“Chú ba, anh không cần chiếu cố em, em sẽ tự làm.
” Cố Cảm thấy anh chiếu có mình nên cô muốn tự làm.
Đang nói chuyện, Tư Lệ Đình lại đưa tới một con tôm: “Há miệng.
”
Có Cẩm ngoan ngoãn ăn nó, Tư Lệ Đình nhẹ nhàng nói: “Ăn ngon không?”
“Ừm… rất ngon.
” Cố Cẩm gật đầu: “Vừa rồi em đã nói gì với anh?”
Tư Lệ Đình cười nhẹ, trước giờ cô gái này rất dễ bị phân tâm, không ngờ chiêu này dùng lúc nào cũng hữu dụng.
“Em nói con tôm này rất ngon, anh lại bóc cho em.
”
Cố Cẩm được Tư Lệ Đình cho ăn rất no, mà anh chỉ ăn một bát cháo hải sản.
Vốn còn muốn uống rượu, nhưng Cố Cẩm đã ngăn lại, Tư Lệ Đình đành phải nghe lời.
Một bữa ăn rất ấm áp, Có Cẩm nhìn thầy thức ăn còn thừa nhiều như vậy thì cảm thấy đau lòng.
“Chú ba, còn nhiều như vậy, thật lãng phí.
”
“Không hề lãng phí chút nào.
” Tư Lệ Đình xoa nhẹ đầu cô: “Ăn no rồi thì chúng ta lên boong tàu hóng gió, lát nữa còn có hoạt động.
”
“Hoạt động gì?”
“Bí mật.
”
Tư Lệ Đình nắm tay cô bước lên boong tàu.
Hầu hết trên boong đều là những cặp tình nhân đến từ nhiều quốc gia khác nhau.
Thấy nhiều người háo hức chờ đợi như vậy, Có Cẩm cũng rất tò mò.
Ngay khi cô đang năn nỉ Tư Lệ Đình nói cho cô biết có hoạt động gì, đột nhiên bên tai cô vang lên một tiếng động lớn.
Một chùm pháo hoa lộng lẫy nở trên bầu trời, sau trận pháo hoa đó, muôn vàn quả pháo hoa bay lên từ mọi hướng.
Xung quanh là tiếng hò reo của đám đông, đây cũng là lần đầu tiên Cố Cẩm được nhìn thấy một màn pháo hoa quy mô lớn như vậy.
Pháo hoa đủ màu sắc, hoa văn nở rộ trước mắt cô, lần đầu tiên cô biết pháo hoa cũng có thể đẹp như vậy.
“Chú ba, đẹp quá!”
Gió trên boong tàu hơi mạnh, thổi bay váy cô lắc lư qua lại, Tư Lệ Đình cởi áo khoác ngoài khoác lên người cô, ôm cô từ phía sau.
Đột nhiên, tên tiếng Anh của Cố Cẩm xuắt hiện trong pháo hoa đầy màu sắc, theo sau là các ký tự I love you.
Ai đó xung quanh huýt sáo, có người còn hỏi Erlena là ai.
“Em thích không?” Giọng của Tư Lệ Đình vang lên bên tai cô.
Trong mắt Cố Cẩm chứa đựng những giọt nước mắt, không người phụ nữ nào có thể cưỡng lại sự ngạc nhiên như vậy.
Cô che môi gật đầu: “Em rát thích.
”
Không ai biết Erlena là ai, nhưng ai cũng biết cơn mưa pháo hoa lộng lẫy này là do một người đàn ông giàu tình cảm chuẩn bị cho người phụ nữ mình yêu.
Cảnh tượng đẹp mát, Có Cẩm kiễng chân hôn nhẹ lên môi Tư Lệ Đình: “Ông xã, em yêu anh, rất yêu rất yêu anh.
”
Tư Lệ Đình cười nhẹ: “Trái tim anh cũng vậy.
”
Biết bao cặp đôi vừa xem pháo hoa vừa hôn nhau, tận hưởng khoảnh khắc đẹp đến nao lòng này.
Tình yêu khiến con người ta cảm thấy hạnh phúc.
Cố Cẩm cảm thấy cô không yêu nhầm người, người đàn ông trước mặt chính là người cô muốn cùng nắm tay bước đi.
Chú ba, đời này em sẽ không bao giờ buông tay anh.
Hai người ở lại Bali trong bôn ngày, tham quan mọi địa điểm và chụp ảnh cưới.
Cố Cảm đột nhiên cảm thấy có thể khôi phục trí nhớ hay không cũng không quan trọng, điều quan trọng là anh ấy sẽ luôn yêu mình.
Trên đường ra sân bay, Có Cảm nép vào vòng tay của Tư Lệ Đình.
“Chú ba, em rất muốn ở lại đây, một khi quay lại thì phải đối mặt với những chuyện như thế kia, còn có những cơn bão sắp ập đến.
Đôi khi em thực sự cảm thấy địa vị của em là một loại xiềng xích, em không muốn làm gia chủ nhà họ Có gì đó.
”
Danh Sách Chương: