Đổi lại? Đúng thật là lời nói hoang đường vô sỉ nhất mà Đường Lạc Lạc từng nghe, khó bề tưởng tượng, luận điệu vô sỉ này, lại thốt ra từ miệng ba mẹ cô.
Đúng là muốn leo lên chức vị cao ở Mặc gia, liền không lo gì nữa.
Nhưng bây giờ, Đường Lạc Lạc gấp gáp chuẩn bị trèo cao, ba mẹ cũng một mặt chỉ trích mình, Mặc gia mình thực sự không ở được lâu nữa, tuy Mặc lão gia đối với mình rất tốt, nhưng… chuyện này đoán chừng đã truyền ra ngoài rồi, mình không biết nên dựa vào lập trường gì để tiếp tục ở lại Mặc gia, có lẽ ba mẹ nói đúng, chức vụ bà Mặc này, căn bản không thuộc về mình.
Thần sắc Đường Lạc Lạc âm u, đây có lẽ là hạnh phúc trộm về được thôi?
Tốt đẹp cách mấy, cũng không thật sự thuộc về mình.
Là bèo không rễ, cát trên thành trì, gió vừa thổi, liền tan thành mây khói.
Vì từ lúc bắt đầu khi cuốn vào trò lừa bịp này, do bản thân không có sức lực, dứt khoát xong xuôi từ chối lời yêu cầu của Đường gia, do bản thân cũng là đồng bọn, đồng bọn lừa gạt Mặc Thiệu Đình, lừa gạt Mặc gia.
- Lạc Lạc, cậu đừng nhất thiết nghĩ như vậy.
Diệp Tiểu Manh đau lòng nắm lấy bàn tay nhỏ của Đường Lạc Lạc.
- Lúc đầu cậu cũng bất đắt dĩ mà, vả lại, giữa cậu và cậu chủ Mặc, rõ ràng là có tình yêu, nếu không cậu chủ Mặc sẽ không tình nguyện bị cô lập, cũng phải đứng phía bên cậu, trong lòng anh ấy có ý nghĩ là bình thường thôi, chỉ cần mang hiểu lầm giải thích rõ ràng, hai người vẫn có thể hạnh phúc sinh sống cùng nhau.
Ánh mắt Đường Lạc Lạc lấp lánh.
- Nhưng mà…
- Cậu đâu phải là đồ vật, cậu là người, có cảm tình, bây giờ đều là thời đại nào rồi, còn có chị em đổi đi đổi lại? Ba mẹ cậu là điên rồi, mình vốn tưởng ba mình đã đủ bất bình thường rồi, không ngờ tới ba mẹ cậu đúng là khai sáng ra một cảnh giới mới, bất kể bắt đầu như thế nào, bây giờ giữa cậu và cậu chủ Mặc có cảm tình, đang sinh sống yên ổn, Đường Phù Dung hễ có chút lương tri, thì nên âm thầm chúc phúc, vừa mới bắt đầu để cậu đi thay thế không phải cặp ba mẹ quái dị của cậu sao? Bây giờ lật mặt còn nhanh hơn lật sách, cũng không suy nghĩ, cho dù đổi Đường Phù Dung qua, Mặc gia có đồng ý không? Cậu chủ Mặc có đồng ý không? Cậu lại phải làm thế nào đây?
Lúc đầu không tìm thấy Đường Phù Dung, liền muốn lấy Đường Lạc Lạc miễn cưỡng cho có lệ, bây giờ Đường Phù Dung quay về rồi, lại muốn Đường Lạc Lạc cút xéo đi, người của Đường gia thực sự vô sỉ ích kỉ đến mức khiến người ta không thể lý giải.
Đường Lạc Lạc lại là người rất xem trọng tình cảm, cho dù Đường gia làm quá đáng như vậy, cũng không chịu nói họ thêm một câu.
Diệp Tiểu Manh cảm thấy bản thân sắp bị người của Đường gia làm tức chết rồi, chỉ có thể hết sức động viên cho Đường Lạc Lạc.
Đường Lạc Lạc gật đầu, có gắng kiên trì niềm tin của mình, cho dù bản thân sắp phải rời xa Mặc Thiệu Đình, cũng không nên dùng cách “đổi lại” quái lạ gì đó, triều đại nhà Thanh sớm đã tiêu vong rồi, những việc làm của người của Đường gia rõ ràng là không xem mình là người, không thể để mặc bọn họ cố tình gây sự.
Nghĩ như vậy, trong lòng kiên định rất nhiều.
- Cảm ơn cậu, Tiểu Manh, mình mời cậu ăn cơm, xem như cảm ơn cậu, thế nào?
- Cậu đương nhiên phải cảm ơn mình thật tốt rồi, mình là ngọn đèn sáng chỉ đường cho cậu, thầy tốt bạn hiền trong đời cậu, còn gì nữa ta? Nói chung đối với cậu siêu cấp quan trọng, bữa cơm này ghi lại cho mình, ừm, đợi mình có thời gian rồi, một bữa cũng không đủ cậu mời đó. Một lúc sau mình phải đi phỏng vấn rồi, bữa này ghi lại đấy.
- Được được được.
Đường Lạc Lạc biết là Diệp Tiểu Manh sẽ không dẽ bỏ qua bữa cơm này, cái cô này là một đứa tham ăn không hơn không kém, cô đứng dậy, thanh toán và cùng Diệp Tiểu Manh đi ra ngoài.
- Cậu tham ăn như vậy, sau này trở thành ngôi sao, xem cậu làm sao giữ dáng.
Diệp Tiểu Manh kiêu ngạo hất gương mặt tròn nhỏ lên.
- Cậu biết gì chứ, bây giờ thịnh hành nhất là tướng mạo này của mình, đáng yêu, có sức sống, tròn như em bé, dù đến lúc ba bốn mươi tuổi, vẫn giống như thiếu nữ…
- Được rồi được rồi, tự sướng ít thôi, mau chuẩn bị thật tốt cùng nhau đi phỏng vấn đi, mình đi trước đây.
Đường Lạc Lạc vẫy tay với Diệp Tiểu Manh, giờ mới quay người rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng Đường Lạc Lạc, Diệp Tiểu Manh tràn đầy đồng tình thở dài một tiếng, cậu chủ Mặc cô có gặp qua, thực sự là kiểu người cao ráo đẹp trai giàu có, đối với Đường Lạc Lạc cũng hỏi han ân cần, chăm sóc chu đáo, mắt nhìn cặp trai tài gái sắc này sắp sửa thành đôi, lại xảy ra chuyện này.
Đúng là làm khó Lạc Lạc rồi.
Diệp Tiểu Manh lắc đầu, lấy ra một cái gương nhỏ chỉnh sửa lại bề ngoài của mình một chút, lau đi vết bánh kem trên mép, giớ mới tinh thần vui vẻ vẫy tay, ngồi vào trong xe thuê, đi đến công ty giải trí Tinh Huy.
Công ty giải trí Tinh Huy là công ty giải trí uy tín nhất làng giải trí, vô số nghệ sĩ có tiếng dưới trướng, là một lò đào tạo ngôi sao nổi danh.
Tuy nghệ sĩ của Tinh Huy có ca hát, có diễn xuất, nhưng không lấn sân sang mảng điện ảnh nhiều, chủ yếu nổi tiếng đều là ca sĩ, Diệp Tiểu Manh vốn muốn làm diễn viên, vì vậy chưa trải qua đào tạo thanh nhạc quá chuyên nghiệp, nhưng kiểu nhóm nhạc nữ này, có lúc thể hiện ra chỉ là vẻ ngoài và hình tượng, khả năng ca hát vốn không phải quan trọng nhất.
Tuy là như vậy, cô vẫn sống chết bám lấy George, mời một giáo viên thanh nhạc chuyên nghiệp nhất cho mình, huấn luyện đặc biệt mấy ngày trời, từ chỉ hát không lệch tông, cường hoá đến tiêu chuẩn làm bá chủ phòng ktv.
Mỗi lần thử vai trắc trở khắp nơi, tính giới hạn hình tượng của mình thực sự quá lớn, Diệp Tiểu Manh cũng thực sự không còn chiêu nào nữa, mới đến Tinh Huy thử tạm chút, dù sao nếu như không tìm được việc, bản thân sẽ bị ba ruột kiếm đi coi mắt với một ông chú nào đó, nghĩ đến thôi toàn thân đã run rẩy rồi.
Thử chút thôi, lỡ như người ứng cử vừa điếc vừa mù thì sao?
Ôm lấy niềm tin như vậy, Diệp Tiểu Manh nơm nớp lo sợ đi vào cửa công ty giải trí Tinh Huy.
Bên ngoài Tinh Huy xa hoa, diện tích rộng lớn, dòng người qua lại không nhiều, Diệp Tiểu Manh tim đập thình thịch đi vào trong đại sảnh, hỏi qua sân khấu, giờ mới cầm lấy lý lịch của mình, vội vàng bước vào phòng phỏng vấn.
Vừa vào phòng, Diệp Tiểu Manh liền có cảm giác bị bất ngờ.
Vốn tưởng sẽ không nhiều người đến tranh giành vị trí thành viên trong nhóm nhạc nữ này, dù sao thực lực cá nhân không đủ mới đi theo nhóm mà, nhưng điều cô không ngờ đến là, Tinh Huy ra tay nâng đỡ rất nhiều nhóm nhạc nữ, còn về lúc này mới cho ra nhóm nhạc nữ mới, thu hút không ít nghệ sĩ có thực lực, phòng chờ này, không ít khuôn mặt rất quen mắt.
Có người đẹp mặt dày đại diện qua hãng mặt nạ nào đó xuất hiên trên quảng cáo ở đài truyền hình ngôi sao, có cô gái xinh đẹp đảm nhận nữ chính trong V của thiên vương, lại có một khuôn mặt quen thuộc đều có vai trong cả đống phim đang nổi…
Không nói những lai lịch này, nhưng xét về tướng mạo, trong phòng chờ mỗi người một vẻ, kiểu con gái nào cũng có.
Xinh đẹp, gợi cảm, thanh xuân, trung tính…
Điểm chung duy nhất, đều trẻ tuổi xinh đẹp.
Diệp Tiểu Manh lập tức có cảm giác loá mắt, nhiều thiếu nữ xinh xắn như vậy, cạnh tranh thực sự rất quyết liệt đó, ưu điểm duy nhất của mình… ừm, nếu như có ưu điểm, đại khái là… biết ăn hơn bọn họ?
Mấy chị em trong phòng chờ, đều vô cùng tự giác xếp hàng, trong tay mỗi người đều cầm lấy biển số, nhìn thấy Diệp Tiểu Manh bước vào, rất nhiều đôi mắt đều lướt qua cô từ đầu đến đuôi, một cô gái tóc xoăn, trên người toàn hàng hiệu nhìn Diệp Tiểu Manh, cười phụt thành tiếng.
- Không phải nói phỏng vấn của Tinh Huy không dễ qua nhất sao? Tại sao người gì cũng có thể vào được đây vậy.
Diệp Tiểu Manh nhìn về phía cô gái tóc xoăn, một phát đã nhận ra, đây không phải là Vu Tuyết Phi hay sao?
Vu Tuyết Phi là ngôi sao thế hệ hai, mẹ là diễn viên điện ảnh nổi tiếng, ba là ông trùm tài chính có tiếng, vừa ra mắt đã diễn một loạt vai con gái của các cặp nam nữ chính trong những bộ phim điện ảnh chất lượng cao, tiền đồ rộng mở bằng phẳng.
Vốn tưởng cô ta sẽ càng phát triển mạnh mẽ hơn ở mảng điện ảnh, không ngờ lại đến ứng tuyển thành viên nhóm nhạc nữ…
Trong lòng Diệp Tiểu Manh không nhịn được bồn chồn, nhóm nhạc mới của Tinh Huy này, tài nguyên rốt cuộc tốt đến mấy, ngay cả điều kiện như Vu Tuyết Phi, cũng đến phỏng vấn rồi?
Sự miệt thị trong lời nói của Vu Tuyết Phi, đã sắp lên đến đỉnh điểm rồi, Diệp Tiểu Manh biết bây giờ không phải là lúc cãi nhau, huống hồ bây giờ trên lý lịch của mình trống không, cũng không trách người ta nói, chỉ lặng lẽ cúi đầu, đứng ở cuối hàng.
Nơi có nhiều cô gái, dù sao cũng không ít lời tám chuyện, xếp hàng vốn buồn chán, mười mấy cô gái líu ríu, rất nhanh bàn tán thành một đám, và Vu Tuyết Phi thân là lai lịch lớn mạnh nhất, sức lực cũng rất đầy đủ, không ít cô gái tranh thủ vây lấy cô ta, nghe cô ba hoa khoác lác.
- Nhóm nhạc nữ Tinh Huy chọn lần này, là hướng đến nhóm nhạc nữ hàng đầu ở quốc nội mà đào tạo, hình thức của loại nhóm nhạc nữ này, ở Hàn Quốc rất nổi, nhưng ở Hoa Hạ lại rất ít, Tinh Huy phải chi không ít tài nguyên và tiền bạc vào trong.
Vu Tuyết Phi ra vẻ thông thạo làm phổ cập.
- Không phải sao.
Thuần nghệ sĩ Hà Tuệ đóng qua không biết bao nhiêu quảng cáo tiếp lời.
- Tôi cũng cảm thấy đây là một cơ hội tốt, chỉ là cạnh tranh quá kịch liệt rồi, nghe nói trong nhóm mỗi người đều có lai lịch rất lớn, còn có người ra solo của mình đã có được độ nổi tiếng nhất định, lần này chỉ tuyển một người…
- Tôi là đến thử xem, không quan trọng tham gia lắm.
Một người mẫu nhỏ cười.
- Chẳng qua nghe nói tiêu chí tuyển chọn lần phỏng vấn này cũng rất nghiêm khắc, tôi cảm thấy, có thể được tuyển đến phỏng vấn, đã rất có mặt mũi rồi.
Mọi người nhìn nhau, đều là những gương mặt quen thuộc, mỉm cười không nói gì mà lòng hiểu rõ, còn Vu Tuyết Phi liếc nhìn Diệp Tiểu Manh đứng ở cuối hàng, lạnh lùng hừ một tiếng.
- Tuy rằng nghiêm khắc, nhưng cũng lúc lỡ tay thì sao? Ví dụ như cô gái kia, các cô gặp qua cô ấy chưa?