“Chị Hà, không cần đâu” Nhan Ôn nhẹ giọng gọi cô lại, lắc đầu với cô: “Chúng ta đang ở nước ngoài, đừng chuốc thêm phiền phức cho đoàn phim, em thấy bộ này cũng được lắm”
Cô chỉ một chiếc váy màu xanh biển trong số đó, thiết kế thất eo đơn giản càng thể hiện rõ khí chất.
“Cái này được sao?” Tuy chị Hà tức giận, nhưng tôn trọng quyết định của Nhan Ôn. Nhan Ôn làm như vậy, chắc chán có kế hoạch của riêng mình!
Vì vậy chị Hà xoa tay bảo nhân viên công tác rời khỏi.
“Chương trình thực tế ‘Hậu trường’ không phải thể hiện sắc đẹp của em, mà để biểu hiện trình độ chuyên nghiệp của em, ăn mặc màu mè chỉ gây sự phản cảm với mọi người, phiền thợ trang điểm sang đây sửa kiểu tóc cho em”
Nếu Giang Linh Vận muốn làm một con khổng tước màu mè, thì cô làm ngược lại, đâu phải đi thảm đỏ, trang phục chỉ là đạo cụ mà thôi.
Nghe câu nói của Nhan Ôn, chị Hà và Trần Du đều tán thành.
Trong tiết mục ghi hình thứ hai, Giang Linh Vận mặc chiếc đầm đuôi cá dài thướt tha, đầu gắn phụ kiện tóc khảm kim cương, tạo hình này rất lộng lẫy, nhưng khiến các vị đạo diễn bao gồm.Jason đều không hài lòng.
Họ dùng tiếng Anh trao đổi với nhau: “Cô ta đang mặc cái gì thế này? Làm trò đùa hay sao”
“Không ai nói với cô ta địa điểm ghi hình ở ngoại cảnh à?
Đôi… đôi giày cao gót đó liệu cô ta có thể duy trì được thể lực không?”
vason lắc đầu, và ngay lúc này, Nhan Ôn bước đến, trên người mặc bộ trang phục được đoàn phim chuẩn bị, đầu tóc buộc đơn giản, trang điểm tự nhiên tươi tắn, nụ cười dịu dàng, gợi cho người ta cảm giác khỏe khoắn tươi trẻ, so với Giang Linh Vận sửa soạn quá lố bên cạnh, được làm nổi lên thành một viên trân châu trắng trẻo không tì vết.
Các đạo diễn đều gật nhẹ đầu, chẳng nói gì nhiều.
Giang Linh Vận còn huênh hoang tưởng mình nổi bật hơn Nhan Ôn, cao ngạo ngẩng đầu bước ra ngoài.
Vì địa điểm ghi hình được sắp xếp ở ngoại cảnh, vừa đi được mười phút thì Giang Linh Vận đã lộ vẻ mệt mỏi, nhìn đống phông màn dựng trên sàn đất, cô ta nhíu chặt đôi mày: “Quay ở đây sao?”
Jason liếc nhìn cô ta, không thèm trả lời.
Sắp xếp ghi hình đã sớm trao đến tay bọn họ, một diễn viên chuyên nghiệp sẽ không hỏi vấn đề ngu xuẩn vào lúc này.
“Hai vị chuẩn bị đôi chút, sẽ có hai kịch bản khác nhau cho hai vị, thử vai một phen trước, trong suốt quá trình ghi hình sẽ quay lại cảnh mọi người ghi nhớ lời thoại phỏng đoán, sau đó thay đổi trang phục theo kịch bản, tiếp tục quay một đoạn chính thức”
“Một đoạn?” Giang Linh Vận mím môi, bộ dạng không vui thấy rõ.
Nhân viên công tác lắc đầu, quay lưng rời khỏi.
“Vai của cô là gì vậy?” Giang Linh Vận nhìn kịch bản trong tay mình, vai của cô lại là bà cô của nữ chính! Cô không diễn vai già như vậy đâu.
“Nữ chính Sâm Nhã”
“Chúng ta đổi vail” Giang Linh Vận không đợi Nhan Ôn phản đối, trực tiếp cướp kịch bản từ tay cô, đi đến cạnh gốc cây bắt đầu học lời thoại.
Nhan Ôn điềm nhiên cười mỉm, không phản đối, từ sớm có nhân viên công tác gắn máy quay ẩn bắt đầu ghi hình vào lúc họ trao kịch bản cho hai người, đại khái Giang Linh Vận vốn không xem trước bảng sắp xếp ghi hình, nên không biết bộ mặt khó ưa của cô ta được quay lại một cách nguyên vẹn.
Từ ngữ không nhiều, nhưng vai diễn này không dễ nắm bắt, đây là đoạn phim điện ảnh kinh điển, bà cô tên là Nguyễn Ngọc, vì hạnh phúc của nữ chính Sâm Nhã đã hi sinh tất cả của mình, thậm chí gánh trên vai một món nợ khổng lồ, sau khi nữ chính biết rõ sự thật đã vô cùng cảm ơn bà, đón bà về sống cạnh mình, an hưởng tuổi già.
Nhan Ôn cảm thấy vai diễn này rất có tính khiêu chiến, đến khi đạo diễn hô bắt đầu, cô đã hoàn toàn nhập tâm vào vai diễn.
ống kính vừa mở, Giang Linh Vận mặc bộ trang phục đó bước ra, sau khi nhìn thấy Nhan Ôn, đôi mắt chẳng có tí sức hấp dẫn nào: “Gô..”
Còn Nhan Ôn tiến lên trước hai bước, phát huy trọn vẹn vẻ ngập ngừng muốn nói của nhân vật, điều quan trọng nhất là sự do dự trong ánh mắt.
“Sâm Nhã, sao con lại đến đây?”
Các vị đạo diễn đều nhìn lên màn hình, mong chờ biểu hiện của Giang Linh Vận, dù sao thì cô cũng là nghệ sĩ được công ty Giải trí Huy Hoàng o bế, còn tham gia cạnh tranh giải ảnh hậu Kim Qua, thực lực không thể xem thường.
Thế nhưng…
Giang Linh Vận không hoàn toàn nhập vai, xem Nhan Ôn là tình địch của mình, lúc đọc thoại vô cùng gượng ép, khiến các vị đạo diễn nhíu mày liên hồi.
Đây cũng có thể gọi là đóng phim ư?
Nhưng tính cách nhân vật của nữ chính đích thật khó nắm bắt, đại khái Giang Linh Vận vẫn chưa điều chỉnh tốt trạng thái, nên họ không hô ngừng ghi hình.
Giang Linh Vận hoàn toàn không cảm thấy mình có vấn đề gì, đọc hết lời thoại trước ống kính một phiên, còn vài chỗ chưa suy tính đến vấn đề đặt máy quay, chỉ lo thể hiện vẻ đẹp của mình…
Cô đích thật sửa soạn rất xinh đẹp, nhưng đây là đóng phim, không phải đi thảm đỏ, cô đứng ngay đó chỉ là một bình bông biết nói mà thôi.
Ngược lại nhìn về phía Nhan Ôn, chẳng những thể hiện tình cảm nhân vật vô cùng đạt chuẩn, còn cộng thêm nhận thức của bản thân, từng cử chỉ hành động đều có thể lay động khán giả, khiến người ta cảm thấy cô thật sự là nhân vật trong kịch bản.
Cô mặc đồ gì vốn dĩ không quan trọng, ánh mắt của cô đã lột tả hoàn hảo linh hồn của vai diễn này.
Đây mới là một diễn viên chân chính.
Ngay cả tiếng thở của cô cũng khống chế rất tài tình, khoảnh khắc quay lưng, nước mắt đã tuôn rơi.
Máy quay đẩy lên trước đã ghi lại giọt lệ của Nhan Ôn, sau đó nhanh chóng quay sang Giang Linh Vận, lúc này cô ta đáng lẽ phải đưa ra phản ứng thích đáng, nhưng cô ta sững sờ, gương mặt lộ rõ vẻ khinh miệt, sau khi phát hiện máy quay đang quay mình thì mới chậm rãi đọc lời thoại.
Lúc này, sắc mặt của các vị đạo diễn đã rất khó coi.
4ason nhìn lướt kịch bản, hai ba phút tới đều là đất diễn của Giang Linh Vận, họ không còn hứng thú xem tiếp.
Điều quan trọng nhất của diễn viên không phải diễn vai gì, mà phải biến mình thành đất sét, tạo ra linh hồn của nhân vật trong phim, Giang Linh Vận tưởng mình chọn được vai diễn tốt, nhưng sơ sót cẩu thả, hoàn toàn biến mình thành phông nền cho Nhan Ôn.
Và khi Giang Linh Vận đọc lời thoại, Nhan Ôn vẫn duy trì trạng thái của mình, không hề có chút do dự, để bất cứ lúc nào máy quay lia sang cô đều là vai diễn bà cô Nguyễn Ngọc trong phim.
Thần thái và biểu cảm được cô diễn rất trọn vẹn.
Mấy năm không đóng phim, chẳng những không ảnh hưởng đến Nhan Ôn, mà còn khiến tài năng biểu diễn của cô ngày càng chân thật, thuần túy.
“Được! Diễn viên thay trang phục”
Sau khi tổ đạo diễn hô lên một câu thì Nhan Ôn khẽ gập lưng về phía thợ ghi hình và các vị đạo diễn, nói một câu vất vả rồi, mới quay người đón lấy chai nước của chị Hà, còn Giang Linh Vận được thả lỏng rồi thì cao ngạo vẫy quạt đi về phòng nghỉ ngơi.
Vào lúc họ thay trang phục, máy quay bắt đầu ghi lại lời bình luận của tổ đạo diễn đối với diễn viên, do mối quan hệ hợp tác, tổ đạo diễn chỉ nói sơ về biểu hiện tệ hại của Giang Linh Vận, khi bình luận Nhan Ôn lại cực kì nghiêm túc.
“Biểu hiện của cô ấy nằm ngoài dự đoán của tôi, tôi rất mong chờ màn biểu diễn sau của cô ấy”
“Khi Nhan Ôn biểu diễn, tôi dường như nhìn thấy một tinh linh rơi xuống trần gian, cô ấy sở hữu tính độc đáo.
và tính uyển chuyển rất cao, có thể hoàn toàn nhập vào vai diễn, là một diễn viên tốt hiếm có, tôi tin chắc sự.
nghiệp diễn xuất của cô ấy sẽ ngày càng vươn xa”
Có thể nhận được sự đánh giá cao như thế của các đạo diễn, là lần đầu tiên trong lịch sử chương trình này.