Trên một vòng tròn đầu trường cực lớn, tiếng trống chiêng vang động ngập trời, pháo nổi lên, tiếng loa được khuếch đại âm thanh cực lớn, cùng với tiếng reo hò hú hét hòa vào nhau.
"Lá cờ màu trong quán rượu bay bay, trái tim sắt đá sinh anh hùng, vương tử giáo chủ tranh đệ nhất, làm mưa làm gió tạo lập chiến công, tạo lập chiến công!"
Vẻ mặt lúc này của Evanson chính là vẻ mặt gượng ép, nhưng càng khiến hắn không thể chịu đựng được tiếp theo chính là những chuyện xảy ra sau đó.
Âm thanh vang lên trong cái loa lớn ngừng lại khúc hành quân vang dội được bật lên, sau đó người chủ trì kích động nói, "Hiện tại đối diện với chúng ta chính là quán quân thứ 103.000 giải đấu Hearthstone Usalus, đại nhân Usalus!"
Evanson trợn mắt há hốc mồm, hắn nhìn thấy nữ vương Dreadlord Usalus khoác áo choàng đỏ thẫm giơ cao chiếc cúp màu cam, gương mặt vô cùng nghiêm túc theo tiết tấu khúc quân hành, bước nghiêm đi quanh đấu trường hình tròn.
"Trong trận đấu lần này, với sức mạnh siêu mạnh của mình, người đã lấy được ưu thế áp đảo đánh bại những tuyển thủ dự thi khác, chúng ta hãy reo hò vì chiến thắng vĩ đại của đại nhân đi nào!"
Người chủ trì vừa nhấn mạnh một câu, cả đấu trường trong nháy mắt bạo phát những lời nói: "Hoan hô, hoan hô, nhiệt liệt hoan hô!"
Evanson nhìn một màn này, khắp đấu trường đều ngập tràn những... ừ, hẳn là linh hồn đang ngồi. Bọn họ đều mang trạng thái hơi mờ ảo, hơn nữa bộ dạng cũng không giống nhau, hẳn có không ít chủng tộc nơi đây.
Nhưng động tác của bọn họ chắc chắn thống nhất theo một kiểu, hai tay cầm bó hoa lắc lư. Chớ thấy bọn họ nhiều người, nhưng động tác lại vô cùng chỉnh tề, có chăng thì cũng tuyệt đối không quá một giây. Haizz, cũng không biết bọn họ đã phải tập luyện bao nhiêu lần nữa.
Evanson yên lặng ngẩng đầu nghiêng một góc 45 độ nhìn trời, hắn cảm giác cả cơ thể không tốt. Đây chắc chắn không phải thế giới bên trong Usalus, chắc chắn không phải!
Thần khí thu hoạch vô số linh hồn, khiến mọi thuật sĩ phải thèm nhỏ dãi, Headwind Reaper Usalus - ma vương tồn tại bậc cao của vũ trụ, tại sao thế giới bên trong lại thành thế này? Thế này chẳng phải giống tướng quân đế quân bán đĩa CD kiêm chức thầy tướng số vốn là chuyện không thể nào sao!
"Hả? Hử?! Hử?!" Usalus vốn đang cao hứng đột nhiên nhận ra điều gì đấy, sau đó hắt xì một cái đông cứng tại chỗ, nét mặt có thể nói là thay đổi đến thiên biến vạn hóa, cuối cùng hung ác rống to một tiếng: "Đủ rồi!!"
Tiếng của cô ta vừa vang lên, những người xem ở đấu trường hay người chủ trì gì đó đều không thấy đâu nữa, không gian đổi lại thành một khoảng tối tăm, bên trong chỉ còn lại Usalus và Evanson mà thôi.
Một khoảng sương màu đỏ hồng quay cuồng, Dreadlord lại một lần nữa trở lại dáng vẻ đầu bóng lưỡng dáng người cực đại, "Tên thuật sĩ đáng giận, ngươi dám cả gan đến đây!"
Có phải bộ nam trang đó quá lớn rồi không? Bộ dạng lúc này của Usalus vô cùng đáng sợ, cái đầu cao ngang ngửa Evanson, còn cái miệng với những chiếc răng sắc nhọn, hình như còn đang có máu chảy dính trên đó nữa.
Cô ta chống hai cánh tay bên cạnh Evanson, đầu sán lại, giống như muốn nuốt chửng Evanson vậy.
Nếu đổi lại là một, hai người khác thì chắc hẳn đã bị dọa chết rồi, nhưng Evanson là người thế nào? Hắn ngẩng đầu đối mặt với Usalus, mặt vẫn không đổi sắc! Vẫn câu nói đó, hiện giờ muốn xoay chuyển hình tượng, không phải đã quá muộn rồi sao?
Bất kể là ai khi nhìn thấy một màn vừa rồi đều rất khó có thể sinh ra lòng sợ hãi với nữ vương Dreadlord này nữa.
"Ờ thì..!" Usalus thấy Evanson không có vẻ gì là sợ hãi, vì vậy đành phải thất bại gầm rú một tiếng, hiện nguyên hình.
Hai tay cô ta khoanh trước mặt, vì sức lực có phần quá lớn mà cánh tay có chút run rẩy, hàm răng cắn chặt vang lên những tiếng kẽo kẹt, có thể thấy cô ta đang rất hận.
Usalus coi như đã qua tay không ít thuật sĩ, nhưng vẫn chưa có ai biết được sở thích nhỏ của cô ta, lại càng không thể thấy được màn kịch khi nãy. Đáng chết! Ta đứng trong lưỡi hái này mấy trăm nghìn năm dễ dàng sao? Phải dựa vào mấy sở thích nhỏ này để tự chơi tự vui, không nghĩ rằng sẽ có ngày bị hắn phá vỡ hoàn toàn, thật sự là vết nhơ trong cuộc đời mà!
"Được rồi, ngươi tới đây làm gì?" Usalus nghiến răng nghiến lợi xong mới nhớ tới việc quan trọng.
"Cũng không phải ta chủ động muốn vào." Evanson tự nhủ trong lòng, sau khi đi vào tam quan của ta đã suýt vỡ vụn rồi, có quỷ mới muốn vào ấy.
"Hả? Ta biết rồi." Usalus chớp mắt, gương mặt lộ vẻ đã hiểu. "Nhất định sử dụng ta rất sướng, say đắm mị lực của ta, không buông tay được đúng không?"
Chỉ có những kẻ không hoàn toàn khống chế được Usalus, nhưng lại trầm mê trước sức mạnh của cô ta mới có thể bị kéo vào không gian này... nói như vậy thì nơi đây sẽ là có đến mà không có về.
"Ừm..." Khóe miệng Evanson giật giật, ném lại những nghĩa khác trong lời nói của cô ta khiến người khác hiểu lầm. Evanson muốn thừa nhận rằng cô ta nói không khác lắm. Sử dụng Usalus quả thật không tồi, cảm giác thu hoạch linh hồn cũng rất sướng.
"Hừ, ta vốn đang nghĩ rằng ngươi sẽ có cốt khí hơn một chút, không ngờ ngươi cũng chẳng khác gì những kẻ ngu xuẩn khác." Usalus quệt miệng khinh thường nói, nét mặt giống như đã hiểu rõ ràng, còn không mau tới liếm chân nữ vương ta đi.
"Nhưng ta là người nắm giữ, ta cho là ta hẳn có quyền điều động những sức mạnh kia." Evanson nói, cố ý lẩn tránh những từ ngữ nhạy cảm.
"Sức mạnh nào? Những sức mạnh kia đều là của ta! Ngu xuẩn!" Usalus quát một câu, nhưng sau đó lại khôi phục lại thần thái tự nhiên, "Hơn nữa ta cũng không thừa nhận ngươi là người nắm giữ ta."
"Nhưng chúng ta đã bàn điều kiện xong rồi, nhất định phải làm theo ước định." Evanson tiến lên phía trước một bước.
"Hừ hừ, ha ha ha!" Usalus ôm bụng cười lăn đứng dậy, "Ta là nữ vương Dreadlord của Nazrezim." Usalus nghiền ngẫm chỉ một ngón tay về phía Evanson, "Ta càng rõ ràng hơn so với ngươi cái gì gọi là chơi chữ, một phần ước định mơ hồ không rõ ràng, ngươi cho rằng ta không nhìn ra bên trong có nhiều điều khoản hơn sao?"
"Thu lại tiểu xảo của ngươi đi, thuật sĩ." Usalus giang hai tay ra nói, "Ước định nhỏ bé kia căn bản không có một chút ý nghĩa nào cả, nhưng..." Usalus nói lảng sang chuyện khác, "Nếu ngươi thật sự muốn sử dụng sức mạnh của ta cũng có một cách đấy."
"Là gì?" Evanson hỏi.
"Hòa cùng một thể với ta." Usalus giang hai tay nói: "Để linh hồn của chúng ta hòa thành một thể, ngươi đương nhiên có thể sử dụng được sức mạnh của ta, toàn bộ sức mạnh."
Evanson trầm mặc, Usalus tiếp tục dụ dỗ, "Ta sẽ không xóa bỏ ý chí của ngươi, cũng sẽ không chủ động tìm hắn, ta chỉ đề nghị một thứ nho nhỏ, cùng với sự trợ giúp nho nhỏ, dùng một cái giá siêu nhỏ đổi lấy sức mạnh cường đại như vậy, chẳng lẽ không phải rất đáng hay sao?"