Giang Tùy An hơi cúi đầu, nhìn người thương trong vòng †ay và nói: “Em cảm thấy anh xử lý không thỏa đáng sao?”
Nhan Ôn lắc đầu hôn lên đôi môi của anh: “Không có, em ủng hộ quyết định của anh”
Giang Tùy An mãn nguyện buông eo của cô ra, đi thay bộ đồ ở nhà, trong nhà bếp, Nhan:Ô vừa múc canh, vừa HNO2″ Ƒ”2v Cô đã nghe Thụy Khác kể đầu đuôi câu chuyện rồi.
Nguyên văn của Thụy Khắc chính là: “Bởi vì Hoa Tịnh nói xấu cô trong phòng làm việc, nên bị xử lý như vậy đó, xem ra sau này chúng tôi phải thật cẩn thận mới được!”
Giang Tùy An không nói với cô, chỉ vì muốn bảo vệ cô mà thôi.
Sau khi Nhan Ôn thay đổi vị trí suy nghĩ, ngoại trừ ủng hộ anh, thì không có đáp án thứ hai, bởi vì nếu đổi ngược lại thành cô, nghe thấy có người bôi bác Giang Tùy An như thế, thì phản ứng của cô sẽ kịch liệt hơn cả anh.
Có lẽ trong ánh mắt của người khác, Giang Tùy An bảo.
vệ cô một cách quang minh chính đại, không phải là một việc tốt lành, cũng có thể mang rất nhiều phiền phức.
đến cho Nhan Ôn.
Nhan Ôn cũng hiểu rất rõ về điều này.
Nhưng cô vẫn thích cảm giác được anh cưng chiều và bảo vệ.
Bỗng dưng Nhan Ôn cảm khái nghĩ rằng, nếu như có một ngày tình cảm của cô và Giang Tùy An biến chất, thì cô có thể chịu đựng nổi sự đả kích đó không?
“Đang suy nghĩ gì vậy?” Giang Tùy An thoạt nhìn liền biết ngay cô đang có tâm sự, từng phút từng giây trái tim anh đều hướng về cô.
“Em đang nghĩ nếu như chúng ta già rồi, anh sẽ mãi nuông chiều em như vậy không, em sẽ còn dựa dẫm anh..” Chuyện tình cảm, thật sự rất khó nói, theo sự qua đi của thời gian và năm tháng, tình cảm của bọn họ sẽ trở nên như thế nào?
Giang Tùy An nghe xong lời của cô, trầm mặc vài giây, anh không thể đưa ra bất kỳ đáp án nào.
“Đáp án của câu hỏi mang tính giả thiết, anh không thể trả lời”
“Dùng cơm trước thôi” Nhan Ôn chuẩn bị đặt chén lên bàn, liền bị Giang Tùy An nhấc bổng lên.
Nhan Ôn ngạc nhiên kêu lên một tiến: này cứ luôn hành động đột xuất như vậ gười đàn ông “Anh không có cách chứng minh điều gì với em, nếu cần có một phương thức, thì anh có thể trao cái mạng này cho em”
Nhan Ôn bỗng trào nước mắt trong lòng anh, ánh mắt Nhưng cô vẫn thích cảm giác được anh cưng chiều và bảo vệ.
Bỗng dưng Nhan Ôn cảm khái nghĩ rằng, nếu như có một ngày tình cảm của cô và Giang Tùy An biến chất, thì cô có thể chịu đựng nổi sự đả kích đó không?
“Đang suy nghĩ gì vậy?” Giang Tùy An thoạt nhìn liền biết ngay cô đang có tâm sự, từng phút từng giây trái tim anh đều hướng về cô.
“Em đang nghĩ nếu như chúng ta già rồi, anh sẽ mãi nuông chiều em như vậy không, em sẽ còn dựa dẫm anh..” Chuyện tình cảm, thật sự rất khó nói, theo sự qua đi của thời gian và năm tháng, tình cảm của bọn họ sẽ trở nên như thế nào?
Giang Tùy An nghe xong lời của cô, trầm mặc vài giây, anh không thể đưa ra bất kỳ đáp án nào.
“Đáp án của câu hỏi mang tính giả thiết, anh không thể trả lời”
“Dùng cơm trước thôi” Nhan Ôn chuẩn bị đặt chén lên bàn, liền bị Giang Tùy An nhấc bổng lên.
Nhan Ôn ngạc nhiên kêu lên một tiếng, người đàn ông này cứ luôn hành động đột xuất như vậ “Anh không có cách chứng minh điều gì với em, nếu cần có một phương thức, thì anh có thể trao cái mạng này cho em”
Nhan Ôn bỗng trào nước mắt trong lòng anh, ánh mắt bờ vai của anh.
“Anh ư?”
“Anh dùng thân phận người quản lý của em, cùng em tham dự, hay dùng thân phận chủ tịch của Đại Hoa để xuất hiện vào giờ chót?” Nhan Ôn chớp mắt và nhẹ nhàng mở lời.
“Vẫn chưa suy nghĩ ra” Giang Tùy An vuốt mái tóc của cô, anh hiểu rõ Nhan Ôn, biết cô không thích những buổi tiệc như thế, vì vậy nói: “Nếu em không thích, thì có thể rời khỏi bất cứ lúc nào”
“Em không đi” Nhan Ôn nghiêng đầu mỉm cười: “Bởi vì đó là đế quốc của anh”
Chẳng liên quan đến thích hay không thích.
“Bởi vì anh ở đó, nên em sẽ ở đó, em cũng thích nhìn người đàn ông mình yêu đứng ở nơi tỏa sáng lấp lánh nhất”
Giang Tùy An có thể cảm nhận được mắt lan tỏa tia sáng khi Nhan Ôn nói những lời này, có thể cảm nhận được sự sùng bái của cô đối với mình.
Điều mà người đàn ông mong chờ nhất chính là có được.
sự dựa dẫm của người phụ nữ mình yêu, đây là bằng chứng rõ ràng nhất về năng lực của anh.
u điểm của tối hôm đó, cũng giống như vậy, cuộc chiến giữa Nhan Ôn và Tăng Giai Ninh cũng khiến người khác cực kỳ chú ý.
Đây là lúc Nhan Ôn gia nhập Đại Hoa, sau khi Tăng Giai Ninh về nước, hai người lần đầu tiên đứng chung sân khấu.
So với khí chất cá tính của Tăng Giai Ninh, thái độ đối đãi với từng sự kiện của Nhan Ôn càng kín đáo và bình lặng hơn, cô luôn tránh né, giấu giếm bản thân.
Trong khoảng thời gian Tăng Giai Ninh về nước, lịch làm việc của cô đều cố gắng sắp xếp lệch giờ với Tăng Giai Ninh.
Song luôn có người muốn hóng chuyện.
Trên mạng tiếp tục bắt đầu cuộc so sánh về hai người, có bài viết, có bài bỏ phiếu, còn có cái gì mà đào mộ phốt trên diễn đàn tám chuyện, chẳng liên quan đến thao tác của Hoa Tịnh, hoàn toàn do cư dân mạng tự tạo.
Một người là nghệ sĩ vừa ký hợp đồng với Đại Hoa, nhận sự nâng đỡ hết sức của chủ tịch Đại Hoa, một người là nữ ngôi sao cá tính có sức ảnh hưởng trên trường quốc tế, rốt cuộc ai sẽ đứng cao hơn một bậc?
Mấy ngày nay Nhan Ôn đang bấm máy quay phim, không có thời gian đếm xỉa tới các loại tin tức nhảm nhí, ngoại trừ lần gặp mặt ngẫu nhiên với Thượng Quan Lệ, cô hoàn toàn tập trung vào công việc.
Tối hôm nay, Thượng Quan Lệ cất công đến đoàn phim thăm cô, hai người tìm một quán cà phê nhỏ gần đó.
Nhan Ôn bảo chị Hà sắp xếp một phòng riêng nên chẳng ai quấy rầy đến bọn họ, chiếc ô cửa sổ chạm đất to lớn phản chiếu ánh sáng chói chang bên đường, cảnh sắc.
mang một phong vị riêng biệt.
Nhan Ôn ngắm nhìn cảnh đêm xinh đẹp như vậy, nhẹ nhàng cảm thán: “Thật tốt quá đi…”
“Nhan Ôn, mình muốn kết hôn rồi” Bàn tay của Thượng.
Quan Lệ ma sát với quai cầm của tách cà phê, nhẹ giọng buông lời.
“Sao đột nhiên vậy?” Nhan Ôn sững sờ đôi chút, không ngờ điều Thượng Quan Lệ muốn nói là cái này.
“Mình suy nghĩ kĩ rồi, phụ nữ vẫn cần phải có nơi chốn gửi gắm, dù xông pha cao cỡ nào, nhiều tiền ra sao, thì được gì chứ? Chẳng so được với một vòng ôm ấm áp”
Cô tự giễu bật cười: “Hiện giờ mình đã thông suốt, chắc cũng chưa muộn nhỉ?”
Nhan Ôn lắc đầu: “Đương nhiên không muộn”
Sau khi trải qua vụ việc đó, Thượng Quan Lệ nảy sinh cách nghĩ như vậy cũng là việc nằm trong tâm dự đoán của Nhan Ôn.
“Nhưng không phải hiện giờ, tuy có một người đàn ông không tệ đang theo đuổi mình, nhưng mình vẫn phải ở cạnh cậu thêm một thời gian, nếu không sau khi mình rời khỏi, Tăng Giai Ninh sẽ hành động quá đáng hơn nữa: Nhan Ôn cảm thấy vào lúc này có người bạn thật lòng đứng về phía mình như Thượng Quan Lệ thật sự tốt biết bao.
“Đừng lo lắng, chúng ta không sợ”
âu đó! Cậu không sợ, nhưng chẳng có nghĩa chủ tịch Giang không sợ, anh ấy yêu cậu thế kia, nếu cậu bị †hương, anh ấy sẽ lật tung cả giới giải trí đó” Thượng Quan Lệ chống tay lên bàn, nghiêm túc quan sát Nhan Ôn, nói: “Nhan Ôn, cậu có biết tại sao mình tốt với cậu như vậy không? Bởi vì cậu đúng nghĩa bạn bè, là người duy nhất giúp đỡ mình trong tình huống đó suốt nhiều năm nay”
“Tuy mình là con đào kép, nhưng mình biết rõ, chẳng có gì quý giá bằng tấm chân tình, vì vậy… dù sau này cậu ở đâu, mình cũng sẽ ở đó, chỉ cần một cuộc gọi, mình sẵn sàng bỏ ra tất cả vì cậu”
Nghe xong những lời này, Nhan Ôn tiến lên ôm chặt lấy cô.
“Sao mà nghe giống như lời tỏ tình thế kia! Mình hiểu ý của cậu, tương tự như vậy, mình cũng nói cho cậu nghe, hi vọng cậu ở bất cứ nơi đâu cũng vạn sự như ý”