Vũ Vân Hân châm chọc nhìn mấy người phụ nữ kia: “Trước kia tôi đã không thích mấy cô lễ tân các người rồi, chắc phải chỉ trực lễ tân thôi sao, cần gì dùng đến bảy tám người như thế? Nghĩ đến chuyện hiệu suất làm việc của các người rất kém, để gia tăng hiệu suất, giảm bớt nhân lực, áp lực lớn như vậy tất nhiên sẽ làm việc nhanh nhẹn hơn! Cho nên đợi tí nữa tôi sẽ trao đổi với tổng giám đốc Mục một chút!”
“Chúng tôi đau phải do cô quản lý, cô dựa vào cái gì chứ? Cô chỉ là một tổ trưởng quen thôi! Đừng tưởng thật sự mình có thể lên làm quản lý, cả công ty này ai cũng biết cái scandal kia của cô rồi”
Vũ Vân Hân chỉ biết, thông tin cá nhân của cô tuyệt đối không viết nhiều thêm một chữ.
Lúc này cô mới cảm thấy may mắn vì không viết thông tin của đám nhóc con kia lên, nếu viết, có lẽ mấy chuyện còn con cũng bị người ta đồn thành chuyện vô cùng lớn.
"Scandal của tôi sao?” Vũ Vân Hân bình tĩnh lạnh giọng nói: “Quyến rũ đàn ông để được như thế?”
Cô vẫn cố nói ra, dù cho trong lòng rất phản cảm với những lời này.
“Chẳng lẽ họ nói sai sao? Đúng là đồ để tiện!” Mấy cô lễ tân khẽ cắn môi.
“Nếu các người đã nghĩ như vậy, vậy tôi sẽ lợi dụng chuyện này để điều các người đến tổ năm, sau đó tùy ý sai khiến! Ha ha ha!” Nếu người khác đã để tiện như thế, cô lại càng muốn ti tiện hơn người ta.
Vũ Vân Hân cười ầm lên, dùng vẻ mặt thanh cao để ăn hiếp mấy đồ cặn bã này, sau đó ngạo kiều quay người đi vào thang máy, trực tiếp ấn lên tầng cao nhất.
Mấy cô lễ tân kia lập tức trở nên luống cuống: “Xong đời rồi! chẳng lẽ thật sự điều chúng ta đến tổ năm chứ. Nhanh lên gọi điện thoại cho trưởng bộ phận Vũ đi..!”
Vũ Vân Hân đi lên tầng cao nhất, không hề gõ trực tiếp đẩy cửa vào. Mấy thư ký muốn ngăn cũng không được. "Tổng giám đốc Mục!”.
Mục Lâm Kiên đang họp nhìn thấy Vũ Vân Hân đi tới, anh lập tức tạm dừng cuộc họp qua video.
"Tổ năm, tôi không cần nam! Tôi muốn nữ!” Cơn tức giận lên máu não kia khiến Vũ Vân Hân lập tức thốt lên một lời thế vô cùng cường hãn.
Lông mày Mục Lâm Kiên chau lại.
Tổ năm trước nay không có ai, thật ra Mục Lâm Kiên vẫn luôn chú ý đến chuyện này.
Bởi vì anh không thích bất kì người đàn ông nào tới gần Vũ Vân Hân, vì vậy cho dù có nhiều người, anh cũng không muốn điều đến tổ năm.
“Vì sao?” Anh lạnh lùng nói.
“Phụ nữ, trong lòng luôn suy tính, làm việc tinh tế cẩn thận, đầu vào đấy, đối với mặt khách hàng cũng hào phóng, tư duy lô-gích rất tổ, thật ra căn bản không kém đàn ông lắm!” .
"Ừ!” Chỉ cần không phải đàn ông, Mục Lâm Kiên đều duyệt: "Có người chọn rồi sao?”
"Ừ! Mấy cô thư ký của anh và mấy cô lễ tân dưới kia!”
Lục Tâm đứng bên cạnh suýt chút nữa bị sặc nước miếng.
Đôi vợ chồng son này sáng ra đã xảy ra chuyện gì thế? Rõ ràng vô Vũ đào hết mấy người phụ nữ bên cạnh tổng giám đốc Mục?
Hành động dứt khoát này cực giống cách tổng giám đốc Mục đuối hết đàn ông trong tổ năm đi.
Khuôn mặt lạnh lùng của Mục Lâm Kiên trầm xuống.
"Sao thế? Anh không nỡ bỏ cái động Bàn Tơ kia của mình à?" Giọng nói Vũ Vân Hân hơi chua xót.
Cái mùi giấm chua kia khiến Mục Lâm Kiên cảm thấy hình như đã từng quen biết, anh không thể phản bác: “Cả luôn à?”
“Ngoài Vũ Thư Anh kia ra! Còn lại tôi muốn hết!”
Cô đang muốn thành lập quân đoàn toàn phụ nữ à? Mục Lâm Kiên lập tức phân phó Lục Tâm thông báo tin này xuống. Tổng cộng có mười người, toàn bộ thành viên của tổ năm sẽ toàn nữ! Đây sẽ là khoảnh khắc lịch sử có ý nghĩa nhất của Mục
Lâm Kiên khi quản lý tập đoàn.
"Cảm ơn!” Vũ Vân Hân cảm thấy mỹ mãn nở nụ cười.
Từ lúc sáng đến bây giờ, người phụ nữ này chưa từng nở nụ cười nào.
Mục Lâm Kiền chỉ vào bên má trái khuôn mặt tuấn tú của mình: “Cái này dùng để đền bù tổn thất sao?”
Đã lớn vậy rồi, đây là lần đầu tiên vừa thức dậy đã bị người khác bạt tai, thật sự chưa từng có người nào dám làm thế.
“Bây giờ tôi hơi bận, tan tầm rồi tính!” Vũ Vân Hân nhanh chóng chuồn đi.
“Đứng lại!”
Mục Lâm Kiên lạnh giọng gọi cô.
Cô đột nhiên cứng đờ: “Dù sao tôi cũng đã giành chỗ cho mười cô gái xinh đẹp kia rồi, đúng không? Tổng giám đốc Mục!”
“Cho nên bọn họ quan trọng hơn tôi sao?” Mục Lâm Kiên lạnh lùng chất vấn.
"Không! Anh quan trọng chứ! Anh quan trọng nhất!”
Dù sao anh cũng là chỗ dựa lớn nhất của cô, không thể đắc tội được, sau này cô còn muốn mượn sức lực của Mục Lâm Kiên để đánh sập giang sơn Vũ thị đấy.
“Cho em một cơ hội, hôn một cái đi!”
Tự dưng không kịp đề phòng bị người ta phát cơm chó, Lục Tâm đứng bên cạnh hận không thể tự động biến mất ngay lập tức.