Trải qua mấy cuộe phẫu thuật lớn, Bạch Hiểu Hiểu tỉnh lại trong bệnh viện’cao cấp nhất của thành phố.
“Nhan Ôn sao rồi?” Cô mở mắt, hỏi ngay câu đầu tiên.
Lâm Giai đang do dự nên mở lời ra sao, nếu lúc này kể sự thật cho cô ấy biết, bệnh tình của cô ấy khó khăn lắm mới chuyển biến tốt rất có thể sẽ xuất hiện thêm vấn đề, vì vậy cô đã tìm cớ kể qua loa.
Thế nhưng thật tình Bạch Hiểu Hiểu rất lo lắng cho Nhan Ôn: “Đưa điện thoại cho mình, mình muốn tự xem”
Lâm Giai thở dài một hơi, chỉ còn nước đưa điện thoại cho cô ấy: “Hiện tại việc cậu nên làm nhất chính là chăm sóc tốt cho bản thân mình”
Bạch Hiểu Hiểu hoảng hốt lo sợ xem đống bài đăng và bình luận, bàn tay không ngừng run rẩy, từng con chữ giết người đỏ tươi khiến cô kinh hoàng: “Sao đám người này lại nói bậy như vậy!”
Lâm Giai bất lực ép cô nằm tựa vào giường: “Miệng ở trên người bọn họ, bọn họ muốn nói như thế nào thì chúng ta đâu khống chế được, cậu hãy yên tâm nằm nghỉ, Lúc này, ngoài cửa phòng bệnh, Nhan Ôn đã thảo.
luận với bác sĩ chủ trị của Bạch Hiểu Hiểu rất lâu.
“Cô Nhan, cô có thể yên tâm, tình hình hiện tại của bệnh nhân vẫn nằm trong phạm vi khống chế, chỉ cần trong khoảng thời gian ngắn không chịu sự đả kích của bên ngoài, có lẽ sẽ chờ được đến lúc xuất hiện người tình nguyện hiến tạng phù hợp.”
“Dựa theo yêu cầu của anh Giang, đã tìm kiếm người †ình nguyện hiến tạng trong phạm vi toàn cầu, chắc chắn sẽ sớm nhận được tin tức thôi: “Làm phiền ông nhiều rồi, thưa bác sĩ”
Bác sĩ gật đầu, mang theo bệnh án của Bạch Hiểu Hiểu đi ra.
Nhan Ôn đẩy cửa, từng bước tiến đến trước mặt Bạch Hiểu Hiểu, thoáng chốc cô chẳng biết nên nói gì, ngồi bên cạnh giường, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Bạch Hiểu Hiểu: “Chị đến muộn rồi, chuyện của chị và anh của em chẳng liên quan gì đến em, chị luôn không nhận được bất cứ tin tức nào, không biết tình trạng của em đã nghiêm trọng đến nhường này..”
“Em không sao” Bạch Hiểu Hiểu cúi thấp đầu, thốt ra ba chữ.
“Như vậy còn bảo không sao, vậy như thế nào mới là có sao!” Nhan Ôn cau mày, hơi bất lực, ở một mức độ nào đó thì Bạch Hiểu Hiểu giống hệt với cô, rất bướng bỉnh.
Bạch Hiểu Hiểu thấy sắc mặt của cô rất ôn hòa, trái lại lo lắng hỏi: “Bởi vì chuyện của em gây ra nhiều lời đồn như vậy, chị không lo lắng sao?”
“Những thứ đó không cần em bận tâm, em hãy yên tâm dưỡng bệnh” Nhan Ôn nhẹ giọng an ủi cô ấy: “Trong giới này thì người gì cũng có, chị đã gặp nhiều rồi, vả lại em cũng biết chị đã kết hôn, có anh ấy bảo vệ chị, sẽ không.
sao đâu”
“Nếu chị cần em ra mặt thanh minh, em lúc nào cũng được!”
“Được rồi, anh Giang có việc gì không giải quyết được chứ, cậu hãy lo cho bản thân mình đi!” Lâm Giai vừa tức vừa giận, hét với Bạch Hiểu Hiểu.
Cô cảm thấy mình cũng có chỗ sai, bèn quay lưng lại mở miệng nói với Nhan Ôn: “Thật xin lôi, do em nhẹ dạ lầm tin Ngụy Lãng, nếu không tại em nhiều chuyện, anh ta sẽ không biết nhiều việc như thế..”
“Không trách em, loại người như anh ta quá mưu mô xảo.
quyệt”
Ngụy Lãng lợi dụng sự ngây thơ của Lâm Giai và sự quan tâm về Bạch Hiểu Hiểu của cô ấy nên mới khiến sự việc thành ra như vậy.
“Thế nhưng… Đám người hâm mộ của chị cũng thật quá đáng”
“Chẳng thà để em và Hiểu Hiểu làm hội trưởng cho hội người hâm mộ của chị! Chúng em nhất định sẽ làm tốt hơn bọn họ nhiều!”
Nhan Ôn nhìn họ và cười bảo: “Được đó, chờ các em khỏe lại, sẽ giao cho các em quản lý”
Đám phóng viên dựa vào bảng hành trình bị lộ ra kia mà chặn cứng tại sân bay, chờ đợi chụp hình Nhan Ôn.
Rất nhiều phóng viên cũng nói tất cả những việc xảy ra ngày hôm nay tuyệt đối là một tin tức lớn trong giới giải trí, bọn họ chưa từng nhìn thấy nhiều người hâm mộ tụ tập cùng nhau như thế này, không phải nghênh đón thần tượng, mà chỉ để mắng chửi cô ấy, nghiêm khắc chỉ trích cô ấy một trận, bởi vì chán ghét cô ấy, nên đám người này mới đứng đây chờ đợi.
Người hâm mộ đều cầm bảng hiệu và điện thoại, đứng vây quanh lối ra.
Phóng viên lần lượt nhìn lên màn hình to của sân bay: “Qua thêm mười phút nữa, Nhan Ôn sẽ đi ra từ sân bay này, rốt cuộc chân tướng của vụ việc ra sao, cô ấy có thật sự.
Chị Hà tức giận tắt tivi.
Còn Nhan Ôn đang ngồi ở ban công xem tạp chí.
“Sáng nay luật sư đã gửi thư đề nghị chấm dứt hợp đồng cho Áo Lai, hiện tại chắc Trình Vận đã nhận được tin tức rồi”
“Vâng..”
Nhan Ôn đáp nhẹ một tiếng, không hề ngẩng đầu.
“Nhan Ôn, chị thật không ngờ đám người kia lại thốt ra những lời buồn nôn thế kia, hôm qua chị ngứa tay, lướt xem chưa được hai phút đã tức điên muốn đập nát điện thoại rồi”
“Ai kêu chị xem chứ” Tâm trạng của Nhan Ôn không có bất kì xao động nào cả.
“Chẳng phải chị đang quan tâm em đó sao! Hiện tại em là nhân vật tiêu điểm của giới giải trí, chưa từng thấy người hâm mộ của nhà nào đến tận sân bay chỉ để chặn mặt chửi rủa thần tượng, có người mắng em hãy chết đi, có người bảo em đi xin lỗi, còn có người thúc em rời khỏi giới giải trí… Em chẳng hề quan tâm tẹo nào ư?”
“Em Nhan Ôn chẳng biết nên nói gì, nhưng biểu cảm bình chân như vại trên gương mặt của cô đã đưa ra đáp án.
Hồi xưa cô từng bị ảnh hưởng bởi lời đồn tầm phào, ráng nhịn để không đi tranh luận, nhưng hiện giờ cô thật sự đã buông xuống, cảm giác thư thái không phải ai cũng làm được cả.
Chị Hà thấy cô thật sự không để tâm, nên cũng yên tâm phần nào. Truyện Đô Thị
Nhưng giây kế tiếp, cuộc gọi của Trình Vận đã tới.
“Nghe không?” Chị Hà nhìn sang Nhan Ôn, Nhan Ôn gật đầu, cầm điện thoại qua.
“Cô đã về rồi ư?” Trình Vận hơi kinh ngạc, nếu vẫn còn trên máy bay thì điện thoại không thể nào kết nối được.
Sau khi cô ta nhìn thấy thư đề nghị chấm dứt hợp đồng liền đoán có thể Nhan Ôn đã về nước, với phong cách làm việc luôn cẩn trọng, cô ấy không thể nào bị đám anti-fan kia chặn đứng ở sân bay.
“Về rồi” Nhan Ôn không hề che giấu, cũng không lừa gạt Trình Vận.
Hồi đó hai người dùng thái độ sắc bén để đối đầu với nhau, trái lại bây giờ có thể trò chuyện lịch thiệp trong tình huống như vậy.
Nếu bọn họ không ký hợp đồng trở thành mối quan hệ chủ tớ, có lẽ sẽ trở thành bạn bè cũng nên.
Tôi nhận được thư đề nghị chấm dứt hợp đồng của cô”
Tâm trạng Trình Vận phức tạp khó tả thành lời, cô ta là chủ tịch của Áo Lai, có những chuyện phải chính miệng cô ta nói ra mới được: “Bởi vì cô, danh dự của công ty chịu ảnh hưởng, và đang gánh tổn thất vô cùng to lớn!”
“Chỉ vì tôi thôi sao? Chứ không phải vì kẻ tung tin à?”
Kẻ Nhan Ôn chỉ là Ngụy Lãng.
“Vả lại để xảy ra chuyện như vậy, Áo Lai thân là công ty quản lý của tôi lại chẳng đưa ra bất kỳ phản ứng nào, tôi cảm thấy Áo Lai cũng có trách nhiệm, vì vậy mọi người cần chi phải tranh chấp đúng sai, ký tên đi, tôi đã ký sẵn tồi: “Áo Lai sẽ chính thức tuyên bố đá cô ra khỏi công ty, đây là suy tính cho tương lai của công ty, hi vọng cô hiểu cho”
“Tôi đích thật đã nghĩ đến điều này, bởi vì cô luôn là thương nhân ích kỉ vô liêm sỉ” Câu trả lời của Nhan Ôn vô cùng cứng rắn: “Hi vọng cô sẽ vui vẻ vì kết quả sau này của mình”
Trình Vận nắm chặt điện thoại và cười khẩy: “Đúng vậy, tôi rất ích kỉ, nhưng trong giới này, không biết tự hoạch định chiến lược cho mình sẽ chẳng thể nào trụ vững đâu, trường hợp đặc biệt như cô quá ít ỏi, còn cô vốn không biết mình đang cản đường của bao nhiêu người, khi cô chê bai người khác bẩn thỉu, có nghĩ đến việc mình sẽ thay đổi vào một ngày nào đó không!”