Nhưng tôi vui mừng không được mấy phút liền phát hiện hình như tôi vui mừng hơi sớm, mặc dù tôi đã xuống thành công nhưng nơi này đen thùi lùi, đưa tay ra không thấy được năm ngón, hơn nữa trong không gian này dường như chỉ có một mình ta mà không thấy tung tích Giao tiên, chẳng lẽ tôi tới nhầm chỗ?
Tôi liền căng thẳng trong lòng, thận trọng gọi Giao tiên một tiếng.
Gọi xong tôi liền hối hận, giọng run rẩy của tôi xuyên qua bóng tối đi về phía trước, sau đó tầng tầng vang vọng ở trong bóng tối tạo ra một loạt âm thanh đáp lại dị thường sợ hãi: Giao tiên… Giao tiên… Tiên… Tiên…
Giống như tiếng gọi hồn vậy, trong không gian tối om này nghe được rất kinh khủng.
Tôi bị chính mình dọa sợ suýt chết, nhưng là vẫn không thấy bất kỳ tiếng đáp lại của Giao tiên.
Tôi thầm mắng chửi Giao tiên trong lòng, chưa từng thấy ông ta vô trách nhiệm như vậy, dù sao tôi cũng là người trợ tiên của ông ta, ông ta cứ như vậy bỏ mặc tôi, còn thật không sợ tôi xảy ra chuyện gì!
Nhưng qua tiếng vang vừa rồi có thể phán đoán không gian nơi này rất lớn, Giao tiên có thể sau khi xuống trước không chờ tôi mà đã đi về phía trước.
Tôi chỉ có thể lục lọi trong bóng tối tìm điện thoại, mở đèn pin lên, một đoàn ánh sáng nhức mắt từ điện thoại chiếu loang loáng, đem vị trí chỗ tôi đứng soi rõ ràng.
Đúng như tôi đoán, không gian nơi này rất lớn, nhìn qua có vẻ là một sơn động, hẳn là một hang động tự nhiên được hình thành trong lòng đất. Chỉ là cái huyệt động này mặc dù không gian không nhỏ nhưng hình dáng không hề đồng nhất, đang rất rộng rãi thì thẳng về phía trước lại rất hẹp, có lẽ chỉ rộng khoảng một mét, kéo dài tạo thành hình giống như khẩu súng lục.
Tôi ở trong sơn động trống rỗng này không dám chằn chừ thêm nữa, từ trong thượng đan điền lấy ra một đoàn yêu khí bao trùm lên thân thể mình. Mặc dù tôi không có bản lãnh như Tô Mộc để có thể đem yêu khí hoặc âm khí biến thành dạng khôi giáp nhưng có đoàn yêu khí bảo vệ này nếu như có tình huống khẩn cấp thì tôi cũng an toàn hơn một chút.