Hiện giờ Thor đang gặp phải tình trạng này. Anh có thể nói thẳng ra khuyết điểm của mình với Evanson, cũng có thể thừa nhận lỗi lầm của mình với bạn bè. Thế nhưng bắt anh phải đứng trước chiếc búa Thần Sấm bị thần Odin yểm bùa mà coi nó như chính người cha của mình, để chính miệng nói ra mình sai rồi, thành tâm thành ý mà xin lỗi thì anh không tài nào mở miệng được.
Cho nên lúc mới bắt đầu, anh tình nguyện chọn cách khó hiểu là ca tụng công đức của cha mình rồi giãi bày rằng:
"Cha à, con biết sai rồi, giờ con nịnh cha để làm cha vui vẻ, cha tha cho con lần này nhé."
Thế nhưng lời yểm trên chiếc búa mặc dù tượng trưng cho thần Odin nhưng nói cho cùng thì cũng chỉ là thứ pháp thuật có giới hạn, không thể biến đổi linh hoạt được, cho nên nó không nhân lời xin lỗi vòng vo kiểu này của Thor.
"Hiến tế!"
"Châm lửa!"
"Đốt sạch!"
Ba phù thủy hủy diệt chuẩn mực cùng liên kích.
Sau khi Địa ngục hỏa thất bại, nếu dựa vào quân lực của loài người cùng dũng sĩ Thor thì căn bản là không có cách nào để trì hoãn hành động của Kẻ hủy diệt quá lâu. Nhất là khi Kẻ hủy diệt tiến sát tới căn cứ thì càng là như vậy.
Bởi vì thực sự là cách quá gần, đừng nói là lựu đạn pháo 115 mm có sức mạnh to lớn vì sợ sẽ giết nhầm quân mình nên không dám khai hỏa, đến chủ pháo loại thường của xe tăng cũng không dám tùy tiện bắn pháo. Hiện giờ nếu chỉ dùng súng trường phóng lựu đạn hạng nhẹ và ống phóng tên lửa đơn thì chẳng làm nên được chuyện gì cả.
Cho nên Evanson cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà tự ra tay.
Kẻ hủy diệt cũng đã nếm được cảm giác bị ép phải biến thành màu xanh, cả người hắn giờ đều bùng cháy một ngọn lửa màu xanh biếc.
Evanson cũng chẳng phải kẻ ngu, anh biết nếu dùng ngọn lửa phát thuật thông thường để tấn công thì e rằng chẳng phá nổi thế phòng ngự được thần tiên phù trợ của Kẻ hủy diệt. Thế nên trong lúc tấn công anh đã thêm vào một thuộc tính nghịch thiên, thứ tà năng có thể ăn mòn mọi thứ.
"Răng nanh khiếp đảm!"
"Bàn tay của Gul"dan!"
Khi bộ giáp của Kẻ hủy diệt bị tà năng ăn mòn tính bền chắc, Evanson liền triệu tập chó săn địa ngục và quỷ hoang, nhưng anh không để những ác ma thấp kém này tấn công.
Dựa vào sức tấn công yếu ớt của chúng, chỉ sợ là muốn làm xước sơn của Kẻ hủy diệt cũng khó. Cho dù dùng sức mạnh ác quỷ để tăng thêm sức mạnh cho chúng thì cũng chẳng cải thiện được là bao. Cho nên tốt hơn cứ để cho chúng trở nên có giá trị một chút.
"Hi sinh!"
Sinh mệnh, linh hồn, thậm chí cả thân thể, tất cả đều biến thành sức mạnh phục vụ cho ta!
Evanson vừa ra lệnh, tất cả những ác ma vừa từ hư không méo mó đến với thế giới hiện tại còn chưa được nếm mỹ vị của máu thịt liền phân thành những năng lượng thuần túy nhất, tụ hợp đến chỗ của người triệu hồi chúng.
"Ngọn tiễn ác ma!"
Bóng đen, ngọn lửa, tà năng, hai tay Evanson vừa đẩy về phía trước liền giải phóng toàn bộ sức mạnh mới nãy vẫn còn bị áp chế của những ác ma, ngưng tụ ba thuộc tính tấn công này, biến thành một mũi tên méo mó, bắn về phía Kẻ hủy diệt.
Kẻ hủy diệt trúng phải công kích mãnh liệt này liền bị đẩy lùi về phía sau 3 mét, còn lồng ngực nơi hắn bị bắn trúng còn xuất hiện một vòng xoáy ba màu đang liên tục xoay tròn.
Có vẻ như thân thể được thần linh phù hộ lẫn đôi mắt của hắn trong một lát không thể cử động được, giống như bị trúng ma pháp ấu trùng chui vào bên trong xương cốt vậy.
Pháp thuật của quân đoàn biến hóa như vậy đấy. Nói cho cùng thì chỉ huy Sam năm đó khi thành lập quân đoàn cực kì coi thường người phàm, thần linh hoặc trên cả thần linh mới là mục tiêu hận thù của quân đoàn.
Ầm, ngày tận thế do Bàn tay của Gul'dan tạo ra đã phủ xuống, lúc này cũng phát nổ trên cơ thể của Kẻ hủy diệt.
Bên trong cơ thể đột nhiên phải chịu một lực tấn công lớn từ bóng đêm khiến Kẻ hủy diệt lập tức lảo đảo, phải quỳ một chân xuống đất.
Điều này khiến tất cả mọi người trừ Melinda đều sợ hãi mà nhìn Evanson, có vẻ như ngài đặc phái toàn quyền này không phải là kẻ chỉ biết khua môi múa mép!
Rắc, mặt nạ của Kẻ hủy diệt lại mở ra lần hai, chùm sáng hủy diệt chiếu thẳng vào Evanson.
"Cũng may bây giờ ngươi không ở trong trạng thái cử động hoàn toàn..." Pháp trượng của Evanson vừa gõ xuống đất một cái, trước mặt liền xuất hiện một màn chắn phòng vệ trên trời màu xanh lam. Thế nhưng lần này anh tỏ ra khôn vặt, anh không đón nhận đòn tấn công này mà chém nó ra.
Mặc dù quan niệm gây dựng sự nghiệp của chỉ huy Sam là hướng đến thần linh và những kẻ trên cả thần linh, thế nhưng rõ ràng ông không hề suy xét đến kẻ như Evanson, miễn cưỡng cũng có thể coi là phù thủy trung cấp tạm thời làm việc.
Cho nên trong giai đoạn trước mắt Evanson vẫn khá kiêng dè với sức mạnh mang thần tính.
Nhưng lần này mặc dù Evanson không sao, nhưng phần lớn quân đội Mỹ lại trúng tai bay vạ gió, lập tức kêu thảm thiết, chết không biết bao nhiêu người. Đây mới chỉ là đòn tấn công không trực tiếp của Evanson, đã giảm một phần sức mạnh rồi, nếu không đến cơ hội để kêu gào bọn họ cũng chẳng có.
"Thưa cha..." Thor nghe thấy tiếng nổ và tiếng gào thét ở bên ngoài, người đã trải qua bao trận chiến như anh có thể tưởng tượng ra chiến sự ngoài kia oanh liệt thế nào, điều này giày vò anh rất nhiều.
"Con biết mình sai rồi." Thor không quỳ một chân trước cây búa như trước nữa, anh tùy tiện ngồi luôn ở đó, trong mắt ánh lên những giọt lệ, gương mặt cũng không còn vẻ thành kính nữa, càng tăng thêm thành ý gấp nhiều lần, anh run rẩy nói.
"Thưa cha, con biết sự ngu xuẩn và ngạo mạn của mình đã làm cha đau lòng, nhưng bây giờ những người vô tội đang vì con mà phải hy sinh vô ích với kẻ địch họ không thể thắng nổi, đồng đội của con, bạn bè của con, người... con thương yêu, bây giờ đều đang vì con mà phải gặp nguy hiểm."
"Cho nên xin cha hãy ban cho con sức mạnh, cho con được kết thúc tất cả, con hứa sẽ sử dụng cẩn thận sức mạnh của mình, con hứa sẽ nhớ kĩ sự kiên nhẫn của một chiến sĩ."
Thor nói hết những lời này một cách vô cùng chân thành, thế nhưng búa của Thần Sấm vẫn chẳng phản ứng gì.
"Cha, con không trách cha vì cha không chịu tha thứ cho con." Thor đứng dậy, kiên quyết nói:
"Nhưng tất cả những điều này phải kết thúc thôi, không thể để bọn họ cứ hi sinh thế này được."
Sau đó anh quay người bỏ đi, định hy sinh tính mạng của mình, giúp người anh em của mình, chỉ xin rằng hắn có thể tha cho những người vô tội này.
Nhưng anh vừa đi được hai bước, chiếc búa của Thần Sấm vốn không có động tĩnh gì lại rung lắc dữ dội, bay thẳng về phía lưng của Thor, buông thõng phía dưới lòng bàn tay phải.
Trong chốc lát, một kẻ giống người thường như Thor liền có đầy những tia sấm sét bao lấy thân mình.
"Cuối cùng cũng chờ được rồi." Sau khi lại chặn được một đòn tấn công của Kẻ hủy diệt, Evanson nhìn về phía căn cứ đang ngập trong tia chớp và thân hình mặc áo giáp bạc và chiếc áo choàng đỏ kia.
Thor ẩn dật lâu như vậy, giờ lại có được thần lực, giờ đã tiến thẳng vào trận chiến.
Kẻ hủy diệt vô địch đang đấu với quân đội loài người không thể thắng nổi Thần Sấm siêu phàm Thor đã biến thân thành công.
Hắn vừa phải chịu mấy nhát búa vào mặt, vừa bị cơn lốc đen ngòm do Thor tạo ra ném bay lên trời, không những vậy đòn sát thủ là ánh sáng hủy diệt của hắn cũng bị hai tay của Thor chặn lại hết bằng động tác chậm rãi.
"Tôi vẫn thấy sự xuất hiện của hắn..." Evanson nhìn Kẻ hủy diệt đang bị Thor xoay vần giữa không trung, lắc đầu nói: "Đơn giản chỉ là để tôn thêm sức mạnh của Thor trước mặt chúng ta." Ôi, bé đáng thương quá.
Nhưng sau đó ánh mắt anh liền nghiêm lại, sau khi Thor đã quần con quái vật một trận, có vẻ như đã trút được không ít giận rồi, giờ anh như một ngọn đèn đỏ sáng rực lên, chuẩn bị cho Kẻ hủy diệt đã bị mình đánh cho gần chết một đòn cuối cùng.
"Ngay bây giờ!" Evanson gào lên trong lòng, sau đó đưa tay chỉ thẳng vào Kẻ hủy diệt trong không trung.