Qua hai ngày nữa không phải là Đức Giê-hô-va và Allah sẽ đến Jerusalem để mở một phòng giao dịch bất động sản đấy chứ?
"Một lát nữa cô không được nói chuyện gì với ông ta, dù cho ông ta có nói gì cô cũng không được lên tiếng."
Evanson lên tiếng dặn dò Melinda:
"Cô phải biết rằng, thần tiên có thể không thần thánh như trong truyền thuyết, thế nhưng ác quỷ tuyệt đối tà ác hơn rất nhiều so với trong truyền thuyết đấy."
Melinda gật đầu ra hiệu rằng cô đã biết rồi. Bảy vị chúa tể của địa ngục là một trong những huyền thoại truyền thuyết. Mặc dù sự mô tả sức mạnh của họ trong các tác phẩm văn học hơi mơ hồ. Nhưng nếu như thủ hạ của ông ta, Ghost Rider đã khó giải quyết như vậy rồi, chẳng lẽ ông ta lại dễ đối phó hay sao?
Mà Mephisto khi nghe thấy câu nói đó lai bật cười.
"Ha ha."
Có vẻ như đối với hắn ta, "tà ác" là một từ dùng để khen ngợi.
"Ngươi quản nhiều việc quá rồi."
Mephisto đột nhiên chỉ vào Johnny đang chật vật đứng dậy từ mặt đất:
"Ngươi nên thay đổi bằng cách tập trung vào nhiệm vụ mà ta giao cho ngươi đi."
Tên ác quỷ Mephisto này đã sử dụng Johnny để làm hiệp sĩ, nhưng không để hắn ta hành hiệp trượng nghĩa, trừ gian diệt ác. Ông ta chỉ muốn Johnny hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt mà mình đã giao phó.
Vậy mà bây giờ chỉ vì một số thứ không quan trọng, Johnny đã tạm thời mất khả năng biến đổi, điều này có thể rất bất lợi cho nhiệm vụ của hắn.
"Ngài biết đấy việc này không phải là thứ tôi có thể kiểm soát. Nếu ngài thấy không hài lòng thì nên tranh thủ đổi người càng sớm càng tốt!"
Kết quả là tên làm thuê như Johnny lại còn ngang ngược hơn cả chủ của hắn. Ngươi không thoải mái thì ta đây cũng chả thèm hầu hạ nữa.
"Johnny Blaze, ngươi đừng có quên..." Mephisto lại không giận dữ chút nào, nói:
"Hiệp ước một khi đã thiết lập, không ai có thể quay trở lại, ta đã đáp ứng những thứ ngươi cần rồi, và bây giờ đến lượt ngươi thực hiện hiệp ước."
"Câu này nghe có vẻ quen quen." Melinda nói, vuốt vuốt cánh tay phải rồi nói thầm với Evanson.
"Ha ha." Evanson đảo mắt.
Sau khi hoàn thành trao đổi với hiệp sĩ của mình xong, Mephisto quay đầu lại, nói với Evanson:
"Ngươi lại có thể đánh bại hiệp sĩ của ta. Thành thật mà nói, điều này khiến ta có chút kinh ngạc."
"Hơn nữa phép thuật của ngươi..." Mephisto hơi nhăn trán lại, ông ta nói:
"Mùi vị này ta có chút lạ lẫm nhưng cũng tìm thấy chút gì quen thuộc trong đó, nhưng ta vô cùng ghét nó, cái mùi khó chịu của Demon."
Giữa Demon và Cocytus đã luôn có sự hằn học nhau, điều này xuất phát từ một việc từ rất lâu rồi. Demon cho rằng Cocytus là một lũ hèn nhát chỉ biết sử dụng mưu mô quỷ kế, còn Cocytus lại nghĩ là Demon là những kẻ ngu ngốc không có não hoặc não cũng chỉ toàn cơ bắp, chỉ biết đi phá phách. Đây là một mâu thuẫn khó lòng mà giải quyết nổi giữa chúng.
Tuy nhiên, Evanson tin rằng Mephisto sẽ có cách nghĩ như vậy, đó là vì anh ta có kiến thức nông cạn và chưa bao giờ gặp Demon Eredar và Dread Lord.
Ơ? Nói đến Dreadlord - Boss tổng của Daling Hall, hắn hình như cũng được gọi là Mephisto...
"Demon chắc hẳn là chủ nhân của ngươi, Demon Wizard, hừm, nhưng bây giờ hiếm khi gặp rồi."
"Những Demon mà Mephisto biết rõ và quen thuộc. Tính tình bọn chúng đều rất nóng nảy, giống như mỗi ngày đều ăn thuốc nổ TNT trộn với Nitroglycerin vậy. Vì vậy, Demon Wizard thực sự là một chức vụ đầy rẫy nguy hiểm, khi đối mặt với sự chém giết của Wizard, đồng thời còn phải đề phòng chủ nhân của mình liệu có phát điên vào một ngày nào đó không, rồi không thể khống chế được tính tình sẽ giết chết mình hay không. Đã thế lại còn thói quen ăn quỵt nữa.
Do đó, hầu hết các Demon Wizard sau đó đều được chuyển đến làm các Cocytus Priest (linh mục ma quỷ). Mặc dù Cocytus cũng là một lũ áp bức lừa lọc nhưng vẫn dễ nói chuyện hơn nhiều so với Demon, ít nhất, các điều kiện mà chúng hứa lúc đầu đều có thể được thực hiện.
"Thứ nhất, tôi là một Warlock, không phải là một Demon Wizard." Evanson phủ nhận cách nói của Mephisto.
"Thứ hai, Demon không phải là chủ nhân của tôi. Tôi là chủ nhân của chúng."
"Hừ hừ." Mephisto cười một cái, rõ ràng là ông ta không tin lời của Evanson. Mặc dù ông ta rất coi thường lũ Demon, nhưng Mephisto vẫn thừa nhận sức mạnh của chúng. Một kẻ như ngươi đây sao có thể sai khiến lũ Demon được chứ? Và lũ Demon kiêu căng tự mãn sao lại chịu sự sai khiến này được?
Evanson thì lại biểu thị ý rằng ông tin hay không thì tùy. Năm người trong gia đình đó có thể làm chứng rằng tôi thực sự là chủ nhân của lũ Demon đấy.
"Warlock thì Warlock." Mephisto không muốn lãng phí thời gian vào những vấn đề tầm thường mà ông ta cho rằng chả có chút liên quan nào đến mình.
"Ngươi khiến hiệp sĩ của ta tạm thời không thể chiến đấu, từ đó trì hoãn thời gian hoàn thành nhiệm vụ của hắn ta."
Evanson ngay lập tức muốn nói rằng cái nồi này tôi nhất định phải dựa vào.
"Điều này không thể đổ lỗi cho tôi được. Ngay từ đầu tôi đã không muốn đánh với hắn ta rồi, là do hắn ta cứ nhất quyết muốn đuổi theo tôi. Kết quả đến nông nỗi này thì cũng là do tôi bất đắc dĩ thôi."
"Bởi vì ta mạnh hơn ngươi nên ta nói đó là lỗi do ngươi thì chính là do ngươi!"
Mephisto gõ mạnh cây trượng trên tay xuống đất, tuyên bố một cách ngang ngược. Mặc dù sức mạnh của ông ta ở thế giới này quả thật có bị hạn chế nhưng để đối phó với một kẻ cạn kiệt pháp lực như Evanson vẫn là dễ như trở bàn tay.
"Ha ha, mặc dù tôi rất muốn làm như vậy, nhưng mà..."
Evanson còn chưa nói xong, Mephisto lại tự thay đổi lại cách nói:
"Ta sẽ không làm như vậy bởi vì dùng sức mạnh để ép buộc mọi người phải khuất phục, đó là cách làm của lũ Demon. Còn ta là một kẻ rất biết đạo lí."
Thực sự mà nói, mặc dù Cocytus có quyền lực mạnh mẽ nhưng những kẻ tự nhận mình nhã nhặn, thanh cao như bọn chúng sẽ không bao giờ ép buộc người thường, mà sẽ là kiểu:
"Chúng ta thỏa thuận đi."
"Thỏa thuận?" Evanson không trả lời Mephisto mà chỉ quay đầu nhìn về phía Johnny đang ngồi bên cạnh.
"Ngươi đã nhận được gì sau khi thỏa thuận với ông ta?"
"À..." Johnny lộ ra một nụ cười trào phúng trên khuôn mặt:
"Đau khổ".
"Chuyện này thì không liên quan đến ta."
Mephisto đột nhiên trở nên đắc ý.
"Ta đã hoàn thành nghĩa vụ mình ghi trong hiệp ước rồi."
Vào một ngày khá lâu trước đó, Johnny trong một lần hết sức ngẫu nhiên đã phát hiện ra rằng cha anh bị ung thư, thời gian của ông ấy không còn nhiều nữa rồi. Lúc này Mephisto tìm thấy Johny và đưa ra một thỏa thuận, ta sẽ chữa khỏi bệnh của cha cậu nhưng cậu phải giao linh hồn mình cho ta.
Có lẽ đó là bởi vì Johnny không có lựa chọn nào khác nữa rồi, hoặc bởi vì chỉ coi đó là một trò đùa ác ý nên Johnny đã không chút đắn đo mà đồng ý với thỏa thuận này.
Và Mephisto thực sự đã làm đúng như thỏa thuận. Sáng hôm sau, cha của Johnny khỏe mạnh như thường, nhưng ông ấy đã chết trong chương trình biểu diễn đặc biệt ngay ngày hôm đó.
Đây là một chuyện thỏa thuận kiểu Cocytus điển hình, ông ta sẽ hứa với bạn điều gì đó trong hợp đồng, và ông ta nhất định sẽ làm điều đó nhưng ông ta sẽ cố gắng tìm cách để lái vấn đề sang hướng tồi tệ nhất. Ví dụ, nếu bạn muốn có một ngọn núi vàng, ông ta có thể mang ngọn núi vàng này đập thẳng vào đầu bạn, để bạn có thể kiếm ra mà không thể hưởng.
"Đừng nhìn ta với con mắt ấy. Ta biết các ngươi đang nghĩ gì."
Mephisto nói với Evanson: "Ta chỉ thực hiện bản hiệp ước một cách trung thực nhất mà thôi. Còn lí do gây ra hậu quả của hiện tại thì chính là do sơ suất của chính hắn ta. Nhưng mà ngươi thì khác, ngươi thông minh hơn bọn chúng nhiều."