“Muốn nổi tiếng thì phải học làm người trước.” Cô gọi điện vào văn phòng của Bạch Triết Hiên: “Có một số thành viên mới trong công ty đang dị nghị về chuyện em thay thế Giang Linh Vận và em cảm thấy điều đó có vẻ sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của công ty, nếu như họ nói bậy trên kênh phát sóng trực tiếp thì có thể sự khổ cực của anh sẽ bị lãng phí đấy:’ “Anh qua đó ngay!” Giọng nói của Bạch Triết Hiên được truyền từ điện thoại.
Năm phút sau, Bạch Triết Hiên dẫn thư ký ghé qua, tuyên bố cho ba người mới chấm dứt nhận mọi hoạt động trong thời gian ngắn ngay tại hiện trường và cấm túc mọi mặt.
Ba người mới cúi đầu nhìn Nhan Ôn xin lỗi và sợ đến mặt trắng bệch.
“Xin lỗi chị Nhan Ôn, chúng em biết sai rồi!” Nhan Ôn lờ họ đi, tự giêu nói: “Xem ra, bây giờ mọi người đều có thể cưỡi cổ tôi hết rồi. Chẳng bằng tôi chính thức rút lui khỏi làng giải trí và quay về thừa kế gia sản của Nhan gia, ít ra không ai dám khinh thường tôi.” Cô không phải là người thích tranh đấu với người khác, nhưng nếu người nào đó muốn ức hiếp cô thì cô sẽ không nhẹ tay.
“Nhan Ôn, đừng ầm ï nữa, đang có chuyện phải làm phiền em này” Sắc mặt của Bạch Triết Hiên trầm xuống, nắm lấy côxuố: “Tuy rằng đạo diễn Trần hứa rằng sẽ giao vai diễn Trân Nhi cho Giang Linh Vận, nhưng cô ấy thì diễn không được tốt lắm, em dạy cô ta xem sao? Giúp cô ta nói vài lời tốt đẹp, có lẽ cũng có thể giúp em có một vai diễn nhỏ.” Nhan Ôn kiềm chế cơn phẫn nộ mới không mắng chửi.
Bạch Triết Hiên thực sự nghĩ cô ấy là quả hồng mềm, dự là suy nghĩ này là do Giang Linh Vận gợi ý cho anh ta, mượn cơ hội làm nhục Nhan Ôn, chỉ là… không ngờ Bạch Triết Hiên lại dám nói ra những lời như thế! “Linh Vận diễn rất tốt, đối với công ty và đối với anh đều có lợi cả, em hãy vì anh mà dạy cô ấy thật tốt để người ngoài giới có một cái nhìn khác hơn, hai người đều là nghệ sĩ của công ty mà quan hệ gắt như thế, rò rỉ ra ngoài thì không được tốt lắm” Bạch Triết Hiên cũng chỉ làm theo ý kiến của Giang Linh Vận, thuận miệng nhắc tí nhưng không ngờ Nhan Ôn lại đồng ý.
“Được, anh dẫn em qua đó đi” Nhan Ôn không chút do dự và đồng ý ngay.
“Quá tốt, anh hiểu em là người rất chu đáo mà.” Chu đáo? Nhan Ôn cười cười, đi theo Bạch Triết Hiên lên xe, sự chu đáo của cô chỉ dành cho người xứng đáng, còn đối với loại người như Bạch Triết Hiên và Giang Linh Vận thì không đáng. đam mỹ hài
Trong thời khắc này thì vẫn chưa phân được kẻ thắng người thua mà? Ai nói với cô ta rằng nắm trong tay vai nữ thứ ba thì có thể là ảnh hậu rồi? Suốt chặn đường Bạch Triết Hiên đều chơi điện thoờn, có lẽ đang nhắn tin cho Giang Linh Vận, Nhan Ôn ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ vừa đúng lúc đi ngang qua công ty Giang Tùy An.
“Triết Hiên, so về thực lực thì Giải Trí Huy Hoàng và Giải Trí Đại Hoa ai lợi hại hơn?” “Điều này… trước mắt thì Đại Hoa là công ty Giải Trí có thực lực nhất.” Bạch Triết Hiên thành thật trả lời.
Trợ lý của Bạch Triết Hiên ngồi bên trên nói một câu: “Hiến thiếu gia, năm sau chúng ta nhất định sẽ vượt mặt Đại Hoa và chờ Linh Vận lấy được giải ảnh hậu thì tất cả mọi việc không còn vấn đề gì cả.” Nhan Ôn mặc kệ họ, người đàn ông đó đâu phải ai muốn vượt mặt là vượt đâu! Có dựa vào hai người này đi chăng nữa thì có mấy kiếp cũng không thể vượt qua, bỗng chốc Nhan Ôn cảm thấy có chút nhớ nhung gương mặt điển trai kia, nhớ sự dịu dàng và nụ hôn của anh ta…
Nhan Ôn mỉm cười khi hình bóng anh ta xuất hiện trong đầu mình, còn Bạch Triết Hiên vẫn luôn quan tâm nịnh nọt Giang Linh Vận và không để ý đến cô.
Khi xe chạy đến con đường tiếp theo, Nhan Ôn nhìn xuống điện thoại liền phát hiện một tin nhắn chưa đọc.
“Sự việc đã được sắp xếp xong hết rồi, hình ảnh có thể được tung ra bất cứ lúc nào” Chị Hà giải quyết công việc lúc nào cũng khiến người khác yên tâm.
Nhan Ôn không trả lời tin nhắn của chị Hà và bước xuống xe một cách thản nhiên, đi về hướng phòng bệnh của Giang Linh Vận.