Mục lục
Chồng Yêu Là Quỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ bởi vì tôi nói thân bảo vệ kia là yêu cho nên ba Vũ Linh làm lộ két sắt ra cũng không dám làm gì nữa, trực tiếp lui về phía sau, tỏ ý bảo chúng tôi đi tới kiểm tra.

Có két sắt ngăn trở nên tôi cũng không thấy được bên trong có yêu khí hay không, liền tiến lên trước.

Chỉ có điều tôi vừa chưa đi được hai bước thì tay liền bị Tô Mộc giữ lại, nói: “Để anh đi.”

Nói xong anh ấy buông tay tôi, nhìn Tô Đoàn ở phía sau một cái.

Tô Đoàn lập tức hiểu ý, đi tới trước mặt che chắn tôi, sống chết không chịu để cho tôi tiến lên trước nửa bước.

Tôi không khỏi có chút lo lắng, bởi vì bằng bản lãnh của Tô Mộc, tôi rất ít khi thấy anh ấy thận trọng như vậy. Bây giờ anh ấy không chịu để cho tôi đi về phía trước xem xét nhất định yêu bên trong thật lợi hại.

Tô Mộc mặc dù là lệ quỷ, nhưng đẳng cấp yêu trong các loài lại là cao nhất so với quỷ, quỷ và yêu cùng một cấp bậc so với nhau thì căn bản không phải là cùng đẳng cấp, yếu như yêu bên trong có cấp bậc cao một chút thì chỉ sợ Tô Mộc cũng sẽ không quá thuận lợi.

Lúc này quanh người Tô Mộc đã phủ một tầng khôi giáp âm khí đi tới két sắt trước mặt anh ấy, cũng không hỏi mật mã, tay trực tiếp xuyên qua lớp kim loại của két sắt đưa vào bên trong, sau đó cũng không biết anh ấy làm cái gì, két sắt phát ra tiếng ken két, cửa liền bắn ra.

Những người trong phòng bao gồm cả tôi cùng Tô Đoàn đều không tự chủ lui về phía sau hai bước, lo lắng nhìn chằm chằm vào bên trong gương, rất sợ bên trong đột nhiên xông ra quái vật gì.

Một hồi lâu bên trong không có động tĩnh gì, ngay cả Tô Mộc cũng ngẩn ra, đợi một lúc mới do dự quay đầu lại vẫy tay với tôi: “Dương Dương, em tới xem một chút, xem tượng thần phía trên có yêu khí không.”

Tô Mộc chịu gọi tôi tới nhất định là chắc chắn an toàn, tôi cũng không sợ liền đẩy Tô Đoàn ra đi tới, chỉ thấy trong két sắt lúc này có một thanh chắn ngang chia két sắt làm hai tầng trên dưới. Phía trên bày một tượng thần, bộ dáng giương nanh múa vuốt, trong tay còn cầm một đại đao, cũng không nhận ra được là ai. Phía dưới để một lư hương, bên trong đều là tro bụi, xem ra là chuyển để thắp hương cho tượng thần.

Ngoại trừ cái này ra trong két sắt không còn vật nào khác.

Tôi liền nhìn chằm chằm tượng thần phía trên, theo như gia đình Vũ Linh nói thì yêu nhất định sẽ ở nhờ tượng thần phía trên, nhưng tượng thần ở trong mắt tôi đúng thật là có hình dáng tượng thần, phía trên sạch sẽ, cho dù cũng có một tia yêu khí xanh nhạt bao trùm nhưng từ khi đi vào căn phòng này trên mỗi đồ vật đều có yêu khí bao trùm nhàn nhàn như thế, cho dù là ly uống nước ở trong mắt tôi cũng có một ánh sáng xanh bao trùm xung quanh.

Yêu khí trên tượng thần này cũng không hề khác những đồ vật khác, không đậm đà hơn bao nhiêu, hiển nhiên yêu vật cũng không ẩn thận ở phía trên tượng thần.

Tôi không khỏi nhíu mày, nhìn Tô Mộc một cái.

Tô Mộc cũng nhìn tôi, trong ánh mắt mang ý hỏi, hiển nhiên muốn hỏi tôi tượng thần này có vấn đề hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK