Nhưng theo lời Bội Cổ, bảy mươi độ chưa phải là toạ độ trên không trung của hai phi hành kỵ sĩ đoàn, còn một khoảng nhất định nữa mới đến.
Bội Cổ cũng chưa vội đem ra thần khí độc long cung, lẳng lặng quan sát về phương xa. Đối với người Cầm thành cũng không mấy ai biết rằng, đây là viễn trình công kích quân đoàn thống soái với năng lực không thể bàn cãi. Chưa nói thần khí, Bội Cổ sở hữu một năng lực mà thường nhân không thể nào có được, đó là nhãn lực.
Nhãn lực Bội Cổ thậm chí còn tốt hơn nhiều so với tinh linh cung tiễn thủ, ngoài ra cộng thêm khả năng tính toán bao quát, Bội Cổ có thể trong vòng năm công lý, vừa tính toán phương vị địch nhân vừa tiến hành điều chỉnh hướng bắn của cung tiễn thủ.
Đây mới chính là năng lực tối cường hãn của Bội Cổ, do đó, dựa vào độc long cung, dù cho đối mặt với công kích của cự long cũng không một chút khiếp đảm.
" Phóng ",theo tiếng thét lớn của Bội Cổ, Viễn Trình Công Kích quân đoàn chiến sĩ bắn ra thượng vạn danh tiễn, trãi qua qui trình chế tạo đặc thù, trường cung trong tay của các chiến sĩ này có thể bắn các mũi kim cương tinh tiễn ra ngoài tám trăm thước, điều này đã có thể so sánh với khả năng ném trường mâu của thụ yêu Đức Lỗ Y, trình độ như vậy kinh khủng biết dường nào!
Thượng vạn dây cung cùng buông, cảnh tượng khủng khiếp hiện ra trước mắt, vô số hắc sắc tiễn bay lên không, tựa như giăng ra thiên la địa võng trên trời.
Động tác các chiến sĩ đều nhịp, trên vạn người nhất loạt xạ tiễn, thanh âm nhiếp chấn lòng người so với từng cá nhân đơn lẻ thì khỏi bàn.
Nhưng phản ứng của các Pháp Lam kỵ sĩ cũng rất nhanh chóng, dù là phi mã kỵ sĩ, ma điêu kỵ sĩ đoàn phi hành trên không hay mãnh mã cự tượng kỵ sĩ đoàn dưới đất nghe được âm thanh xé gió vang đến cũng điều đồng loạt phản ứng.
Một ánh quang mang vàng đậm bao phủ mãnh mã cự tượng kỵ sĩ đoàn, mãnh mã cự tượng thi triển năng lực thạch hoá cơ thể lên chính mình và các kỵ sĩ trên người, hình thành tầng phòng ngự tối cường
Cùng lúc đó, trên không trung, phi mã và ma điêu kỵ sĩ đoàn đồng loạt bay cao lên, đồng thời phóng xuất quang mang ma pháp hộ thân. Mặc dù biết rằng trên ngàn thước, không mũi tên nào có thể bắn đến được nhưng cũng cẩn tắc vô ưu.
Cũng nên biết thêm rằng, đào tạo mỗi một Pháp Lam kỵ sĩ đều phải tiêu hao đại lượng tư nguyên và thời gian. Do đó, bất kỳ thánh kỵ sĩ nào cũng không để mình và thuộc hạ lâm vào tình thế nguy hiểm.
Kiệt Lạp Đức vừa ra lệnh cho phi mã kỵ sĩ bay lên cao đã phát giác điều không ổn, kinh ngạc nhìn một mảng lớn vũ tiễn đằng không bay đến, khoảng cách tuy xa nhưng không đến nỗi mà tầm cao không đủ,hơn nữa quỹ đạo bay cũng bị lệch như vậy chứ.
" Trình độ cung tiễn thủ cũng chỉ thế này thôi sao? ". Kiệt Lạp Đức là người đầu tiên ngĩ đến điều này, thượng vạn danh cung tiễn thủ mà ngay một mũi chính xác cũng không bắn ra được, không biết quá trình huấn luyện như thế nào nữa.
Phía dưới, suy nghĩ của mãnh mã cự tượng thánh kỵ sĩ Sa Khuê Nhĩ cơ hồ đồng dạng với Kiệt Lạp Đức, nhìn tên bay rợp trời trên không, bất giác khoé miệng xuất ra nụ cười khinh miệt, nếu phi mã kỵ sĩ và ma điêu kỵ sĩ bị trình độ bắn cung kiểu này gây thương vong, bọn họ cũng không xứng trở thành thành viên của Pháp Lam kỵ sĩ rồi.
Nhưng sự khinh thường của mãnh mã cự tượng thánh kỵ sĩ Sa Khuê Nhĩ và phi mã thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức không duy trì được lâu, bởi vì họ đã phát hiện được mục tiêu thực sự của Cầm thành cung tiễn thủ.
Bay lên cao tầm tám trăm thước, vượt qua khoảng cách công kích của cung tiễn bình thường ba, bốn trăm thước, mảng lớn vũ tiễn bắt đầu từ không trung rơi xuống, lúc này dưới ảnh hưởng của trọng lực, trọng lượng của nó đã gấp đôi mũi tên bình thường, vun vút lao xuống, nhanh như sao xẹt, cắm thẳng xuống đất.
Độ cao tám trăm thước đã rất kinh khủng, hơn nữa, Cầm thành toạ lạc trên cao,khiến cho lúc tên hết đà lao xuống mặt đất, khoảng cách cũng được cả ngàn thước.
Vì vậy, ở khoảng cách đó, gia tốc bay xuống của trường tiễn không ngừng gia tăng, âm thanh xé gió vang vọng. Đương nhiên, không thể nào uy hiếp được hai Pháp Lam kỵ sĩ đoàn trên không trung, cũng không phải kỵ sĩ đoàn có lực phòng ngự cường hãn Mãnh Mã Cự Tượng. Mà lúc này đây, trường tiễn từ không trung lao xuống mục tiêu sau lưng được Mãnh Mã Cự Tượng kỵ sĩ đoàn bảo vệ vững chắc: Ma Pháp Sư.
Đây mới là mục tiêu chính thức của Bội Cổ, bắn lên cao, khi rơi xuống trường tiễn sẽ đạt gia tốc lớn nhất. Qua tính toán chính xác của Bội Cổ, hơn vạn mũi tên này vừa vặn bao trùm lên ma pháp sư, không một mũi nào rơi xuống phạm vi của Mãnh Mã kỵ sĩ đoàn
Chứng kiến điều này, Kiệt Lạp Đức trên không thâm tâm phát lạnh, ý thức được một điều rằng, Cầm thành quả nhiên không dễ đối phó
Lúc hai thánh kỵ sĩ phát hiện điều bất tường, trong trận hình trung ương, Tư Long đương nhiên cũng thấy.
Qua giây lát kinh ngạc, Tư Long lập tức hạ đạt mệnh lệnh phòng ngự.
Một quầng sáng ma pháp bảy sắc được phóng ra, chỉ có điều, thời gian gấp gáp, Pháp Lam ma pháp sư đành bỏ qua ngâm xướng chú ngữ, dựa vào thuấn phát ma pháp, bay nhanh lên dẫn phát ma pháp trận năng lượng bên trong hình thành một vòng bảo hộ phòng ngự bao phủ không gian trên đầu.
Tang tang tang tang tang tang … …, tiếng va chạm dày đặt của trường tiễn vang lên không ngừng. Trên kết giới phòng ngự xuất hiện vô số vệt sóng năng lượng chạy hỗn loạn, thượng vạn mũi tên rơi xuống, liên tục công kích kết giới phòng ngự được lập sơ sài khiến các ma pháp sư Pháp Lam hết sức kinh hoàng. Kết giới ma pháp phòng ngự lúc này giống như con thuyền phiêu diêu trong đại dương bão tố.
Không thể nói, ma pháp sư Pháp Lam thực lực không đủ
bất quá, mọi chuyện xảy ra hết sức đột ngột, bọn họ cơ bản không thể nào tưởng tượng địch nhân lại có phương cách tấn công như vậy. Mà không chỉ có bọn họ, ngay cả trong viễn cổ chi thụ chính An Nhã cũng không nghĩ đến, Cầm thành viễn trình công kích lại có năng lực như vậy.
Trước tiên, không nói một lượt vũ tiễn có gây ra sát thương đối với ma pháp sư Pháp Lam hay không. Nhưng, lượt đầu tiên đã hoàn toàn cắt đứt ma pháp chú ngữ cho nên các chiến sĩ Cầm thành có một lượng thời gian nhất định để tranh thủ. Trong lúc quyết chiến, chỉ cần một điểm nho nhỏ biến hoá cũng đều có thể ảnh hưởng hoàn toàn đến chiến cuộc. Cho nên, lúc này đây, thế thượng phong đã hoàn toàn thuộc về Cầm thành.
Có điều, công kích còn chưa kết thúc, sau khi lượt thứ nhất bắn ra, Bội Cổ cũng không cần nhìn hướng bay của trường tiễn, trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh lần thứ hai, cũng là bảy mươi độ, cũng là bắn thẳng lên trời nên khi trường tiễn của lượt thứ nhất chưa đạt đến độ cao cực hạn, lượt thứ hai vũ tiễn đã được bắn ra.
Ngay sau đó là lượt thứ ba.
Trường cung của Cầm thành viễn trình công kích quân đoàn qua thiết kế đặc biệt thời gian huấn luyện cũng đã tăng lên, tuy nhiên sau khi bắn ba lần, vẫn phải cần có thời gian tu chỉnh.Bởi vì, khi các chiến sĩ toàn lực khai cung, cánh tay tạm thời sẽ tê dại
Lúc này, trên đầu thành, ngoại trừ Bội Cổ ra còn có nhất danh thống soái được cả Diệp Âm Trúc tôn sùng, Áo Lợi Duy Lạp.
Có thể những người thuộc cao tầng lãnh đạo khác không biết đến uy lực của viễn trình công kích quân đoàn, nhưng trực tiếp chỉ đạo Cầm thành chiến sĩ, là thống soái huấn luyện đại quân, chàng không thể nào không biết. Lúc Bội Cổ ra mệnh lệnh cho binh sĩ phát động tam lượt xạ tiễn, mệnh lệnh của Áo Lợi Duy Lạp cũng đồng thời cũng được phát ra.
Cùng lúc với tam lượt vũ tiễn bay lên, ba trăm địa tinh tê liệt giả bước đến trước một bước, sát sau lưng quân đoàn chiến sĩ, từng cây trọng nỏ được kéo lên, hoà với thanh âm quỳ xuống đều răm rắp, đem cự đại trọng tiễn bắn xuống dưới.
Các thụ yêu Đức Lỗ Y cũng song song di chuyển lên, lúc lượt tiễn thứ ba còn trên không, sau khi Áo Lợi Duy Lạp hạ lệnh cũng bắt đầu hành động.
Tang tang tang tang tang tang… …, âm thanh va chạm dày đặc của trường tiễn lần thứ ba vang lên. Mặc dù, ba ngàn lam cấp ma pháp sư đồng thời thuấn phát ma pháp có uy lực không nhỏ, lại được ma pháp trận tăng cường,nhưng qua tam lượt vũ tiễn, từng đạo kim cương tinh tiễn lao vun vút không ngừng oanh kích xuống dưới, hơn ba vạn mũi tên cũng mang đến lực công kích không phải là tầm thường do đó quang mang kết giới dần dần ảm đạm đi rất nhiều.
Dựa vào cách bắn như vậy có thể đạt cự ly công kích xa hơn bình thường nên trong lòng mỗi ma pháp sư đều nổi sóng, bọn họ không hiểu nổi với trường tiễn và khoảng cách xa như vậy, địch nhân có thể công kích đến tận đây.
Lúc này, các ma pháp sư trước hết nghĩ đến việc tăng cường phòng ngự bản thân, do đó, trước mệnh lệnh phát động công kích của Tư Long, bọn họ lại ngâm xướng chú ngữ phòng ngự, dưới tình huống an toàn tính mạng đang bị uy hiếp, tiềm thức của bất kỳ ai cũng sẽ phát động năng lực phòng ngự cực mạnh của bản thân. Có thể nói đây chính là bản năng của con người.
Mà ma pháp chú ngữ càng cường đại, thời gian ngâm xướng lại càng dài.Trong khi đó, âm thanh vù vù mãnh liệt lại lần nữa vang lên, âm thanh so với lúc trước có chút khác thường, tuy không nhiều nhưng thanh âm phát ra lại rất lớn.
Ba trăm địa tinh tê liệt giả phát động siêu cấp trọng nỏ trong tay, nói cung tiễn không thể đạt cự ly ngàn thước còn được,chứ đối với trọng nỏ này điều đó không gì không thể. Nhưng nói không chừng, đó là do thân thể khổng lồ cao hơn mười thước của địa tinh tê liệt giả mới phát huy cực đại thực lực siêu cấp trọng nỏ này.
Trọng nỏ trong tay bọn họ có thể bắn đến cự ly một ngàn năm trăm thước, hơn nữa góc bắn rất nhỏ. Trong lúc này, lượt đầu tiên công kích của trọng nỏ đã phát xuất ra, mảng tên của hai ngàn bốn trăm cây trọng nỏ, tựa như đám mây đen liền lạc, lướt qua Mãnh Mã Cự Tượng kỵ sĩ, tiếp thế Viễn Trình Quân Đoàn, bay đến đội quân ma pháp sư phía sau.
Cùng lúc đó, hai ngàn thụ yêu Đức Lỗ Y cũng bắt đầu di chuyển, ném ra đợt đầu trịch mâu của mình nhưng mục tiêu không phải là Pháp Lam ma pháp sư.
Mặc dù, bọn họ ném mâu khoảng cách có thể đạt hơn 800 thước, nhưng không như cung tiễn thủ, không cần phải mang theo cung tên, phải lợi dụng góc độ bắn để nâng khoảng cách công kích.Đến lượt công kích đầu tiên của mình, trực tiếp bay thẳng lên không trung.
Thì ra, cảm giác uy hiếp của đối phương mang đến, dưới tình huống nghiêm trọng của Ma Pháp Sư quân đoàn, không trung Phi Mã kỵ sĩ đoàn và Ma Điêu kỵ sĩ đoàn phản ứng đầu tiên, hai vạn binh đoàn trên không, mang theo khí thế vô song từ trên trời giáng xuống, nhắm thẳng Cầm thành lao tới, tin rằng chỉ cần mang cung tiễn thủ giết chết, Ma Pháp Sư quân đoàn sẽ không còn sự uy hiếp nào.
Tuy nhiên, Phi Mã thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức chắc rằng không biết về tình huống của Long tộc, nếu biết rằng khi Long tộc tiến vào Cầm thành gặp chuyện gì, chắc hẳn sẽ không sơ suất từ trên không hạ lệnh công kích như vậy.
Điều đầu tiên tiếp đón sự trùng kích của hai đại phi hành quân đoàn là loạt mâu do thụ yêu Đức Lỗ Y ném ra.
Cung tiễn thủ bình thường không thể so sánh với trịch mâu uy lực,tuy năng lực duy nhất của thụ yêu Đức Lỗ Y chính là ném mâu, nhưng chỉ bằng vào chiêu thức tuyệt kỹ đó cũng có thể bài danh cùng giác ưng trên cao.
Tuy nhiên, Phi Mã kỵ sĩ không cho rằng hai ngàn trịch mâu có thể làm khó họ, long thương trong tay, dựa vào lực lượng cường hoành, lục sắc, thanh sắc, lam sắc thậm chí là tử sắc đấu khí cùng lúc từ thân thể kỵ sĩ đoàn trên lưng phi mã và ma điêu phóng xuất ra, nhưng bọn họ lại không để toạ kỵ sử dụng ma pháp, bởi vì, chỉ có như vậy, phi hành ma thú mới đạt đến tốc độ nhanh nhất có thể, dụng ý là dựa vào thực lực của chính mình đánh bật hai ngàn trịch mâu này.
Căn cứ vào sự suy nghĩ của Phi Mã thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức, chủng tộc ném những thanh mâu này năng lực cũng chỉ một lần ném, chỉ cần chặn được một lượt công kích này, sẽ có khả năng dồn đối phương vào tử lộ. Hắn tuyệt đối tin rằng, trong thời gian ngắn nhất, sẽ đem đối phương trên đầu thành này thanh tảo hoàn toàn.
Cho dù đối phương sở hữu phi thường hùng tráng cương thiết khôi lỗi cũng vậy thôi.
Nhưng phi mã và ma điêu kỵ sĩ đoàn chiến sĩ đã hoàn toàn xem thường thực lực chiến đấu của thụ yêu Đức Lỗ Y. Thân là Đức Lỗ Y, đơn giản chỉ có như vậy thôi sao? Năng lực công kích trịch mâu chỉ vậy thôi sao?Điều đó là không thể nào.
Một thanh mâu lao đến bị cường hoành đấu khí chấn nát, vỡ tan tành. Nhưng dư lực cường hãn khiến cho tốc độ của phi mã và ma điêu kỵ sĩ đoàn chậm lại rất nhiều.
Ngay sau đó, sự tình xảy ra làm lưỡng đại Pháp Lam kỵ sĩ đoàn hoàn toàn giật mình, trịch mâu vỡ tan không ngờ lại thải ra một tầng lãnh khí lục sắc, hơn nữa, tốc độ lan tràn nhanh kinh người, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, hai ngàn trich mâu tản mát ra thành tầng khí bao phủ toàn bộ các chiến sĩ của lưỡng đại Pháp Lam kỵ sĩ đoàn vào bên trong.
Độc khí? Kiệt Lạp Đức phản ứng đầu tiên, tiếng rống giận dữ của hắn vang lên dựa vào tử cấp cửu giai đấu khí truyền khắp chiến trường. " Đấu khí hộ thể, cẩn thận độc khí ".
Tố chất của Pháp Lam kỵ sĩ cũng thật kinh khủng, nghe tiếng Kiệt Lạp Đức hô hoán, các chiến sĩ trong ý thức cũng tức khắc phản ứng, chẳng những dùng đấu khí bảo vệ cơ thể đồng thời bảo hộ cả phía dưới toạ kỵ của mình.
Đáng tiếc, đây là lần đầu tiên bọn họ cùng thụ yêu Đức Lỗ Yêu giao thủ, đối với chủng tộc chưa bao giờ gặp qua này, sự hiểu biết vẫn còn quá ít.
Tầng lãnh khí lục sắc cơ bản là không phải độc khí, nhưng sau khi tầng lục quang nhàn nhạt nhanh chóng lan tràn, mỗi Phap Lam chiến sĩ phi hành trên không cũng đều phát hiện ra thân thể bỗng nhiên chậm chạp lại, mà không những vậy ngay cả biểu hiện của toạ kỵ cũng y hệt.
Mặc dù, ma điêu và phi mã đều là thất cấp ma thú nhưng thụ yêu Đức Lỗ Y lại sở hữu hiệu quả trì hoãn ma pháp nên căn bản không thể nào miễn dịch được.
Vạn quân lao đến với tốc độ và khí thế lôi đình nhất thời bị kiềm hãm, lúc này, khoảng cách giữa bọn họ và Cầm thành chỉ còn có không đến 500 thước mà thôi.
Lần trước, bị 800 Long tộc trưởng thành công kích mặc dù lúc đó Cầm thành đắc thủ, ưu thế hoàn toàn áp đảo nhưng sau đó, Diệp Âm Trúc cùng cao tầng lãnh đạo Cầm thành thận trọng nghiên cứu sự được mất của trận chiến ấy mới hiểu rằng Long tộc chưa phải là nhất đại cường địch, tối cường địch nhân của bọn họ là Pháp Lam.
Pháp Lam kỵ sĩ cũng không như Long tộc có thân hình khổng lồ mà ma đạo pháo chỉ cần nhắm đại là đã mang về thành tích huy hoàng.
Một khi để cho Pháp Lam kỵ sĩ phân tán ra như vậy, uy lực của ma đạo pháo trải trên diện rộng đương nhiên sẽ yếu bớt.
Sau khi Diệp Âm Trúc, Áo Lợi Duy Lạp, An Nhã thận trọng nghiên cứu khuyết điểm của ma đạo pháo mới nhận ra vấn đề này.
Bất kỳ vũ khí nào cũng có ưu khuyết điểm, mục đích bọn họ là đem ưu thế của ma đạo pháo hoàn toàn phát huy đến cực hạn, giảm nhược điểm xuống cực tiểu cho nên trận chiến hôm nay mới bố trí chiến lược như vậy.
Áo Lạp Duy Lạp hoàn toàn quán triệt đầy đủ tư tưởng chiến lược của Diệp Âm Trúc. Ma đạo pháo tốc độ công kích vô cùng nhanh nhưng cũng không phải là tuyệt đối, khoảng cách xa quá thì không chính xác,
Nhưng cũng không thể gần quá vì như vậy công kích của ma đạo pháo có thể sinh ra dư sóng làm tổn hại đến bản thân pháo. Qua nghiêm cẩn thí nghiệm và tính toán, Cầm thành cao tầng phát hiện, trong vòng 500 thước đến 800 thước là khoảng cách mà ma đạo pháo phát huy uy lực tốt nhất, cũng là tầm bắn kinh khủng nhất.
Diệp Âm Trúc vắng mặt, Áo Lợi Duy Lạp trở thành người khống chế toàn cục, khi Pháp Lam đại quân xuất hiện cũng là khi chàng bắt đầu tỉnh táo phân tích, mắt nhìn Pháp Lam đại quân bắt đầu phát động công kích đồng thời nhận được mệnh lệnh của An Nhã bắt đầu chuẩn bị.
Đối với địch quân, không thể nghi ngờ, ma pháp sư là mục tiêu để tấn công trước tiên. dù sao, tại Pháp Lam cường đại nhất là ma pháp sư. Nhưng cùng lúc, không trung trên Cầm thành cũng phải bảo vệ, chỉ như vậy, bề dày của tường thành mới phát huy tác dụng.
Trong khoảng khắc trông thấy Phi Mã kỵ sĩ đoàn và ma điêu kỵ sĩ đoàn, Áo Lợi Duy Lạp đã bắt đầu bố trận, vốn có thể hoàn toàn để cho địa tinh tê liệt giả công kích không trung, nhưng lại không làm như vậy, bởi vì chàng không dám khẳng định là địa tinh tê liệt giả có thể đem lại thương vong thật lớn cho đối phương hay không, nếu không, không khéo lại đả thảo kinh xà.
Cho nên, chàng bố trí một sát trận, đại bộ phận lực công kích đều hướng về ma pháp sư địch quân, đồng thời bố trí một cái bẫy dành cho Pháp Lam phi hành kỵ sĩ.
Phi Mã kỵ sĩ đoàn và Ma Điêu kỵ sĩ đoàn trước sau vẫn duy trì một trận hình dày đặc, theo họ nghĩ làm như vậy có thể phòng ngự hữu hiệu trước công kích của Cầm thành viễn trình công kích quân đoàn.
Bởi vậy, khi bị thụ yêu Đức Lỗ Y công kích khiến thân hình trở nên chậm chạp, trận hình vẫn dày đặc như trước. Đúng lúc này, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Vô thanh vô tức, từ các đỉnh núi, đầu thành xuất hiện các khẩu hắc pháo tràn ngập kinh khủng các nguyên tố năng lượng.Quang mang từ bốn phương tám hướng qui tụ, hướng đến hai vạn phi hành kỵ sĩ xạ thẳng đến.
Từng đạo quang mang tráng lệ trên không trung vẽ nên các loại tia sáng thật kinh diễm.Trải qua khoảng thời gian tu chỉnh này, Cầm thành đã không còn như lúc Long tộc kéo đến, phòng ngự càng thêm kinh khủng.
Nếu như Pháp Lam quân đoàn cùng Cầm thành tác chiến trên bình nguyên trống trải thì cho dù Cầm thành sở hữu lực lượng gia tăng thêm nữa cũng không thể chống lại.
Nhưng nơi đây không phải là bình nguyên, tại Cầm thành này, An Nhã, Diệp Âm Trúc cùng với các tộc khác đều cố gắng hết mình kiến thiết thành một nơi bất khả xâm phạm. Chỉ có nơi đây, trình độ chiến đấu của Cầm thành mới phát huy cực hạn. Kinh khiếp nhất là ma đạo pháo, oai lực đạt cực hạn, một khi phát động, hiệu quả sinh ra hoàn toàn có thể dung từ huỷ thiên diệt địa để hình dung.
Ma đạo pháo số lượng đã vượt quá hai trăm khẩu có nghĩa là hơn hai trăm quang trụ đồng thời bay lên khiến cho dương quang cũng thất sắc, không khí băng lãnh trong phút chốc trở thành hoả nhiệt bùng lên, sức nóng hoàn toàn bộc phát ra bên ngoài.
Phi Mã thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức, Ma Điêu thánh kỵ sĩ đang phi hành tựu chung đều có cảm giác bất diệu, nhưng lúc này hiệu quả trì hoãn thuật của thụ yêu Đức Lỗ Y trên người chưa hết, muốn thoát ra khỏi khu vực này đã là điều bất khả thi.
Điều mau mắn là bọn họ vừa mới đem đấu khí phóng xuất, trạng thái phòng ngự tối cường, đối mặt với sự oanh kích của ma đại pháo. Nhưng, lực phòng ngự như vậy có thể cùng với ma đạo pháo so sánh sao?
Là vũ khí tối hậu của Cầm thành, uy lực ma đạo pháo quả là kinh khủng, Cầm thành sở hữu tối cao phẩm chất ma tinh thạch cơ hồ đều dùng vào nó.
Trong hai trăm ma đạo pháo, đại bộ phận đều được trang bị bát giai ma tinh hạch trở lên, năng lượng nạp vào một khi bộc phát ra, lại đông thời oanh kích một chỗ, tất nhiên hình thành chuỗi phản ứng khủng khiếp.
Tư Long sắc mặt đại biến, khi hắn chứng kiến hai trăm quang trụ, khuôn mặt cũng đã trở nên cực kỳ khó coi, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận cỗ năng lượng này khi ngưng tụ một chỗ sẽ cường đại như thế nào.
Đó nhất định là năng lượng công kích của cấm chú, mỗi một ma đạo pháo phát ra quang trụ, năng lượng cũng đã đạt đến cấp bậc cấm chú, nếu đông đảo các cấm chú cùng va chạm một chỗ uy lực kinh khủng cơ hồ khó có thể dùng ngôn từ để diễn đạt.
Phi Mã và Ma Điêu lực phòng ngự mặc dù không tệ nhưng so với cự long khổng lồ vẫn còn kém xa, phòng ngự cơ thể của Long tộc là đứng đầu trong ma thú vậy mà không thể chống lại sự công kích của ma đạo pháo, đối với ma thú còn xa mới bằng Long tộc lại càng không cần phải nói.
Có thể thấy rõ ràng trước mắt, phía trước trung tâm vụ nổ, Phi Mã kỵ sĩ cùng Ma Điêu kỵ sĩ hoàn toàn tiêu thất, cái mà bọn họ có thể làm là dùng đấu khí phòng ngự ngăn cản được vài phần sự trùng kích kinh khủng kia mà thôi, sinh mệnh ấn ký cũng không còn, chỉ có ma thú tinh hạch và vũ khí trong tay miễn cưỡng bảo tồn rơi xuống.
Nhưng chuyện kinh khủng hơn vẫn còn ở phía sau, khi hai trăm cỗ ma đạo pháo đồng thời phát động công kích tại một điểm trên không trung, phát sinh một tiếng nổ kinh hoàng, trong khoảnh khắc lan tràn tạo nên một quầng sáng rực rỡ, năng lượng ma lực khổng lồ như cơn gió lốc kinh khủng nhất quét qua cả bầu trời. Tại trung tâm tiếng nổ, mấy ngàn Pháp Lam kỵ sĩ bổng chốc hoá thành tro bụi, cho dù may mắn nằm ngoài rìa lực trùng kích, các kỵ sĩ cũng bị luồng năng lượng cuồng bạo hoàn toàn quật ngã, trong nhất thời hai phi hành quân đoàn trên không của Pháp Lam biến thành mọt mảng hỗn loạn.
Ma đạo pháo cứ một lần xạ kích như vậy khiến quân số hai quân đoàn giảm một phần ba,đó là chưa kể đám kỵ sĩ bị thương.
Năng lượng kinh khủng là đây sao? Phi Mã thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức đôi mắt đã biến thành đỏ như máu, hắn dựa vào cửu cấp toạ kỵ cùng thực lực tử cấp cửu giai của mình mới thoát khỏi ba đạo ma đạo ma đạo pháo oanh kích, nhưng như vậy, dù sao cũng đơn thân độc mã, mắt nhìn binh sĩ vào sinh ra tử bị uy lực của ma đạo pháo tiêu diệt, đả kích bất thình lình như vậy khiến hắn nổi điên, điên cuồng hò hét hạ đạt mệnh lệnh.
" Lên cao, lên cao… …" Đây là mệnh lệnh duy nhất mà Phi Mã thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức cùng Ma Điêu thánh kỵ sĩ trong lúc này có thể đưa ra, nhưng còn có thể có bao nhiêu Pháp Lam kỵ sĩ bảo trì khả năng phi hành nhanh chóng nữa đây?
Lúc này thụ yêu Đức Lỗ Y bay lên trời lần nữa công kích đợt thứ hai, chỉ có điều là lúc này đây không còn Pháp Lam kỵ sỹ nào có thể còn phong thái nhàn nhã để chống đỡ như lúc đầu nữa. Trong dòng năng lượng quét qua bất luận là phi mã hay ma điêu, đều tạm thời mất đi năng lực ma pháp, lực phòng ngự xuống đén mức thấp nhất. Dưới tình huống này, thân thể họ không thể nào ngăn cản được trường mâu của thụ yêu Đức Lỗ Y nên lại có hơn ngàn kỵ sĩ lại rơi xuống.
Tố chất của Pháp Lam Kỵ sỹ cũng quả thật kinh người, khi bị một đòn tấn công trí mạng, mặc dù bối rối nhưng so với Long tộc thì tốt hơn nhiều, Pháp Lam kỵ sỹ còn sống sót đều chấp hành lệnh của thánh kỵ sỹ, cố sống cố chết đem đấu khí truyền vào toạ kỵ, cùng với chúng bay lên cao bởi vì muốn sống sót cũng chỉ còn cách đó mà thôi.
Cầm thành bằng hành động của mình, một lần nữa hướng thế nhân chứng tỏ rằng không gian trên Cầm thành là bất khả xâm phạm.
Khi Phi Mã thánh kỵ sỹ Kiệt Lạp Đức và Ma Điêu thánh kỵ sỹ mang theo các kỵ sỹ của mình bay vượt quá cao độ 1500 thước, mơ màng nhìn thấy quân số còn sót lại, sắc mặt trầm xuống, chút nữa đã không kiềm được nước mắt.
Hai quân đoàn, chính là hai quân đoàn Pháp Lam kỵ sỹ,nhưng giờ đây, còn có thể phi hành giữa không trung tổng số còn không đến một vạn hai, trận chiến đã cướp mất hai phần năm tổng số binh sĩ, hơn nữa, những Pháp Lam kỵ sỹ còn sống sót hình như cũng bị các dòng năng lượng ma pháp khác nhau làm cho thương tổn.
Đây quả thật là tình huống bi thảm, từ khi thập nhị Pháp Lam quân đoàn được thành lập cho đến nay, vẫn chưa lần nào trãi qua đả kích trầm trọng như hiện giờ. Cố nhiên là Cầm thành có khả năng phòng ngự kinh người, nhưng cũng một phần bọn họ chủ quan khinh địch, nếu phản ứng nhanh hơn một chút, nếu đánh giá thụ yêu Đức Lỗ Y cao hơn một chút, có lẽ, tình hình đã không tồi tệ như bây giờ. Mặc dù, không thể để ma đạo pháo tập trung công kích như vừa rồi xảy ra lần nữa, nhưng chỉ giao chiến một hồi mà tình hình đã bi thảm như vậy, lực chiến đấu của phi hành kỵ sỹ giảm xuống một nữa, thật làm cho hai vị thánh kỵ sỹ không thể nào tiếp nhận nổi.
Pháp Lam không quân đã chịu một sự đã kích trầm trọng, bên kia, chủ soái Pháp Lam quân đoàn cũng chấn kinh, vừa rồi, trước khi ma đạo pháo bắn một giây, Pháp Lam quân đoàn cũng được nhận sự thống khổ chưa từng có.
Lúc thụ yêu Đức Lỗ Y phát động trịch mâu, địa tinh tê liệt giả cũng đồng thời phát xuất siêu cấp trọng nỏ. Tổng cộng hai ngàn bốn trăm cây trọng nỏ bay đến nơi trận doanh của ma pháp sư. Mặc dù, đối phương được bao phủ bởi tầng ma pháp phòng ngự, trọng nỏ không cách nào nhắm vào nhưng khi bay đến nơi vẫn mang đến cho Pháp Lam sự đả kích to lớn.
Trọng nỏ muốn chế tạo so với cung tên bình thường khó khăn hơn rất nhiều lần, đồng thời vì thể tích thật lớn, cách thức tiến hành nó cũng khác. Mỗi cự nỏ tiễn đều được vẽ một cách khéo léo một ma pháp trận đơn giản trên đầu, nói đơn giản, nhưng ma pháp trận này cũng là dùng điêu khắc bí ngân mà thành, mặc dù sử dụng bí ngân rất ít nhưng cũng đã biến chúng thành một thanh ma pháp vũ khí.
Lực công kích bản thân trọng nỏ đã rất mạnh, lại được thiết kế thêm ma pháp trận, mà các tinh anh Địa tinh trong thí nghiệm thất tất nhiên sẽ không thiết kế cho có, cho nên đơn giản hiệu quả của ma pháp trận là phá ma.
Với phòng ngự của Long tộc, đứng trước phá ma trọng nỏ này tâm can cũng phát lạnh, huống chi chỉ là nhân loại bình thường.
Hai ngàn bốn trăm cây trọng nỏ trước tiên phá vỡ kết giới ma pháp đã mỏng manh sau đó cứ thế cắm thẳng vào không gian bên trong.
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên. Dù là tử cấp ma pháp sư cũng không dám dùng thân mình để ngăn cản những trọng nỏ này huống chi là lam cấp ma pháp sư đây!
Mặc dù Tư Long đã phản ứng rất nhanh, tự mình cùng với hai thánh kỵ sĩ, An Kỳ bốn người đồng loạt ra tay, cố hết sức ngăn cản trọng nỏ tiễn, tuy nhiên, trong sự hoảng loạn, bọn họ vẫn không cách nào ngăn cản được toàn bộ.
Phá ma nỏ tiễn có thể bắn xa như vậy, có thể thấy được lực lượng sở hữu mạnh mẽ đến mức nào, khi đồng loạt bắn ra, trên không trung bổng xuất hiện một mảng huyễn ảnh, không khí như bị bẻ cong đi từng khúc, tốc độ công kích nhanh như vậy căn bản không thể nào dùng năng lực của con người ngăn cản trên phạm vi lớn, cho dù là Tư Long đã chuẩn bị kỹ cũng không thể nào làm được.
Bị phá ma nỏ tiễn xuyên qua, 500 Pháp Lam ma pháp sư bên dưới đã vĩnh viễn lưu lại tính mạng của mình ở nơi đây, với loại trọng nỏ này, nỏ tiễn không cần phải trực tiếp trúng vào vị trí yếu hại, chỉ cần xạ trúng người, thương tổn trong nháy mắt khiến máu trong cơ thể mất đi một lượng lớn, đủ để cướp đoạt tính mạng yếu ớt của ma pháp sư, cho nên, trong những người thụ thương chỉ những người cực kỳ may mắn, da bị trầy xướt nhẹ mới bảo toàn mạng sống mà thôi.
Chỉ trong tích tắc, chú ngữ đang ngâm xướng của ma pháp sư đều bị loạt tấn công bất ngờ này phá hỏng, do đó ngay cả ma pháp trận bên dưới cũng đã bị tổn hại một phần ba, không còn ổn định như ban đầu.
Tiêu diệt ma pháp sư, tức là tiêu diệt nền tảng căn bản của đại quân Pháp Lam, tổn thất lớn lao này, Tư Long cũng không thể nào thừa nhận nổi. Trước khi đến đây, hắn cũng đã từng nghĩ đến lực lượng không tệ của Cầm thành nhưng không ngờ được là Cầm thành lại thản nhiên, cường hãn phát động công kích trực tiếp với Pháp Lam trước, còn cương mãnh chiến lệnh cao cao tại thượng của Pháp Lam lại có cảm giác bất lực.
Tư Long đã nổi giận, nổi giận thực sự, tình hình chiến sự trên không trung hắn cũng quan sát thấy, tình huống trước mắt, địch nhân không tổn thất một người nào trong khi Pháp Lam quân đoàn mệnh danh là đại lục vô địch lại bị huỷ diệt gần vạn người, bị huỷ diệt 1/6 lực chiến đấu, đối với hắn là một sự sỉ nhục ghê gớm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng không chỉ có Tư Long, toàn nhân mã của Pháp Lam cũng đều phẫn nộ, công kích của Cầm thành không làm tắt đi chiến ý của họ mà ngược lại càng trở nên điên cuồng phẫn nộ.
Mãnh Mã cự tượng thánh kỵ sĩ Sa Khuê ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm giận dữ: " Lũ Cầm thành kia, các ngươi chỉ biết đánh lén thôi hả, có đảm lược thì ra khỏi thành đánh một trận ".
Áo Lợi Duy Lạp khinh thường nhìn Mãnh Mã cự tượng thánh kỵ sĩ Sa Khuê, trầm giọng quát: " Ngươi xâm lược Cầm thành của ta mà còn muốn nói chuyện công bằng hay sao, muốn xem người trong thiên hạ không ra gì sao, mặc kệ là ai, dù ở chân trời góc biển, có gan xâm phạm Cầm thành ta nhất định tiêu diệt ".
Dưới sự chỉ huy của Bội Cổ, viễn trình quân đoàn chiến sĩ đã khôi phục lại, dùng tam luân vũ tiễn hướng về Pháp Lam quân đoàn biểu đạt quyết tâm sắt đá. Bất quá, chiến tích huy hoàn lại không được tái hiện.
Nếu đã có sự chuẩn bị, Tư Long sẽ không cho Cầm thành cơ hội như rồi nữa, làm Pháp Lam thống soái, hắn rốt cuộc đã gia nhập chiến trận, thân ảnh phiêu phù bay lên không trung, xuất ra một mảng hắc sắc tựa như một đám mây đen bay đến bao trùm loạt trường tiễn lại,trong khi loạt tên tiêu thất trong đám hắc sắc đó, Tư Long ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía chân trời, phát ra một đạo uy áp cường đại, ùn ùn kéo đến Cầm thành.
Đại chiến đã mở màng, nhưng trên Cầm thành, thân ảnh của Áo Lợi Duy Lạp đã tiêu thất, nhưng vào lúc này, một chuyện xảy ra làm Pháp Lam giật mình thêm lần nữa, giữa không trung, ba ngàn quang điểm bay nhanh đến, mục tiêu không ngờ đến là phi mã, ma điêu hai phi hành kỵ sĩ đoàn.
Đó là 3000 cây đoản tiễn, do tinh linh cung tiễn thủ bắn ra, 3000 Giác Ưng kỵ sĩ lúc ma đạo pháo oanh kích cũng từ bên trong Bố Luân Nạp sơn mạch cất cánh, lúc này bắn ra loạt tiễn đầu tiên, giằng co từ xa với địch nhân.
Qua quá trình kiến thiết, Cầm thành đã sở hữu đầy đủ các binh chủng quân đội, trước đây, 3000 giác ưng này được dùng nhiều vào mụch đích trinh sát nhưng lần này đối mặt với cường địch, bọn họ rốt cuộc cũng bước lên chiến trường.
Giác ưng chỉ biết chút ít về phong hệ ma pháp, lực công kích do đó không mạnh mẽ lắm, như khi dùng để hỗ trợ Tinh linh cung tiễn thủ bắn các đoản tiễn thì hiệu quả lại vô cùng to lớn.
Chuẩn xác và xuyên thấu là hai kỹ năng đặc biệt nhất của tinh linh cung tiễn thủ do đó mặc dù Pháp Lam kỵ sĩ đã phản ứng rất nhanh và không có ai rơi xuống, nhưng ở không ít kỵ sĩ, vẫn phải lưu lại những vết thương.
Chiến tranh, từ giờ khắc này mới thật sự bắt đầu, Phi Mã thánh kỵ sĩ Kiệt Lạp Đức lúc này đã tỉnh táo lại, nhìn về Giác ưng kỵ sĩ đoàn trên không ở xa xa, cũng không hạ lệnh công kích mà cùng Ma Điêu thánh kỵ sĩ mang theo các kỵ sĩ còn sót lại của phi hành quân đoàn di chuyển nhanh về phía sau, rời khỏi phạm vi không trung trên Cầm thành, hội quân cùng với Pháp Lam đại quân.
Trãi qua những đả kích vừa rồi, bất luận là thân thể hay tinh thần cũng đều cần có thời gian để hồi phục, Kiệt Lạp Đức lựa chọn điều như vậy cho các kỵ sĩ mình không thể nghi ngờ là rất chính xác.
Tư Long chỉ ngón tay về hướng Cầm thành, " Mãnh Mã cự tượng kỵ sĩ đoàn, xuất kích."
Mãnh Mã cự tượng thánh kỵ sĩ Sa Khuê Nhĩ sớm đã không chờ đợi được, dưới mệnh lệnh của Tư Long, đốc suất một vạn mãnh mã cự tượng kỵ sĩ, bắt đầu khởi phát công kích. Rống lên từng tiếng lớn, cùng với những thanh âm ầm ầm, giống như cơn sóng động đất hướng về Cầm thành chạy đến.Chiến phủ trong tay đã giơ lên cao.