Nhưng đáng tiếc… cứ cho là trói cả tám người họ lại với nhau đem bán theo cân đi chăng nữa cũng chẳng đào ra được sáu mươi tỷ đô la Mỹ.
Khoản tiền này thực ra là do một người bạn lâu năm của chúng tôi, ngài Justin, người sẵn sàng vì lợi ích chung, lương thiện, hay giúp đỡ mọi người, sở trường nhất là vẻ mặt tình sâu ý đậm, bị người ta đem bán mà vẫn giúp người ta đếm tiền, lại còn có thể cười ra tiếng, thổ huyết như vẽ hoa xoay tròn ba ngàn sáu trăm độ mà vẫn hữu nghị giúp đỡ.
Đương nhiên là một món tiền lớn thế này chắc chắn không phải của một mình Justin, mà là tất cả tài sản có thể huy động được của cả công ty anh ta. Đây là đã bao gồm cả đầu tư của từng cổ đông lớn, tập trung vốn từ những người chơi chứng khoán nhỏ rải rác khắp nơi, cũng như những khoản tiền trả trước cho các đơn đặt hàng từ nhiều nơi, vân vân.
Vốn dĩ là sau khi Justin xảy ra chuyện, khoản tiền này chẳng qua chỉ có hai kết quả, một là bị chính phủ coi như tài sản phi pháp rồi tịch thu, hai là trả về chỗ cũ ở miền bắc, đương nhiên, cũng có khả năng là chỉ cần chọn một trong hai cách này là được.
Nhưng chỉ cần Evanson biết thì chuyện này làm sao có thể xảy ra được chứ. Nhìn thấy một khoản tiền lớn như thế này mà phải nhả ra công cốc thế kia cho chính phủ chủ nghĩa đế quốc Mỹ hung tàn bá đạo, và trong mỗi lỗ chân lông đều trồi ra những tên tư bản tham lam, hoặc là mấy gã chũ nghĩa cơ hội đầu cơ tích trữ. Chẳng lẽ lương tâm của anh không đau sao? Thế này thì chẳng thà để tôi đem đi cống hiến cho sự nghiệp an toàn của nhân loại cho rồi.
Thế là, vì tính toán cho nhân dân thế giới, Evanson không chút do dự, kiên quyết làm gia tăng số tiền này…
Theo như Evanson dự tính trong lòng, cơ hội tốt thế này ngay trước mắt, vậy chắc chắn sẽ làm mấy chuyện tranh thủ vơ vét, bên chi thêm bên hụt vốn. Nhưng mà lần lại là đánh mặt trời xanh mọc từ phương tây, anh lại có thể không hề tư lợi lấy một hào, thật sự đã đem toàn bộ ra làm vốn liếng khởi nghiệp cho Umbrella.
Evanson bày tỏ về việc này, mấy người các người còn dám kinh thường tôi thế này? Khoản tiền này là từ nơi bẩn máu, là một trong những tài sản bất nghĩa dùng cho việc giết hại trong chiến tranh, giờ đây lại được tôi dùng trong sự nghiệp bảo vệ thế giới vĩ đại, thực là công đức lớn, làm sao tôi có thể tự ngộ được?
Từ tốn, anh tuấn, phong lưu, hào phóng thế này giống như tôi, lại còn thông minh tuyệt đỉnh, mang thiên hạ trong lòng, lo lắng cho muôn dân thế giới… Ọc, tôi thật sự không thể viết tiếp được nữa, thứ lỗi cho tôi ói một cái trước đã.
Thực ra thì chủ yếu vẫn là do khoản tiền này bỏng tay quá, thực tế là không chạm tới được.
Làm một người có năng lực đặc biệt, đồng thời lại là cố vấn của SHIELD, Evanson chắc chắn là phải bị giám sát ở một mức độ nhất định. Tuy nhiên gần đây Nick Fury đã bỏ một nhóm giám sát nhỏ, nhưng vậy cũng không hề có nghĩa là sẽ không để ý tới anh, ít nhất thì hình hình tài chính của anh vẫn đang bị giám sát.
Nếu như trong tài khoản của Evanson đột nhiên xuất hiện nhiều hơn một vạn hai vạn thì dự là Nick Fury cũng lười quản, mắt nhắm mắt mở mà tạm thời cho qua. Nhưng nếu như đột nhiên xuất hiện thêm một hai trăm triệu xem, ha ha, bạn nói với anh ta dượng ba của bác hai của bạn là tù trưởng Dubai, hai ngày trước tự dưng lăn ra chết, bạn được kế thừa tài sản từ họ, thử xem anh ta có tin bạn hay không.
Đảm bảo là Nick Fury sẽ phóng tới trước mặt Evanson ngay lập tức, bóp lấy cổ anh ta mà hỏi, rốt cuộc cậu là ai? Đứa con trong bụng cậu, a, hừ, tiền trong tài khoản của cậu là do ai gửi cho cậu? Là tên Trung Đông râu ria to lớn kia, hay là ba tên mập của nước bán đảo? Bọn chúng muốn cậu làm cái gì? Ám sát tổng thống hay là lật đổ chuyên chế giai cấp tư sản?
Thêm nữa, hiện tại công ty Hammer đã cắt đứt quan hệ với Umbrella rồi, cho nên tài sản công ty bọn họ bỗng dưng mất sạch toàn bộ, Nick Fury trước tiên sẽ nghi ngờ người nào đây? Lúc đó ai từng chạm vào khoản tiền này đều sẽ trở thành đối tượng bị nghi ngờ.
Cho nên, từ ban đầu Evanson đã chẳng để cho món tiền này chuyển vào tài khoản của anh và bất kỳ một người nào có liên quan tới anh. Thà rằng để cho Ivan Vanko thảy chúng qua lại trong một ngàn năm trăm tài khoản cương thi của anh ta cho rồi, chỉ sợ là bị lần ra dấu vết mà thôi.
Nhưng mà tiền là phải đem ra mà xài, không thể cứ để nó bay lơ lửng bên ngoài mãi được, cho nên anh đã nhờ cặp sinh đôi Eredar giúp đỡ, thông qua cơ hội lần này gửi tiền vào trong tài khoản của quân đội, thế này thì cho dù SHIELD có tra ra được thì họ cũng sẽ không để ý lắm.
Suy cho cùng thì SHIELD không phải là cục thuế vụ cũng chẳng phải cục kiểm toán, cái mà họ quan tâm cơ bản không phải là bản thân khoản tiền này, mà là muốn truy tìm ra tung tích của Umbrella thông qua khoản tiền này. Bây giờ tiền cũng đã vào trong tay quân đội rồi, chuyện truy xét của họ dự là cũng chỉ tới đây thì chấm dứt mà thôi.
Họ sẽ cho rằng khoản tiền này từ lúc bắt đầu chính là do bên quân đội mang đi rồi, bởi vì Justin và quân đội vốn có không ít lần hợp tác với nhau, hợp pháp có, không hợp pháp cũng có. Bây giờ quân đội lại gấp rút thu hồi lại khoản tiền này, vậy thì chắc chắn là do bên trong có rất nhiều chỗ không sạch. Vốn đã chẳng có quan hệ gì với Umbrella, Nick Fury cũng chẳng muốn đi giải quyết mấy chuyện xui xẻo vô tích sự này.
“Xin hãy bình tĩnh chờ tin tốt lành nhé tướng quân.” Alythess và Sacrolash đứng dậy, kéo kéo một góc áo chuẩn bị rời đi.
“Công ty của các cô chuẩn bị khi nào thành lập?” Thấy hai người sắp sửa rời khỏi, Ross vội vàng truy hỏi.
“Tôi muốn chuẩn bị mọi thứ xong xuôi trước đó.”
“Còn phải chờ một khoảng thời gian nữa, chung quy thì thành lập công ty cũng có rất nhiều việc cần chuẩn bị, hơn nữa…” Alythess thu dọn xong hết, hơi quay đầu để lộ ra một nụ cười:
“Chúng ta cần chờ một thời cơ thích hợp mới được.”
“Vậy tôi cứ chờ tin tức của các cô vậy.” Ross cũng đứng dậy, chuẩn bị tiễn đối tác làm ăn quan trọng sau này một chút.
“Ồ, đúng rồi.” Khi sắp bước đến cửa, Sacrolash đột nhiên nhớ ra gì đó.
“Khoảng thời gian này chắc hẳn sẽ không ngắn, phần lời sản sinh từ khối tiền này, ông có thể lấy để hoạt động gì đó một chút trước.”
“Tôi hiểu rồi.” Ross gật đầu. Bọn họ bây giờ là bên chính trị bên thương gia, dưới sự giúp đỡ lẫn nhau mới có thể càng đi càng cao được.
Ross tiễn hai người đến ngoài cửa, một chiếc xe khá ngầu đậu ngay ngoài đó, chắc hẳn là đang chờ họ. Điều này thật ra cũng chẳng có gì quá kỳ lạ, bởi vì thành viên ban giám đốc một công ty có thể bỏ ra một lần 60 tỷ đô Mỹ làm tiền quỹ khởi nghiệp có chiếc xe riêng cũng chẳng phải chuyện gì hiếm lạ lắm, nhưng mà Ross trông thấy vẫn là liên tục nhíu mày lại.
Đây là một chiếc xe hơi kiểu sleeper màu hồng thể hiện rõ cá tính, bên cạnh xe có một anh chàng to con trọc đầu da ngăm đen bận áo vest da, đeo kiếng đen đang đứng đó, hơn nữa trên cánh tay người đàn ông da đen này còn chằng chịt đầy hình xăm, đây chính là Lex, người đứng thứ hai của hộp đêm Legacy of the Void.
Tạo hình này nhìn thế nào đi chăng nữa cũng giống y điệu bộ của xã hội đen, Ross trong lòng bắt đầu nghi ngờ, nhưng mà liên hệ đến việc lúc nãy họ vừa nói SHIELD đang theo dõi họ, Ross cũng cảm thấy thư thái chút, đây chắc hẳn là để che giấu thân phận.
Ầy, thành viên ban giám đốc công ty lợi hại thế này vậy mà lại bị ép tới mức phải lẩn trốn trong giới xã hội đen, thật đúng là trông thấy thì đau lòng, nghe thấy thì muốn khóc, SHIELD thực sự là ép người quá đáng.
Ông ta làm sao có thể biết được, trong Bát đại kim cang của Umbrella thì chính hai người họ là người có thể lèo lái bắt đầu và kết thúc mọi việc, một người là Tổng giám đốc điều hành (CEO) và một người quản lý an toàn, còn đang đề xướng bước sang hướng bảo vệ môi trường giảm thải carbon.
Lex cung kính mở cửa xe, sau khi lão đại của mình bước vào trong rồi liền nhanh chóng chạy về vị trí ghế lái và khởi động xe.
Sau khi khởi động xe xong, Sacrolash liền dập tắt ngay điếu thuốc thơm cho giới nữ nãy giờ vẫn đang hút, không thể chờ thêm một giây nào nữa mà thay ngay một điếu khác, sau khi hít lấy một hơi thật sâu liền lộ ra một biểu cảm ngất ngây: “Vẫn là cái này mới tiếp sức được.”