Mục lục
Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe tiếng đóng cửa cái rầm của Đường Phù Dung, Đường Lạc Lạc đứng dậy,cô có có chút khẩn trương, chủ yếu là ở hàm răng,cô phải huy động toàn bộ lực kìm chế của bản thân mình,ánh mắt nhìn về hướng Mặc Thiệu Đình: "Tôi không ghen, cũng không muốn làm cô dâu, anh suy nghĩ nhiều rồi.Áo cưới của chị Đường, tôi sẽ làm xong nhanh nhất có thể......"

Còn chưa dứt lời, mặc thiệu đình liền đứng dậy, một phen nắm lấy cằm của Đường Lạc Lạc, từng chút từng chút bước đến gần, toàn thân tỏa ra khí thế xấu xa và hung dữ: "Trần trần rốt cuộc là con ai?"

Đường Lạc Lạc kinh ngạc tại chỗ, tim đập mạnh thình thịch, tự hỏi không biết anh đã biết được cái gì rồi, nhưng mà với tính cách của Mặc Thiệu Đình nếu biết Trần Trần là con anh ấy, làm sao có thể để Trần Trần bên cạnh Nhậm Tử Lương được, cho nên có phải là đang hỏi dò không?

Khó khăn lắm mới tìm lại được giọng nói của mình, Đường Lạc Lạc cố gắng hết sức để giữ được bình tĩnh: "Đương nhiên là của —— nhậm tử lương rồi."

Mặc thiệu đình bình thản nhìn cô dường như đang dò xét lời của cô là thật hay giả, đôi mắt thâm thúy không hề chớp mắt, trong con ngươi phản chiếu hình ảnh nhỏ nhắn đang tái nhợt của Đường Lạc Lạc, ngay bây giờ Đường Lạc Lạc còn nghĩ rằng anh sẽ tức giận nhưng lại cảm giác được cằm của cô đã được buông lỏng, mặc thiệu đình đã thả tay xuống.

"Tôi...... có thể mời em và Trần Trần...... Ăn bữa cơm chứ?" Mặc thiệu đình thử hỏi dò.

Với thân phận của Trần Trần, anh không có bằng chứng chính xác nào, đã từng rất muốn chứng minh nhưng lại sợ biết được kết quả anh không mong muốn, nhưng cho đến bây giờ anh nhìn vào người con gái trước mặt là người con gái mà bốn năm nay anh anh luôn mong nhớ, đột nhiên lại thấy rằng cho dù Trần Trần là con ai, có cần quan trọng như vậy sao?

Mặc dù trần trần là con của Nhậm tử Lương thì đã sao chứ?

Đứa bé giống Đường Lạc Lạc như vậy, từ ánh mắt, cái mũi, đến cái miệng nho nhỏ...... Với đứa bé như vậy thế nhưng anh chỉ muốn gần gũi không hề muốn tìm hiểu kỹ làm gì.

Trong lòng anh có rất nhiều dự định, cũng biết rằng anh nên làm gì, khi gặp lại Đường Lạc Lạc,anh thầm nhủ phải đem thời gian bốn năm qua, bù đắp từng chút một.

"Tôi...... Cũng có thể không đồng ý không?" Đường Lạc Lạc hơi sửng sờ, theo bản năng muốn từ chối nhưng trong lòng thấy có lỗi muốn chết, ăn cơm cùng với Trần Trần và Mặc Thiệu Đình, hình thức ba người ở chung kiểu này chẳng phải giống một nhà ba người sao?

Cô không thể mềm lòng, không thể mềm lòng.

Trước mặt là anh họ của cô!

"Không được sao?" Mặc thiệu đình nhìn thật lâu vào ánh mắt của cô, mắt hơi nheo lại, bên trong con ngươi đen như đá diệu thạch kia thế nhưng lại lộ ra tia lo lắng ủy khuất.

Dáng vẻ kia thế mà lại giống như quả bóng thịt nhỏ mà cô từng nhặt về nhà.

Quả nhiên người có giá trị về nhan sắc,chỉ cần nhíu mày thôi đã có thể khiến người khác đau lòng không thôi.

Đường Lạc Lạc dốc sức khuyên nhủ chính mình, nhưng lời nói ra miệng lại thành: "Cái đó...... Để tôi xem, anh cùng tôi đi nhà trẻ đón Trần Trần chứ?"

Lời vừa ra khỏi miệng thì DưỜng Lạc Lạc hận không thể tự bóp chết mình cho rồi.

Không phải là nên từ chối sao!

Lại còn đi nhà trẻ đón trần trần...... Cái này...... Thật sự càng không nên một nhà ba người được.

"Được." Dường như Mặc thiệu đình thở phào nhẹ nhõm một hơi, gương maetj đang nhợt nhạt nở ra nụ cười,sau đó giống như là sợ Đường Lạc Lạc đổi ý, anh liền sải bước đôi chân dài nhanh chóng đi ra khỏi phòng: "Chúng ta thế này đi, tôi lái xe, em dẫn đường cho tôi đón trần trần cùng ăn cơm, đúng rồi, trần trần thích ăn gì?"

"Hải sản đi, nhóc con kia rất thích ăn thịt nhưng hôm qua vừa mới dẫn nó đi ăn bít tết." Việc đã đến nước này, đường Lạc Lạc còn có thể đổi ý với Mặc Thiệu Đình được sao, chỉ còn cách cầm lấy túi xách lên đồng thời dè dặt hỏi: "Còn đường phù Dung......"

Không có gì phải ngạc nhiên là bây giờ Đường phù dung bây giờ còn đứng chở ở bên ngoài.

Chuyện này thật khó xử......

Mặc thiệu đình không trả lời câu hỏi của đường Lạc Lạc, anh đẩy cửa phòng, đúng là Đường Phù Dung đang đứng ở ngoài cửa với ánh mắt trông chờ, cô ta vừa thấy mặc thiệu đình đi ra liền bước tới nghên đón, một bên thì lướt qua bả vai của mặc thiệu đình liếc mắt trừng Đường Lạc Lạc một cái, một bên thì dịu dàng nói: "Thiệu đình, người ta chờ anh chân tê hết rồi......"

"Vậy tự cô xoa đi, "Mặt của mặc thiệu đình mặt không chút thay đổi đẩy Đường Phù Dung sang một bên: "Tôi có việc, đi trước, gặp sau."

"A......" Đường Phù Dung nhìn đường Lạc Lạc đi theo sát Sau đó còn đi theo Mặc ThiỆU Đình ra ngoài, tức giận đứng tại chỗ hét lên: "Em thì sao? Đường Lạc Lạc, cô quay lại cho tôi!"

Đường Nhạc Nhạc cúi đầu, cô cảm thấy thật bất đắc dĩ, sao lại có cảm giác giống như là đang yêu đương vụng trộm, rõ ràng chính là dẫn trần trần và mặc thiệu đình cùng ăn một bữa cơm mà thôi, đồng thời cô cũng luôn liên tục khuyên nhủ chính mình là dẫn theo trần trần ăn cơm với mặc thiệu đình chỉ vì làm cho mặc thiệu đình biết khó mà lui. Bây giờ mặc thiệu đình đang nghĩ rằng Trần Trần là con trai của Nhậm Tử Lương, không ai có thể yêu thương nỗi con trai của tình địch, cho nên Trần Trần là vũ khí lợi hại để cô khuyên nhủ Mặc Thiệu Đình nên từ bỏ......

Nghĩ nghĩ, ngay cả Đường Lạc Lạc cũng tin tưởng vào chính cô, đúng vậy,là cô để Trần Trần ăn cơm với mặc ThiỆU Đình là để khuyên anh từ bỏ!

Vốn không phải cô bị sắc đẹp mê hoặc làm cho tâm tư mềm nhũn đâu, không phải đâu!

Mặc thiệu đình quay đầu lại, nhìn Đường Lạc Lạc đang cúi đầu như chú chim đà điểu giống như là hận không thể vì đầu xuống sàn nhà, trên môi anh nở ra nụ cười ấm áp.

Cô ấy đang có suy nghĩ mờ ám cái gì vậy, bao lâu rồi anh chưa được nhìn thấy?

Từ trước cho đến bây giờ vẫn đáng yêu như vậy.

Thích một người, sẽ cảm thấy từ ánh mắt đến hàng lông mày như có mặt trời mọc lên, những hành động lén lút nhỏ của cô ấy đáng yêu chết đi được, cho dù là cô có khuyết điểm ngốc nghếch thì Đường Lạc Lạc trong mắt của mặc thiệu đình là người con gái hoàn mỹ nhất thế gian.

Cho dù bây giờ cô đã có Trần Trần nhưng chưa rõ thân phận thì cô ấy vẫn là cô ấy.

Trong lòng anh cô vĩnh viễn là cô gái nhỏ là công chúa nhỏ của anh.

Còn đường Lạc Lạc giờ phút này thì lại hối hận đến xanh cả ruột, rất cố găng ngồì vào xe của mặc thiệu đình, đến nhà trẻ cô cũng như những bạc cha mẹ khác đứng ở trong đám người chờ Trần Trần đi ra, cảm thấy là lạ khi đứng cùng Mặc Thiệu Đình ở nhà trẻ......

Cảm giác không được tự nhiên thì bất chợt nghe âm thanh huyên náo, tốp những đứa bé đáng yêu đã tan học, trên lưng đeo balo nhỏ đang đưa mắt tìm mẹ, đường Lạc Lạc nhìn một lúc lâu thì mới thấy Trần Trần thong thả chạy đến,trong mình còn ôm không ít quà tặng.

Là những món đồ chơi đầy màu sắc, kẹo que, thậm chí còn có bút,vở,một đống đồ dùng học tập,Trần Trần ôm thong thả chạy ra,thấy Đường Lạc Lạc cậu nhóc chậm chậm chạy tới: "Mẹ, hôm nay tự mẹ đến đón con ạ."

Đường Lạc lạc bị trần trần bới móc, dở khóc dở cười xoa cái đầu nhỏ của cậu nhóc: "Hôm nay mẹ nghỉ làm sớm nên tới đón trần trần, con đang ôm cái gì nha?"

Thường thì Nhậm Tử Lương đi đón Trần Trần, thỉnh thoảng thì Nhậm Tử Lương có việc bận thì sẽ đến đón trễ một chút, hôm nay cậu nhóc kia không nghĩ tới vừa ra đến cổng nhà trẻ liền thấy được mẹ tâm trạng vui vẻ hẳn lên, khuôn mặt nhỏ nhắc đầy đắc ý: "Là các bạn học ở nhà trẻ tặng cho con ạ."

"Các bạn ở nhà trẻ đều tốt bụng vậy sao?" Đường Lạc Lạc cầm lấy những thứ lặt vặt trong tay cậu bé đưa cho mặc thiệu đình để anh cất vào xe tò mò hỏi.

Gương mặt nhỏ nhắn Trần trần đỏ lên, sờ sờ đầu, biểu cảm có chút ngại ngùng: "Đều là của một ít...... bạn học gái.....ạ"

Đường Lạc Lạc:......

Được rồi, đứa nhỏ này hẳn là thừa kế được năng lực thu ong hút bướm của Mặc hiệu Đình rồi, tuổi còn bé mà đã được hoan nghênh như vậy......

Trần trần chớp chớp mắt, ló đầu nhỏ ra ngoài, cười tít mắt nhìn mặc thiệu đình: "Mẹ, tô tô này......"

"Ừ, giờ chú ấy dẫn con đi ăn cơm, trần trần phải ngoan được không?" Đường lạc Lạc cầm cánh tay nhỏ bé của tràn Trần từng bước chỉ bảo.

"Được ạ." Trần trần vô cùng phối hợp đi đến trước mặt Mặc Thiệu Đình, dáng vẻ như ông cụ non,chớp mắt: "Tô tô, chú tên gì nha?"

"Mặc thiệu đình." Mặc thiệu đình vẫn mỉm cười nhìn Đường Lạc đang chỉ dạy Trần Trần như một cảnh tượng thật ấm áp. Giowf Trần Trần đến nói chuyện với anh, anh phai cô hết sức ôn hòa trả lời, thật ra trong lòng anh vẫn có điểm hồi hộp.

Anh Chưa từng tiếp xúc qua đứa bé như thế này......

Hơn nữa, đứa bé này có dáng vẻ thật đáng yêu cũng giống như cực kỳ thông minh.

Nếu đứa bé này là con của Đường Lạc Lạc và anh thì tốt biết bao......

Mặc thiệu đình đang miên man suy nghĩ, chợt nghe nghe thấy tiếng hét kinh ngạc của Trần Trần;"Woa, tô tô, chú chính là mặc thiệu đình ạ? Mỗi tối mẹ cháu..... Ưm......"

Nói còn chưa dứt lời thì đã bị đường Lạc Lạc che miệng lại, đường Lạc lạc một bên kéo trần trần, một bên thì dùng ánh mắt cảnh cáo, giống như là đang cảnh cáo chỉ cần con nói thêm một câu nữa mẹ sẽ giết chết con đấy, trần trần vội bịt chặt miệng một câu cũng không nói.

Được rồi, con gái thật rắc rối mà, mình không có nói dối mẹ hung dữ vậy làm gì.

"Mỗi tối?" Mặc thiệu đình nhướn mày, rõ ràng là đang bắt đầu liên tưởng phong phú,ánh mắt nhìn vào mặt của Đường Lạc Lạc có chút đỏ lên: "Trẻ con hay nói bừa, được rồi được rồi, không phải là còn phải ăn cơm sao?mau Lên xe thôi."

Đường lạc lạc kéo con trai đi, vội vàng như đang có tật giật mình, mặc thiệu đình nhún vai, chỉ có thể đuổi theo.Việt

218.2

Vì quan tâm5 đến khẩu vị của Trần Trần nên Mặc Thiệu Đình đặc biệt chọn một nhà hàng hải sản mới khai trương. Khi ngồi vào phong ăn có bề ngoài rất tao nhã, mặc thiệu đình chu đáo buộc yếm dãi rồi xoa xoa cái đầu nhỏ của Trần Trần, nhỏ giọng hỏi: "Trần trần bao nhiêu tuổi?"

"Ba tuổi ạ." Trần trần nheo mắt, rất vui vẻ trả lời

Dĩa ăn trong tay Đường Lạc Lạc suýt chút nữa rơi xuống đất, vì sợ mặc thiệu đình đoán ra được điều gì nên vội chột dạ bổ sung: "Bốn năm trước tôi ra ngoài, liền gặp nhâm tử lương, sau đó thì..... có trần trần."

Nói như vậy cũng không giống là nói dối.

Mặc thiệu đình buồn bả, quay đầu đi chỗ khác, sau một lúc lâu thì cười khổ quay đầu lại gật đầu.

Cho nên, vẫn là đứa con của Nhậm Tử Lương sao.?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK