Có thật Áo Lai còn là dáng vẻ quen thuộc của xưa kia không? “Về ý nghĩ của Trình Vận, Nhan Ôn có biết không?" Tiêu Cảnh Hàng hỏi. "Anh cảm thấy sao?" Giang Tùy An nhếch nụ cười thâm sâu, sau đó đứng dậy và rời khỏi.
Dõi nhìn bóng lưng của anh, Tiêu Cảnh Hàng chìm đắm trong suy tư, trước giờ luôn là anh ta dò thám ý nghĩ của Nhan Ôn, bây giờ anh ta mới phát hiện, Nhan Ôn mới là người thấu rõ mọi việc nhất.
Trải qua những việc này, Tiêu Cảnh Hàng thật lòng hi vọng Nhan Ôn sẽ trở thành một ngôi sao quốc tế nổi tiếng, thực lực của cô tuyệt đối xứng đáng với vị trí kia, còn Trình Vận có đang lợi dụng Nhan Ôn không, tạm thời không cần suy nghĩ đến.
Thế nhưng việc điều động sử dụng ê kíp hóa trang của Áo Lai cho việc ghi hình, khiến Hà Văn chẳng những một lần truy hỏi Trình Vận. "Chủ tịch Trình, tôi sắp có lịch trình làm việc rồi, Nhan Ôn vẫn không định trả ê kíp cho tôi sao?" "Vụ việc này thì tôi đã gọi điện hối thúc rồi, bên bọn họ cũng đang trong quá trình quay phim, sau khi kết thúc sẽ trả ngay ê kíp cho cô, tuyệt đối không ảnh hưởng đến cô." Trình Vận cố gắng xoa dịu cô ta. “Vậy tôi chỉ có thể chờ tiếp vậy.” Hà Văn mỉm cười, giả vờ phớt lờ rời khỏi phòng làm việc của Trình Vận.
Chuyện của tên phó đạo diễn kia cô đã nghe nói, nhưng người đàn ông xuất hiện tại trường quay hôm đó rốt cuộc là ai, chẳng ai dám nhắc, phó đạo diễn cũng ấp a ấp úng che đậy nó đi, vì thế Hà Văn cho rằng Nhan Ôn nhờ cậy mối quan hệ để thay đổi nhân viên công tác, nhưng... cô ta quay rồi sẽ được gì kia chứ? Sau đó còn biên tập hậu kì, sẽ sót lại bao nhiêu phân đoạn?
Sau khi kết thúc công tác ghi hình cho vai diễn khách mời này, Nhan Ôn trở về ngay tức thì.
Trên đường đi Tiêu Cảnh Hàng nhìn hành trình tiếp theo mà ngơ ngác. "Sao vậy?" Chị Hà hỏi thăm. "Thương hiệu đá quý nổi tiếng quốc tế WM muốn mời Nhan Ôn đóng quảng cáo quảng bá, trở thành người đại diện của bộ sưu tập nhẫn cưới lần này của bọn họ." Tiêu Cảnh Hàng bình tĩnh thuật lại. “Vậy đó là việc tốt mà! Tôi cũng nghe qua danh tiếng của thương hiệu đó, sức ảnh hưởng không tệ." Chị Hà cười híp mắt nhìn sang Nhan Ôn. “Có vấn đề gì sao?"
Nhan Ôn biết Tiêu Cảnh Hàng là một người cẩn thận, anh ta lo lắng như vậy tất có nguyên nhân của riêng mình. “Nhan Ôn chỉ là người đại diện bộ sưu tập nhẫn cưới lần này của bọn họ, nhưng tháng tới, Hà Văn sẽ trở thành đại diện toàn cầu cho bọn họ, cũng tức là... Hà Văn đang dùng cách này để thị uy với chúng ta."
Cô ta dùng cách này để chứng minh Nhan Ôn đã hết thời, cùng lắm chỉ được nhận quay quảng cáo nhỏ lẻ, chẳng bước lên được vũ đài quốc tế.
Tiêu Cảnh Hàng thở dài một hơi, dùng bút đánh dấu: “Hay là chúng ta bỏ cuộc.." "Không, tôi nhận." Nhan Ôn ngắt lời anh ta.
Nhưng làm vậy tức là phát tín hiệu với công chúng rằng sức ảnh hưởng của Nhan Ôn không bằng Hà Văn.
Tiêu Cảnh Hàng định ngăn cản, nhưng nghĩ đến người chống lưng cho Nhan Ôn là Giang Tùy An, vậy còn lo lắng chi nữa? Chẳng có việc gì mà Đại Hoa không làm được!
Cộng thêm sự bảo vệ và yêu chiều của Giang Tùy An đối với Nhan Ôn, chỉ một quảng cáo thôi mà...
Nhan Ôn chẳng suy nghĩ sâu xa, cô chỉ thật sự rất yêu thích thương hiệu này.
Trải qua vụ việc ghi hình ở phim trường lần này, Giang Tùy An liền theo dõi sát sao động thái của Nhan Ôn, sau khi biết cô sẽ đóng quảng cáo cho WM, anh liền nảy sinh ra một ý tưởng. “Tìm cách liên lạc với người phụ trách của WM, tôi muốn gặp mặt với bọn họ." Giang Tùy An nói với thư kí. "Chủ tịch muốn đặt nhẫn ư?” Tần Vũ to gan phán đoán, dù sao thì WITHME cũng là thương hiệu nhẫn cưới nổi tiếng quốc tế, thậm chí hoàng gia Anh cũng sử dụng nhẫn của thương hiệu này để làm nhẫn cưới, trong lịch sử của các thương hiệu đá quý, thương hiệu này có thể được xem là một mình một cõi, sở hữu lịch sử lâu đời.
Đặc biệt về sản phẩm đặt làm của thương hiệu này, có thể nói trên thế giới hoàn toàn độc nhất vô nhị. “Cậu rất tò mò?" Giang Tùy An để lộ ánh mắt nguy hiểm. "Không phải, thưa chủ tịch. Tôi lập tức làm ngay” Tần Vũ không dám nói nhiều, vội đi làm việc.
Nhưng trên thực tế, dù Giang Tùy An có đặt nhẫn cặp, trừ phi anh ấy và Nhan Ôn công khai mối quan hệ, nếu không thì Nhan Ôn chẳng thể nào đeo mãi trên tay
Một nơi khác, Tiêu Cảnh Hàng cũng dẫn Nhan Ôn trở về Áo Lai, cùng Trình Vận bàn bạc về vụ đại diện quảng cáo lần này.
Khi bọn họ bước vào cổng lớn của công ty, nhân viên chạm mặt đều nhìn họ bằng ánh mắt kì lạ.
Nhan Ôn bình thản lướt qua, không thèm để bụng.
Trong phòng làm việc, Trình Vận cười bưng tách cà phê: “Nhan Ôn, cô chịu uất ức rồi, tôi đã thỏa thuận xong với bên kia, yêu cầu bọn họ chấm dứt hành vi như vậy!” "Cám ơn chủ tịch Trình." "Tôi hi vọng không ảnh hưởng đến tâm trạng quay quảng cáo WM của cô, chủ đề đóng quảng cáo lần này lấy tình yêu làm chủ đạo, nam chính là Âu Thần, tôi cảm thấy rất có lợi cho cô, cô phải nằm bắt cơ hội lần này."
Nhan Ôn nhìn rồi nhưng chẳng nói gì.
Trái lại sau khi Tiêu Cảnh Hàng nghe thấy cái tên này liền hơi lo lắng: "Tháng trước Âu Thần cùng ba người mẫu khác vướng tin đồn, đầu tháng này còn bị phóng viên chụp được ảnh ra vào hộp đêm cùng nữ diễn viên, danh tiếng của anh ta là dựa vào việc tạo scandal à?" “Đây cũng là một trong những ưu thế của anh ta, đây là một cơ hội tốt!" Trình Vận cười nói. "Thế nhưng Nhan n.."
Tiêu Cảnh Hàng vừa nói một nửa liền ngừng lại, có những chuyện nói thẳng quá thì đôi bên đều khó rút lui, Trình Vận biết rõ Nhan Ôn có người yêu, còn bắt cô xào nấu tin đồn, rõ ràng khiến Nhan Ôn khó xử, từ khi nào Áo Lai tụt dốc đến nỗi phải dùng cách này để nâng đỡ nghệ sĩ vậy? “Đừng nhưng nhị nữa, tất cả đều vì tương lai của Nhan Ôn, tôi đã phải người bàn bạc với Âu Thần rồi, tối nay tám giờ gặp mặt tại khách sạn Ngọc Cẩm Hiên."
Nhan Ôn chỉ yên lặng nhìn tất cả, hình như chẳng có tí tâm tư gì cả, trông cô dường như chỉ có phần nhịn nhục, nhưng Tiêu Cảnh Hàng biết cô tuyệt đối không chấp nhận việc tạo tin đồn đâu.
Nếu cô đồng ý tạo tin đồn, sớm có địa vị khác rồi.
Cũng sẽ không để mắt đến công ty như Áo Lai. "Chủ tịch Trình, tôi thiên về dùng kĩ năng diễn xuất để chứng tỏ bản thân mình hơn” “Nhan Ôn, như vậy thật sự rất chậm, tôi biết cô có thực lực, nhưng đôi khi cần dùng thủ đoạn để thêu hoa trên gấm, cô chỉ cần có mặt, những việc còn lại hãy giao cho chúng tôi!” Lời nói của Trình Vận khiến người ta không bới được lỗi.
Ánh mắt Nhan Ôn hơi tối sầm, cô biết ý của Trình Vận. "Nếu cô đã là nghệ sĩ của Áo Lai, thì tôi đương nhiên phải trải một con đường tốt nhất cho cô, một con đường tắt, nếu có thể dùng phương pháp này tích lũy nhân khí, tại sao không sử dụng kia chứ?”
Thoạt nhìn Trình Vận đang nhỏ nhẹ khuyên nhủ, nhưng nếu Nhan Ôn không đón nhận thì cô ta có thể lật mặt không chút nể tình.
Tiêu Cảnh Hàng đột nhiên xen vào cuộc trò chuyện giữa bọn họ: “Chủ tịch Trình, tôi biết cô muốn nâng đỡ Nhan Ôn, nhưng thứ Nhan Ôn cần không phải là cách trao đổi tài nguyên và độ nổi tiếng như vậy, vả lại tôi mới là người quản lý của Nhan Ôn, tại sao tôi chẳng biết gì về vụ việc này vậy?"
Trình Vận nghe lời nói này, thần sắc phức tạp.
Bắt đầu từ khi nào, Tiêu Cảnh Hàng lại thay Nhan Ôn lo nghĩ như vậy.