Hai người lơ lửng ở giữa không trung. Dưới chân bọn họ trong phạm vi mấy nghìn thước vuông, phân bố một loại sinh vật kỳ quái. Những sinh vật này thể tích nhìn qua dị thường khổng lồ. Thân thể chúng nó lộ ra màu đỏ sậm, chỉnh thể bề ngoài tương tự với con người. Thế nhưng so với nhân loại cường tráng hơn nhiều. Thân cao khoảng chừng ngoài thước tám lại vô cùng to béo. Toàn thân phân bố thịt mỡ màu đỏ sậm làm người khác chán ghét. Mùi vị khó ngửi kia, đúng là từ trên người chúng phát ra. Cũng chính là những mảng sương mù màu xanh biếc kia.
Trên những khối thịt mập mạp này có hai cái đầu, chúng nó mũi rất nhỏ, nhưng miệng lại đặc biệt lớn. Hai cái đầu một lớn một nhỏ, không có tóc, chỉ có vân hình vẩy cá màu đỏ sậm, trong khi hô hấp, vụ khí xanh biếc trên người phóng xuất ra.
Tại cửa thông đạo, loại sinh vật to béo hai đầu này chừng hai nghìn con, đồng thời ngẩng đầu lên. Bốn nghìn con mắt cao thấp không đồng nhất nhìn chăm chú vào Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ, toàn thân đều phóng thích khí tức kinh khủng.
- Gầm...
Hầu như đồng thời toàn bộ ánh mắt của lũ sinh vật mập hai đầu này đều ngưng kết trên người Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ. Ngay sau đó, chúng nó mở bốn cái miệng lớn như chậu máu ra, hỏa diễm (ngọn lửa) màu đỏ sậm nhất thời phóng lên cao, nhằm thẳng thân thể Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ phun đến.
Hỏa diễm chưa đến, không khí đã biến đổi. Kinh khủng hơn là, loại hỏa diễm này rõ ràng bao hàm ám nguyên tố có tính chất ăn mòn cực kỳ kịch liệt, ám hỏa song hỏa diễm công kích.
Hỏa diễm màu đỏ sậm ùn ùn kéo đến, hầu như bao phủ toàn bộ bầu trời.
Kim quang trong mắt Tiểu Long Nữ chợt lóe, nàng mới vừa muốn động thủ, lại bị Diệp Âm Trúc kéo lại, khẽ quát một tiếng
- Đi.
Nguyên lực hóa thành một tầng sóng gợn, đem thân thể hai người bao phủ ở bên trong. Sau một khắc, Diệp Âm Trúc đã mang theo thân thể Tiểu Long Nữ trong nháy mắt tăng tốc, cấp tốc tránh xa trước khi hỏa diễm màu đỏ sậm dày đặc đánh tới.
Có thể là bởi vì ám hỏa song thổ tức phạm vi che phủ quá lớn, những sinh vật này cũng thật không ngờ Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ có thể chạy trốn đơn giản như thế. Cho nên, khi bọn chúng kết thúc công kích, Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ trên bầu trời đã biến mất. Những sinh vật này lại lần nữa trở nên an tĩnh lại. Thái độ hung hãn vì không bắt được con mồi cũng dần dần an tĩnh lại.
Tốc độ Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ trên mặt đất cực nhanh. Lúc này, hai người cũng không rời xa, mà là lẩn vào nơi có địa hình đồi núi cả mấy nghìn thước này.
Lúc này, hai người mới có thời gian quan sát thế giới xa lạ này.
Chung quanh ánh sáng rất lờ mờ, mặc dù đã rời xa lũ sinh vật đó, nhưng không khí của thế giới này vẫn đục ngầu như cũ. Thông qua cảnh giới thiên nhân hợp nhất, có khả năng cảm giác được tại đây trong không khí ẩn chứa phần lớn là ám nguyên tố, hỏa nguyên tố cùng một ít khí tức hỗn loạn phức tạp.
Bầu trời âm u, không trung cũng không có mặt trời, chỉ có một mặt trăng hình lưỡi liềm màu xanh thẫm. Cũng là bởi vì nó âm u, mới khiến thế giới này ánh sáng rất kém. Cho dù Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ thị lực vượt xa người bình thường, ở chỗ này cũng vô pháp nhìn xa như ở Long Khi Nỗ Tư lục địa.
- Hoàn cảnh nơi này rất khó chịu. Vừa rồi ngươi vì sao không cho ta xuất thủ?
Tiểu Long Nữ cố nén sự khó chịu đối với hoàn cảnh, cau mày nói ra.
Diệp Âm Trúc cười khổ nói:
- Đại tỷ, nhiệm vụ chúng ta chủ yếu tới nơi này là để tra xét, chứ không phải là để gây thiệt hại. Hiện tại phá hoại để sau đi. Đối với chúng ta mà nói, tối trọng yếu hơn là nắm giữ thông tin tình báo. Dây dưa với lũ quái vật kia cũng không có chỗ tốt gì, nếu như chúng ta giết bọn chúng, tất nhiên sẽ khiến cho thế giới này chú ý tới.
Tiểu Long Nữ liếc mắt nhìn Diệp Âm Trúc nói:
- Vậy hiện tại ngươi tra xét được cái gì rồi chứ?
Diệp Âm Trúc trầm ngâm nói:
- Hoàn cảnh thế giới này quả nhiên giống chúng ta dự đoán, so với thế giới chúng ta ác liệt hơn nhiều. Từ hiện trạng trước mắt cho thấy, trước tiên ở chỗ này ánh sáng rất kém, bầu không khí cũng cực kỳ vẩn đục, trong thời gian ngắn vấn đề sinh tồn không có gì lớn, nhưng nếu như thời gian dài thì khó bảo toàn sẽ không gây ảnh hưởng xấu với thân thể người thường.
Thứ hai, Thâm uyên vị diện đối với thông đạo cũng coi trọng. Vừa rồi tỷ cũng thấy, những sinh vật kia có tính chất công kích rất mạnh, tuy rằng hiện tại chúng ta vẫn không cách nào khẳng định năng lực thực tế chiến đấu của bọn chúng. Nhưng dựa theo Thần long vương miêu tả, mẫu yêu càng tương tự con người, thực lực lại càng mạnh mẽ, ngoại trừ có hai cái đầu ra, những quái thú kia trên cơ bản được cho là hình người, có năng lực công kích cự ly xa. Hơn nữa trên người chúng nó phóng thích độc tố, tuy rằng số lượng chỉ có hai nghìn, nhưng năng lực thực tế chiến đấu khẳng định rất mạnh, mà những quái vật này lại phụ trách trấn thủ cửa ra vào thông đạo.
Nếu như chúng ta xuất hiện giết chết lũ quái vật này sẽ khiến cho Thâm uyên vị diện chú ý. Như vậy, khi đại quân chúng ta đến đây thế nào cũng phải đối mặt vói việc Thâm uyên vị diện tăng cường phòng ngự. Tổn thất cũng tự nhiên sẽ tăng rất lớn.
Nghe xong Nghe Diệp Âm Trúc phân tích xong, Tiểu Long Nữ chậm rãi gật đầu, nàng mặc dù đã sống rất nhiều năm, nhưng tiếp xúc với thế giới bên ngoài lại quá ít. Mà Diệp Âm Trúc có thể nói là thân kinh bách chiến, trong thời gian ngắn như vậy, đã đưa ra phán đoán chính xác nhất.
Đương nhiên, Tiểu Long Nữ cho dù trong lòng đối với hắn khâm phục nhiều ít bao nhiêu cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
- Chúng ta hiện tại phải làm cái gì?
Tiểu Long Nữ hỏi.
Diệp Âm Trúc nói:
- Chúng ta trước tiên ở chỗ này lưu lại ký hiệu, để thuận tiện khi trở về tìm được cổng vào thông đạo. Sau đó, chính là tỉ mỉ tra xét đối với thế giới này.
Vừa nói, Diệp Âm Trúc tận lực tìm kiếm chỗ tương đối bằng phẳng, quầng sáng sóng gợn lặng yên phóng ra, bắt đầu tiến hành bố trí không gian pháp trận. Tuy rằng hắn bây giờ không cách nào khẳng định không gian pháp trận tại Thâm uyên vị diện có khả năng truyền tống hay không. Nhưng không gian pháp trận này lại có khí tức tinh thần của hắn, chí ít khi trở về cũng có tác dụng như ngọn hải đăng.
Tiểu Long Nữ đứng ở một bên chậm rãi nhắm hai mắt lại, kim quang nhàn nhạt bắt đầu im lặng xoay tròn quay chung quanh thân thể nàng. Hoàn toàn tiến nhập vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất, tỉ mỉ tìm kiếm tất cả mọi thứ chung quanh.
Rất nhanh. Diệp Âm Trúc đã hoàn thành bố trí pháp trận.
Nhưng chân mày hắn lại nhíu lại, trong mắt quang mang chợt hiện, trầm ngâm nói:
- Xem ra, phán đoán của chúng ta đối với thế giới này phải sửa chữa một ít, ở đây nồng độ ma pháp nguyên tố trong không khí tuy rằng rất cao, nhưng tạp chất cũng đặc biệt nhiều. Hơn nữa, lưu lại ma pháp trận trên mặt đất cũng làm ta tiêu hao gấp ba lần so với ở Long Khi Nỗ Tư đại lục.
Tiểu Long Nữ thản nhiên nói:
- Không chỉ bấy nhiêu đó, Ở chỗ này, sức chiến đấu của ta sẽ bị giảm đi một trình độ nhất định. Trong khoảng thời gian ngắn, có lẽ sức chiến đấu của ta còn trên ngươi. Nhưng nếu như duy trì liên tục chiến đấu, sẽ rất khó nói.
- Ồ? Tại sao?
Diệp Âm Trúc kinh ngạc nhìn nàng.
Tiểu Long Nữ nói:
- Ngươi hẳn là cảm giác được khí tức thế giới này rất khác với chúng ta. Nhưng bởi vì nguyên nhân năng lực của bản thân ngươi, cũng không có chú ý tới một điểm then chốt nhất. Ngươi có phát hiện hay không. Tại thế giới này thiếu khuyết một thứ tối trọng yếu nhất?
Diệp Âm Trúc trong mắt toát ra quang mang suy tư, bản thân tỉ mỉ suy nghĩ mọi thứ. Nhưng hắn tư tiền tưởng hậu, nghĩ không ra có cái gì so với phán đoán của hắn lại thiếu một thứ rất quan trọng.
Tiểu Long Nữ nói:
- Ngươi không cần suy nghĩ, để ta nói. Bởi vì nguyên nhân năng lực bản thân ngươi khẳng định sẽ không chú ý tới điểm ấy, điểm trọng yếu nhất, chính là khí tức sinh mệnh. Tại vị diện này, không có bất cứ khí tức sinh mệnh gì tồn tại. Chỉ có khí tức tử vong.
Diệp Âm Trúc cau mày nói:
- Ta không rõ. Cái gì gọi là khí tức sinh mệnh? Lẽ nào những sinh vật này không phải động vật sao?
Tiểu Long Nữ trầm giọng nói trầm giọng nói:
- Theo ý nghĩa nào đó mà nói. Chúng nó xác thực không coi là sinh vật. Chúng nó bề ngoài tuy rằng tựa như con người, nhưng bản thân không giống với bất cứ sinh vật gì trên thế giới kia của chúng ta. Bởi vì chống đỡ cơ thể chúng nó cũng không phải sinh mệnh lực mà là năng lượng tử vong. Chúng ta sinh tồn là phải dựa vào sinh mệnh lực duy trì, một ngày mất đi sinh mệnh lực, bất luận sinh vật gì tại Long Khi Nỗ Tư đại lục đều có thể lập tức chết đi. Nhưng ở chỗ này không giống. Chống đỡ cho sinh vật sinh tồn cũng không phải sinh mệnh lực, mà là tử vong lực. Có lẽ là năng lượng tử linh. Vừa rồi khi mới xuất hiện ta cũng đã cảm giác được. Cái này cũng là nguyên nhân vì sao ta phản cảm cùng căm thù đối với những quái vật kia như vậy. Theo ý nghĩa nào đó mà nói, hẳn là phải gọi chúng nó là tử linh sinh vật mới đúng.
Nói đến đây,Tiểu Long Nữ dừng lại một chút, tựa hồ lại nghĩ tới cái gì đó
- Đại chiến vạn năm trước là tiến hành trên thế giới chúng ta. Bởi vì thế giới chúng ta có khí tức sinh mệnh, cho nên cho dù là lão nhân gia cũng không có phát hiện điểm này. Chỉ là bởi vì khí tức tử vong cùng những tử linh sinh vật này địch ý giết chóc mạnh mẽ. Hiện tại ta mới hiểu được vì sao lại như thế. Vì vậy vị diện này tuyệt đối là tồn tại trái ngược nhau so với vị diện của chúng ta.
Diệp Âm Trúc giật mình nói:
- Khí tức tử vong cũng có thể hỗ trợ sinh vật sinh tồn sao?
Tiểu Long Nữ lạnh lùng nói:
- Đương nhiên có thể, giống bộ tộc thần long chúng ta chính là sinh vật sinh mệnh cao nhất tồn tại. Dựa vào lực lượng năng lượng sinh mệnh không ngừng bổ sung sinh mệnh lực là có thể khiến ta bảo trì sức chiến đấu cực mạnh. Thế nhưng, tại vị diện này, thực lực của ta sẽ bị không ngừng suy yếu. Bởi vì, khi sử dụng sinh mệnh lực bản thân mà lại không có khả năng bổ sung tại thế giới này. Thế giới này tuy rằng không thể nói không có sinh mệnh tồn tại, nhưng giống như tại thế giới chúng ta, khí tức tử vong rất thưa thớt thì khí tức sinh mệnh cũng cực kỳ thấp, bởi vậy tốc độ khôi phục của ta chí ít sẽ giảm xuống hơn gấp ba lần, có nhưng chỗ còn gấp mười lần.
Nghe xong Tiểu Long Nữ nói, Diệp Âm Trúc dần dần hiểu được
- loại tình huống này có thể sinh ra ảnh hưởng đối với chiến sĩ các tộc cùng nhân loại hay không?
Tiểu Long Nữ nói:
- Ảnh hưởng khẳng định sẽ có. Tiến hành chiến đấu tại vị diện này, bởi vì khí tức tử vong nồng nặc, tất nhiên sẽ dẫn đến các loại đề kháng của chúng ta sẽ giảm xuống. Ngoại trừ ma pháp sư ám ma cùng hỏa hệ lưỡng chủng thuộc tính sẽ không bị ảnh hưởng nhiều lắm đối với ngoại cảnh, các hệ ma pháp cùng đấu khí khác đều có thể suy yếu. Đương nhiên, hoàn toàn không bị ảnh hưởng cũng chỉ có một loại người.
Diệp Âm Trúc trong mắt tinh quang chợt lóe lên, nói:
- Tỷ nói chính là ta?
Tiểu Long Nữ gật đầu nói:
- Không sai. Chính là ngươi. Loại năng lượng này của ngươi mặc dù so với sinh mệnh có thể là bậc thấp nhất. Thế nhưng lại có thể dễ dàng thích ứng với các loại môi trường. Bởi vì bất luận nguyên tố gì cũng có thể trải qua tiến trình lọc cho ngươi sử dụng. Cho nên, ở chỗ này ngươi ít bị ảnh hưởng. Có lẽ, loại năng lượng này của ngươi cao cấp hơn so với sinh mệnh năng và tử vong năng không chừng.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ bảo vệ tỷ.
Tiểu Long Nữ hừ lạnh một tiếng nói:
- Ta còn chưa tới mức yêu cầu ngươi bảo vệ. Vừa rồi nói là những hoàn cảnh xấu nhất. Nhưng loại tình huống này trước mắt, chúng ta cũng không phải không hề có một chút ưu thế nào đâu. Đầu tiên, tại đây tràn ngập khí tức tử vong, sinh mệnh năng chính là năng lượng có lực sát thương cực mạnh. Tựa như tại thế giới của chúng ta, tử năng có lực sát thương kinh khủng. Cho nên, sinh mệnh của ta bổ sung tuy rằng khó khăn một chút, thế nhưng cũng có thể nói khắc tinh với toàn bộ sinh vật thế giới này.
Diệp Âm Trúc nói:
- Lực lượng của ta có thể dễ dàng phát huy. Dù sao ta hiện tại cũng có thần long huyết mạch. Với nguyên lực hấp thu nguyên tố bên ngoài chuyển hóa thành lực lượng của bản thân, có thể phóng xuất ra năng lượng sinh mệnh.
Tiểu Long Nữ gật đầu nói:
- Ta nhắc nhở ngươi chính là điểm này. Ngươi biết là tốt rồi.
Diệp Âm Trúc gật đầu nói:
- Được rồi, ta hiểu được.
Vừa nói, hắn cẩn thận lấy từ tu thần giới ra một quyển trục da dê chiều rộng chừng một thước, chiều dài chừng hai thước, chậm rãi mở ra, suy nghĩ một chút nói:
- Tại vị diện chúng ta, thông đạo tiếp nối nằm ở trung tâm lục địa. Chúng ta hiện nay trước hết giả thiết cửa ra thông đạo vị diện này cũng nằm ở trung tâm.
Hắn dùng một cây bút đặc thù, đánh dấu vị trí khu vực đồi núi cùng với cửa ra thông đạo giữa quyển trục da dê.
- Tiểu Long Nữ. Giúp ta một chút
Diệp Âm Trúc khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất.
Tiểu Long Nữ giơ tay phải lên đặt tại trên vai Diệp Âm Trúc. Nhất thời, hai người đồng thời cảm giác được một cổ năng lượng ấm áp từ trong cơ thể đối phương truyền đến. Đồng huyết mạch làm khí tức của bọn họ trong nháy mắt hòa hợp thành một thể, năng lực thiên nhân hợp nhất trong giây lát khuếch trương, cảm giác phóng thích hướng ra phía ngoài gấp mấy chục lần.
Tinh thần lực của Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ kết hợp như một mạng lưới vô hình chậm rãi tản ra, mà tay cầm bút của Diệp Âm Trúc theo sự khuyếch đại của mạng lưới này mà di chuyển với tốc độ cao, nhanh chóng vẽ trên mảnh da dê chính xác địa hình các nơi của Thâm uyên vị diện.
Lúc này, hắn chính là muốn thể hiện vị trí cụ thể của đồi núi.
Đương nhiên, cũng không phải từng chỗ đều cần yêu cầu vẽ chính xác như thế. Diệp Âm Trúc sở dĩ làm như vậy bởi vì cửa ra thông đạo các vị trí đồi núi này sẽ trở thành căn cứ của liên quân Long Khi Nỗ Tư lục địa sau khi tiến nhập vào nơi này.
Cho nên, địa hình nơi này đặc biệt quan trọng. Địa đồ càng kỹ càng tỉ mỉ, phía Long Khi Nỗ Tư càng có thể chuẩn bị chu đáo. Một khi tới thế giới này, trong khoảng thời gian ngắn có thể kiến thiết cứ điểm.
Mặc dù đối với vùng núi đồi hành quân mà nói có sự trắc trở nhất định nhưng lại có thể dễ dàng xây dựng cứ điểm phòng thủ. Dù sao những nơi này đều là công sự che chắn thiên nhiên.
Rất nhanh, tinh thần lực Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ kết hợp nhanh chóng bành trướng, trong chốc lát cũng đã bao quát toàn bộ đồi núi.
Vùng đồi núi này còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ, sườn núi cao năm trăm thước, tổng diện tích quyết không dưới dãy núi Bố Luân Nạp, chỉ là không hiểm trở như vậy mà thôi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Khi đem tinh thần lực dò xét đến sát biên giới đồi núi, đột nhiên, Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ đều cả kinh. Bởi vì, bọn họ thấy được quần thể mẫu yêu phát triển với quy mô lớn, có thể nói là tử linh sinh vật.
Những tử linh sinh vật này cũng không có tự động kiến tạo công trình kiến trúc, mà đó là các sườn núi ngoài cùng của vùng đồi núi. Trên sườn núi được mở rất nhiều huyệt động, mà những huyệt động này đang ra vào một số mẫu yêu.
Những mẫu yêu này hình dạng có thể nói là vô cùng kỳ quặc, dùng ánh mắt nhân loại như Diệp Âm Trúc mà thấy, hình dạng chúng nó đều cực kỳ ghê tởm.
Có đầu so với thân thể lớn gấp bội, có cái cổ dài nhỏ mũi lại giống như voi cụp xuống, nhưng thể tích lại khổng lồ, cuộn mình cùng một chỗ, thấy không rõ hình dạng lắm.
Theo tinh thần lực tỉ mỉ dò xét, Diệp Âm Trúc phát hiện, sườn núi chung quanh toàn bộ vùng đồi núi này đều có mẫu yêu đồn trú. Tổng thể số lượng có bao nhiêu trong lúc nhất thời rất khó phán đoán, nhưng mỗi một phương hướng chí ít đều có hơn mười vạn các loại mẫu yêu tồn tại.
Không khí nơi này rõ ràng càng thêm vẩn đục. Mà những mẫu yêu kia hoạt động lại phi thường nhanh nhẹn.
Các bên trong đó còn có thể giết chóc qua lại. Điều khiến người ta chán ghét hơn là hai bên sau khi giết chóc thắng lợi, sẽ trực tiếp ăn tươi nuốt sống thi thể đối thủ.
Đại bộ phận máu của mẫu yêu màu đỏ sậm hoặc là màu xanh thẫm. Sương độc nồng nặc xoay quanh sườn núi chỗ mẫu yêu sinh sống. Mặc dù chỉ là dùng tinh thần lực dò xét, Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ tựa hồ cảm giác được mùi vị khó ngửi, trong lúc nhất thời không khỏi cau mày lại.
Địa đồ hoàn tất đánh dấu xong xuôi. Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ đồng thời thu hồi tinh thần lực của bản thân.
- Xem ra, mức độ quan tâm tới thông đạo này của Thâm uyên vị diện này còn cao hơn so với tưởng tượng của chúng ta. Lẽ nào, bọn chúng đoán được chúng ta sẽ công kích vào nơi đây?
Tiểu Long Nữ nhíu mày nói.
Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:
- Không có khả năng, trận chiến vạn năm trước ấy mặc dù rất khó nói là ai thu được thắng lợi, nhưng vừa rồi tỷ cũng nói qua: Tại đây tràn ngập khí tức tử vong của thế giới này, thích hợp nhất cho loại mẫu yêu và tử linh sinh vật này sinh tồn. Nói cách khác, tại thế giới này, năng lực chiến đấu của chúng sẽ được gia tăng rất nhiều. Nếu như ta là bọn chúng, thậm chí càng nguyện ý để thế giới chúng ta đến đây tấn công, sau khi tiến hành tiêu diệt thì mới phản công Long Khi Nỗ Tư lục địa. Đối với chúng nó mà nói càng thêm có lợi. Tiểu Long Nữ, tỷ có thể cho ta biết tử năng mà các sinh vật của thế giới chúng ta vô phương hấp thu, thậm chí kịch độc kia làm sao lại là sinh mạng của các mẫu yêu. Ngoại trừ công kích có thể mang đến thương tổn ra, có thể có có tác dụng nào khác không?
Tiểu Long Nữ nói:
- Lão gia từng nói, một khi người của vị diện ta bị nhiễm ôn dịch của mẫu yêu, thân thể sẽ sản sinh biến dị nhất định. Mà mẫu yêu thích nhất, chính là thôn phệ (cắn nuốt) sinh vật như vậy để tăng cường lực lượng bản thân. Tuy rằng hiện tại vô pháp khẳng định, nhưng có thể đoán được chính là, những mẫu yêu này mặc dù vô pháp trực tiếp hấp thu sinh mệnh năng, nhưng có thể thông qua phương thức nhất định khiến sinh mệnh năng chuyển hóa thành dạng có thể hấp thu được. Hơn nữa, đối với chúng nó hẳn là có tác dụng rất tốt. Mẫu yêu lúc đầu sở dĩ công kích vào vị diện chúng ta chính là bởi vì nguyên nhân quan trọng này. Không chỉ đơn giản là hoàn cảnh, dù sao các tử linh sinh vật chúng nó mặc dù có thể có khả năng sinh tồn tại thế giới của chúng ta nhưng đối với tiến hóa của chủng tộc chúng nó mà nói, nên ở tại Thâm uyên vị diện thì tốt hơn.
Diệp Âm Trúc nói:
- Quả nhiên như thế, đây là tình thế không thuận lợi nhất của chúng ta. Bất quá, chúng ta cũng có ưu thế của riêng mình.
- Ưu thế? Ngươi định nói cái gì?
Tiểu Long Nữ nghi hoặc hỏi.
Diệp Âm Trúc chỉ chỉ vào đầu mình nói:
- Là trí tuệ. Thần long vương không phải đã từng nói sao, nhân loại so với chủng tộc khác mạnh hơn là cái gì? Chính là trí tuệ cùng sức sáng tạo. Vừa rồi chúng ta gặp phải đám quái vật hai đầu sức chiến đấu không thể nghi ngờ là rất mạnh, nhưng tỷ có phát hiện hay không, chúng nó khi phát động công kích về phía chúng ta, đại bộ phận dựa vào bản năng. Hơn nữa, khí tức linh hồn của chúng nó mặc dù không kém, nhưng còn xa mới bằng các sinh vật phức tạp ở thế giới chúng ta. Nếu như ta đoán không sai, bất luận là sinh vật gì, năng lực sinh mệnh để sinh tồn là tử năng, cũng phải có linh hồn để tồn tại. Linh hồn cùng trí tuệ tương quan mật thiết với nhau. Sinh vật ở vị diện này mặc dù có thực lực cường đại cùng ưu thế tử năng nhưng trí tuệ sinh vật nơi đây cực kỳ thấp kém. Đương nhiên thế giới này cũng có một số mẫu yêu có trí tuệ không thua kém nhân loại.
Tiểu Long Nữ nói:
- Bất luận chủng tộc gì cũng có chỗ ưu khuyết của mình, hy vọng ngươi nói là chính xác.
Diệp Âm Trúc nói:
- Căn cứ địa hình hiện nay cho thấy, nếu như chúng ta tiến công Thâm uyên vị diện, trước tiên phải đối mặt chính là phải chiến đấu tại vùng đồi núi này. Nhất định phải đột phá sự phong toả, xây dựng cứ điểm mấu chốt của chúng ta tại chỗ này, coi đây là nền móng để phát động công kích Thâm uyên vị diện. Bởi vậy, đối với địa hình nơi đây, chúng ta nhất định phải ghi chép càng chi tiết càng tốt.
- Tìm hiểu tỉ mỉ? Ngươi dự định làm như thế nào?
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Còn có cái gì dễ dàng hơn việc dùng chiến đấu để thăm dò thực lực của đối phương?
Tiểu Long Nữ lạnh lùng nói: - Ta nhớ ngươi vừa rồi còn nói, không thể chiến đấu để tránh đả thảo kinh xà. Hiện tại sao lại thay đổi chú ý?
Diệp Âm Trúc nói:
- Phương thức chiến đấu có rất nhiều loại, cũng không nhất định chúng ta phải tự thân động thủ mới được. Có lẽ nàng còn không biết, ta còn có một thân phận khác, ta là một gã vong linh pháp sư. Có lẽ, tại đây tràn ngập tử năng, chính là vũ đài tốt nhất cho vong linh ma pháp. Chúng ta đi thôi.
Diệp Âm Trúc dẫn đầu đi trước, thân hình nhẹ nhàng, đầu ngón chân mỗi lần điểm nhẹ trên mặt đất đều có thể phóng ra hơn mười thước. Để ngăn chặn độc tố thế giới này, hắn cố ý dùng nguyên lực hình thành một vòng phòng ngự xung quanh thân thể mình, nương theo thân hình mà lập loè giống như một đạo lưu quang im lặng tiến bước.
Tiểu Long Nữ không nhanh không chậm theo sát phía sau Diệp Âm Trúc, đồng thời bên tai vang lên thanh âm của Diệp Âm Trúc
- Dù thế nào thì tỷ cũng không nên xuất thủ. Sinh mệnh năng của tỷ tại thế giới này khôi phục rất chậm, khi cần thiết mới nên dùng, chiến đấu để cho ta lên là được rồi.
Tiểu Long Nữ không lên tiếng, ngầm đồng ý lời Diệp Âm Trúc nói. Thực ra, Thần long vương để cho nàng đi theo Diệp Âm Trúc đi tới thế giới này, nhiệm vụ quan trọng nhất chỉ có một, đó chính là bảo hộ Diệp Âm Trúc an toàn. Trải qua quá trình hấp thu sinh mệnh thủy tuyền, Diệp Âm Trúc có thể nói đã trở thành một phần tử của thần long. Trong thế giới này ngoại trừ Tiểu Long Nữ có huyết mạch thần long ra, Thần long vương hy vọng rất lớn đối với hắn. Nếu như không phải bởi vì Tiểu Long Nữ lý giải quá ít đối với thế giới bên ngoài, kinh nghiệm thực chiến lại không đủ phong phú, Thần long vương thậm chí không muốn để cho Diệp Âm Trúc mạo hiểm đến Thâm uyên dị diện. Bởi vậy, lão giao nhiệm vụ cho Tiểu Long Nữ chỉ có một, đó chính là bảo hộ Diệp Âm Trúc, không để hắn bị thương. Điểm này, thậm chí so với việc bọn hắn tra xét Thâm uyên vị diện còn muốn quan trọng hơn.
Thần long vương đã chờ đợi tròn một vạn năm, Diệp Âm Trúc xuất hiện làm cho lão cảm giác được cơ hội, lão tuyệt không hy vọng cơ hội này tan biến. Huống chi, lão đã giao cho Diệp Âm Trúc thứ quý giá nhất, sinh mệnh thủy tuyền. Đó chính là dấu tích tối hậu của bộ tộc thần long trước đây còn lưu lại trên Long Khi Nỗ Tư đại lục.
Khu vực đồi núi mặc dù diện tích không nhỏ, nhưng với tốc độ của Diệp Âm Trúc thì rất nhanh đã đi tới khu vực sát giáp giới. Ở rất xa, bọn họ đã chứng kiến xung quanh đồi núi giáp giới tràn ngập sương mù. Loại sương mù ẩn chứa độc tố này có màu tím, màu xanh biếc, màu hồng ba loại màu sắc khác nhau. Cảm thấy sương mù màu xanh biếc độc tính hẳn là cực mạnh, đến chỗ nào, ngay cả mặt đất nham thạch cứng rắn cũng bị màu xanh biếc này ăn mòn.
Đứng ở trên sườn núi, Diệp Âm Trúc mở ra năng lực thiên nhân hợp nhất của mình. Hắn lúc này giống như là một khối nham thạch sừng sững bất động trên sườn núi. Trừ phi tới gần quan sát, nếu không, chỉ dùng tinh thần lực quét qua hoàn toàn không có cách gì phát hiện hắn lại là một sinh vật.
Ngân quang nhàn nhạt từ trong mắt Diệp Âm Trúc phát sáng ra. Hắn rất bình tĩnh nhưng Tiểu Long Nữ lại có thể cảm giác được rõ ràng tinh thần Diệp Âm Trúc lúc này đang ở kịch liệt chấn động.
Hai khối hồn châu trong đầu di chuyển có quy luật. Lúc này đây, tinh thần lực của Diệp Âm Trúc không hề phóng ra bốn phương tám hướng, mà là hướng về một hướng, dùng phương thức ngưng tụ chậm rãi phát ra.
Ở xa xa, hắn đã tìm được mục tiêu của mình.
Thông qua quan sát, Diệp Âm Trúc phát hiện các mẫu yêu ở trên gò núi mặc dù hình dạng khác nhau. Nhưng xem qua việc biến hóa thành hình người, càng tới gần đỉnh núi thì mẫu yêu càng giống người. Mặc dù tại đây trong số mẫu yêu vẫn gặp được những quái vật hai đầu, nhưng hắn có thể khẳng định chắc chắn, mẫu yêu càng gần đỉnh núi, thực lực càng mạnh.
- Tỷ ở chỗ này chờ ta
Diệp Âm Trúc hướng về phía Tiểu Long Nữ nói.
Tiểu Long Nữ gật đầu, đứng ở tại chỗ cũng mở ra năng lực thiên nhân hợp nhất của mình. Nàng tuy rằng thân thể bất động, nhưng khí tức tinh thần lại vững vàng tập trung trên người Diệp Âm Trúc. Một khi Diệp Âm Trúc xuất hiện vấn đề gì trở ngại, nàng có thể lập tức chạy tới bên người hắn.
Diệp Âm Trúc lại lần nữa nhẹ nhàng tung người lên. Chung quanh thân thể hắn đã được một tầng sương mù màu đen nhàn nhạt bao phủ ở bên trong, chính là khí tức của ám nguyên tố.
Nguyên lực có thể chuyển hóa thành bất cứ ma pháp nguyên tố gì. Diệp Âm Trúc đã học tập vong linh ma pháp chân lý từ Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, sử dụng ám nguyên tố tự nhiên là dễ như trở bàn tay.
Tại vị diện này, ám nguyên tố cực kỳ dồi dào, thậm chí hiệu quả còn lớn hơn gấp mấy lần so với Pháp Lam. Mặc dù những nguyên tố này tràn ngập tạp chất, nhưng khi Diệp Âm Trúc khống chế được nguyên lực bên ngoài thân chuyển hóa thành ám nguyên tố, vẫn có số lượng lớn ám nguyên tố bám vào bên ngoài, làm cả người hắn nhìn qua tựa như một đoàn hắc vụ dày đặc.
Ánh trăng trên bầu trời có thể cung cấp ánh sáng vốn không mạnh. Mà nơi này nham thạch trên mặt đất lại đều là màu đen, cho nên khi thân thể Diệp Âm Trúc được ám nguyên tố bao vây, nếu như hắn chỉ đứng ở nơi đó, dùng thị giác đúng là rất khó phát hiện sự tồn tại của hắn. Dường như cả người hắn đã hòa hợp thành một thể với trời đất.
Mặc dù thực lực Tiểu Long Nữ mạnh hơn Diệp Âm Trúc, nhưng nói về năng lực sử dụng các loại ma pháp tiến hành ngụy trang, nàng không cách nào sử dụng linh hoạt nhạy bén được như Diệp Âm Trúc. Dù sao sinh mệnh năng của nàng chỉ là một loại năng lượng duy nhất mà thôi.
Lúc này đây, Diệp Âm Trúc không hề nhàn nhã đi chơi giống như lúc trước. Tốc độ bỗng nhiên tăng lên, hầu như chỉ là vài cái lập loè, cũng đã từ gò núi đến nơi phía sau núi mà hắn đã quan sát thấy có lợi nhất. Thân hình phiêu nhiên bay lên, trong hắc vụ bao phủ, hắn đem khí tức bản thân hoàn toàn giấu ở trong tối nguyên tố tràn ngập kia.
Ám nguyên tố là nguyên tố năng lượng tồn tại phổ biến nhất tại Thâm uyên vị diện. Dưới sự che dấu này, hắn căn bản không để lộ ra khí tức sinh mệnh trên người.
Lặng lẽ tới gần đỉnh núi, Diệp Âm Trúc sau khi tiếp cận tới đó thì ngừng lại, linh giác tản ra, chuẩn xác nắm bắt tất cả mọi thứ chung quanh.
Tại miệng huyệt động gần đỉnh núi, một quái vật thân hình khổng lồ đang ngồi ở chỗ đó, con mắt băng lãnh nhìn quét khu vực đồi núi ở dưới chân núi. Dáng vẻ của hắn cùng đám quái vật ở dưới cũng quái dị không kém.
Thân cao chừng sáu thước, tứ chi cường tráng khoẻ dị thường. Diệp Âm Trúc sở dĩ lựa chọn hắn, chính là bởi vì bề ngoài của hắn cùng đám quái vật hai đầu kia phi thường giống nhau. Khác nhau chính là, thân thể của hắn chỉ có một đầu. Nhưng kích thước cũng không khác gì đám quái vật hai đầu kia.
Hai con mắt một lớn một nhỏ, lập loè quang mang, khóe miệng vẫn chay xuống dịch thể màu lục nhạt. Trên người tản ra mùi vị khó ngửi.
Diệp Âm Trúc đứng cách quái vật này chừng trăm mét. Hắn lẳng lặng ngồi xổm tại đỉnh núi. Trong đầu tinh thần lực nhanh chóng vận chuyển. Mặc dù hắn có thể khẳng định quái vật này không có khả năng là đối thủ của mình, nhưng hắn vẫn rất nghiêm khắc về tính hiệu quả, cũng không chỉ đơn giản là vì chắc chắn chiến thắng giết chết được đối thủ. Đây cũng là trận chiến đầu tiên sau khi hắn tới Thâm uyên vị diện, cho nên Diệp Âm Trúc vô cùng cẩn thận.
Bóng Diệp Âm Trúc lập lòe, tiêu thất trong nháy mắt giữa hư không, nhưng khi hắn lại lần nữa xuất hiện, đã đi tới phía sau tên quái vật cao sáu thước kia.
Tốc độ phản ứng của quái vật so với Diệp Âm Trúc dự liệu còn nhanh hơn một ít. Thân thể khổng lồ lại rất linh hoạt. Bất quá, hắn cũng chỉ là kịp làm ra một động tác mà thôi.
Khí tức tinh thần băng lãnh cường đại thậm chí là điên cuồng hóa thành mũi tên tối kinh khủng đột nhiên đâm vào đầu tên quái vật.
Nhất thời, một tiếng gầm lên giận dữ thê lương không gì sánh được từ trong miệng tên quái vật phát ra. Trên thân thể to lớn, toàn bộ thịt đều run rẩy theo. Vụ khí xanh biếc dày đặc trên người đột nhiên bộc phát, so với trước kia đậm đặc hơn ít nhất là trên ba lần.
Diệp Âm Trúc đứng ở nơi đó, lẳng lặng cảm thụ được vụ khí tấn công vào hắn. Những vụ khí xanh biếc này tính chất tồn tại rất rõ ràng. Thậm chí ngay cả ám nguyên tố xung quanh thân thể bản thân đều có thể bị bám vào. Chốc lát sau khi, lập tức bắt đầu lan tràn cùng ăn mòn. Có thể khẳng định rõ ràng, nó tồn tại tính chất truyền nhiễm rất mạnh.
Thân thể to lớn của tên quái vật sau một hồi run rẩy kịch liệt, mạnh mẽ huy động hai chi trên tráng kiện. Nó cũng không có tay. Chỗ cổ tay là một cái móc tráng kiện độ dài đạt tới hai thước, nhìn không ra chất liệu, hẳn là tự thân sinh trưởng đã có. Chi trên vung lên, với thể tích khổng lồ của nó, bao trùm cả một khu vực gần mười thước.
Đáng tiếc, thân của nó cao so với Diệp Âm Trúc nhiều, lại là đứng thẳng. Cho nên song chưởng của nó chỉ có thể xẹt qua trên đỉnh đầu Diệp Âm Trúc mà thôi. Hơn nữa, nó cũng chỉ là làm một động tác như vậy, thân thể cũng đã không thể di động.
Trong lục vụ, Diệp Âm Trúc thông qua năng lực thiên nhân hợp nhất rõ ràng cảm giác được, có máu xanh biếc không ngừng từ miệng mũi mắt của quái vật chảy ra. Tuy rằng những sinh vật tại Thâm uyên vị diện này không có sinh mệnh, nhưng giống như lời Diệp Âm Trúc nói, bất cứ sinh vật gì, đều có linh hồn của chính mình.
Hắn tuy rằng vô pháp thông qua sinh mệnh cảm giác được trạng thái của đối phương nhưng có thể thông qua cảm giác linh hồn mà phán đoán.
Linh hồn chi hỏa của quái vật trước mặt rõ ràng đã bị dập tắt.
Thử hỏi với tinh thần lực cường đại như của Diệp Âm Trúc, lại thêm hồn châu phát sinh tinh thần trùng kích, tại Long Khi Nỗ Tư đại lục, cho dù là tử cấp ma pháp sư cũng vô pháp chịu đựng được.
Mặc dù thực lực quái vật trước mặt trong các sinh vật ở Thâm uyên vị diện xem như là không tệ, nhưng cũng không có khả năng chịu đựng được tinh thần trùng kích mãnh liệt như thế.
Dù sao, sức chiến đấu chủ yếu của nó vẫn là trên thể xác.
Thân thể của tên quái vật cũng không có ngã sấp xuống, trong nháy mắt khi khí tức linh hồn của nó tiêu thất. Diệp Âm Trúc đã mạnh mẽ đem linh hồn nát bấy nọ một lần nữa ngưng tụ. Lại rót vào trở lại thân thể quái vật. Mà thân hình của hắn lại lặng lẽ lui về phía sau, lập loè vài cái đã tiêu thất không thấy nữa.
Tên quái vật ngồi trở lại vị trí cũ, lục vụ dày đặc trên mình cũng dần dần phai nhạt đi, gắng sức lắc lắc đầu, bỏ qua dịch thể xanh biếc trên mặt, bảo trì động tác khi nãy.