Mục lục
Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ăn uống thì tôi cũng phải khuyên anh ấy mới chịu ăn một ít, lúc cô nói anh ấy hôn mê tôi đã đoán được anh ấy đã tái phát bệnh cũ.


Cố Cẩm nắm chặt tay thành quả đắm, cô không ngờ Tư Lệ Đình lại có tình cảm sâu nặng với cô như thế.

“Anh ấy… sao lại không thương cho mình như thế?” Cố Cảm lắm bẩm nói.

“Phu nhân, tôi biết cô cũng không muốn xảy ra chuyện này, cô có biết cậu chủ yêu cô nhiều như thế nào không?
Trước đó lúc cô giả chết anh ấy đã gặp phải tai nạn xe, nếu như anh ấy không kiên cường thì đã xảy ra chuyện không may từ lâu.

Vì cô mà anh ấy đã làm rất nhiều chuyện, tôi rất hiểu tính cách của anh áy, anh ấy luôn kiêu ngạo có lòng tự trọng rất cao.

Nhưng khi gặp được cô anh ấy đã thay đổi từng ngày, anh ấy cũng đã bỏ đi lòng tự tôn của mình, vì cô mà đã nhiều lần hy sinh đi lợi ích của bản thân.

Mọi chuyện anh ấy đều suy nghĩ cho cô, không để cô bị tổn thương, muốn bảo vệ cô.


Phu nhân, cô là người nắm quyền của nhà họ Cố cũng được, cô là cô chủ nhà họ Tô cũng được, nhưng tôi hy vọng sau này cô có thể đối xử thật tốt với anh ấy.

Cho dù anh ấy có mạnh mẽ như thế nào, suy cho cùng anh ấy là người chứ không phải thần thánh, anh ấy cũng có những lúc mệt mỏi.


Lâm Quân đã đi theo Tư Lệ Đình được một đoạn đường rất dài, chỉ có anh ta mới biết rốt cuộc Tư Lệ Đình đã thay đổi ra sao.

“Tôi… tôi thật có lỗi với anh ấy, tôi cũng không muốn mọi chuyện sẽ như vậy.

” Cố Cẩm không còn cách nào khác chỉ biết cúi đầu.

“Phu nhân, tôi nói nhiều như vậy là vì hy vọng cô có thể một lòng với cậu chủ, anh ấy sống thật sự không dễ dàng gì.

Một người như lại âm thâm gánh vác rât nhiêu thứ, đặc biệt là cô, anh ấy hận không thể đối xử tốt nhất có thể với chị.


Cố Cẩm mím môi: “Tôi biết rồi.


Nhân lúc bác sĩ chữa trị cho Tư Lệ Đình Lâm Quân đã kẻ lại mọi chuyện cho Cố Cảm nghe từ góc độ của mình.

Trong những câu chuyện mà Cố Cẩm đã được nghe, chuyện mà Lâm Quân kể là nhìn từ góc độ của Tư Lệ Đình.

Nghe xong Có Cẩm vừa yêu vừa áy náy với anh, nói trắng ra trong mối quan hệ giữa hai người Tư Lệ Đình đã bỏ ra quá nhiều thứ.

Mà cô thì luôn hưởng thụ tình yêu của anh, cho dù cô có nghĩ trong lòng hay không, nhưng tóm lại cô đã mang đến rất nhiều đau khổ cho anh.

Bác sĩ đã chữa trị cho anh xong: “Tôi đã tiêm cho cậu Tư: liều thuốc hạ sốt, sức khỏe của cậu áy rất tốt, rất nhanh sẽ trở lại bình thường.



Vài ngày này cậu ấy cần phải nghỉ ngơi thật nhiều, bổ sung cho cơ thể thật nhiều chát, thì mới có thể trở lại trạng thái lúc bình thường.


“Làm phiền bác sĩ rồi.


“Có thể khám bệnh cho cậu Tư làm vinh hạnh của tôi.


““Lát nữa tôi sẽ thanh toán cho bác sĩ qua thẻ.

” Lâm Quân tiễn bác sĩ ra của.

Cố Cẩm đắp chăn lại cho anh, đã mấy ngày rồi anh chưa được nghỉ ngơi, bây giờ anh đang thiếu ngủ trầm trọng, cô không dám làm phiền anh.

*Phu nhân, tôi đi chuẩn bị một ít đồ ăn thanh đạm, một lát nước anh ấy tỉnh dậy làm phiền cô gọi cho tôi một tiếng.


“Nếu như tiện thì cậu có thể mua cho tôi một ít đồ không, tôi muốn nấu cho anh ấy ăn.



“Hiếm khi phu nhân có lòng, bây giờ tôi sẽ đi mua nguyên liệu.

” Lâm Quân hy vọng nhân cơ hội này có thể hâm nóng tình cảm của hai người, cậu ta đương nhiêu phải mượn nước đẩy thuyền rồi.

Căn phòng này có một phòng bếp nhỏ, Cố Cẩm đã xem qua một lượt, cô thấy bếp núc ở đây cũng rất an toàn.

Lâm Quân mua nguyên liệu trở về: “Phu nhân, đây đều là những thứ cậu chủ thích ăn, trước đây khi cô còn ở bên cạnh anh ấy cuối tuần thường nấu những món này cho anh ấy ăn.

Anh ấy không ngừng nói đồ mà cô là rất ngon, nều như cô nấu cho anh ấy ăn lần nữa, anh ấy nhất định sẽ rất vui.


“Được.

” Cố Cẩm nghĩ đến đôi mắt xanh thăm tràn ngập sự mong chờ của anh, trong lòng cảm tháy rất ấm áp.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK