Mục Lâm Kiên lạnh lùng liếc nhìn, chỉ để ý đến vẻ mặt khó chịu của Vũ Vân Hân. Trò chơi này quỷ quyệt đến mức không chỉ bắt được hung thủ, mà còn khiến cô không thể trốn tránh được những chuyện cô muốn trốn tránh.
Trong tin nhắn, cô thừa nhận mình là Vũ Vân Hân 4 năm trước. Cô đã phơi bày bản thân một cách vô hình.
“Tổng giám đốc Mục, nếu không có chuyện gì thì chúng tôi rút đây “Tổng giám đốc Mục, tôi cũng đang vội” Vũ Vân Hân cũng muốn nhân cơ hội chuồn mất. Nhưng Mục Lâm Kiên đã kéo cô trở lại một cách thô bạo.
“Muốn chạy? Cẩn thận anh sẽ kiện em tội cưỡng bức đấy!”
Điều này không phù hợp với một người đàn ông trưởng thành tí nào! Vũ Vân Hân xấu hổ cãi lại, “Rõ ràng là anh sàm sỡ tôi, tôi… tôi còn chưa truy cứu, sao anh lại truy cứu tôi!” Đàn ông và phụ nữ vui vẻ với nhau, nhưng phụ nữ mới là người thiệt thòi. Huống hồ, cô còn sinh ba em bé và trở thành bà mẹ đơn thân chưa chồng.
“Đừng nói nhảm nữa, làm người phụ nữ của anh hoặc gọi cảnh sát” Đừng quên, hôm đó anh đã lấy “dịch” của cô đi xét nghiệm ADN. Vũ Vân Hân hai má ửng hồng, “Không phải anh đang làm khó tôi à? Đêm đó chúng ta đều uống rượu, sao tôi không nói là anh cưỡng hiếp tôi nhỉ!”
“Em giao dịch mua bán phi pháp, trộm cắp, cưỡng hiếp! Ba thứ này, anh, Mục Lâm Kiên, đủ để kiện em ngồi tù mọt gông” Lời nói của người đàn ông mạnh mẽ, và nói như thể đó là sự thật. Mua bán bất hợp pháp, ý là chuyện cô ra ngoài tìm trai bao à? Ăn trộm? Có phải là ăn trộm thân thể của anh không?
Cưỡng hiếp… Cái kiểu nghịch lý này có phải hơi xa rời thực tế không nhỉ? Mục Lâm Kiên ngạo nghễ bước tới, đôi mắt mạnh mẽ ngạo nghễ lạnh lùng nhìn chằm chằm, “Chọn một trong hai, làm người phụ nữ của anh, hoặc là ngồi tù”. Đúng là một người đàn ông tàn nhẫn.
Vũ Vân Hân thực sự muốn cởi giày cao gót và đánh anh một trận. Bà đây sinh được ba người con đấy! Một người mang ba đứa trẻ, anh lại bảo người ta bây giờ có tội! Sự tủi thân này thực sự khiến cô tức chết đi mất.
“Ba!” Giọng điệu của cái chết áp bức vô cùng. Mục Lâm Kiên thấu rõ khả năng chịu đựng áp lực của cô, “Hai!” “Làm người phụ nữ của anh phải làm gì?” Cô hỏi một cách thiếu tự tin.
“Làm tình.” Chiếc loa siêu trầm tấn công cô. Vũ Vân Hân cảm thấy toàn thân nóng bừng bừng, ngay cả khi cô mặc chiếc váy treo lên người, cô cũng cảm thấy quá nóng.
“Có thể nghiêm túc hơn không! Tổng giám đốc Mục!” Mục Lâm Kiên cúi đầu ấn trán cô, hơi thở ấm nóng phun lên má cô, “Đối với em, thì không!” “..” Vũ Vân Hân choáng váng đến mức không còn gì để nói, tên đàn chết tiệt.
“Nhanh lên!” Anh cứng rắn ép cô.
“Tôi nhớ rõ công ty không thể yêu đương, đặc biệt là quan hệ với cấp dưới”
“Ngày mai anh gỡ nó xuống” Vũ Vân Hân toát mồ hôi lạnh, dùng lòng bàn tay vỗ vỗ trán khó chịu, tại sao lúc đầu lại chọn cái gã này nhỉ, “Hừ, ở công ty bị đồng nghiệp nhìn thấy thì không hay lắm đâu!”
“Yêu lén lút?” Mục Lâm Kiên nhướng mày lạnh lùng, “Đủ kích thích, được đấy” Toi rồi! Cô không thể tìm ra lý do từ chối. Mục Lâm Kiên lấy điện thoại di động ra, lấy cuộc gọi cảnh sát đe dọa trước mặt cô, “Đồng ý hay không?”
Vũ Vân Hân cả người đều muốn khóc, “Tôi đồng ý còn chưa được à?” Vũ Vân Hân không thể ngồi tù được! Cô phải nuôi con nhỏ! Ba bé ở nhà, ai sẽ giúp cô nuôi con nếu cô ngồi tù chứ?
“Vào ngày 28 tháng 11 năm 2020, Vũ Vân Hân hứa sẽ trở thành người phụ nữ của Mục Lâm Kiên tôi” Anh ngây thơ chỉnh sửa tin nhắn này trên bản ghi nhớ điện thoại.
“Sáng mai đến văn phòng ấn dấu vân tay!” Đúng là dân làm ăn, yêu đương lại còn phải ký hợp đồng và đóng dấu vân tay nữa. Vũ Vân Hân thực sự phục rồi.
“Em dám cắm sừng anh thì gã kia sẽ chết chắc” Mục Lâm Kiên tràn đầy độc đoán. Cô đầu có thời gian để cắm sừng anh! Đột nhiên, những người trong sảnh tiệc lần lượt bước ra, hình như tan tiệc rồi. Vũ Thư Anh và một số đồng nghiệp nữ bước ra bãi cỏ trò chuyện và cười đùa.