Còn Hạ Thiên Du được đưa vào phòng sơ cứu. Các vết trầy xước trên da cánh tay và chân của cô phải sát trùng và băng bó, sau đó chuyển sang khoa sản khám thai một lần nữa cho thật cẩn thận.
........
Vương Dạ Tước nghi ngờ vụ việc lần này là nhắm vào Hạ Thiên Du nên đã phái người điều tra.
Anh thật không dám tưởng tượng nếu có một lần nữa cô rơi vào nguy hiểm, nếu anh không đến kịp sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng như thế nào.
Người của anh nhanh chóng đưa tin rằng đã tìm thấy manh mối. Đó là một thanh kim loại, nói đúng hơn là dụng cụ tháo lắp chuyên dụng sửa xe ô tô. Mà nơi tìm thấy vật chứng này không ở đâu khác chính là trong túi áo khoác của A Tùng.
Vương Dạ Tước thấy vật chứng trước mặt, tuy không muốn tin nhưng tất cả những gì điều tra được đều nhắm vào A Tùng là hung thủ gây ra loại chuyện phản bội này, nhưng vì sao chính anh ta cũng để bản thân bị liên lụy, Vương Dạ Tước quả thật không biết.
Chỉ nằm viện một ngày, Vương Dạ Tước đã lại ôm Hạ Thiên Du về Thảo Trạch viên.
Tình trạng sức khoẻ của cô tuy hồi phục nhưng tai nạn đã ảnh hưởng khá lớn đến em bé trong bụng. Thai của cô là thời kì đầu, nay đã yếu, sau này phải cực kì cẩn thận chăm sóc.
Vương Dạ Tước đặt cô ngồi xuống sô pha ở đại sảnh, lấy trong túi ra thanh kim loại anh gọi là vật chứng đưa vào tay cho cô sờ nắn.
Hạ Thiên Du có cảm giác lành lạnh cứng cứng như kim loại trong lòng bàn tay, cô khó hiểu, ngẩng lên hỏi anh: "Đây là cái gì? Tại sao anh lại đưa cho em?"
“Là dụng cụ lắp ráp sửa chữa xe ô tô, cũng là thứ làm kẹt phanh xe” Vương Dạ Tước lạnh nhạt trả lời, đột nhiên giọng trầm xuống mang hơi thở tức giận, “Vật này được tìm thấy trong túi áo khoác của A Tùng”
Hạ Thiên Du nghe những lời đó liền hiểu ngay ý anh, cô siết chặt thanh kim loại trong tay, lắc đầu phủ nhận: “Theo em không phải A Tùng làm đâu. Nếu là anh ấy muốn hại em, tại sao lại vô tư đi trên chính chiếc xe mà mình đã giở trò chứ?”
Vương Dạ Tước thở dài, anh cũng đã suy nghĩ giống như cô nhưng anh không thể tin tưởng nghi phạm một cách vô điều kiện như vậy. Huống hồ anh đã mất trí nhớ, làm sao có thể biết rằng trước đây A Tùng có thật sự đáng tin hay không!
“Tôi sẽ mang A Tùng đi xử lý. Sẽ không có ai hãm hại em nữa” Vương Dạ Tước lấy lại vật chứng từ tay cô, đoạn dang tay ôm lấy cô.
“Em tin chắc A Tùng không hại em! Hiện tại anh ấy vẫn còn ở bệnh viện, sao anh có thể mang người ta đi xử lý?”
Anh tối mặt khi cô hung hăng đẩy anh ra, lời nói còn phản đối cương liệt như vậy. Anh tóm lấy cằm cô siết lại: “Hạ Thiên Du! Tôi là đang điều tra giúp em, em hung dữ cái gì?”
“Anh đừng có vô lí như vậy!”