mẫu thân nhớ ngươi chết mất. Nhi tử, ngươi hình như lại cao lên rồi
Diệp Trọng một bên cười nói:
- Trong cái nhìn của phụ nữ, nhi tử đã trưởng thành, hảo nam nhi chí tại tứ phương, con gà con dưới đôi cánh của gà mẹ già vĩnh viễn không có khả năng chân chính phát triển, nếu không cha và Tần thúc thúc lúc đầu làm sao có thể cùng quyết định để Âm Trúc đến Mễ Lan đây?
Mai Anh trừng con mắt:
- Ngươi nói ai là gà mẹ già.
- Ách…, nói nhầm, nói nhầm.
Diệp Trọng giật mình lùi ra sau một bước, đứng bên Diệp Ly, hiển nhiên có một chút sợ hãi. Ở một bên Tần Thương trên mặt không khỏi toát ra tiếu ý. Mai Anh bị gián đoạn như vậy, tâm tình kích động rốt cục bình phục rất nhiều.
Từ khi Diệp Âm Trúc bắt đầu xuất hiện, ánh mắt Tần Thương một mực để trên người đệ tử đắc ý, nhìn tử tinh cầu trong tay hắn, mỉm cười nói:
- Âm Trúc, thực lực của ngươi tiến bộ rất lớn rồi đó! Khí tức tuần hoàn tự nhiên, ngay cả ta cũng nhìn không ra cảnh giới của ngươi bây giờ. Không nghĩ tới là ngươi dùng phương thức kỳ lạ trở về, truyền tống ma pháp đạo cụ này thật sự là rất tốt.
- Tần gia gia.
Diệp Âm Trúc rời khỏi ngực của mẫu thân, phốc một tiếng quỳ xuống mặt đất hướng hai vị gia gia của mình hành lễ. Ở trong lòng hắn, địa vị Tần Thương tuyệt không so lệch với Diệp Ly gia gia. Từ nhỏ đến lớn, thời gian sống với hắn cùng một chỗ lâu nhất trái lại là Tần Thương. Chứng kiến hai vị gia gia, trong lòng hắn tình cảm trẻ thơ căn bản vô pháp kiềm chế.
- Quỳ cái gì. Là người lớn không nên giống con nít như thế. Đừng quên, ngươi bây giờ chính là Cầm thành lĩnh chủ.
Diệp Ly tay áo vung lên, một cổ trúc đấu khí ấm áp xuất ra, mang theo quang mang màu tím nhạt muốn nâng thân thể Diệp Âm Trúc lên. Nhưng điều khiến Diệp Ly và Tần Thương đồng thời giật mình chính là Diệp Âm Trúc phảng phất như không hề cảm nhận được tầng trúc đấu khí kia, vẫn cung kính hướng về bọn họ dập đầu như trước, chỉ sau đó mới từ trên mặt đất đứng lên.
Hai vị lão nhân liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được sự kinh ngạc mãnh liệt, Tần Thương nghi hoặc nói:
- Âm Trúc, ngươi rời nhà đã hơn một năm mà vẫn không tu luyện trúc đấu khí sao. Đấu khí của ngưới đạt cấp bậc gì rồi?
Thực lực của Diệp Ly như thế nào hắn quá rõ bất quá, mặc dù chỉ là tùy ý phất một cái, nhưng tử cấp đấu khí đâu phải tầm thường?
Diệp Âm Trúc gãi gãi đầu, nói:
- Không, đương nhiên không phải chỉ tu luyện đấu khí. Cầm ma pháp con cũng một mực tu luyện.
Diệp Ly rốt cục cũng cười.
- Nhìn xem, lão Tần, Âm Trúc đúng là vẫn còn của Trúc tông chúng ta, ta xem, trúc đấu khí của hắn ít nhất cũng đạt tới hoàng trúc lục giai. Đây chỉ mới là một năm thời gian thôi! Ta dám đánh cuộc, hiện tại tu vi đấu khí của hắn tuyệt đối cao hơi so với ma pháp, ngươi tin hay không?
Tần Thương bất mãn nói:
- Đánh cược cái gì? Hừ, Âm Trúc, ngươi nói xem xem, rốt cuộc là đấu khí mạnh hơn hay ma pháp mạnh hơn
Diệp Âm Trúc trong lòng thầm nghĩ lại bắt đầu rồi. Lúc còn ở Bích Không Hải, Tần Thương và Diệp Ly chỉ cần cùng một chổ là không khi nào không đấu võ mồm, lúc này hai vị lão nhân thân tình tựa hồ như đang có một cuộc tranh đấu tại đây. Ngay lập tức, nói thật:
- Cảnh giới ma pháp và đấu khí bây giờ là giống nhau. Hai vị gia gia, các người đừng có cãi cọ. Chà, được rồi, các người như thế nào đều đi tới Cầm thành. Con nghe Tử nói, lần này tới hơn một vạn người, đều là Đông Long bát tông chúng ta sao? Hành động lớn như vậy, có thể khiến cho Mễ Lan đế quốc chú ý hay không?
Nghe xong nửa câu sau của Diệp Âm Trúc, bất luận là phu thê Diệp Trong hay Tần Thương, Diệp Ly, sắc mặt đều trầm xuống. Diệp Ly tức giận hừ một tiếng:
- Không phải cũng bởi lão gia hỏa cố chấp này sao? Nếu Đông Long bát tông chúng ta, vì chuyện này mà xảy ra vấn đề, bọn họ chính là tội nhân của Đông Long.
Diệp Âm Trúc rõ ràng có thể cảm giác được phẫn nộ mãnh liệt trong lòng gia gia, nhanh chóng đi đến bên Diệp Ly.
- Gia gia, ngài trước tiên đừng nóng giận, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì! Các người tại sao đều tới nơi này. Cũng không có trước bất cứ tin tức gì.
Tần Thương thở dài một tiếng, nói:
- Để ta nói. Lúc đầu, trước khi ngươi ly khai Bích Không Hải, chúng ta vì không muốn chậm trể tu luyện của ngươi, để ngươi có được tâm vô ngoại vật, cũng không nói chuyện Đông Long bát tông cho ngươi. Trọng nhi hẳn là đã nói với ngươi một ít. Về lịch sử Đông Long bát tong, ta cũng không rườm rà nữa. Thời gian hơn một ngàn năm trôi qua, Đông Long bát tông chúng ta một mực vì Đông Long quật khởi mà cố gắng. Chúng ta vẫn hy vọng có thể tìm được cơ hội để một lần nữa làm cho Đông Long đế quốc trở thành cường giả chân chính của đại lục. Đông Long bát tông bát đại tông môn lực lượng cũng bởi vậy phân tán khắp nơi trên đại lục, thậm chí tràn vào trong các quốc gia. Đồng thời chúng ta cũng lợi dụng những ghi chép tổ truyền còn sót lại đưa xuống, không ngừng tu luyện. Trong đó, Mai Lan Trúc Cúc bốn tông, chính là vũ kỹ truyền thừa lúc đầu của Đông Long đế quốc cường đại chúng ta, mà chúng ta Cầm Kỳ Thư Họa bốn tông còn lại đặc thù ma pháp giống như đại lục bát quốc ma pháp sư địch thủ cũng là từ văn hóa Đông Long thượng cổ đặc sắc nghiên cứu ra. Từ số lượng trên mà nói, vũ kỹ tứ tông chiếm cứ vị trí chủ đạo tuyệt đối, ma pháp tứ tông nhân số ít hơn. Vốn ta còn muốn cùng gia gia ngươi làm chút việc tại A Tạp Địch Á, thậm chí từng trợ giúp bọn họ đánh lui Ba Bàng vương quốc đại quân. Đáng tiếc, A Tạp Địch Á thật sự không biết sống, bọn họ cuối cùng không nghe lời khuyên của ta, lựa chọn cùng Ba Bàng và Lam Địch Á Tư thỏa hiệp. Quá chán nản, ta và gia gia người cùng từ bỏ A Tạp Địch Á. Đông Long bát tông mấy ngàn năm nhẫn nại trôi qua, không lâu trước, đột nhiên truyền ra tin tức Pháp Lam sắp phong bế. Đối với Đông Long bát tông chúng ta mà nói, đây là một cơ hội ngàn năm khó gặp. Bát tông tông chủ và các trưởng lão đều hy vọng có thể thông qua một cơ hội này giúp Đông Long quật khởi. Vì vậy, gọi triệu tập mọi người ở bát tông cùng một chỗ tiến hành thương nghị. Cuối cùng kết luận chia làm hai phái, một phái hy vọng có thể trước tiên ngồi xem các quốc gia đại lục tranh đấu, trong lúc đó từ từ phát triển Đông Long. Một phái đối với lực lượng chúng ta cực kỳ tự tin, quyết định trực tiếp khôi phục danh hào Đông Long đế quốc, từ một địa phương thích hợp bắt đầu phát triển, để Đông Long đế quốc chúng ta thừa dịp mà quật khởi, trong mắt bên nhất phái, ngoại trừ Pháp Lam ra, các quốc gia đại lục căn bản không bị bọn họ để vào trong mắt.
Nghe xong Tần Thương nói, Diệp Âm Trúc cuối cùng hiểu được, niềm hưng phấn nhìn thấy thân nhân giống như bị một chậu nước lạnh nhanh chóng tạt xuống
- Nói như vậy, phe chủ trương lập quốc đã thắng, hơn nữa lựa chọn nơi này làm chỗ lập quốc?