Từ sau chuyện té xỉu lần trước, người phụ nữ kia coi như triệt để thay đổi mọi thứ, ngủ sớm dậy sớm, nghiễm nhiên tuân thủ phương thức sống của một bé ngoan.
Hơn một tuần lễ, vô tri vô giác hình thành phương thức sống như thế, đại khái đột nhiên tăng mạnh chính là Mộ Niệm Thần địch thân nấu nồi cháo đầy công phu, Nồi cháo này của Mộ Niệm Thần chính là nồi cơm điện của cô, chỉ cần tham ăn một chút có thể thêm vào bên trong thêm một ít cơm, dù sao miễn chín là được rồi.
Dần dà sau vài lần kinh nghiệm, biết cách làm như thế nào mới có vị ngon nhất, khi nào thì thêm thứ gì vào nồi cháo để có hương thơm, đối với một nồi cháo, hận không được một ngày ba bữa giao thiệp với những thứ sềnh sệch kia.
Sáng sớm, lúc này tinh thần của Mộ Niệm Thần sảng khoái nấu một nồi cháo thịt nạc trứng muối, bên trên còn chuẩn bị thêm một ly sữa tươi tinh khiết, vừa mới chuẩn bị khởi động, chính lúc này điện thoại đột nhiên vang lên.
Liếc thấy dòng chữ hiển thị ‘Hoắc đại biến thái’ trên số điện thoại gọi tới, khi nhìn thấy bốn chữ này người phụ nữ kia theo bản năng ngồi nghiêm chỉnh, trên mặt nở nụ cười chuyên nghiệp, trong lòng tính toán…Người này không phải vì chuyện cô mấy ngày nay không có chăm chỉ làm việc cho nên điện thoại tới đây trừ tiền lương cô chăng?
Run run đè xuống phím nhận điện thoại, thậm chí cũng chuẩn bị tinh thuần nghênh đón một trận ác chiến.
“Mộ tiểu thư, chúng ta kết hôn đi.”
Giọng nói trầm thấp xen lẫn âm nhạc cổ điển xuyên thấu qua ống nghe truyền tới, trong nháy mắt ánh mắt cô đờ đẫn, đầu trống rỗng, bất động, trên tay mất thăng bằng suýt nữa ném điện thoại di động vào trong chén.
Mà người phụ nữ kia không nhìn thấy chính là, đầu bên kia điện thoại, khóe môi của Hoắc Cảnh Sâm khẽ nâng lên, mang theo cảm giác hứng thú đùa giỡn, tùy ý đùa bỡn cảm xúc của người phụ nữ này.
Hoàn toàn chỉ là một câu nói nhưng lời vừa thốt ra khỏi miệng, mang theo cảm giác tò mò muốn biết thái độ của người phụ nữ kia như thế nào.
Bình thường Hoắc Cảnh Sâm đối với phụ nữ chỉ xem như đồ chơi, anh ta trước sau qua lại với phụ nữ chủ yếu chỉ là trên giường giúp cậu ta thõa mãn như cầu sinh lý. Cũng chưa từng quan tâm đến cảm giác, suy nghĩ của họ tất nhiên cũng không cho bọn họ mang giọt máu của anh ta, bất luận kẻ nào anh ta cũng không cho cơ hội. Qua nhiều năm như vậy, chỉ có Hoắc Thần Xa là chuyện ngoài ý muốn duy nhất.
Bởi vì Hoắc Thần Xa cũng được, vì nguyên nhân khác cũng tốt, tóm lại nhiều năm như vậy, chỉ có duy nhất người phụ nữ kia là người đầu tiên khiến Hoắc Cảnh Sâm suy nghĩ đến chuyện kết hôn.
Nửa phút sau người phụ nữ kia mới thật sự bình tĩnh mà suy xét về câu nói vừa rồi của anh ta, trong lời nói đã bình thường trở lại, đối với cô mà nói đây dĩ nhiên không phải cái loại cảm giác gọi là tình yêu đầu tiên của những thiếu nữ.
Kinh nghiệm nói cho cô biết, đối mặt với cấp độ yêu nghiệt như Hoắc Cảnh Sâm, một không cần mặt hồng tim đập, càng không cần dáng vẻ kệch cỡm, dĩ nhiên, quan trọng nhất là, ngàn vạn lần không được đem những lời nói này là thật. Cô thật không hiểu vì sao mới sáng sớm Hoắc đại gia có phải phát sốt chăng?
“Ha ha.”
Người phụ nữ kia rất phối hợp nở nụ cười, lại bình tĩnh ăn xong hớp cháo:
“Kết hôn? Có thể, sính lễ là gì?”
Này lời ngầm đương nhiên là, nếu không có sính lễ làm cho người ta hài lòng, chuyện cưới hỏi này, dĩ nhiên không cần bàn.