• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 19:

 

Đinh Kiều Lam gọi điện thoại cho lễ tân, nhờ họ gọi điện cho chị Mạch mang quần áo đến. Đinh Kiều Lam ngồi đợi hơn nửa tiếng, cuối cùng chị Mạch cũng xuất hiện. Chị Mạch vừa vào đến cửa liền bắn như liên thanh: “Chị nói chứ, Đinh Kiều Lam em rốt cuộc có chuyện gì vậy, chị gọi mười mấy cuộc điện thoại, một cuộc em cũng không nghe là sao. ”

 

Đinh Kiều Lam vẫn đang mặc trên người áo tắm của khách sạn, cầm lấy quần áo chị Mạch mang đến nói: “Điện thoại của em bị người ta lấy mất rồi”

 

Chị Mạch nhìn thấy trên cổ Đinh Kiều Lam toàn vết hôn, mặt đều biến thành  xanh  mét:”Giờ không phải lúc nói đến chuyện mất điện thoại, em tối qua bị làm sao vậy, em không muốn cùng với Hà tổng kia thì nói với chị một câu a, cũng không ai ép em ngủ với ông ta, giúp em sắp xếp tốt rồi, nửa đường em lại bỏ bom Hà tổng thế, bây giờ thì đừng trông mong gì vào bộ phim đó nữa.”

 

Sáng sớm nay, một nhà chế tác phim “Lãnh Hương” gọi điện cho chị Mạch nói: “Nghệ sĩ công ty các cô, Đinh Kiều Lam nửa đường không nói không rằng liền chạy mất, làm cho Hà tổng rất không vui, như thế cũng nghĩa là vai quần chúng Đinh Kiều Lam còn chẳng có tư cách diễn nữa là vai nữ thứ chính…

 

Chị Mạch bây giờ rất tức giận với hành động hôm qua của Đinh Kiều Lam.

 

Đinh Kiều Lam lôi quần áo từ trong túi ra: “Hôm qua lúc em trong nhà vệ sinh đi ra, có gặp một người đàn ông, anh ta nói đi cùng anh ta, liền cho em diễn vai nữ chính của “Lãnh Hương”, sau đó em liền đi cùng anh ta.”

 

Cô  cởi áo tắm xuống ngay trước mặt chị Mạch. Chị Mạch nhìn cô từ đầu đếm chân, thở dài một câu:”Tổ tông của tôi ơi, thế mà em cũng tin được, lần này thì tốt rồi, lỗ cmn vốn, rõ ràng là bị…….người ta lừa mà, mẹ nó chứ, em gặp phải biến thái hả?”

 

Đinh Kiều Lam có vẻ không nghe thấy những lời chị Mạch nói, mặc xong quần áo, vỗ vỗ mặt mấy phát rồi nói: “Em biết anh ta là ai?”

 

Chị Mạch đứng phắt dậy: “Ai?”

 

Bộ dạng hùng hổ, em cứ nói đi đó là thằng khốn nào, chị đây sẽ đến băm nó ra thành cám.

 

Đinh Kiều Lam cười cười, trong lòng có chút ấm áp, mặc dù cô và chị Mạch chỉ là lợi dụng lẫn nhau, nhưng sự lợi dụng này lại có lúc xen lẫn chút chân tình.

 

“Không sao cả, là người quen cũ”

 

Chị Mạch kinh ngạc: “Không phải em nói là say rượu sao, làm sao mà nhận ra được?”

 

Đinh Kiều Lam ngẩng đầu liếc chị Mạch một cái: “Cái mùi vị đấy, em vẫn nhớ được.”

 

Cô nhớ lại cái mùi vị của nụ hôn tối qua lúc ở ngoài cửa nhà vệ sinh. Kì thực, từ lúc ra khỏi nhà vệ sinh, khi nhìn thấy anh ta đứng ở đó, Đinh Kiều Lam cũng đã nhận ra anh ta là ai rồi, chẳng qua là cô không dám thừa nhận mà thôi, thật không ngờ cô còn có thể nhớ rõ một gã đàn ông mà ba năm nay chưa hề gặp nhau lấy một lần, thậm chí chẳng cần phải nhìn tới mặt, cô vẫn có thể nhận ra đó là anh ta..

 

Chị Mạch: “Đờ….. Thế cũng được hả!”

 

Điện thoại của chị Mạch vang lên, chị ta nhìn một cái lập tức đổi sắc mặt, nhấc máy nói: “Đạo diễn Phùng, chào ngài”

 

Chỉ vài phút sau, mặt của chị Mạch rất chi là khó coi. Đợi chị ấy tắt điện thoại, thì cái điện thoại trong tay cũng sắp bị chị bóp vỡ đến nơi.

 

Đinh Kiều Lam: “Chuyện gì vậy?”

 

Chị Mạch: “Mẹ nó chứ, thịt đến miệng rồi còn rơi mất, không được, chị phải làm rõ xem chuyện gì đang xảy ra”

 

Chị Mạch gọi liền lúc 7,8 cuộc rồi mới buông điện thoại xuống.

 

“Chị vừa nhờ người hỏi rồi, họ nói cậu chủ công ty Lạc thị vừa giới thiệu một nữ diễn viên mới, tài trợ rất nhiều tiền, vai diễn trong bộ phim điện ảnh kia  cũng được chọn luôn rồi.”

 

Chị Mạch cũng chút chán chường, việc đã đến nước này thì không có khả năng lật ngược tình thế được,  phẫn nộ nói:”Doanh nhân không lo làm ăn, chạy vô đây giúp vui làm cái gì không biết.”

 

Đinh Kiều Lam vừa nghe thế híp mắt nói: “Lạc thị, có phải là Lạc Đình Tuấn?”

 

“Em làm sao biết?”

 

“Người quen”

 

“Anh ta giới thiệu ai vậy?”

 

“Tiết Tranh, năm ngoái vừa được giả thưởng nữ diễn viên mới xuất sắc nhất.”

 

Đinh Kiều Lam nghĩ lại những lời hôm đó Lạc Đình Tuấn, cô cười lạnh, muốn âm thầm ngáng chân cô, muốn ăn “đồ ăn trong mâm” của cô, Lạc Cẩm Phong, anh đúng là có gan lắm!

 

Cô sẽ không để hắn chơi thế đâu!

 

Cô nói với chị Mach đang tức lộn ruột kia: “Gọi tiểu Từ qua đây trang điểm cho em, em ra ngoài gặp người quen”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK