Mục lục
Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 348:

 

Tô Mộng níu lấy tay áo của Tôn Vũ bắt đầu làm nũng, nhà họ Quách vốn có ơn với Tôn Vũ, khiến trong lòng anh ta có chút hỗ thẹn.

 

Đương nhiên chút hỗ thẹn này làm sao có thể sánh với lợi ích, món không cần đong đo tính toán anh ta cũng biết phải nên chọn lựa thế nào.

 

“Mộng Nhi à, chuyện này là tập đoàn G muốn nhúng tay vào, nếu như Mộng Nhi muốn cứu vãn vậy chỉ còn cách tìm đến tập đoàn G, xem bọn họ bên đó có thể trả lại dự: án này hay không.”

 

Con cáo già thích gây họa Tôn Vũ này, vừa không muốn đắc tội Có cảm, vừa không muốn người khác nghĩ rằng anh ta lấy oán báo ơn.

 

Tô Mộng nghĩ chuyện này đã thành ra thế này rồi, thôi cô ta cũng đành phải thử một lần.

 

Nhà họ Tô không thể sụp đổ, nhà họ Tô sụp đồ thì nhà họ Quách cũng xem như xong, Cô ta sẽ không tiếp tục là thiên kim nhà giàu cao cao tại thượng.

 

Hôm nay Tô Mộng không còn dở trò trẻ con nữa, và đôi mắt đã ánh lên sự kiên định.

 

Có Cảm lái xe đến Đé Hoàng thì xuống xa, lần này đến đây cảm xúc của cô đã còn giống như trước.

 

Cô đi thẳng vào thang máy hoàng kim đi thẳng đến văn phòng làm việc của Tư Lệ Đình, dấu vân tay của cô từ trước đến nay vẫn chưa bị xóa đi.

 

Trên đường không có bắt cứ thứ gì làm trở ngại, cô cầm hộp cơm âm thầm đến phòng làm việc của Tư Lệ Đình.

 

Bởi vì đã từng làm trợ lý ở đây, nên Cố Cẩm quen thuộc nơi này hơn bất cứ người nào, Lâm Quân nhìn thấy Cố Cẩm phát ra tiếng động gì xuất hiện ở phòng làm việc cũng rất kinh ngạc.

 

“Phu nhân, sao cô lại đến đây?”

 

Lâm Quân nhìn thấy Có Cẩm trước mặt, khoảng cách gần như vậy, trên người Cố Cẩm hôm nay đã mắt đi phần nào đó sự thuần khiết, ngược lại càng thêm cuốn hút.

 

 

Không thể không nói sức hút tỏa ra trên người cô thật sự sẽ khiến cho tất cả đàn ông cam tâm tình nguyện quỳ dưới váy của cô, bản thân cậu ta tuyệt đối không dám quá phận.

 

Trán của Lâm Quân đổi đầy mồ hôi, ngón tay cũng bắt đầu run rẫy.

 

Có Cẩm nhếch môi nở nụ cười xinh đẹp: “Lâm trợ lý, cậu nói xem nếu như ở đây hét lớn, khiến cho Chú Ba nghe được, thì anh ấy sẽ xử lý cậu thế nào?”

 

Cậu ta với khuôn mặt khổ sở bát lực nói: “Phu nhân, cô tha cho tôi đi, sẽ xảy ra án mạng đó.”

 

Nếu như để cho Tư Lệ Đình người luôn xem Có Cẩm làm viên ngọc quý trong tay, thì còn không giết cậu ta thì là gì?

 

Nhưng Cố Cầm lại cười càng vui vẻ: “Để tôi nghĩ xem, chú Ba sẽ đưa anh đến châu Phi vắt sữa bò hay đến Bắc cực cho gấu Bắc cực ăn.”

 

“Phu nhân, chúng ta có chuyện gì thì cứ từ từ nói.”

 

“Bây giờ cậu muốn nói chuyện từ từ với tôi?” Có Cảm hừ.

 

lạnh một tiếng bỏ ca-ra-vát của cậu ta ra.

 

Lâm Quân lập tức lùi về phía sau vài bước, hít lấy hít để không khí trong lành, sao lúc cậu luôn có cảm giác mình sắp chết!

 

Phu nhân cũng thật đáng sợ!

 

Lâm Quân lập tức tăng mức cảnh giác với Có Cảm ở trong lòng lên, mức độ nguy hiểm ngang bằng với sư tử chạy từ vườn bách thú ra.

 

“Phu nhân, không phải là tôi có chuyện muốn giấu cô, mà là cậu chủ không muốn để cô lo lắng.”

 

Có Cẩm thay đồi sắc mặt: “Chú Ba rốt cuộc bị làm sao?”

 

Bây giờ Lâm Quân mới tiếp tục nói: “Trước khi phu nhân vẫn chưa xuắn hiện cậu chủ làm việc và nghỉ ngơi không có quy luật, mỗi ngày phần lớn thời gian để ở phòng làm việc.”

 

Thời gian đó sức khỏe của cậu ấy cũng tính là rất tốt, sau này ở bên phu nhân, việc cô giả chết và tai nạn xe lần đó đã khiến sức khỏe và tinh thần của cậu chủ bị tổn hại.

 

Sau khi cô rời đi cậu chủ luôn lao đầu vào làm việc, cậu ấy trở nên bận rộn hơn trước rất nhiều, thời gian làm việc và nghỉ ngơi vì thế mà càng không có quy luật.

 

Mỗi buổi tối để phải uống rượu rất nhiều mới có thể ngủ được, ăn uống cũng không đều dặn, như thế lâu này cuối cùng sinh ra bệnh viêm dạ dày cấp tính.”

 

Nghe được sự thật lòng Cố Cẩm trở nên lạnh toát, cuối cùng cô cũng hiểu vì sao lần này ở quay về mỗi bữa Tư: Lệ Đình lại ăn rất ít.

 

Người mắc bệnh dạ dày không thể ăn quá nhiều, vả lại phải ăn nhiều bữa nhỏ.

 

Bản thân cô mỗi lần hỏi anh, anh đều lấy cớ dạo gần đây khẩu vị không tốt.

 

“Hơn một năm nay anh áy đã sống như thế sao?” Có Cẩm cắm chặt răng hỏi.

 

Rõ ràng trước khi bản thân cô rời đi đã dặn dò kỹ Tư Lệ Đình phải chăm sóc bản thân thật tốt, anh chăm sóc mình như thế sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK