Bất cứ ai có mắt đều có thể nhìn ra được, đến lúc này, dù Cố San San có nói thêm gì nữa cũng tuyệt đối không làm ai tin tưởng được, đám đông dần dần khôi phục sự ồn ào, Cố San San trở nên chật vật, những người vừa chỉ trích Niệm Thần giờ lại nhìn Niệm Thần bằng ánh mắt đồng tình, mà Cố San San nói dối, cùng với tin xấu của gia đình vừa lộ ra đêm qua khiến người khác không thể không nhìn bằng ánh mắt ngờ vực, chế giễu.
Nếu trong lòng không có ý xấu (nguyên văn: trong lòng không có quỷ), thì sẽ tới đây soạn ra nhiều lời dối trá sao? Có mấy phóng viên to gan còn tiến tới, chĩa mũi nhọn về phía Cố San San:
"Cố tiểu thư, hiện tại nếu mọi người không biết lời của ai là thật, cô vừa nói mình còn là xử nữ, bây giờ đang ở bệnh viện, không bằng cô đi xét nghiệm luôn, như vậy mọi người có thể sáng tỏ, có thể tin tưởng lời của cô."
"Đúng, Cố tiểu thư nếu muốn chứng thực lời của mình, chẳng phải đi kiểm tra một chút, mọi người đều rõ ràng là tốt nhất."
Các phóng viên càng lúc càng ồn ào, trong lúc đó, tình cảnh của Cố San San chính là biến thành nhân vật để mọi người chỉ trích, nếu từng nịnh nọt, vì trước đây Cố San San vốn là con gái thị trưởng thành phố, bọn họ bất cứ lúc nào cũng kiêng kỵ cô ta vài phần, nhưng bây giờ, sáng sớm Cố Thanh Nguyên đã bị từ chức để điều tra, Cố San San hiện tại nhiều nhất cũng chỉ là người phụ nữ bị tước đoạt vị hôn phu mà không thể nào trả đũa, bọn họ tất nhiên không hề còn đạo lý gì phải kiêng kỵ, huống chi Cố San San, quả thật trước giờ đều không tốt đẹp gì.
Nhưng trong thời điểm xảy ra tình huống bất ngờ nào đó, còn có thể xuất hiện cơ hội, thời điểm xuất hiện cơ hội cũng có thể đủ để nâng thế trận, làm thay đổi suy nghĩ của mọi người.
Cho nên lúc này Hoắc Cảnh Sâm đột nhiên xuất hiện tuyệt đối chính là cái cây cứu mạng, đại chiến giành chồng của hai người phụ nữ rốt cuộc ai moiứ là người thắng thì phải xem Hoắc Cảnh Sâm rốt cuộc đứng về phía ai, mà lúc này chỉ cần một câu nói của Hoắc Cảnh Sâm, không cần chính xác tuyệt đối, dù hắn có nói dối, cũng tuyệt đối có thể trở thành uy lực trong mắt các phóng viên, đủ để mọi người lập tức tin tưởng.
Hoắc Cảnh Sâm mặc một bộ quần áo thể thao màu lam, cả người toát ra khí chất thân thiện, so với Hoắc Cảnh Sâm lạnh lùng trước đây quả thực khác một trời một vực.
Mà giờ khắc này, hắn đứng tao nhã trước cửa phòng bệnh, trên khuôn mặt yêu nghiệt là nụ cười nhẹ nhàng, dường như mang một năng lực khiến người khác không thể kháng cự, trong phòng bệnh trong nháy mắt trở nên im lặng, sau đó tất cả phóng viên giống như đột nhiên nhận được chỉ thị nào đó, tự giác đứng dạt sang hai bên để Hoắc Cảnh Sâm bước vào, Niệm Thần rất bất bình lộ vẻ khinh thường, gã đàn ông kia liên tục hướng ánh mắt về phía cô là ý gì?!
Ý cười trong mắt Niệm Thần không giảm, cô nhớ giữa Hoắc Cảnh Sâm và Cố San San, ngoài việc xích mích vì bị bề trên áp đặt quan hệ vị hôn phu, hôn thê, còn có cả những hình ảnh kiều diễm của đêm đó hiện đang lóe lên trong đầu cô, theo bản năng Niệm cảm thấy Hoắc Cảnh Sâm chính là cách khiến lời nói dối của Cố San San tự sụp đổ nhanh nhất.
Hoắc Cảnh Sâm nhất định sẽ đứng ở phía bên cô, điều này Niệm Thần có lẽ đã không hề nghi ngờ.
Mà Cố San San đứng một bên, vẻ mặt đờ đẫn không thể tin nổi, hiển nhiên lúc này Hoắc Cảnh Sâm đột nhiên xuất hiện là điều cô ta không đoán trước được, trước kia nhiều lần Hoắc Cảnh Sâm và Mộ Niệm Thần dây dưa vướng mắc, quan hệ mập mờ không rõ ràng, mà hiện tại cô ta thậm chí thấy việc Hoắc Cảnh Sâm xuất hiện trước mặt mọi người là để bảo vệ Niệm Thần, cho nên vừa rồi, đoạn quá khứ cẩu huyết cô vừa tạo ra lúc này không thể tiếp tục được nữa.
Trong nháy mắt Cố San San ngay cả nước mắt cũng quên phải chảy!
Cụm từ tràn đầy sức sống thật sự không phù hợp với người đàn ông như Hoắc Cảnh Sâm, nhưng lúc này Niệm Thần đã rơi vào ánh mắt sâu xa của hắn, thực sự cảm thấy điều này toát ra trong từng bước chân của hắn.
Trong nháy mắt các phóng viên nhanh chóng thành nháy đèn flash liên tục, cuộc chiến giữa hai người phụ nữ vì một người đàn ông đã biến thành sự lựa chọn của Hoắc Cảnh Sâm, hơn nữa còn vì việc hình ảnh mập mờ giữa Hoắc Cảnh Sâm và Niệm Thần nửa đêm qua bị truyền ra ngoài, trong chốc lát, dường như tất cả mọi người đều cảm thấy lựa chọn của Hoắc Cảnh Sâm sẽ là Mộ Niệm Thần.
Lúc này, Niệm Thần dùng ánh mắt chống lại ánh mắt đầy mị lực của Hoắc Cảnh Sâm trước mặt, nhưng nếu dùng ống kính Anime để miêu tả, sẽ phát hiện, trong đôi mắt Mộ tiểu thư đang không ngừng bắn ra trái tim màu hồng. (Anime: hoạt hình Nhật)
Nếu mãi đến lúc này vẻ mặt Mộ tiểu thư còn thể hiện sự tin tưởng tràn đầy, thì một loạt động tác kế tiếp của Hoắc Cảnh Sâm quả thật có thể khiến nụ cười trên mặt Niệm Thần lập tức đông cứng lại sau đó hóa đá.
Hoắc Cảnh Sâm dừng bước trước giường, giữa hai người phụ nữ, thậm chí, một giây trước hắn vẫn đặt ánh mắt trên người Niệm Thần, mọi người hoàn toàn có lý do cảm thấy Niệm Thần đã là người chiến thắng, nhưng chuyện thường thường đều đến cuối cùng mới xảy ra biến hóa bất ngờ.
Cho nên khi Hoắc Cảnh Sâm dịu dàng ôm bả vai Cố San San tựa vào ngực, sau đó thận trọng giúp cô ta lau nước mắt trên mặt thì cả phòng bệnh đều khiếp sợ, nếu như không phải Tây Hàn ngăn lại, Hoắc Thần Viễn tuyệt đối người thứ nhất xông ra kêu gào sự bất mãn trong lòng, ba mình bị kẹp đầu vào cửa rồi sao? Tại sao lại có thể chọn ả đàn bà Cố San San kia?
Thái độ Niệm Thần và Cố San San lúc này dường như giống hệt nhau, khiếp sợ, không thể tin được việc đang xảy ra trước mắt, giống như gặp quỷ, mặt trợn cực lớn.
"San San, báo chí gì đó đều là do bọn trẻ không hiểu chuyện làm ra, đã nói với em rằng không nên tin, tại sao em còn chạy tới nơi này, người phụ nữ này nếu làm em bị thương, anh sẽ rất đau lòng!"
Lời an ủi dịu dàng của Hoắc Cảnh Sâm rơi vào tai mọi người giống như kỳ tích, Hoắc Cảnh Sâm từ trước tới giờ quả thật không phải thế này, quá không bình thường, cũng quá kì lạ, huống chi hành động này như đã cưng chiều Cố San San nhiều năm, chẳng lẽ bao năm qua toàn bộ giới truyền thông đã bị bọn họ lừa gạt rồi sao?!
A, vợ chồng son bọn họ cùng nhau đùa giỡn mọi người sao?
Lập tức ánh đèn lại lóe lên tình chàng ý thiếp cùng vẻ mặt chịu đả kích không nhỏ của Mộ Niệm Thần đã được các phóng viên thu hết lại trong đáy mắt, ngày mai lại có thể giật tít trang đầu rồi.
"Hoắc tiên sinh, hai ngày nay có quá nhiều chuyện xảy ra, có phải ngài nên cho mọi người một đáp án chắc chắn không?"
Chuyện tiến triển đến bước này, hiện tại, một phóng viên mới thử dò xét hỏi một câu như vậy, rồi sau đó lẳng lặng chờ đợi Hoắc Cảnh Sâm trả lời.
Mà lúc này Hoắc Cảnh Sâm luôn khó có tâm tình tốt đẹp, luôn luôn keo kiệt với giới truyền thông, giờ phút này khi đang ôm Cố San San ngọt ngào không chút che giấu, môi mỏng in xuống gò má Cố San San một nụ hôn, sau đó mới nhìn về phía các phóng viên trước mắt.
"À, chuyện mọi người đang thấy chính là câu trả lời."
Một câu nói không đúng không sai, ngay thậm chí cả giải thích cũng không có, chỉ hành động để tạo ra chuyện, lúc này rốt cuộc người nào được yêu thương, ai có mắt đều nhìn ra.
Đèn flash nhanh chóng lóe lên, vẻ mặt ngạc nhiên trợn mắt của Niệm Thần được ghi lại, vẻ mặt tình chàng ý thiếp của Hoắc Cảnh Sâm và Cố San San lúc này cũng được chụp lại, việc xảy ra sáng nay thật kịch tính, dường như kịch bản bị đảo lộn, chuyện trong lòng mọi người đã chắc chắn lại bị xoay ngược 720 độ (ơ mà xoay 720 độ tức là lại như cũ, phải là 180 độ hoặc 540 độ...chứ)
"Hoắc Cảnh Sâm, anh...."
Niệm Thần khẽ cất lời, âm thanh không tính quá lớn đã bị âm thanh trong phòng làm lặng xuống, nhưng cũng trong phút chốc như thế đã lọt vào tai Hoắc Cảnh Sâm rất rõ ràng, mà Cố San San được hắn ôm trong ngực, vẻ mặt hắn lo lắng dường như sợ cô ta sẽ bị tổn thương trong nháy mắt đầu Niệm Thần nổ tung liên tục, hơi thở tuyệt vọng ùn ùn kéo tới.