Sau khi giải quyết Tô Đoàn xong, Tô Mộc ôm tôi trở về phòng cho khách, khóa trái cửa lại, sau đó đem tôi ném lên giường.
Anh ấy đừng ở mém giường sừng sững như ngọn núi, cúi đầu nhìn tôi nhỏ nhẹ nói: “Giúp anh cởi quần áo.”
“Anh… không tự mình cởi?” Mặt tôi đỏ lên, mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn cơ thể của Tô Mộc, vóc người anh quá đẹp, so với người mẫu trên ti vi còn đẹp hơn. Nhất là tám múi rắn chắc của cơ bụng kia quả thật rất khiêu gợi, chỉ cần liếc mắt là tôi đã không nhịn được liền muốn sờ sờ, muốn ôm một cái, muốn cùng anh ấy thân mật hơn một ít. Cho nên tôi phải giữ khoảng cách với anh ấy, tránh có ý gì không hay với anh ấy.
“Em là vợ anh, không phải nên hầu hạ anh cởi quần áo sao?” Tô Mộc nhíu mày, giống như anh ấy rất bất mãn với tôi, giọng lập tức bá đạo rất nhiều giống như thiếu gia cổ đại sai tiểu nha hoàn vậy.
Tự nhiên tính bướng bỉnh của tôi cũng nổi lên, nói: “Nếu nói như vậy thì anh cũng là chồng em, sao anh lại không hầu hạ em cởi quân áo, bây giờ đều nói nam nữ bình đằng, chồng với vợ đều giống nhau.”
“Anh có thể giúp em cời a.” Tô Mộc nhếch miệng lên, lạnh lùng nói.
Vừa nói anh ấy đã tiến lên trên giường đưa tay luồn vào trong áo tôi, tôi chỉ cảm thấy nút sao sau lưng buông lỏng một chút thì trước ngực đã toát ra một cổ lạnh lão, áo chíp của tôi đã tuột ra.
Toàn thân tôi cứng lại, đang là buổi tối, Tô Mộc đột nhiêu trêu chọc tôi, chẳng lẽ muốn cùng tôi…
Nhưng bây giờ thái độ của anh ấy lạnh như băng, không một chút giống vẻ dịu dạng cưng chiều tôi trước kia, giống như đang tức giận điều gì vậy, chuyện anh ấy đang làm càng giống như đang trừng phạt tôi.
Tôi không khỏi có chút kinh sợ trong lòng, cố gắng nhớ lại chuyện phát sinh trước khi về phòng.
Tôi tìm được Ngọc Tắc, sau đó đưa cho Tô Mộc, trừ vô tình sờ qua Ngọc Tắc một chút thì thật sự tôi cũng chưa làm gì khác cả. Tôi không trêu chọc Tô Mộc chứ?
Tôi liền cố gắng cười, cố gắng khiến cho mình trông như vô tội, tiến tới nịnh bợ Tô Mộc, một bên đổi khách thành chủ giúp Tô Mộc cởi quần áo, một bên lấy lòng Tô Mộc, nói tối nay cực khổ, chúng tôi ai cũng mệt mỏi, nên nghỉ ngơi sớm một chút, dù sao cũng đang ở nhà người khác, mai đi trễ sẽ không tốt.
Vừa nói tôi cũng cởi quần áo xong liền lăn lại trên giường, đem chăn đắp lên người muốn trốn tránh vượt qua được tối nay.
Nhưng Tô Mộc cũng không định bỏ qua cho tôi. Anh ấy cũng chui vào trong chăn, tay lạnh ngắt đã bất tri bất giác đặt lên hông tôi, kéo cả người tôi vào trong ngực anh ấy, ép tôi dính sát vào anh ấy.
“Dương Dương, có phải em rất ghét anh không?” Tô Mộc đột nhiên nói.
Tôi sửng sốt một chút, liền muốn nghiêng đầu nhìn mặt anh ấy.
Nhưng anh ấy ôm eo tôi rất chặt, tôi không thể nhúc nhích được, đừng nói xoay người mà ngay cả nghiêng đầu cũng không được.