Trước kia lúc Tư Lệnh Đình phát bệnh nặng nhất còn tự làm tổn thương chính mình, lần trước Tô Cẩm Khê đúng là may mắn.
Anh cũng không biết là rốt cuộc mình có thể làm ra chuyện gì, vì nghĩ tới sự an toàn của Tô Cẩm Khê, có lẽ vẫn nên chia phòng ngủ thì hơn.
Nghĩ tới trước bộ dạng bát lực của mình, Tô Cẩm Khê không muốn giữ anh trong phòng.
“Chúng ta đã là vợ chồng rồi, tại sao ai muốn chia phòng?”
Tô Cẩm Khê không đồng ý.
“Tô Tô anh sợ sẽ làm tổn thương em, lúc đó anh là một người không có ý thức.
” Tư Lệ Đình nói thẳng.
“Nhưng mà chú ba à, điều em sợ hơn là anh sẽ tự làm tổn thương chính mình, lần trước anh cũng không gây thương tổn gì cho em, em tin là lần này anh cũng vậy.
”
Tư Lệ Đình thở dài một tiếng, “Nếu như anh có ý định muốn gây tổn thương cho em, em nhát định phải chạy khỏi anh.
”
“Dạ, đúng rồi chú ba, trước kia có nói sẽ mời Đường tổng tới nhà ăn cơm, tối hôm qua phải về nhà, anh xem tối nay thế nào?”
“Nghe theo em.
”
Điều này Tư Lệ Đình vẫn thấy rằng không hề gì, Đường Minh đã buông bỏ Tô Cảm Khê, anh ta là một người thông minh, nếu như một lần nữa đối với Tô Cẩm Khê có tình ý.
Anh có thể khiến anh ta biến nguy thành an, thì cũng có thể trở mặt bất cứ lúc nào, anh ta tội gì phải làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy
Danh Sách Chương: