Khuôn mặt của mọi người ở trong phòng đều trở nên cứng ngắc, vô cùng khó coi, còn Hash thì trực tiếp ngã xuống. Nếu không biết hắn ta là ai thì tại sao anh lại cười lâu như vậy, đầu của anh có vấn đề sao? Ôi chao, may mà tôi là một con rắn cho nên bộ phận đó không ở dưới thắt lưng, nếu không tự nhiên lại gập lưng xuống như thế thì sợ là bộ phận đó đã bị gãy rồi.
Evanson cũng rất bất đắc dĩ, tôi cười lâu như vậy là vì muốn kéo dài thời gian, để có thể nghĩ ra tên nhóc đó là ai. Nào ngờ tên kia lại không có chút tiếng tăm nào cả, hại tôi suy nghĩ lâu như vậy mà cũng không thể nghĩ ra đó là ai.
“Locke là một trong những hóa thân của Mephisto.” Hash hít một hơi thật sâu, sau đó trở về với dáng vẻ lịch lãm của lúc trước, đương nhiên biểu tình của hắn vẫn còn có chút mất tự nhiên: “Cũng có thể xem như là thư ký của Mephisto, bình thường hắn sẽ giúp ông ta soạn thảo khế ước.”
“Ồ, xem ra quyền lực của hắn ta cũng không nhỏ.” Evanson gật gật đầu. Đừng vội nghĩ rằng việc soạn thảo khế ước chỉ là công việc của một nhân viên văn phòng bình thường, nếu như tính ra thì quyền lực của hắn cũng ngang bằng với... chức quan của Thái giám Tư lễ Bỉnh bút, quyền lực của hắn ta còn lớn hơn cả Black Heart, vị hoàng tử trên danh nghĩa của địa ngục kia nhiều.
Sau khi đã biết được lý lịch và tình huống của Locke thì Evanson mới hỏi tiếp: “Hắn ta thì có vấn đề gì chứ?”
“Hắn ta trốn khỏi đia ngục rồi đi đến thế giới loài người, hơn nữa hắn còn âm mưu phản bội lại Mephisto.” Hash trực tiếp nói ra.
“Ngu xuẩn.” Trong lời này của Evanson tràn đầy sự khinh thường.
Hóa thân không phải là một cá thể độc lập, cho dù Locke có được sức mạnh và quyền lực lớn như thế nào thì tất cả đều do Mephisto ban cho hắn, đến một lúc nào đó ông ta tức giận thì chỉ cần một suy nghĩ là có thể thu hồi tất cả. Cho nên sự lựa chọn việc phản bội khi không có cơ hội thắng không phải là một hành động ngu xuẩn sao?
“Là rất ngu xuẩn.” Về vấn đề này thì Hash cũng vô cùng tán thành suy nghĩ của Evanson, sau đó hắn lại nói tiếp: “Thế nhưng hắn đã chạy trốn đến thế giới loài người, việc đó khiến cho Mephisto không dễ dàng gì mà... khống chế hắn ta.”
“Anh nói thật dễ nghe.” Evanson liếc nhìn về phía đối phương: “Nhưng mà Mephisto cũng rất xui xẻo, dạo trước thì con trai của ông ta muốn tạo phản, bây giờ thì đến lượt hóa thân muốn chạy trốn, anh nghĩ tôi có nên bói cho ông ta một quẻ, hay lập đàn sửa vận cho ông ta không? Còn vấn đề giá cả thì có thể thương lượng.”
Những lời này của Evanson làm cho đám người Clade phải nhìn về phía hắn ta, trong ánh mắt của bọn họ tràn ngập sự kính sợ, quả là đại sư, dám mở miệng nói muốn đổi vận cho ma vương.
“Quả thật là dạo gần đây ông ấy có chút xui xẻo.” Hash không những không cảm thấy tức giận vì những lời nói đùa của Evanson mà ngược lại còn hùa theo hắn ta: “Các vị ma vương khác ở dưới địa ngục cũng vì những việc này mà vẫn luôn cười nhạo ông ấy.”
Evanson lạnh lùng nhìn về phía Hash. Sau đó hắn ta lại ra vẻ không có vấn đề gì rồi nói tiếp: “Nhưng mà đó cũng không phải là việc gì lớn, cho dù Locke ở thế giới loài người cũng thì hắn ta cũng không thể tạo ra sóng gió gì, hơn nữa hắn cũng không thể ở lại thế giới loài người quá lâu, một thời gian nữa là hắn ta phải trở về địa ngục rồi.”
“Bình thường là như vậy.” Hash gật đầu nói: “Nhưng tình huống lần này lại có chút rắc rối.”
“Tại sao anh lại nói như thế.” Evanson nói.
“Mười ba năm trước, Locke đã đến thế giới loài người để giải quyết một cọc giao dịch cho Mephisto, cũng trong lúc đó thì... hắn ta đã để lại một đứa bé.” Hash cũng không quên khen ngợi hắn ta: “Đó là một cách làm thông minh.”
“Đứa con của ác ma.” Sắc mặt của Clade bỗng trở nên nghiêm trọng, sau đó cô ấy nói tiếp: “Đứa con của ma quỷ và loài người, không phải là con người, cũng không phải là ma quỷ, vì vậy nên sẽ không bị thế giới này bài xích, chỉ cần ma quỷ phụ thân lên người của bọn họ thì có thể mãi mãi ở lại thế giới loài người, hơn nữa còn có thể giữ nguyên toàn bộ sức mạnh của mình.” Giọng nói của cô ấy lúc này lại tràn đầy sự ngạc nhiên: “Nhưng mà tỷ lệ đó lại rất thấp.”
Đương nhiên là rất thấp rồi, bởi vì còn có sự tồn tại của vấn đề cách li sinh sản nữa mà, đừng có thấy loài người, người thú Delaney, tinh linh, nhân ngưu có thể kết hôn hơn nữa còn có thể có con mà lầm tưởng.
Tuy bọn họ không cùng giống loài nhưng mà tối thiểu thì bọn họ cũng là vật sống. Còn con người và ma quỷ lại là một sống một chết, cho nên khả năng có con của bọn họ cũng không thể cao hơn khả năng có thai của phụ nữ tộc Undead được.
“Thế nhưng hắn lại thành công.” Hash cũng có chút hâm mộ hắn ta. Một phát trúng đích, có thể thấy được hắn ta may mắn như thế nào.
“Mephisto dạo này xui xẻo như vậy có phải là vì đã đem toàn bộ may mắn của ông ta truyền cho tên hóa thân kia rồi không.” Evanson thầm nghĩ có khi khi nào tên Locke kia đã tu luyện nột loại công pháp thần bí nào đó có khả năng hút hết may mắn của người khác không.
“Cũng có thể!” Hash cũng thuận miệng nói theo Evanson, sau đó lại nghiêm túc nói tiếp: “Sự thật là chỉ cần Locke có thể hoàn thành một nghi thức đặc biệt vào ngày đông chí đầu tiên sau khi đứa bé kia tròn mười ba tuổi là hắn ta có thể phụ thân lên người đứa bé đó.”
“Cho nên Mephisto mới yêu cầu anh bắt hắn ta về địa ngục trước khi nghi thức đó được hoàn thành. Nếu không...”
“Nếu không ông ta sẽ vĩnh viễn mất đi một phần sức mạnh.” Evanson cười nói.
“Còn các anh thì sắp phải đối mặt với một tên ác ma có thể sống ở trên thế giới loài người.” Hash cũng không cam lòng mà nói lại.
“Evanson, cậu mau đồng ý với hắn ta đi.” Nick Fury mãi không thấy Evanson tỏ thái độ liền đi lại gần rồi nhỏ giọng nói: “Tình hình bây giờ đang rất hỗn loạn, cho nên đừng để tên kia đến thế giới loài người để làm bậy nữa.”
Tuy Nick Fury không biết tên ác ma kia mạnh như thế nào, nhưng đó nhất định không phải là chuyện tốt, cho nên ông ấy cảm thấy có thể đồng ý với lời đề nghị của đối phương.
Evanson cũng nhỏ giọng nói lại: “Ngài yên tâm, tôi biết rõ phải làm gì.”
Sau đó hắn ta quay sang nói với Hash: “Chúng ta không bàn nữa.”
Phụt!
Evanson cũng không để ý Nick Fury đang không ngừng phun máu, mà chỉ lắc đầu rồi nhìn lên trần nhà, tỏ vẻ như mọi việc không liên quan đến hắn ta.
“Hừ...” Hash vừa thấy dáng vẻ của đối phương liền biết anh ta đang muốn gì.
“Mephisto sẽ không tính toán vụ khế ước San Venganza nữa.”
Evanson vẫn nhìn lên trên trần nhà: “Chuyện đó cũng không liên quan đến tôi.”
Chẳng lẽ anh không biết chuyện đó có liên quan đến mình hay không sao? Nhưng Hash vẫn tiếp tục nói: “Sau khi việc này thành công thì địa ngục sẽ trả lại linh hồn của bạn anh.”
“Sau đó lại làm cho anh ta chết lại một lần nữa, có phải hay không?” Evanson vẫn rất lạnh nhạt.
“Tôi có thể đảm bảo với anh là địa ngục của chúng tôi sẽ không dùng bất kỳ thủ đoạn nào để can thiệp đến việc sống chết của anh ta nữa. Nhưng nếu như anh ta lại chết, thì không liên quan gì đến bọn tôi.”
“Không sai.” Evanson nói tiếp: “Nhưng mà các người lại có thể dùng linh hồn những người bạn khác để uy hiếp tôi.”
“Anh nên biết là Mephisto không thích dùng loại thủ đoạn này.” Hash hít một hơi thật sâu, nhưng khi thấy Evanson vẫn không quan tâm thì chỉ có thể nói tiếp: “Được rồi, tôi cũng có thể đảm bảo được vấn đề đó, phía địa ngục sẽ không dùng thủ đoạn để uy hiếp anh nữa.”
Lúc này thì Evanson mới có thể hài lòng mà gật đầu, nhưng mà hắn ta cũng không lập tức đáp ứng: “Nhưng mà lời cũng anh có thể tin được không, cam đoan của anh đáng giá bao nhiêu tiền chứ?”
“Hừ.” Hash cũng không giải thích thêm mà trực tiếp ném một cuộn giấy về phía Evanson.
Sau khi nhận lấy cuộn giấy đó thì Evanson lại nhìn về phía Nick Fury, đã thấy ông ta đang uống thuốc trợ tim. Đáng đời, giao dịch với ma quỷ chưa bàn điều kiện, chưa cầm được khế ước ở trong tay mà ông đã dám đồng ý sao? Nhìn mà học hỏi đi.