"Đi tra rõ thân phận của hắn." Evanson nói ra, cách ăn mặc của người này, xuất hiện ở cái địa phương này vào lúc này, bị treo trên chạc cây ở vách núi, Evanson tất nhiên không tin hắn ta lại trùng hợp tới nhảy núi tìm chết đấy.
Rất nhanh binh lính của Rumlow đã dùng thiết bị đầu cuối hoàn thành quan sát gương mặt: "Mauroux, người Pháp, hiện đang là một cha sứ cho giáo đường Thiên Chúa Giáo."
"Cha sứ?" Evanson giương mắt nhìn nhìn nghiên cứu tiểu đội, bọn hắn ít nhất có năm người trên mặt đều thương: "Một cha sứ cũng không phải là nên có thân thủ như vậy chứ."
Lần này là đến lượt đội hành động, bất kể là họ Thần, hay là họ Cửu, thì cũng đều là tinh anh. Người có thể đem năm người bọn họ đánh bị thương, thì cũng không phải là người bình thường có thể làm được.
"Levin... Ngươi gọi là Levin đúng không?" Evanson không xác định chỉ chỉ tiểu đội trưởng đội tìm kiếm.
"Đúng vậy thưa trưởng quan." Levin hồi đáp.
"Như vậy a Levin, ngươi cứu được hắn, vậy hắn tại sao phải công kích các ngươi?" Evanson hỏi. Coi như là bây giờ SHIELD với Thiên Chúa giáo hội ầm ĩ có chút căng thẳng, thì cũng không trở thành hận thù như vậy chứ. Hơn nữa với thân thủ của tên gia hỏa này, còn có cái tên cha sứ Thiên Chủ rõ ràng không nên có một thân toàn mùi rượu kia nữa, thân phận thật sự của hắn, hẳn cái này phải gọi là thành viên của giáo hội "bên ngoài" mới đúng, cái này thì càng không có dây dưa gì với SHIELD cả.
"Thực sự thì tôi cũng không biết." Khuôn mặt Levin thống khổ nói: "Chúng tôi dùng rất nhiều khí lực đem tên gia hỏa này từ trên chạc cây kéo lên, nhưng khi hắn vừa mới hòa hoãn lại, liền không có giải thích gì tiến lên muốn đoạt vũ khí của chúng tôi. Như lời của ngài nói thì thân thủ của hắn xác thực hơn người, cho nên chúng ta cũng chỉ có thể dùng gậy điện đem hắn đánh ngất xỉu rồi mang về."
Với tư cách là một tinh anh, nhất định phải có năng lực phán đoán chính xác mọi tình huống. Levin hiển nhiên cũng ý thức được, có tên gia hỏa này trong tay khả năng sẽ có được manh mối trợ giúp cho nhiệm vụ lần này, nếu không chỉ bằng việc cướp đoạt vũ khí của đội hành động SHIELD thôi cũng có thể đem hắn đánh chết ngay tại chỗ rồi.
"Rumlow, ngươi dẫn người đi phòng quan sát tra một chút, nhìn xem có thể tra ra nơi đây đến cùng là ẩn giấu bảo bối gì hay không." Evanson quay đầu nói với Rumlow, sau đó nhìn Mauroux đang té trên mặt đất: "Ta ở lại chiếu cố người này."
Rumlow lập tức dẫn người đi tìm phòng quan sát, mà Evanson thì ngón tay bắn ra, phóng ra một cái tia xung kích tinh thần rất nhỏ về hướng Mauroux.
"Ư..." Mauroux nhận lấy kích thích, hừ nhẹ một tiếng rồi chậm chạp tỉnh lại, có thể là do hắn vừa mới định thần, liền lập tức muốn từ trên mặt đất tháo chạy.
Levin lập tức dùng gậy điện đánh qua, nhưng mà lần này hắn để tránh cho cái tên gia hỏa vừa tỉnh lại này lại một lần nữa đã bất tỉnh nên hắn không có mở ra tia điện, chẳng qua chỉ là sử dụng gậy điện hung hăng quất vào đầu gối tên gia hỏa này thôi.
Bất thình lình một sát uy bổng (1) đánh thẳng vào Mauroux đang chuẩn bị đứng lên, hắn ta hét thảm một tiếng liền trực tiếp quỳ trên mặt đất.
(1) Sát uy bổng: cây trượng dùng để đánh phạm nhân có tội thời xưa.
Còn chưa kịp đợi Evanson chuẩn bị mượn cảnh triển khai, hét lớn một tiếng, người đang quỳ là người phương nào. Mauroux đã gân cổ lên hô lớn "Đám chuột nhắt từ đâu tới, mau xưng tên ra!"
Evanson dữ tợn cười một tiếng chuẩn bị mở miệng, nhưng không nghĩ rằng Melinda lại vượt lên trước một bước: "Chúng tôi là đặc công của SHIELD."
Fuck! Trong nội tâm của Evanson liền mắng to, nguyên một đám các ngươi để cho ta giả bộ một cái thì sẽ chết à!
"SHIELD?" Mauroux nghe thấy cái tên này rõ ràng có lộ ra kinh ngạc một chút: "SHIELD... Làm sao lại tới chỗ như thế này chứ?" Chuyện này có lẽ phải không có quan hệ gì với mấy người mới đúng nha, có phải các người chạy nhầm studio rồi hay không?
"Đây là bí mật công việc!" Mauroux hỏi xong, Evanson liền thốt ra. Tạo cảm giác tồn tại dễ dàng lắm sao?
Mauroux lắc lắc cái đầu, đối phương nếu như không có ý định nói ra thì anh ta cũng không có ý định hỏi tiếp. Dù sao thì anh ta còn có việc gấp hơn cần phải làm: "Nghe đây, người của SHILED hẳn là người tốt, vậy thì các ngươi có lẽ thả tôi ra rồi, bởi vì tôi cũng là một người tốt, hơn nữa còn có một sự kiện vỗ cùng lớn chờ tôi đi xử lý."
"Hừ hừ hừ..." Evanson cười lạnh một chút, nói với Mauroux: "Nếu như chúng ta đều là người tốt, vậy tại sao ngươi không đem cái chuyện tốt này nói cho ta biết, có thể chúng ta sẽ cùng nhau đi xử lý."
"Vậy thì không được." Mauroux lắc đầu: "Cái chuyện tốt này không phải người bình thường có thể tham gia được, tôi đây chính là muốn tốt cho các ngươi thôi."
Mặc dù Mauroux nói rất thành khẩn, nhưng đáy mắt anh ta lại có vẻ kiêu ngạo. Đây không phải là nhằm vào ai, mà đó là niềm kiêu ngạo khi được giao cho sứ mệnh cao thượng. Nhưng cái này lại khiến cho Evanson cảm thấy có một tia không vui, đúng là thế hệ trẻ mù quáng không biết trời cao đất dày mà.
"Vừa hay, chúng tôi cũng không phải là người bình thường." Evanson lạnh lẽo nói, sau đó liền chép miệng với Clare chép. Ta đã giả bộ xong, đến phiên ngươi.
Mà Clare lập tức biểu hiện ra thái độ lạnh lùng, không nói một lời, chẳng qua là tay phải nhẹ nhàng giơ ra, một cái hình lập phương màu vàng kim óng ánh do ma pháp cấu thành liền lơ lửng tại trên bàn tay, chậm rãi xoay tròn, pháp thuật này không có bất kỳ tác dụng thực tế nào, nhưng đủ để cho người khác thấy được thân phận.
Evanson ở bên cạnh giới thiệu: "Vị này chính là chấp sự cao cấp của Kamar-Taij, là cố ý tới đây trợ giúp tôi."
Hắn vốn tưởng rằng sau khi Clare cho thấy thân phận, tên Mauroux không muốn nói kia sẽ càng bái phục hơn, ít nhất có lẽ cũng sẽ đem sự tình nói thẳng ra mới đúng, hắn không nghĩ tới là... Vậy mà, một chuẩn bị tốt như vậy lại cho ra một cái hiệu quả ngược lại.
"Nữ Vu..." Mauroux đờ đẫn nói. Anh nghĩ tới một cái truyền thuyết lưu truyền từ cổ chí kim, Nữ Vu Sư tà ác đầu trọc dùng một quyền liền đánh bại được Thủ Hộ Giả của giáo hội, hơn nữa cong khiến cho bọn họ nhục nhã nghiêm trọng.
"Chúng tôi không cần bất luận kẻ nào trợ giúp, cho dù là SHIELD..." Mauroux hung hăng trợn mắt liếc nhìn Clare, người mà mặt mũi đang tràn đầy vẻ vô tội: "Hay là cái tổ chức Vu Sư kia. Tự chúng tôi có thể giải quyết."
Haizz... Evanson có chút bất đắc dĩ, xem ra năm đó Ancient One trẻ tuổi sung mãn đã giáo huấn bọn họ tương đối vô cùng thê thảm a.
Ngay lúc Evanson nhịn không được, đều muốn sử dụng thủ đoạn của chính mình để cho Mauroux phải mở miệng thì Rumlow đã vội vàng hấp tấp chạy tới, đem mình từng thiết bị đầu cuối tháo xuống đưa cho Evanson.
Evanson mở ra từng cái thiết bị đầu cuối, phía trên liền bắt đầu phát ra video: "Rõ ràng là không có tiêu hủy màn hình giám sát, thật không hổ là danh là nỗi sỉ nhục của lính đánh thuê."
Thế nhưng Evanson vừa nhìn không đến mười giây, lông mày liền nhảy dựng lên, trực tiếp đem từng thiết bị đầu cuối ném vụn trước mặt Mauroux. Khóe miệng Rumlow co lại, mẹ nó, tiền thưởng thánh này lại không có rồi.
"Các ngươi có thể giải quyết? Đám ngu xuẩn các ngươi rõ ràng là đem đứa bé kia vứt bỏ đi!" Evanson chỉ vào mũi Mauroux quát lớn.
Trong video vừa rồi hiện ra chính là một người phụ nữ tóc dài mặc một cái áo khoác da màu đỏ đang lôi kéo một đứa trẻ tầm mười ba, mười bốn tuổi lên một chiếc xe, trực tiếp đánh bay cổng lớn chạy ra ngoài, mà Mauroux cùng với lính đánh thuê thì lại lập tức từ bỏ chiến đấu, không trực tiếp đuổi theo.
""Đứa con của quỷ" đã không con ở nơi này rồi. Chúng ta lập tức hành động, giữ nguyên kế hoạch làm việc, hi vọng còn kịp." Evanson không còn có tâm tư để ý Mauroux nữa, lập tức ra lệnh.
"Không cần biết các người biết rõ bao nhiêu, nhưng chuyện này chỉ có chúng tôi mới có thể giải quyết." Evanson chạy tới cửa lớn rồi, Mauroux đang quỳ nguyên tại chỗ cũng không quay đầu lại, nói.
"A? Chỉ có các ngươi mới có thể giải quyết?" Evanson đùa cợt đáp lại một câu: "Cái tên Mephisto kia tới tìm ta làm gì vậy?"