Mục lục
Chồng Yêu Là Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng như ông vừa rôi vậy, chúng ta cũng có lòng tốt nhắc nhở, nếu như không phải các ngươi có lòng tốt với vợ tôi thì chuyện con gái ông tôi cũng không nhúng tay vào. Neu ông không tin vậy chúng ta từ biệt ở đây.” Tô Mộc lạnh lùng nói.

Anh ấy vừa rồi thả ra nhiều âm khí như vậy, tôi cho là anh ấy hẳn đã rất khó chịu, ai ngờ giọng anh ấy hết sức tỉnh táo, nói xong liền kéo tay tôi đi về.

Sự căng thẳng trong lòng tôi lúc này mới thả ra được một ít, ít nhất tôi không giúp được cô bé thì cũng không mang họa đến cho họ.

Ngay khi chúng tôi sắp đẩy cửa thì sau lưng truyền tới một âm thanh do dự, là ba cô bé: “Chờ một chút...”

Tô Mộc dừng một chút, mặt đầy khó chịu quay đầu nhìn ông ta.

Ba cô gái rõ ràng rất sợ Tô Mộc, bị Tô Mộc nhìn liền run lên, nhưng mặt mũi ông ta lúc này đã dãn ra, nhìn Tô Mộc một chút, cuối cùng vẫn đưa ánh mắt dừng lại trên người tôi: “Con gái tôi... thật một sớm một chiều gặp nguy?”

Tôi gật đầu một cái: “Không sai, mặc dù không biết tại sao nhưng trên người cả nhà ông đều tràn ngập một cổ yêu khí, yêu khí trên người con gái ông là nặng nhất. Neu như nói con gái ông đầu thai đã mang âm khí sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ của bé, mời một yêu làm thần bảo vệ quả thật có thể tạm thời giải quyết vấn đề đó, bởi vì yêu khí sẽ chiếm đoạt âm khí. Nhưng sau khi âm khí bị chiếm đoạt sạch sẽ thì trên người cô bé còn lại cái gì? Yêu khí nhiều hơn sẽ tùy lúc lấy mạng của bé.”

“Vậy bây giờ chúng tôi nên làm gì? Cô gái, nếu cô là thầy phong thủy, có thể nhìn ra vấn đề trên người con gái tôi thì cô nhất định phải cứu con gái tôi, cô muốn gì cũng được.” Mẹ bé gái đã rất lo lắng, bà ấy thậm chí còn từ phía sau chồng đi tới nắm lấy tay tôi, cũng không còn sợ Tô Mộc.

Tôi nghiêng đầu nhìn sang Tô Mộc, mặc dù tôi có thể nhìn thấy yêu khí trên người họ nhưng tôi ngoại trừ có một viên yêu hạch ra thì cũng có bản lãnh gì khác, giải quyết vấn đề của bọn họ phải dựa vào Tô Mộc.

Tô Mộc biết ý tôi, nói chuyện này cũng không phải một hai ngày là xong được, ngày mai chúng tôi còn có việc quan trọng phải làm, chờ chính sự làm xong sẽ lại tới xem xét tình huống của bé gái. Nói xong anh ấy còn bảo tôi yên tâm, bảo yêu kia anh ấy cho dù không giải quyết được nhưng còn có Giao tiên, sẽ không có vấn đề gì. Còn vấn đề âm khí của cô bé sau khi trừ yêu thì dễ làm hơn, Tần Cát cũng có tình trạng tương tự cô bé vậy, bây giờ vẫn sống tốt, đến lúc đó có thể đem cô bé giới thiệu cho Phong Thiên, bảo ông ta thu nhận cô bé làm đồ đệ là được, ông ta sẽ không từ chối.

Tô Mộc an bài rất ổn thỏa, tôi trong nháy mắt liền vui vẻ, gật đầu một cái, nếu không phải ngay trước mặt có gia đình cô bé này thì tôi đã nhón chân hôn anh ấy một cái.

Nói cho mẹ cô bé rằng chúng tôi có chuyện khác phải làm, sau đó sẽ liên lạc với bà ấy, chúng tôi trao đổi wechat để giữ liện lạc, sau đó tôi kéo Tô Mộc rời đi.

Trước khi đi ra mẹ cô bá đối với tôi thiên ân vạn tạ, tôi chỉ nói sau này liên lạc lại với bà ấy, còn chưa hoàn toàn giải quyết được chuyện của cô bé mà bà ấy đã coi tôi như ân nhân cứu mạng khiến tôi thật không được tự nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK