Mục lục
Chồng Yêu Là Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bóng người anh ấy lại phai nhạt đi mấy phần, tôi thậm chí có thể nhìn xuyên qua người anh ấy, thấy bức tường rêu mốc phía sau anh ấy.

“Tô Mộc, anh đừng như vậy, anh không muốn nói thì em sẽ không hỏi, anh đừng rời em đi.” Giọng tôi mềm nhũn, khẩn trương nói.

Dù sao bất kể anh ấy có mục đích gì thì tôi đã yêu anh ấy, đã không có lựa chọn nào khác cho nên bây giờ quan trọng nhất chính là giữ được hồn phách của anh ấy, những thứ khác cũng không thành vấn đề.

Tô Mộc nghe vậy liền quay đầu lại, con ngươi thanh nhạt như nước nhìn thẳng vào mặt tôi, không nói câu nào.

Bất chợt anh ấy giang hai cánh tay ôm tôi thật chặt vào ngực, thân thể còn khẽ run lên.

Thật giống như đang rất khó chịu, càng giống như đang có một quyết định rất chật vật nào đó.

“Không sai, anh đã sớm biết em sẽ trở lại yêu thân kiếp trước.” Tô Mộc mở miệng nói.

Lần nữa mở miệng giọng anh ấy đã trầm thấp mấy phần, giọng cũng thêm sự nghiêm túc: “Anh đã sớm biết thân phận kiếp trước của em, cùng em quen biết cũng không phải tình cờ…”

“Anh đừng nói nữa, em không muốn nghe…” Tôi nức nở nói.

Tôi thế nào cũng không ngờ được, hơn một năm gần hai năm qua tôi quen Tô Mộc là tôi đang sống trong sự an bài của người khác, hơn nữa người này lại là người tôi thích nhất.

Điều này thật quá mức tàn nhẫn, tôi không tiếp nhận nổi.

Tôi tình nguyện cho Tô Mộc lừa gạt tôi, là một đôi tình nhân yêu nhau sâu đậm, là người đàn ông bởi vì người phụ nữ của mình mà cắt thịt bỏ xương sấy thành thuốc cho người phụ nữ của mình sống lại, là một người phụ nữ không xa không giận luôn bầu bạn bên cạnh người đàn ông, từ đó cùng nhau đi qua cả đời.

Chuyện cổ tích đó tốt đẹp đến nhường nào, tại sao nhất định phải vạch trần?

Tôi có lúc thật hận không tát chết được chính mình, tại sao lại thích tìm tâm tư của người khác, suy đoán chuyện đã xảy ra để làm gì, cứ ngốc một chút chưa không phải quá phúc.

“Lúc này em hẳn cũng biết anh không thể bảo vệ em cả đời.” Tô Mộc ôm tôi chặt hơn, nói xong câu này anh ấy bỗng nhiên nhỏ giọng, cười yếu ớt như đang tự giễu mình, nói: “Dĩ nhiên, bây giờ anh cũng không có tư cách bảo vệ em cả đời…”

Lời anh ấy sau khi bắt đầu nói liền như nước thủy triều, mặc kệ tôi mấy lần ngăn trở đều không ngăn được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK