Người đàn ông này thực sự có tìm sao?
Ngược lại, Tôn Á nhìn thấy Hoa Tinh xuất hiện, cô ta không hề có chút ý thức mình là người thứ ba, không những không đứng dậy khỏi người Đường Nhược mà càng rướn người chặt hơn.
“Đường tổng, anh xem mặt em bị cô ta đánh, đến bây giờ vẫn chưa bớt sưng.
Anh phải làm chủ cho người ta đó.
”
Hoa Tinh cũng đã từng đóng loại tình huống máu chó này, ông chồng bị người thứ ba mê hoặc, ngược lại người thứ ba kia đến mách ông chồng.
Hoa Tinh nhìn Đường Nhược, cho đến bây giờ cô ta vẫn chưa hoàn toàn hiểu được tính cách của Đường Nhược, cô ta chỉ biết Đường Nhược đôi khi bạo lực, đôi khi lạnh lùng.
Đã nhiều năm như vậy, anh ta chưa từng tự biết thân phận người chồng của mình, không hề có chút tình cảm nào với cô ta.
Nhưng trong lòng Hoa Tinh biết rất rõ Đường Nhược sẽ không yêu mình, cũng sẽ không người khác, nếu không anh ta sẽ không nhìn Tôn Á như vậy.
Đột nhiên Hoa Tinh rất muốn biết, nếu không yêu thì anh ta sẽ chọn giúp ai?
Vẻ mặt của Đường Nhược vẫn lạnh nhạt trước tiếng khóc lóc kể lễ của người phụ nữ trong lòng, trong mắt anh ta lóe lên vẻ vui đùa.
“Cô ta đánh cô?”
“Vâng, Đường tổng, anh xem mặt em đỏ bừng như thế nào, đã lót phần nền mà cũng không che được.
”
Làm gì có chuyện Hoa Tinh không biết Tôn Á cố ý tô vẽ cho đỏ hơn, cái tát này của mình cũng không có sức lực đến vậy.
Hoa Tỉnh vẫn luôn tính kế người khác, không ngờ cô ta cũng bị người khác tính kế.
Đường Nhược chuyển tầm mắt từ Tôn Á sang Hoa Tinh, thờ ơ nói: “Nếu đã như vậy thì cô đánh trả là được.
”
Nghe được lời nói nhẫn tâm của anh ta, hy vọng duy nhất trong lòng Hoa Tỉnh đã tan tành.
Cho dù Đường Nhược không đứng về phía cô ta, sao anh ta có thể giúp người ngoài đánh mình.
Tôn Á nghe thấy lời nói của Đường Nhược thì tâm trạng của cô ta tốt lên, cô ta kéo quần áo lên, đi về phía Hoa Tinh: “Chị Tinh, đây là Đường tổng dặn dò, cô đừng trách tôi.
”
Ä ta đột ngột tát cô ta một cái, nhưng Hoa Tinh đã nắm lấy tay ả ta:”Cô cũng xứng động vào tôi?”
Tôn Á không thành công, lại nhanh chóng làm nũng với Đường Nhược: “Đường tổng, anh nhìn cô ta đi.
”
Đường Nhược không quan tâm lắm đến việc xé xác của hai người phụ nữ, “Tôi để cô đánh cô ta, nhưng cô không đánh được thì trách ai được?”
“Đường tổng…”
“Cô đi ra ngoài.
” Đột nhiên Đường Nhược mắt hứng, trong nháy mắt sắc mặt thay đi.
Tôn Á hơi tức giận, nhưng ưu điểm lớn nhất của cô ta là nhận thức được các vắn đề hiện tại, cô ta biết rất rõ điều gì khiến đàn ông khó chịu và yêu thích nhất.
Bọn họ thích phụ nữ ngoan ngoãn, ả ta không thể đắc tội anh ta.
“Vâng, Đường tổng, vậy tối nay em sẽ đến tìm anh.
” Tôn Á khiêu khích Hoa Tinh, Hoa Tinh nắm chặt tay không nói được lời nào.
Trong phòng chỉ còn lại Hoa Tỉnh và Đường Nhược, Đường Nhược ngồi im trên ghế chờ Hoa Tỉnh nói.
Hoa Tỉnh im lặng một lúc mới nói: “Đường Nhược, em là vợ danh chính ngôn thuận của anh, bình thường anh chơi như thế nào em không quan tâm, nhưng hôm nay anh có quá đáng không?”
Bây giờ Hoa Tinh đã biết ai đứng sau Tôn Á, chính là người gọi là chồng của cô ta!
Đường Nhược cười khẩy: “Quá đáng? Sao tôi lại không cảm nhận được, Hoa Tinh, lúc tôi cưới cô đã từng nói cô yên phận làm bà Đường, tôi sẽ cho cô thứ cô muốn.
Tuy nhiên, tính cách phụ nữ trời sinh của cô đã không yên phận, khi cô ở bên Tư Lệ Đình vì danh tiếng đã leo lên giường của tôi.
Tôi đã cho cô danh lợi, nhưng cô lại luyến tiếc Tư Lệ Đình, muôn gương vỡ lại lành với anh ta.
Hoa Tinh, cô cảm thây ai cũng là đồ ngốc hả, mặc cho cô chơi đùa?”
“Em không có, bao năm qua em ở bên anh còn chưa nghe đủ lời khó nghe sao? Ngoài quay phim ra em yên phận ở nhà.
Anh có phụ nữ ở bên ngoài em cũng đã nhắm một mắt mở.
một mắt, thậm chí em cũng chưa từng chất vấn anh một câu nào.
Cho dù anh giận em, hai năm qua anh đã cắt hết tài nguyên của em, không cho em nhận bắt cứ bộ phim nào, còn chưa đủ để anh bót giận sao?”
“Bớt giận? Xem ra cô vẫn rất thích đề cao bản thân mình, Hoa Tinh tôi đã cho người điều tra chuyện giữa cô và vị đạo diễn Ngô kia, đừng để tôi phát hiện ra cô có chuyện gì với ông ta, nếu không cô sẽ không có kết cục như thế này.
Danh Sách Chương: