Mục lục
Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 459:

 

“Tiếc rằng cô ta cũng không thể giở trò gì cao tay, cùng lắm chỉ đứng đẳng sau giật dây.”

 

“Cô chủ, chị có cần em đi theo dõi cô ta không, tránh việc cô lại giỏ những trò xấu xa đả kích chị như lúc trước.”

 

“Không cần đâu.”

 

Nam Cung Mặc giơ tay ra hiệu, Cố Cẩm cũng trở lại dáng vẻ bình thường: “Tôi đi quay đây.”

 

“Cô chủ chị cẩn thận nha.”

 

Cảnh quay cưỡi ngựa này không hề phức tạp, cũng chỉ có vài câu thoại mà thôi, còn đa phần đều quay cảnh cưỡi ngựa.

 

Cảnh đi săn một năm một lần trong cũng, không chỉ có nam giới cưỡi ngựa đi săn, phụ nữ hậu cung cũng có cơ: hội được trổ tài để thu hút sự chú ý của hoàng thượng.

 

Chuyện đột nhiên xảy ra của toàn cảnh quay là đám phi tần tranh giành gay gắt với nhau, vừa khai máy tất cả ngựa đều hừng hực xông đến.

 

Cố Cẩm lắc lư trên thân ngựa, may mắn tối qua Tư Lệ Đình đã nhẹ nhàng với cô, nếu không không biết cô sẽ đau như thế nào.

 

Mặt đất gồ ghề, ngựa cũng lắc lư dữ dội.

 

 

Chủ nhân của trại ngựa đã từng nói đây là con ngựa có tính tình hiền hòa nhất, nó không thể tự dưng mà nổi điên, nhất định đã bị người khác động tay động chân vào.

 

Cố Cẩm nhớ đến lúc chọn ngựa ở trại ngựa gặp phải Lam Nguyệt, cùng với nụ cười lạnh lùng của của Hoa Tình.

 

Đột nhiên cô hiểu ra, Hoa Tình đã động tay động chân vào.

 

chuyện này!

 

Đáng chết, bản thân cô vậy mà lại không ngờ được Hoa Tình lại độc ác đến mức này, con ngựa bị làm cho sợ hãi mà điên cuồng chạy đi.

 

Nam Cung Mặc cũng phát hiện ra điều không đúng: “Dừng! Mau dừng lại!”

 

“Nam Cung… ngựa… nồi điên rồi!”

 

Bóng dáng của Cố Cẩm đã khuất xa khỏi phạm vi của ống kính, Triệu Lạp vô cùng căng thẳng: “Cô chủ.”

 

Nam Cung Mặc lập tức dừng cảnh quay: “Em nắm chặt lầy dây cương, dừng buông tay!”

 

Ngựa với Cố Cẩm đã biến mắt không thấy đâu, Nam Cung Mặc vội leo lên một con ngựa trong đám ngựa của quần chúng đuổi theo.

 

Đáng chết, lần trước Có Cẩm chỉ bị tổn hại danh tiếng, còn lần này là tính mạng.

 

Tốc độ của ngựa rất nhanh, một khi bị văng ra Cố Cẩm nhất định sẽ bị thương nặng.

 

Lúc này Nam Cung Mặc không quan tâm đến việc sao anh lại xui xẻo như vậy, cảnh quay trong hai tuần này đều xảy ra chuyện phiền phức.

 

Nếu như Cố Cẩm bị thương trong đoàn phim của anh, anh làm sao ăn nói với ông nội đây?

 

Đừng nói là ông nội, còn cả tên Cố Nam Thương vô cùng yêu thương em gái nữa, anh ta không cho anh ăn hành mới là lạ?

 

Cố Cẩm nhát định không được có chuyện gì!

 

Có Cẩm giữ vững bình tĩnh, nếu ngựa đã nồi điên, cô băn khoăn tại sao ngựa lại nổi điên cũng chẳng có tác dụng gì.

 

Bây giờ chuyện cô có thể nghĩ là làm sao để tự cứu mình, Có Cẩm nắm chặt lấy dây cương.

 

Gió thổi vù vù bên tai cô, tay nắm dây cương đã trở nên đau rát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK