Hắn ta còn rất nhiều thủ đoạn vẫn chưa tung ra, chẳng biết đến lúc đó, bọn họ còn ngồi yên được không!
Ngô Tịnh Nhiên chỉ là một người mới ra mắt, vừa hai mươi tuổi, chưa bao giờ chứng kiến trận chiến như vậy. Cô ta ký hợp đồng với Đại Hoa dựa vào thực lực của bản thân, mọi ngày trong lúc huấn luyện cũng khá thân với Nhan Kiệt, thậm chí công ty cũng có ý định để hai người ghép thành một nhóm tạm thời, như vậy mạnh ai nấy nhận lấy nhu cầu, càng có sức cạnh tranh hơn.
Chính vì điểm này, cô ta mới bị Hoàng đồng nhắm vào.
Thật ra trong khoảng thời gian huấn luyện người mới, cô ta đã được chứng kiến một vài thủ đoạn hiểm ác trong giới, cũng biết mọi người có thể nổi tiếng, sau lưng đều có mấy con bài, nhưng không ngờ rằng, điều này sẽ xảy ra với mình vào một ngày nào đó.
Cô chỉ thật lòng yêu thích ca hát, không muốn trở thành con cờ của bất kỳ người nào cả!
Cô đích thật không thể thay đổi giới này, nhưng cô có thể đưa ra sự lựa chọn chính xác.
Sau khi miễn cưỡng đồng ý Hoàng đồng, Ngô Tịnh Nhiên trở về thành phố, chạy vào phòng luyện tập, lúc này, nhất định Nhan Kiệt vẫn còn luyện tập một mình, quả nhiên, cô ta vừa đẩy cửa liền bắt gặp Nhan Kiệt đang dòm gương luyện tập vũ đạo. “Tiểu Nhiên! Sao cô... ăn mặc thế này?” Nhan Kiệt vuốt mồ hôi, ngại ngùng dời mắt, nhưng chiếc đầm ngắn của Ngô Tịnh Nhiên quả thật rất gợi cảm. “Tôi có việc muốn hỏi anh!”
Ngô Tịnh Nhiên tắt đèn phòng tập, sau đó chốt khóa cửa. “Cô... Đã xảy ra chuyện gì vậy?” “Tôi hỏi, anh trả lời!” Ngô Tịnh Nhiên ép bản thân phải bình tĩnh, sau đó mở miệng nói rằng: “Anh có phải là em trai của Nhan Ôn không?"
Bây giờ cô vô cùng căng thẳng, một khi đi bước này, tức là về sau cô sẽ đối mặt với rất nhiều tình cảnh khó gánh vác nổi, vả lại cô cũng chẳng biết mình làm như thể có đúng hay không.
Nhan Kiệt sững sờ giây lát, men theo ánh sáng nhìn vào Ngô Tịnh Nhiên: “Sao cô biết vậy?”
Ngô Tịnh Nhiên hít một hơi sâu, thấp giọng nói: “Nhà đầu tư của bộ phim Truyền ảnh tìm tôi, uy hiếp tôi phải moi móc tin tức liên quan đến Nhan Ôn từ anh.
Tuy không nhìn thấy biểu cảm của cô, nhưng Nhan Kiệt cảm thấy cô rất chân thành. “Bọn họ còn bắt em gái của tôi. Tôi ra sao chẳng hề hấn gì, nhưng tôi không thể giương mắt nhìn em gái của tôi bị bọn họ nhục mạ Vì vậy, anh có thể cứu giúp em gái của tôi hay không?”
Vốn dĩ cô có thể lựa chọn tiếp nhận giao dịch với đối phương, còn có thể nhận được một món tiền, nhưng cô không làm như vậy, cô lựa chọn nói thắng. “Xin lỗi... Tôi không ngờ chị em tôi lại khiến cô lâm vào cảnh khốn cùng như vậy. “Người cần xin lỗi không phải là anh, bây giờ là lúc nguy cấp để cứu em gái tôi!”
Nhan Kiệt gật đầu, khẽ nhíu đôi mày. “Bây giờ dựa vào hai chúng ta thì chẳng cách nào cứu được em ấy cả, vả lại người nhà của cô chắc cũng đang gặp nguy hiểm, tôi nghĩ vẫn nên tìm chủ tịch Giang, anh ấy nhất định sẽ có cách “Thế nhưng, chủ tịch Giang đồng ý giúp tôi u?" “Cái này thì cô cứ yên tâm!” Nhan Kiệt tiến tới chỗ cô, bật lại đèn phòng tập: “Chỉ cần là chuyện liên quan đến chị em tôi, chủ tịch Giang chắc chắn sẽ không bỏ mặc. Google ngay trang ( TRUMtru yen.co m )
Một người vì tiền tài lợi ích, không tiếc dùng thủ thủ đoạn thấp hèn, đáng nhận quả báo thích đáng.
Ngô Tịnh Nhiên cúi đầu: “Cám ơn... “Không, người nên cảm ơn là tôi mới phải, trong giới giải trí này quá nhiều người xảo trả, hôm nay cô có thể nói thẳng với tôi, đã chứng minh lập trường của cô, bây giờ tôi cũng đích thân trải nghiệm được rằng, tại sao chị tư luôn nói với tôi, giới giải trí không phù hợp với tôi.” “Vậy lúc nào đi gặp chủ tịch Giang?”
Phòng hờ vụ việc tiếp tục phát triển trở nên khó khống chế, Nhan Kiệt lập tức dẫn Ngô Tịnh Nhiên tới biệt thự Lan Đình.
Thời gian này, cả tiểu khu đèn đuốc sáng trưng, bày ra cảnh tượng phồn hoa và một cảm giác đè nén khó thốt thành lời.
Giang Tùy An nhìn thấy Nhan Kiệt dẫn Ngôi Tịnh Nhiên đến đây, ngước mắt hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Nhan Kiệt gật đầu, dẫn Ngô Tịnh Nhiên đi tới trước mặt Giang Tùy An và Nhan Ôn, thuật lại đầu đuôi câu chuyện, sắc mặt của Nhan Ôn càng lúc càng nặng nề theo lời nói của cậu ấy, vẻ mặt bình thản hờ hững đã biến mất. "Tùy An..."
Giang Tùy An giơ tay giữ lấy cô: “Anh sẽ lập tức phải Tần Vũ điều tra manh mối của bọn chúng, giải quyết việc trong giới giải trí thì phải dùng cách thức trong giới, đám người đó rõ ràng không coi Đại Hoa ra gì.” “Anh định làm thế nào?” Nhan Ôn hỏi. “Tôi cảm thấy em gái của cô hiện giờ không nằm trong tay bọn chúng, bởi vì hắn dám trực tiếp uy hiếp cô, thì không sợ cô bảo cảnh sát sao? Nếu như cảnh sát nhúng tay, thì hắn ta định dọn dẹp chiến trường ra sao? Hắn ta chỉ muốn dò la tin tức, cô có liên hệ với em gái của mình chưa?” Giang Tùy An lý trí suy ngẫm. “Tôi đã gọi rồi, nhưng không thông, vả lại ba mẹ tôi bảo từ rất lâu rồi em gái không liên lạc với họ, luôn theo học ở trường cấp ba ngoại tỉnh... “Gửi thông tin cụ thể của em gái cô cho tôi, tôi phải người đi tìm, nếu có thể bảo đảm em gái cô vẫn an toàn, thì vụ việc này chẳng liên quan đến cô nữa” “Vậy còn người nhà của cô ấy thì sao?” Nhan Kiệt hơi lo lắng. “Anh sẽ chịu trách nhiệm.” Giang Tùy An nhìn Nhan Kiệt bằng ánh mắt thâm sâu: “Anh nói được sẽ làm được.”
Nhan Kiệt gật đầu: “Anh rể, em tin tưởng anh! Tiểu Nhiên, cô yên tâm, có anh rể tôi ở đây, em gái và gia đình cô nhất định sẽ không sao cả!”
Nhan Ôn và Giang Tùy An cùng nhìn về đối phương: “Thế nhưng lúc này, sự an toàn của Ngô Tịnh Nhiên là một vấn đề, cô ấy mới là người nguy hiểm nhất. “Em sẽ chăm sóc cô ấy” Nhan Kiệt nói xong, liền dẫn Ngô Tịnh Nhiên rời khỏi: “Chúng ta về phòng luyện tập đi.” “Chủ tịch Giang, nhờ anh hết vậy!”
Đôi mắt thâm sâu của Giang Tùy An dõi nhìn bọn họ rời khỏi, một tia sắc bén lóe lên trong mắt anh, có lẽ anh đã đánh giá thấp lòng tham của đối phương.
Nhan Ôn tiễn bọn họ đi, quay người ôm lấy Giang Tùy An: “Em hơi lo lắng... “Anh biết, em không muốn liên lụy đến người vô tội, anh sẽ xử lý tốt.” Giang Tùy An dịu dàng an ủi cô. “Vậy thì tốt.” Nhan Ôn nghe lời nói của anh, thả lỏng không ít.
Thế nhưng sự cạnh tranh điện ảnh lần này lại liên đới đến nhiều âm mưu như vậy, Giang Tùy An đã quen với những chuyện này, nhưng Nhan Ôn là một diễn viên nên vẫn khó mà tiếp nhận được trận chiến của các lão đại sau màn ảnh.
Bao nhiêu năm nay, Giang Tùy An luôn cố gắng duy trì sự sạch sẽ trong nội bộ Đại Hoa, chính là vì giữ gìn một nơi chốn có thể khiến người khác an tâm trong giới giải trí.
Nghĩ đến nó, Nhan Ôn ôm anh chặt thêm chút nữa. “Dù con đường sau này tối tăm hắc ám ra sao, em vẫn sẽ vai kề vai tác chiến với anh!” “Em là vợ anh, anh phải yêu thương em bảo vệ em, nhưng em cũng phải đứng cạnh anh, cùng anh đối mặt với núi đao biển lửa, vì anh, dù là ngày tận thế, em cũng sẽ không lui bước.
Giang Tùy An đương nhiên tin tưởng điều này.
Tên Hoàng đồng dám giở trò thấp hèn bẩn thỉu thế này, có thể thấy bản chất hắn ta thấp kém chừng nào, lần này hãy để Giang Tùy An dạy dỗ một bài học sinh động cho hắn ta.
Để hắn ta biết rõ không phải ai muốn quay phim điện ảnh cũng được đâu.